Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1457
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ở đại lục Thương Khung, ngươi là võ giả nhân loại mạnh nhất ta đã thấy, nhưng...” Tên cao thủ Thiên Ma mười cánh cầm đầu kia đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, “Ngươi cảm thấy, lấy chút sức mạnh hiện tại của các ngươi thì thật sự có thể chống lại chúng ta?” “Thức thời nói thì tự chặt đứt hai tay ngay, có lẽ ta còn có thể tha cho ngươi tồn tại rời đi.” Hiển nhiên, hắn ta rất tự tin về đối hình của bên mình, hoàn toàn không để số người bọn Lâm Lăng vào trong mắt. “Muốn chủ nhân chúng ta tự chặt đứt hai tay, ngươi là ngu ngốc sao?” Long Nhất lập tức mở miệng giận mắng, nếu không phải Lâm Lăng chưa hạ lệnh động thủ thì hắn ta đã sớm không kìm nén được mà đánh qua. “Không biết sống chết!” Nghe thấy Long Nhất mắng chửi, hàn ý trong mắt tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia càng thêm âm trầm. Ngay sau đó, trên người hắn ta bộc phát ra sát khí nồng đậm, một quang văn màu đen không hề báo trước mà bắn ra. Là Ma Sát Chi Ấn! Lâm Lăng tập trung nhìn lại, liếc một cái đã nhận ra nó. Đây là một dạng thủ đoạn công kích cực kỳ hung tàn, lúc trước ở Chủng Tộc Thiên Tư Bảng, hắn cắn nuốt một thiên kiêu tộc Thiên Ma nên cũng đạt được loại Ma Sát Chi Ấn này. Vèo ——! Lâm Lăng lập tức búng ngón tay một cái, ánh sáng đen tràn ngập, cũng bắn ra một Ma Sát Chi Ấn. Bàn về mức độ nồng đậm của sát khí thì rõ ràng Ma Sát Chi Ấn của Lâm Lăng càng cao hơn một bậc. “Phanh!” Khi hai Ma Sát Chi Ấn ầm ầm chạm vào nhau, lập tức truyền ra tiếng động chói tai. Gần như trong chớp mắt, Ma Sát Chi Ấn của tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia đã trực tiếp bị đánh nát, biến thành một làn sương đen. Trái lại tuy rằng Ma Sát Chi Ấn của Lâm Lăng bị chấn động bắn ngược trở về, nhưng vẫn chưa bị tổn hại gì. “Cái gì?!” Thấy tình cảnh này, sắc mặt đông đảo võ giả tộc Thiên Ma ở đây đều thay đổi, cứ như đã bị kinh sợ, trong mắt tràn ngập khó tin. Bởi vì Ma Sát Chi Ấn chính là công pháp sát đạo độc hữu của tộc Thiên Ma bọn họ. Ngay cả Cự Ma Tộc và Ải Ma Tộc là chi nhánh với Ma tộc cũng khó có thể ngưng luyện ra Ma Sát Chi Ấn. Nhưng mà giờ phút này, võ giả nhân loại đó không chỉ có thể thi triển ra Ma Sát Chi Ấn, mà uy lực của nó còn cường hãn hơn hơn cả Thiên Ma mười cánh dẫn đầu của bọn chúng. Điều này quả thực... Không thể tưởng tượng! Nhưng lúc này, khiếp sợ nhất không ai khác chính là tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia. “Ma Sát Chi Ấn của ta...”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ở đại lục Thương Khung, ngươi là võ giả nhân loại mạnh nhất ta đã thấy, nhưng...” Tên cao thủ Thiên Ma mười cánh cầm đầu kia đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, “Ngươi cảm thấy, lấy chút sức mạnh hiện tại của các ngươi thì thật sự có thể chống lại chúng ta?”
“Thức thời nói thì tự chặt đứt hai tay ngay, có lẽ ta còn có thể tha cho ngươi tồn tại rời đi.”
Hiển nhiên, hắn ta rất tự tin về đối hình của bên mình, hoàn toàn không để số người bọn Lâm Lăng vào trong mắt.
“Muốn chủ nhân chúng ta tự chặt đứt hai tay, ngươi là ngu ngốc sao?” Long Nhất lập tức mở miệng giận mắng, nếu không phải Lâm Lăng chưa hạ lệnh động thủ thì hắn ta đã sớm không kìm nén được mà đánh qua.
“Không biết sống chết!” Nghe thấy Long Nhất mắng chửi, hàn ý trong mắt tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia càng thêm âm trầm.
Ngay sau đó, trên người hắn ta bộc phát ra sát khí nồng đậm, một quang văn màu đen không hề báo trước mà bắn ra.
Là Ma Sát Chi Ấn!
Lâm Lăng tập trung nhìn lại, liếc một cái đã nhận ra nó.
Đây là một dạng thủ đoạn công kích cực kỳ hung tàn, lúc trước ở Chủng Tộc Thiên Tư Bảng, hắn cắn nuốt một thiên kiêu tộc Thiên Ma nên cũng đạt được loại Ma Sát Chi Ấn này.
Vèo ——!
Lâm Lăng lập tức búng ngón tay một cái, ánh sáng đen tràn ngập, cũng bắn ra một Ma Sát Chi Ấn.
Bàn về mức độ nồng đậm của sát khí thì rõ ràng Ma Sát Chi Ấn của Lâm Lăng càng cao hơn một bậc.
“Phanh!”
Khi hai Ma Sát Chi Ấn ầm ầm chạm vào nhau, lập tức truyền ra tiếng động chói tai.
Gần như trong chớp mắt, Ma Sát Chi Ấn của tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia đã trực tiếp bị đánh nát, biến thành một làn sương đen.
Trái lại tuy rằng Ma Sát Chi Ấn của Lâm Lăng bị chấn động bắn ngược trở về, nhưng vẫn chưa bị tổn hại gì.
“Cái gì?!”
Thấy tình cảnh này, sắc mặt đông đảo võ giả tộc Thiên Ma ở đây đều thay đổi, cứ như đã bị kinh sợ, trong mắt tràn ngập khó tin.
Bởi vì Ma Sát Chi Ấn chính là công pháp sát đạo độc hữu của tộc Thiên Ma bọn họ.
Ngay cả Cự Ma Tộc và Ải Ma Tộc là chi nhánh với Ma tộc cũng khó có thể ngưng luyện ra Ma Sát Chi Ấn. Nhưng mà giờ phút này, võ giả nhân loại đó không chỉ có thể thi triển ra Ma Sát Chi Ấn, mà uy lực của nó còn cường hãn hơn hơn cả Thiên Ma mười cánh dẫn đầu của bọn chúng.
Điều này quả thực... Không thể tưởng tượng!
Nhưng lúc này, khiếp sợ nhất không ai khác chính là tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia.
“Ma Sát Chi Ấn của ta...”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ở đại lục Thương Khung, ngươi là võ giả nhân loại mạnh nhất ta đã thấy, nhưng...” Tên cao thủ Thiên Ma mười cánh cầm đầu kia đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, “Ngươi cảm thấy, lấy chút sức mạnh hiện tại của các ngươi thì thật sự có thể chống lại chúng ta?” “Thức thời nói thì tự chặt đứt hai tay ngay, có lẽ ta còn có thể tha cho ngươi tồn tại rời đi.” Hiển nhiên, hắn ta rất tự tin về đối hình của bên mình, hoàn toàn không để số người bọn Lâm Lăng vào trong mắt. “Muốn chủ nhân chúng ta tự chặt đứt hai tay, ngươi là ngu ngốc sao?” Long Nhất lập tức mở miệng giận mắng, nếu không phải Lâm Lăng chưa hạ lệnh động thủ thì hắn ta đã sớm không kìm nén được mà đánh qua. “Không biết sống chết!” Nghe thấy Long Nhất mắng chửi, hàn ý trong mắt tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia càng thêm âm trầm. Ngay sau đó, trên người hắn ta bộc phát ra sát khí nồng đậm, một quang văn màu đen không hề báo trước mà bắn ra. Là Ma Sát Chi Ấn! Lâm Lăng tập trung nhìn lại, liếc một cái đã nhận ra nó. Đây là một dạng thủ đoạn công kích cực kỳ hung tàn, lúc trước ở Chủng Tộc Thiên Tư Bảng, hắn cắn nuốt một thiên kiêu tộc Thiên Ma nên cũng đạt được loại Ma Sát Chi Ấn này. Vèo ——! Lâm Lăng lập tức búng ngón tay một cái, ánh sáng đen tràn ngập, cũng bắn ra một Ma Sát Chi Ấn. Bàn về mức độ nồng đậm của sát khí thì rõ ràng Ma Sát Chi Ấn của Lâm Lăng càng cao hơn một bậc. “Phanh!” Khi hai Ma Sát Chi Ấn ầm ầm chạm vào nhau, lập tức truyền ra tiếng động chói tai. Gần như trong chớp mắt, Ma Sát Chi Ấn của tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia đã trực tiếp bị đánh nát, biến thành một làn sương đen. Trái lại tuy rằng Ma Sát Chi Ấn của Lâm Lăng bị chấn động bắn ngược trở về, nhưng vẫn chưa bị tổn hại gì. “Cái gì?!” Thấy tình cảnh này, sắc mặt đông đảo võ giả tộc Thiên Ma ở đây đều thay đổi, cứ như đã bị kinh sợ, trong mắt tràn ngập khó tin. Bởi vì Ma Sát Chi Ấn chính là công pháp sát đạo độc hữu của tộc Thiên Ma bọn họ. Ngay cả Cự Ma Tộc và Ải Ma Tộc là chi nhánh với Ma tộc cũng khó có thể ngưng luyện ra Ma Sát Chi Ấn. Nhưng mà giờ phút này, võ giả nhân loại đó không chỉ có thể thi triển ra Ma Sát Chi Ấn, mà uy lực của nó còn cường hãn hơn hơn cả Thiên Ma mười cánh dẫn đầu của bọn chúng. Điều này quả thực... Không thể tưởng tượng! Nhưng lúc này, khiếp sợ nhất không ai khác chính là tên cao thủ Thiên Ma mười cánh kia. “Ma Sát Chi Ấn của ta...”