Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 1583

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… "Cung nghênh Thánh Tử điện hạ."  Đột nhiên, trong quảng trường vang lên tiếng ầm ầm, bắn thẳng lên trời.  Ngay sau đó, hầu như tất cả đệ tử của Cửu Huyền Tông đều nhìn theo hướng của Lâm Lăng bay đi mà cung kính hành lễ.  Hơn một tháng trước, Lâm Lăng đã dùng sức của chính mình đối đầu với chín vị Điện Các Chủ, thành tích chiến thắng rất dễ dàng kiếm được nên dĩ nhiên mọi người đều biết đến.  Đối với người đồng môn sắp trở thành chưởng giáo tiền nhiệm của bọn họ, không ai là không phục.  Rốt cuộc, dù sao Lâm Lăng cũng vượt qua thân phận "Lâm Thiên" ở vạn năm trước đã được lan truyền từ lâu, có thể đi theo truyền thuyết về Thánh Tử điện hạ vĩ đại nên tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng.  Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Vù vù...  Sau đó, dưới sự dòm ngó của bao ánh mắt, đám người bên cạnh bay theo Lâm Lăng đều đáp xuống trong quảng trường trên đài cao.  Nhìn cảnh tượng hoành tráng như vậy, Lâm Lăng bình tĩnh không có một chút sợ hãi nào  Vệ Quý Nguyên biết Lâm Lăng không thích các loại nghi thức phức tạp rườm rà, cho nên nghi thức kế vị kế tiếp đều đơn giản mọi thứ.  Khi Lâm Lăng nhận được "lệnh bài chưởng giáo" tượng trưng cho chủ nhân của một tông môn, xong nghi thức này mới xem là hoàn thành nghi lễ.  "Chưởng giáo đại nhân, từ nay về sau ngài sẽ là tông chủ của Cửu Huyền Tông chúng. Chúng ta sẽ luôn bên cạnh ngài hết lòng để hỗ trợ tông môn phát triển và không ngừng lớn mạnh."  Ánh mắt Vệ Quý Nguyên kích động nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, nếp nhăn trên khóe mắt mơ hồ có thể phát sáng.  Vì giờ phút này, mà hắn đã đợi vạn năm!  Có thể đích thân hoàn thành nghi lễ kế thừa chức vị chưởng giáo cho Thánh Tử điện hạ mà hắn hằng ngưỡng mộ, đối với Vệ Quý Nguyên mà nói không thể nghi ngờ là việc trọng đại giá trị nhất kể từ khi hắn ta chào đời.  Rất nhiều đệ tử của Cửu Huyền Tông đang ngước nhìn bóng dáng trẻ tuổi trên đài cao với ánh mắt cung kính không thể nào che giấu được.  Lâm Lăng đứng bên cạnh đài cao, nhìn xuống vô số bóng người ở quảng trường phía dưới, trong đại cảm thấy có chút xúc động mà không hiểu vì sao.  Nhớ khi đó, hắn chỉ là một kẻ vô danh ở thành Thiên Vũ của Vương triều Đại Viêm.  Sau bao nhiêu năm, hắn đã từng bước leo lên vị trí cao nhất như ngày hôm nay, những thăng trầm và khó khăn mà hắn đã trải qua trong giai đoạn vừa qua khiến hắn cảm thấy rất xúc động.  Bởi vì có thể leo lên vị trí này như bây giờ không có nghĩa là tài nguyên về mọi mặt đều rất mạnh hoặc là thực lực rất quái dị.  Mà là trách nhiệm trên vai hắn, như thể hắn gánh cả huyết mạch của cả loài người!  "Đầu tiên, ta rất vui khi mọi người có thể tiếp nhận ta trở về chưởng giáo."  Lúc này, khí chất của Lâm Lăng dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều trong chốc lát.  Ánh mắt của hắn nhìn đám người rậm rạp chằng chịt rồi nói bằng một giọng rõ ràng, rành mạch: "Chắc hẳn tất cả mọi người đều biết rằng kết giới không gian của Đông Xuyên Châu sẽ hoàn toàn tan rã chỉ trong hơn một tháng nữa." "Thực ra, những lời ta muốn nói không nhiều, nhưng các ngươi phải nhớ kĩ một điều, nhiệm vụ của chúng ta không chỉ là chống lại các thế lực dị tộc xâm lược mà còn bảo vệ lãnh thổ của loài người."

"Cung nghênh Thánh Tử điện hạ."  

Đột nhiên, trong quảng trường vang lên tiếng ầm ầm, bắn thẳng lên trời.  

Ngay sau đó, hầu như tất cả đệ tử của Cửu Huyền Tông đều nhìn theo hướng của Lâm Lăng bay đi mà cung kính hành lễ.  

Hơn một tháng trước, Lâm Lăng đã dùng sức của chính mình đối đầu với chín vị Điện Các Chủ, thành tích chiến thắng rất dễ dàng kiếm được nên dĩ nhiên mọi người đều biết đến.  

Đối với người đồng môn sắp trở thành chưởng giáo tiền nhiệm của bọn họ, không ai là không phục.  

Rốt cuộc, dù sao Lâm Lăng cũng vượt qua thân phận "Lâm Thiên" ở vạn năm trước đã được lan truyền từ lâu, có thể đi theo truyền thuyết về Thánh Tử điện hạ vĩ đại nên tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng.  

Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Vù vù...  

Sau đó, dưới sự dòm ngó của bao ánh mắt, đám người bên cạnh bay theo Lâm Lăng đều đáp xuống trong quảng trường trên đài cao.  

Nhìn cảnh tượng hoành tráng như vậy, Lâm Lăng bình tĩnh không có một chút sợ hãi nào  

Vệ Quý Nguyên biết Lâm Lăng không thích các loại nghi thức phức tạp rườm rà, cho nên nghi thức kế vị kế tiếp đều đơn giản mọi thứ.  

Khi Lâm Lăng nhận được "lệnh bài chưởng giáo" tượng trưng cho chủ nhân của một tông môn, xong nghi thức này mới xem là hoàn thành nghi lễ.  

"Chưởng giáo đại nhân, từ nay về sau ngài sẽ là tông chủ của Cửu Huyền Tông chúng. Chúng ta sẽ luôn bên cạnh ngài hết lòng để hỗ trợ tông môn phát triển và không ngừng lớn mạnh."  

Ánh mắt Vệ Quý Nguyên kích động nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, nếp nhăn trên khóe mắt mơ hồ có thể phát sáng.  

Vì giờ phút này, mà hắn đã đợi vạn năm!  

Có thể đích thân hoàn thành nghi lễ kế thừa chức vị chưởng giáo cho Thánh Tử điện hạ mà hắn hằng ngưỡng mộ, đối với Vệ Quý Nguyên mà nói không thể nghi ngờ là việc trọng đại giá trị nhất kể từ khi hắn ta chào đời.  

Rất nhiều đệ tử của Cửu Huyền Tông đang ngước nhìn bóng dáng trẻ tuổi trên đài cao với ánh mắt cung kính không thể nào che giấu được.  

Lâm Lăng đứng bên cạnh đài cao, nhìn xuống vô số bóng người ở quảng trường phía dưới, trong đại cảm thấy có chút xúc động mà không hiểu vì sao.  

Nhớ khi đó, hắn chỉ là một kẻ vô danh ở thành Thiên Vũ của Vương triều Đại Viêm.  

Sau bao nhiêu năm, hắn đã từng bước leo lên vị trí cao nhất như ngày hôm nay, những thăng trầm và khó khăn mà hắn đã trải qua trong giai đoạn vừa qua khiến hắn cảm thấy rất xúc động.  

Bởi vì có thể leo lên vị trí này như bây giờ không có nghĩa là tài nguyên về mọi mặt đều rất mạnh hoặc là thực lực rất quái dị.  

Mà là trách nhiệm trên vai hắn, như thể hắn gánh cả huyết mạch của cả loài người!  

"Đầu tiên, ta rất vui khi mọi người có thể tiếp nhận ta trở về chưởng giáo."  

Lúc này, khí chất của Lâm Lăng dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều trong chốc lát.  

Ánh mắt của hắn nhìn đám người rậm rạp chằng chịt rồi nói bằng một giọng rõ ràng, rành mạch: "Chắc hẳn tất cả mọi người đều biết rằng kết giới không gian của Đông Xuyên Châu sẽ hoàn toàn tan rã chỉ trong hơn một tháng nữa." 

"Thực ra, những lời ta muốn nói không nhiều, nhưng các ngươi phải nhớ kĩ một điều, nhiệm vụ của chúng ta không chỉ là chống lại các thế lực dị tộc xâm lược mà còn bảo vệ lãnh thổ của loài người."

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… "Cung nghênh Thánh Tử điện hạ."  Đột nhiên, trong quảng trường vang lên tiếng ầm ầm, bắn thẳng lên trời.  Ngay sau đó, hầu như tất cả đệ tử của Cửu Huyền Tông đều nhìn theo hướng của Lâm Lăng bay đi mà cung kính hành lễ.  Hơn một tháng trước, Lâm Lăng đã dùng sức của chính mình đối đầu với chín vị Điện Các Chủ, thành tích chiến thắng rất dễ dàng kiếm được nên dĩ nhiên mọi người đều biết đến.  Đối với người đồng môn sắp trở thành chưởng giáo tiền nhiệm của bọn họ, không ai là không phục.  Rốt cuộc, dù sao Lâm Lăng cũng vượt qua thân phận "Lâm Thiên" ở vạn năm trước đã được lan truyền từ lâu, có thể đi theo truyền thuyết về Thánh Tử điện hạ vĩ đại nên tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng.  Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Vù vù...  Sau đó, dưới sự dòm ngó của bao ánh mắt, đám người bên cạnh bay theo Lâm Lăng đều đáp xuống trong quảng trường trên đài cao.  Nhìn cảnh tượng hoành tráng như vậy, Lâm Lăng bình tĩnh không có một chút sợ hãi nào  Vệ Quý Nguyên biết Lâm Lăng không thích các loại nghi thức phức tạp rườm rà, cho nên nghi thức kế vị kế tiếp đều đơn giản mọi thứ.  Khi Lâm Lăng nhận được "lệnh bài chưởng giáo" tượng trưng cho chủ nhân của một tông môn, xong nghi thức này mới xem là hoàn thành nghi lễ.  "Chưởng giáo đại nhân, từ nay về sau ngài sẽ là tông chủ của Cửu Huyền Tông chúng. Chúng ta sẽ luôn bên cạnh ngài hết lòng để hỗ trợ tông môn phát triển và không ngừng lớn mạnh."  Ánh mắt Vệ Quý Nguyên kích động nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, nếp nhăn trên khóe mắt mơ hồ có thể phát sáng.  Vì giờ phút này, mà hắn đã đợi vạn năm!  Có thể đích thân hoàn thành nghi lễ kế thừa chức vị chưởng giáo cho Thánh Tử điện hạ mà hắn hằng ngưỡng mộ, đối với Vệ Quý Nguyên mà nói không thể nghi ngờ là việc trọng đại giá trị nhất kể từ khi hắn ta chào đời.  Rất nhiều đệ tử của Cửu Huyền Tông đang ngước nhìn bóng dáng trẻ tuổi trên đài cao với ánh mắt cung kính không thể nào che giấu được.  Lâm Lăng đứng bên cạnh đài cao, nhìn xuống vô số bóng người ở quảng trường phía dưới, trong đại cảm thấy có chút xúc động mà không hiểu vì sao.  Nhớ khi đó, hắn chỉ là một kẻ vô danh ở thành Thiên Vũ của Vương triều Đại Viêm.  Sau bao nhiêu năm, hắn đã từng bước leo lên vị trí cao nhất như ngày hôm nay, những thăng trầm và khó khăn mà hắn đã trải qua trong giai đoạn vừa qua khiến hắn cảm thấy rất xúc động.  Bởi vì có thể leo lên vị trí này như bây giờ không có nghĩa là tài nguyên về mọi mặt đều rất mạnh hoặc là thực lực rất quái dị.  Mà là trách nhiệm trên vai hắn, như thể hắn gánh cả huyết mạch của cả loài người!  "Đầu tiên, ta rất vui khi mọi người có thể tiếp nhận ta trở về chưởng giáo."  Lúc này, khí chất của Lâm Lăng dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều trong chốc lát.  Ánh mắt của hắn nhìn đám người rậm rạp chằng chịt rồi nói bằng một giọng rõ ràng, rành mạch: "Chắc hẳn tất cả mọi người đều biết rằng kết giới không gian của Đông Xuyên Châu sẽ hoàn toàn tan rã chỉ trong hơn một tháng nữa." "Thực ra, những lời ta muốn nói không nhiều, nhưng các ngươi phải nhớ kĩ một điều, nhiệm vụ của chúng ta không chỉ là chống lại các thế lực dị tộc xâm lược mà còn bảo vệ lãnh thổ của loài người."

Chương 1583