Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…
Chương 1221: 1221: Chương 1222
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… ” Lục Hạo Thành nhẹ giọng cười cười, “Bà xã của anh cuôi cũng đã ý thức được chuyện này.”Anh hơi nghiêng người sang, nhìn cô rồi cười nhẹ, “Lam Lam, em có thích nơi này không?Nguyện vọng lúc còn nhỏ của em là dù nằm trên giường cũng thầy được sao, trên tầng ba là phòng kín, đợi khi vào mùa hè, em có thê vừa năm trên giường vừa ngắm sao.”Lam Hân nhẹ nhàng tựa vào trong lòng anh, ngón tay nghịch từng chiếc cúc áo của anh, giọng điệu ôn nhu: “Lục Hạo Thành „ chỉ cân người một nhà chúng ta được ở cạnh nhau, sống ở đầu em cũng đều thích.”Lục Hạo Thành cũng cười gật gật đâu, anh cũng vậy, chỉ cân có cô ở bên cạnh anh, những chuyện khác đã không còn quan trọng nữa rôi.Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, hạnh phúc của anh là được sông một cuộc đời âm êm bên em.”Lời nói nghe ấm lòng như vậy, đáy lòng Lam Hân cũng trở nên âm áp..Lam Hân mỉm cười nhìn anh, nụ cười rạng rỡ vô cùng động lòng người, “Em cũng vậy.”Lục Hạo Thành cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.Anh khẽ ngước mắt lên thì thấy một chiếc ô tô màu bạc vừa tông vào chiếc ô tô màu đen vốn đang đậu trước biệt thự.Khóe môi Lục Hạo Thành hơi gợi lên một tia cười lạnh, Lâm Dã ngủ ngôc kia, thật sự là dùng đến cả cách này.Tuy nhiên, có nghĩ tới nghĩ lui thì biện pháp này cũng là nhanh nhất.Lam Hân nói: “A Thành, anh xem, nơi đó hình như có xảy ra sự cỗ.”Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, lái xe mà, mấy vụ va chạm nhỏ thế này cũng thường xuyên xảy ra thôi.”Lam Hân gật gật đầu, quả thật, mấy vụ va chạm nhỏ nêu không chú ý thì thì vẫn hay xảy ra.Không vượt quá 10 phút, xe màu bạc có rèm che cùng xe màu đen có rèm che cùng nhau rời đi.Mà chiếc xe màu đen kia, lại để lại một người.Ánh mắt Lục Hạo Thành xẹt qua vẻ thù địch.Cúi đầu, lại thấy được Lâm Dã đã gửi tin nhắn tới „ “Giám đốc Lục, mọi người có thể xuất phát, người còn lại cứ đề tối tới giải quyết.”Lục Hạo Thành bỏ điện thoại trở lại túi áo.“Lam Lam, chúng ta đi bệnh viện đi.”Lam Hân đem số nước trái cây còn lại uống xong, gật gật đầu nói: “Đi thôi.”Lục Hạo Thành nắm tay cô xuống tầng, Lục Hạo Thành thay đồi thành chiệc Rolls- -Royce, mang theo Lam Hân trực tiếp đi bệnh viện.Bệnh viện này, là Lục Hạo Thành rót vốn đâu tư vào năm ngoái.Công việc kinh doanh cũng khá thuận lợi, anh mang theo Lam Hân, trực tiếp tới thẳng phòng chăm sóc đặc biệt trên tâng 11.Trước khi Lục Hạo Thành đến… đã liên hệ trước với cánh bác sĩ rôi.Bác sĩ chính là một chuyên gia tầm năm mươi tuôi, bác sĩ Dương, vân phụ trách Lục Dật Kha chủ trì y sư.“Giám đốc Lục, phu nhân, hai người đã đến.”Bác sĩ Dương cười với vẻ mặt hòa ái dễ gần.Lam Hân cùng Lục Hạo Thành cũng cười gật gật đâu.Lục Hạo Thành hỏi: “Bác sĩ Dương, cha tôi thế nào rồi?”.
” Lục Hạo Thành nhẹ giọng cười cười, “Bà xã của anh cuôi cũng đã ý thức được chuyện này.”
Anh hơi nghiêng người sang, nhìn cô rồi cười nhẹ, “Lam Lam, em có thích nơi này không?
Nguyện vọng lúc còn nhỏ của em là dù nằm trên giường cũng thầy được sao, trên tầng ba là phòng kín, đợi khi vào mùa hè, em có thê vừa năm trên giường vừa ngắm sao.”
Lam Hân nhẹ nhàng tựa vào trong lòng anh, ngón tay nghịch từng chiếc cúc áo của anh, giọng điệu ôn nhu: “Lục Hạo Thành „ chỉ cân người một nhà chúng ta được ở cạnh nhau, sống ở đầu em cũng đều thích.”
Lục Hạo Thành cũng cười gật gật đâu, anh cũng vậy, chỉ cân có cô ở bên cạnh anh, những chuyện khác đã không còn quan trọng nữa rôi.
Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, hạnh phúc của anh là được sông một cuộc đời âm êm bên em.”
Lời nói nghe ấm lòng như vậy, đáy lòng Lam Hân cũng trở nên âm áp..
Lam Hân mỉm cười nhìn anh, nụ cười rạng rỡ vô cùng động lòng người, “Em cũng vậy.”
Lục Hạo Thành cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
Anh khẽ ngước mắt lên thì thấy một chiếc ô tô màu bạc vừa tông vào chiếc ô tô màu đen vốn đang đậu trước biệt thự.
Khóe môi Lục Hạo Thành hơi gợi lên một tia cười lạnh, Lâm Dã ngủ ngôc kia, thật sự là dùng đến cả cách này.
Tuy nhiên, có nghĩ tới nghĩ lui thì biện pháp này cũng là nhanh nhất.
Lam Hân nói: “A Thành, anh xem, nơi đó hình như có xảy ra sự cỗ.”
Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, lái xe mà, mấy vụ va chạm nhỏ thế này cũng thường xuyên xảy ra thôi.”
Lam Hân gật gật đầu, quả thật, mấy vụ va chạm nhỏ nêu không chú ý thì thì vẫn hay xảy ra.
Không vượt quá 10 phút, xe màu bạc có rèm che cùng xe màu đen có rèm che cùng nhau rời đi.
Mà chiếc xe màu đen kia, lại để lại một người.
Ánh mắt Lục Hạo Thành xẹt qua vẻ thù địch.
Cúi đầu, lại thấy được Lâm Dã đã gửi tin nhắn tới „ “Giám đốc Lục, mọi người có thể xuất phát, người còn lại cứ đề tối tới giải quyết.”
Lục Hạo Thành bỏ điện thoại trở lại túi áo.
“Lam Lam, chúng ta đi bệnh viện đi.”
Lam Hân đem số nước trái cây còn lại uống xong, gật gật đầu nói: “Đi thôi.”
Lục Hạo Thành nắm tay cô xuống tầng, Lục Hạo Thành thay đồi thành chiệc Rolls- -Royce, mang theo Lam Hân trực tiếp đi bệnh viện.
Bệnh viện này, là Lục Hạo Thành rót vốn đâu tư vào năm ngoái.
Công việc kinh doanh cũng khá thuận lợi, anh mang theo Lam Hân, trực tiếp tới thẳng phòng chăm sóc đặc biệt trên tâng 11.
Trước khi Lục Hạo Thành đến… đã liên hệ trước với cánh bác sĩ rôi.
Bác sĩ chính là một chuyên gia tầm năm mươi tuôi, bác sĩ Dương, vân phụ trách Lục Dật Kha chủ trì y sư.
“Giám đốc Lục, phu nhân, hai người đã đến.”
Bác sĩ Dương cười với vẻ mặt hòa ái dễ gần.
Lam Hân cùng Lục Hạo Thành cũng cười gật gật đâu.
Lục Hạo Thành hỏi: “Bác sĩ Dương, cha tôi thế nào rồi?”.
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… ” Lục Hạo Thành nhẹ giọng cười cười, “Bà xã của anh cuôi cũng đã ý thức được chuyện này.”Anh hơi nghiêng người sang, nhìn cô rồi cười nhẹ, “Lam Lam, em có thích nơi này không?Nguyện vọng lúc còn nhỏ của em là dù nằm trên giường cũng thầy được sao, trên tầng ba là phòng kín, đợi khi vào mùa hè, em có thê vừa năm trên giường vừa ngắm sao.”Lam Hân nhẹ nhàng tựa vào trong lòng anh, ngón tay nghịch từng chiếc cúc áo của anh, giọng điệu ôn nhu: “Lục Hạo Thành „ chỉ cân người một nhà chúng ta được ở cạnh nhau, sống ở đầu em cũng đều thích.”Lục Hạo Thành cũng cười gật gật đâu, anh cũng vậy, chỉ cân có cô ở bên cạnh anh, những chuyện khác đã không còn quan trọng nữa rôi.Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, hạnh phúc của anh là được sông một cuộc đời âm êm bên em.”Lời nói nghe ấm lòng như vậy, đáy lòng Lam Hân cũng trở nên âm áp..Lam Hân mỉm cười nhìn anh, nụ cười rạng rỡ vô cùng động lòng người, “Em cũng vậy.”Lục Hạo Thành cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.Anh khẽ ngước mắt lên thì thấy một chiếc ô tô màu bạc vừa tông vào chiếc ô tô màu đen vốn đang đậu trước biệt thự.Khóe môi Lục Hạo Thành hơi gợi lên một tia cười lạnh, Lâm Dã ngủ ngôc kia, thật sự là dùng đến cả cách này.Tuy nhiên, có nghĩ tới nghĩ lui thì biện pháp này cũng là nhanh nhất.Lam Hân nói: “A Thành, anh xem, nơi đó hình như có xảy ra sự cỗ.”Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, lái xe mà, mấy vụ va chạm nhỏ thế này cũng thường xuyên xảy ra thôi.”Lam Hân gật gật đầu, quả thật, mấy vụ va chạm nhỏ nêu không chú ý thì thì vẫn hay xảy ra.Không vượt quá 10 phút, xe màu bạc có rèm che cùng xe màu đen có rèm che cùng nhau rời đi.Mà chiếc xe màu đen kia, lại để lại một người.Ánh mắt Lục Hạo Thành xẹt qua vẻ thù địch.Cúi đầu, lại thấy được Lâm Dã đã gửi tin nhắn tới „ “Giám đốc Lục, mọi người có thể xuất phát, người còn lại cứ đề tối tới giải quyết.”Lục Hạo Thành bỏ điện thoại trở lại túi áo.“Lam Lam, chúng ta đi bệnh viện đi.”Lam Hân đem số nước trái cây còn lại uống xong, gật gật đầu nói: “Đi thôi.”Lục Hạo Thành nắm tay cô xuống tầng, Lục Hạo Thành thay đồi thành chiệc Rolls- -Royce, mang theo Lam Hân trực tiếp đi bệnh viện.Bệnh viện này, là Lục Hạo Thành rót vốn đâu tư vào năm ngoái.Công việc kinh doanh cũng khá thuận lợi, anh mang theo Lam Hân, trực tiếp tới thẳng phòng chăm sóc đặc biệt trên tâng 11.Trước khi Lục Hạo Thành đến… đã liên hệ trước với cánh bác sĩ rôi.Bác sĩ chính là một chuyên gia tầm năm mươi tuôi, bác sĩ Dương, vân phụ trách Lục Dật Kha chủ trì y sư.“Giám đốc Lục, phu nhân, hai người đã đến.”Bác sĩ Dương cười với vẻ mặt hòa ái dễ gần.Lam Hân cùng Lục Hạo Thành cũng cười gật gật đâu.Lục Hạo Thành hỏi: “Bác sĩ Dương, cha tôi thế nào rồi?”.