Bổn tọa là thân bất tử, tam giới tuy rộng lớn, vũ trụ tuy vô tận, nhưng không ai có thể tranh với ta.” Bóng đen nằm trên dung nham bốc một vốc nham thạch nóng chảy đỏ rực, cất tiếng: “Dựa vào một nữ nhân như cô mà cũng muốn dùng kiếm chém bổn tọa à?” Sát khí mạnh mẽ quấn chặt lấy trường kiếm lạnh lẽo, nữ nhân cầm kiếm đứng giữa không trung, đôi môi khẽ cong, thái độ xấc xược ngông cuồng hơn cả Ma Tôn, “Đông Phương Thanh Thương, ngươi không dám ứng chiến à?” “Ha ha ha! Không dám?” Đông Phương Thanh Thương ngẩng mặt lên trời cười lớn, nham thạch nóng chảy bỗng bùng cháy trong lòng bàn tay hắn. Ngọn lửa trong không trung ngưng tụ thành một thanh trường kiếm đỏ rực, hơi nóng tỏa ra chấn động y bào nữ nhân, “Xích Địa nữ tử, đám vô dụng của Thiên giới phong cô làm Thiên Địa chiến thần, dám kiêu căng với bổn tọa như vậy, thiết nghĩ cô cũng có chút bản lĩnh.” Đông Phương Thanh Thương híp mắt cười nhẹ, hắn đứng dậy, mái tóc dài màu bạc bay múa cuồng dã, đôi chân trần vừa bước ra, núi lửa dưới…
Quyển 3 - Chương 87: Ngoại truyện - Tiểu Ma Tôn
Thương Lan Quyết (Ma Tôn)Tác giả: Cửu Lộ Phi HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhBổn tọa là thân bất tử, tam giới tuy rộng lớn, vũ trụ tuy vô tận, nhưng không ai có thể tranh với ta.” Bóng đen nằm trên dung nham bốc một vốc nham thạch nóng chảy đỏ rực, cất tiếng: “Dựa vào một nữ nhân như cô mà cũng muốn dùng kiếm chém bổn tọa à?” Sát khí mạnh mẽ quấn chặt lấy trường kiếm lạnh lẽo, nữ nhân cầm kiếm đứng giữa không trung, đôi môi khẽ cong, thái độ xấc xược ngông cuồng hơn cả Ma Tôn, “Đông Phương Thanh Thương, ngươi không dám ứng chiến à?” “Ha ha ha! Không dám?” Đông Phương Thanh Thương ngẩng mặt lên trời cười lớn, nham thạch nóng chảy bỗng bùng cháy trong lòng bàn tay hắn. Ngọn lửa trong không trung ngưng tụ thành một thanh trường kiếm đỏ rực, hơi nóng tỏa ra chấn động y bào nữ nhân, “Xích Địa nữ tử, đám vô dụng của Thiên giới phong cô làm Thiên Địa chiến thần, dám kiêu căng với bổn tọa như vậy, thiết nghĩ cô cũng có chút bản lĩnh.” Đông Phương Thanh Thương híp mắt cười nhẹ, hắn đứng dậy, mái tóc dài màu bạc bay múa cuồng dã, đôi chân trần vừa bước ra, núi lửa dưới… Khi con trai lớn của nhà Đông Phương Thanh Thương và Hoa Lan nhỏ tròn mười tuổi, Trường Mệnh mang theo Cốt lan tới thăm.Trường Mệnh đã trưởng thành hoàn toàn, trở thành chàng trai tuấn tú khôi ngô, khí khái bất phàm, dáng vẻ cao ngất, Cốt lan bây giờ cũng là một cô gái xinh đẹp như hoa, hai người rất xứng đôi vừa lứa.Đông Phương Thanh Thương vừa gặp Trường Mệnh đã nhớ lại chuyện xưa, thế là Ma Tôn đại nhân liền bày tỏ thái độ đuổi khách.Đông Phương Thanh Thương đang bế tiểu Hoa Lan nhỏ trên tay, bỗng nhiên bày vẻ mặt hầm hầm sát khí: Ngươi tới đây làm gìTrường Mệnh: Ta tới thăm Hoa Lan nhỏĐông Phương Thanh Thương: Tiểu hoa yêu của ta không có nhà...“…”Hoa Lan nhỏ dắt theo tiểu Ma Tôn từ trong bước ra, nàng vừa thấy Trường Mệnh liền lập tức nhào đến, cọ cọ đầu vào ngực Trường Mệnh, “Trường Mệnh, ta nhớ ngươi lắm...”Đông Phương Thanh Thương vận động sát khí: “…”Cốt lan: “...”Tiểu Ma Tôn: Người này là ai vậy tiểu Hoa Lan?Hoa Lan nhỏ: Đây là cậu trẻ của con...Tiểu Ma Tôn: Thế cô nương này là ai?Hoa Lan nhỏ: Đó là cô nhỏ của con ...Tiểu Ma Tôn hỏi Cốt lan: Năm nay cô bao nhiêu tuổi?Cốt lan: Ta lớn tuổi lắm rồi.Tiểu Ma Tôn: Ta cũng lớn tuổi lắm rồi, ta là con trai của Ma Tôn thượng cổ và Hoa Lan thượng cổ, nên mọi người đều gọi ta tiểu Ma Tôn... thượng cổ…Tiểu Ma Tôn nói tiếp : Thế cô đã có ai chưa?Cốt lan: “...”Trường Mệnh sắc mặt đen sì, lên tiếng: Có ta...Tiểu Ma Tôn : Ta không hỏi ngươi...…Tiếng rồng gầm gừ khe khẽ... Ma khí chầm chậm lan tỏa...Đông Phương Thanh Thương đắc ý nhìn con trai mình, một tay bế con gái nhỏ, một tay ôm Hoa Lan nhỏ đứng bên cạnh, vẻ mặt ngập tràn hạnh phúc.Hoa Lan nhỏ không khỏi cảm thán: Hổ phụ sinh hổ tử, Rồng cha sinh rồng con... Đại ma đầu già sinh ra Tiểu ma đầu già... Con ma to sinh ra con ma nhỏ...
Thương Lan Quyết (Ma Tôn)Tác giả: Cửu Lộ Phi HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhBổn tọa là thân bất tử, tam giới tuy rộng lớn, vũ trụ tuy vô tận, nhưng không ai có thể tranh với ta.” Bóng đen nằm trên dung nham bốc một vốc nham thạch nóng chảy đỏ rực, cất tiếng: “Dựa vào một nữ nhân như cô mà cũng muốn dùng kiếm chém bổn tọa à?” Sát khí mạnh mẽ quấn chặt lấy trường kiếm lạnh lẽo, nữ nhân cầm kiếm đứng giữa không trung, đôi môi khẽ cong, thái độ xấc xược ngông cuồng hơn cả Ma Tôn, “Đông Phương Thanh Thương, ngươi không dám ứng chiến à?” “Ha ha ha! Không dám?” Đông Phương Thanh Thương ngẩng mặt lên trời cười lớn, nham thạch nóng chảy bỗng bùng cháy trong lòng bàn tay hắn. Ngọn lửa trong không trung ngưng tụ thành một thanh trường kiếm đỏ rực, hơi nóng tỏa ra chấn động y bào nữ nhân, “Xích Địa nữ tử, đám vô dụng của Thiên giới phong cô làm Thiên Địa chiến thần, dám kiêu căng với bổn tọa như vậy, thiết nghĩ cô cũng có chút bản lĩnh.” Đông Phương Thanh Thương híp mắt cười nhẹ, hắn đứng dậy, mái tóc dài màu bạc bay múa cuồng dã, đôi chân trần vừa bước ra, núi lửa dưới… Khi con trai lớn của nhà Đông Phương Thanh Thương và Hoa Lan nhỏ tròn mười tuổi, Trường Mệnh mang theo Cốt lan tới thăm.Trường Mệnh đã trưởng thành hoàn toàn, trở thành chàng trai tuấn tú khôi ngô, khí khái bất phàm, dáng vẻ cao ngất, Cốt lan bây giờ cũng là một cô gái xinh đẹp như hoa, hai người rất xứng đôi vừa lứa.Đông Phương Thanh Thương vừa gặp Trường Mệnh đã nhớ lại chuyện xưa, thế là Ma Tôn đại nhân liền bày tỏ thái độ đuổi khách.Đông Phương Thanh Thương đang bế tiểu Hoa Lan nhỏ trên tay, bỗng nhiên bày vẻ mặt hầm hầm sát khí: Ngươi tới đây làm gìTrường Mệnh: Ta tới thăm Hoa Lan nhỏĐông Phương Thanh Thương: Tiểu hoa yêu của ta không có nhà...“…”Hoa Lan nhỏ dắt theo tiểu Ma Tôn từ trong bước ra, nàng vừa thấy Trường Mệnh liền lập tức nhào đến, cọ cọ đầu vào ngực Trường Mệnh, “Trường Mệnh, ta nhớ ngươi lắm...”Đông Phương Thanh Thương vận động sát khí: “…”Cốt lan: “...”Tiểu Ma Tôn: Người này là ai vậy tiểu Hoa Lan?Hoa Lan nhỏ: Đây là cậu trẻ của con...Tiểu Ma Tôn: Thế cô nương này là ai?Hoa Lan nhỏ: Đó là cô nhỏ của con ...Tiểu Ma Tôn hỏi Cốt lan: Năm nay cô bao nhiêu tuổi?Cốt lan: Ta lớn tuổi lắm rồi.Tiểu Ma Tôn: Ta cũng lớn tuổi lắm rồi, ta là con trai của Ma Tôn thượng cổ và Hoa Lan thượng cổ, nên mọi người đều gọi ta tiểu Ma Tôn... thượng cổ…Tiểu Ma Tôn nói tiếp : Thế cô đã có ai chưa?Cốt lan: “...”Trường Mệnh sắc mặt đen sì, lên tiếng: Có ta...Tiểu Ma Tôn : Ta không hỏi ngươi...…Tiếng rồng gầm gừ khe khẽ... Ma khí chầm chậm lan tỏa...Đông Phương Thanh Thương đắc ý nhìn con trai mình, một tay bế con gái nhỏ, một tay ôm Hoa Lan nhỏ đứng bên cạnh, vẻ mặt ngập tràn hạnh phúc.Hoa Lan nhỏ không khỏi cảm thán: Hổ phụ sinh hổ tử, Rồng cha sinh rồng con... Đại ma đầu già sinh ra Tiểu ma đầu già... Con ma to sinh ra con ma nhỏ...
Thương Lan Quyết (Ma Tôn)Tác giả: Cửu Lộ Phi HươngTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhBổn tọa là thân bất tử, tam giới tuy rộng lớn, vũ trụ tuy vô tận, nhưng không ai có thể tranh với ta.” Bóng đen nằm trên dung nham bốc một vốc nham thạch nóng chảy đỏ rực, cất tiếng: “Dựa vào một nữ nhân như cô mà cũng muốn dùng kiếm chém bổn tọa à?” Sát khí mạnh mẽ quấn chặt lấy trường kiếm lạnh lẽo, nữ nhân cầm kiếm đứng giữa không trung, đôi môi khẽ cong, thái độ xấc xược ngông cuồng hơn cả Ma Tôn, “Đông Phương Thanh Thương, ngươi không dám ứng chiến à?” “Ha ha ha! Không dám?” Đông Phương Thanh Thương ngẩng mặt lên trời cười lớn, nham thạch nóng chảy bỗng bùng cháy trong lòng bàn tay hắn. Ngọn lửa trong không trung ngưng tụ thành một thanh trường kiếm đỏ rực, hơi nóng tỏa ra chấn động y bào nữ nhân, “Xích Địa nữ tử, đám vô dụng của Thiên giới phong cô làm Thiên Địa chiến thần, dám kiêu căng với bổn tọa như vậy, thiết nghĩ cô cũng có chút bản lĩnh.” Đông Phương Thanh Thương híp mắt cười nhẹ, hắn đứng dậy, mái tóc dài màu bạc bay múa cuồng dã, đôi chân trần vừa bước ra, núi lửa dưới… Khi con trai lớn của nhà Đông Phương Thanh Thương và Hoa Lan nhỏ tròn mười tuổi, Trường Mệnh mang theo Cốt lan tới thăm.Trường Mệnh đã trưởng thành hoàn toàn, trở thành chàng trai tuấn tú khôi ngô, khí khái bất phàm, dáng vẻ cao ngất, Cốt lan bây giờ cũng là một cô gái xinh đẹp như hoa, hai người rất xứng đôi vừa lứa.Đông Phương Thanh Thương vừa gặp Trường Mệnh đã nhớ lại chuyện xưa, thế là Ma Tôn đại nhân liền bày tỏ thái độ đuổi khách.Đông Phương Thanh Thương đang bế tiểu Hoa Lan nhỏ trên tay, bỗng nhiên bày vẻ mặt hầm hầm sát khí: Ngươi tới đây làm gìTrường Mệnh: Ta tới thăm Hoa Lan nhỏĐông Phương Thanh Thương: Tiểu hoa yêu của ta không có nhà...“…”Hoa Lan nhỏ dắt theo tiểu Ma Tôn từ trong bước ra, nàng vừa thấy Trường Mệnh liền lập tức nhào đến, cọ cọ đầu vào ngực Trường Mệnh, “Trường Mệnh, ta nhớ ngươi lắm...”Đông Phương Thanh Thương vận động sát khí: “…”Cốt lan: “...”Tiểu Ma Tôn: Người này là ai vậy tiểu Hoa Lan?Hoa Lan nhỏ: Đây là cậu trẻ của con...Tiểu Ma Tôn: Thế cô nương này là ai?Hoa Lan nhỏ: Đó là cô nhỏ của con ...Tiểu Ma Tôn hỏi Cốt lan: Năm nay cô bao nhiêu tuổi?Cốt lan: Ta lớn tuổi lắm rồi.Tiểu Ma Tôn: Ta cũng lớn tuổi lắm rồi, ta là con trai của Ma Tôn thượng cổ và Hoa Lan thượng cổ, nên mọi người đều gọi ta tiểu Ma Tôn... thượng cổ…Tiểu Ma Tôn nói tiếp : Thế cô đã có ai chưa?Cốt lan: “...”Trường Mệnh sắc mặt đen sì, lên tiếng: Có ta...Tiểu Ma Tôn : Ta không hỏi ngươi...…Tiếng rồng gầm gừ khe khẽ... Ma khí chầm chậm lan tỏa...Đông Phương Thanh Thương đắc ý nhìn con trai mình, một tay bế con gái nhỏ, một tay ôm Hoa Lan nhỏ đứng bên cạnh, vẻ mặt ngập tràn hạnh phúc.Hoa Lan nhỏ không khỏi cảm thán: Hổ phụ sinh hổ tử, Rồng cha sinh rồng con... Đại ma đầu già sinh ra Tiểu ma đầu già... Con ma to sinh ra con ma nhỏ...