Đêm khuya,trong phủ tướng quân.“Tiểu thư,thân thể tiểu thư đã mệt muốn chết nên sớm nghỉ ngơi.” Nha hoàn Tiểu Mai thật sự không hiểu,nếu như niệm Phật có thể làm cho lão gia chiến thắng trở về,vậy triều đình còn nuôi trăm vạn hùng binh làm gì.“Tiểu Mai em nghỉ ngơi trước đi,ta niệm xong Đại Bi Chú mới đi ngủ.” Sáng hôm nay,cữu cữu từ trong cung nhận được tin tức, chiến sự đang còn căng thẳng,điều này làm cho Liễu Uyển Nhi vô cùng lo lắng cho phụ thân —— trước mắt Liễu Thế Lương bản thân mang chiến bàoThống soái,huyết chiến sa trường .Thân là trưởng nữ Liễu gia,nàng hiện tại có thể làm duy nhất chính là cầu xin Phật tổ phù hộ phụ thân bình an trở về.“Tiểu thư có chuyện gì hãy gọi tiểu Mai.” Thấy Liễu Uyển Nhi không nghe khuyên bảo,Tiểu Mai cũng không nói thêm nữa,tự mình lui xuống.Tiểu Mai đi không bao lâu,Liễu Uyển Nhi thành tâm tụng niệm Phật,bỗng nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẻo,đang muốn quay đầu lại nhìn,thì một trận cuồng phong quét đến mở toan cửa sổ,cây nến trên bàn trong nháy…
Chương 84: Ai đi dọn phòng
Thúc Thúc Yêu NghiệtTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya,trong phủ tướng quân.“Tiểu thư,thân thể tiểu thư đã mệt muốn chết nên sớm nghỉ ngơi.” Nha hoàn Tiểu Mai thật sự không hiểu,nếu như niệm Phật có thể làm cho lão gia chiến thắng trở về,vậy triều đình còn nuôi trăm vạn hùng binh làm gì.“Tiểu Mai em nghỉ ngơi trước đi,ta niệm xong Đại Bi Chú mới đi ngủ.” Sáng hôm nay,cữu cữu từ trong cung nhận được tin tức, chiến sự đang còn căng thẳng,điều này làm cho Liễu Uyển Nhi vô cùng lo lắng cho phụ thân —— trước mắt Liễu Thế Lương bản thân mang chiến bàoThống soái,huyết chiến sa trường .Thân là trưởng nữ Liễu gia,nàng hiện tại có thể làm duy nhất chính là cầu xin Phật tổ phù hộ phụ thân bình an trở về.“Tiểu thư có chuyện gì hãy gọi tiểu Mai.” Thấy Liễu Uyển Nhi không nghe khuyên bảo,Tiểu Mai cũng không nói thêm nữa,tự mình lui xuống.Tiểu Mai đi không bao lâu,Liễu Uyển Nhi thành tâm tụng niệm Phật,bỗng nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẻo,đang muốn quay đầu lại nhìn,thì một trận cuồng phong quét đến mở toan cửa sổ,cây nến trên bàn trong nháy… “Trời ạ ~ Lực Hằng,tại sao cậu bị thương thành như vậy? !” Inge thét một tiếng thét chói tai.Khi Tô Lực Hằng đưa Liễu Uyển Nhi trở lại câu lạc bộ,mọi người lo lắng đợi chờ thấy tay hắn đầy máu tươi lập tức như ong vỡ tổ chạy đến.“Tránh ra,tránh ra,để tôi bôi thuốc cho Anh Lực Hằng.” Chỉ thấy Nhị Anh đang cầm một chén đen như mực,muốn bôi lên vết thương trên tay Tô Lực Hằng.“Đây,đây là vật gì?” Liễu Uyển Nhi không yên lòng hỏi.“Hừ! Cô có ý gì,tôi sẽ hại anh Lực Hằng sao ? !” Nhị Anh bất mãn liếc Liễu Uyển Nhi một cái.“Không,không,tôi không phải có ý đó.” Liễu Uyển Nhi vội vàng lắc đầu,sợ cô ta hiểu lầm.“Tiểu Tiểu,mẹ Nhị Anh ở trong một bộ lạc y học tại châu phi,thảo dược trong bộ tộc cô ấy trị liệu vết đao vô cùng hiệu quả.” Tô Lực Hằng giải thích.Hắn giải thích khiến Liễu Uyển Nhi rốt cục yên tâm,nhìn lại Nhị Anh thật tình bôi thuốc cho Tô Lực Hằng,bỗng nhiên phát giác cô ấy ngoài làn da đen bên ngoài còn có một trái tim dịu dàng.Tứ Anh nhìn vết thương trên tay Tô Lực Hằng thật sâu,vô cùng đau lòng,trong miệng phun ra lời hung dữ: “Anh Lực Hằng,là ai đả thương tay anh thành như vậy ? Em sẽ bắt bọn họ chôn sống.”Mẹ Tứ Anh là quý tộcMalaysia còn quen biết với người xu-đan.Lời cô ấy nói khiến Liễu Uyển Nhi giật mình,sợ hãi nhìn sang cô ta,cô ấy thật quá bạo lực giọng nói lại có chút giống Anh Khinh Vân.“A, anh đã dạy dỗ bọn họ.” Tô Lực Hằng cười dịu dàng với Tứ Anh,cảm ơn cô đã có ý bảo vệ hắn.Bốn chị em vây quanh người Tô Lực Hằng quan tâm vết thương của hắn,Liễu Uyển Nhi thì bị chèn ép bên ngoài,chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn một màn sao vây quanh trăng.Mặc dù bị bốn chị em vây quanh,nhưng lúc này trong lòng Tô Lực Hằng chỉ quan tâm cô gái đứng cách mình rất xa,mới vừa rồi cô nhất định rất hoảng sợ, hắn muốn ôm cô vào lòng.Qua một lúc Tô Lực Hằng đứng lên nói: “Bốn vị tiểu thư,tôi có chút mệt mỏi,có thể để tôi trở về khách sạn nghỉ ngơi không?”“Đừng nha,anh bị thương,hay tối nay cứ ở chỗ này.” Tam Anh nắm chặt áo của hắn.Nhìn lại ba cô gái khác vẻ mặt tràn đầy hi vọng.Tô Lực Hằng quăng ánh mắt cầu cứu về phía Inge.Inge cười một tiếng nói với các em của hắn: “Em gái của anh,anh sẽ hết sứ thuyết phục Hằng ở lại,trong các em ai dọn phòng cho hắn nào?”Bốn cô gái nghe vậy giống như gió lốc thoáng cái biến mất trước mắt Liễu Uyển Nhi.“Cám ơn.” Vội vã bỏ lại một câu với Inge,sau kéo Liễu Uyển Nhi còn đang ngẩn người”Chúng ta đi mau.”Nhìn bạn tốt đi giống như bỏ chạy,Inge trong lòng buồn rầu,chút nữa hắn làm sao ứng phó với bốn cô em hung dữ chủa mình đây? Haizz,nhức đầu quá.
“Trời ạ ~ Lực Hằng,tại sao cậu bị thương thành như vậy? !” Inge thét một tiếng thét chói tai.
Khi Tô Lực Hằng đưa Liễu Uyển Nhi trở lại câu lạc bộ,mọi người lo lắng đợi chờ thấy tay hắn đầy máu tươi lập tức như ong vỡ tổ chạy đến.
“Tránh ra,tránh ra,để tôi bôi thuốc cho Anh Lực Hằng.” Chỉ thấy Nhị Anh đang cầm một chén đen như mực,muốn bôi lên vết thương trên tay Tô Lực Hằng.
“Đây,đây là vật gì?” Liễu Uyển Nhi không yên lòng hỏi.
“Hừ! Cô có ý gì,tôi sẽ hại anh Lực Hằng sao ? !” Nhị Anh bất mãn liếc Liễu Uyển Nhi một cái.
“Không,không,tôi không phải có ý đó.” Liễu Uyển Nhi vội vàng lắc đầu,sợ cô ta hiểu lầm.
“Tiểu Tiểu,mẹ Nhị Anh ở trong một bộ lạc y học tại châu phi,thảo dược trong bộ tộc cô ấy trị liệu vết đao vô cùng hiệu quả.” Tô Lực Hằng giải thích.
Hắn giải thích khiến Liễu Uyển Nhi rốt cục yên tâm,nhìn lại Nhị Anh thật tình bôi thuốc cho Tô Lực Hằng,bỗng nhiên phát giác cô ấy ngoài làn da đen bên ngoài còn có một trái tim dịu dàng.
Tứ Anh nhìn vết thương trên tay Tô Lực Hằng thật sâu,vô cùng đau lòng,trong miệng phun ra lời hung dữ: “Anh Lực Hằng,là ai đả thương tay anh thành như vậy ? Em sẽ bắt bọn họ chôn sống.”
Mẹ Tứ Anh là quý tộcMalaysia còn quen biết với người xu-đan.
Lời cô ấy nói khiến Liễu Uyển Nhi giật mình,sợ hãi nhìn sang cô ta,cô ấy thật quá bạo lực giọng nói lại có chút giống Anh Khinh Vân.
“A, anh đã dạy dỗ bọn họ.” Tô Lực Hằng cười dịu dàng với Tứ Anh,cảm ơn cô đã có ý bảo vệ hắn.
Bốn chị em vây quanh người Tô Lực Hằng quan tâm vết thương của hắn,Liễu Uyển Nhi thì bị chèn ép bên ngoài,chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn một màn sao vây quanh trăng.
Mặc dù bị bốn chị em vây quanh,nhưng lúc này trong lòng Tô Lực Hằng chỉ quan tâm cô gái đứng cách mình rất xa,mới vừa rồi cô nhất định rất hoảng sợ, hắn muốn ôm cô vào lòng.
Qua một lúc Tô Lực Hằng đứng lên nói: “Bốn vị tiểu thư,tôi có chút mệt mỏi,có thể để tôi trở về khách sạn nghỉ ngơi không?”
“Đừng nha,anh bị thương,hay tối nay cứ ở chỗ này.” Tam Anh nắm chặt áo của hắn.
Nhìn lại ba cô gái khác vẻ mặt tràn đầy hi vọng.
Tô Lực Hằng quăng ánh mắt cầu cứu về phía Inge.
Inge cười một tiếng nói với các em của hắn: “Em gái của anh,anh sẽ hết sứ thuyết phục Hằng ở lại,trong các em ai dọn phòng cho hắn nào?”
Bốn cô gái nghe vậy giống như gió lốc thoáng cái biến mất trước mắt Liễu Uyển Nhi.
“Cám ơn.” Vội vã bỏ lại một câu với Inge,sau kéo Liễu Uyển Nhi còn đang ngẩn người”Chúng ta đi mau.”
Nhìn bạn tốt đi giống như bỏ chạy,Inge trong lòng buồn rầu,chút nữa hắn làm sao ứng phó với bốn cô em hung dữ chủa mình đây? Haizz,nhức đầu quá.
Thúc Thúc Yêu NghiệtTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya,trong phủ tướng quân.“Tiểu thư,thân thể tiểu thư đã mệt muốn chết nên sớm nghỉ ngơi.” Nha hoàn Tiểu Mai thật sự không hiểu,nếu như niệm Phật có thể làm cho lão gia chiến thắng trở về,vậy triều đình còn nuôi trăm vạn hùng binh làm gì.“Tiểu Mai em nghỉ ngơi trước đi,ta niệm xong Đại Bi Chú mới đi ngủ.” Sáng hôm nay,cữu cữu từ trong cung nhận được tin tức, chiến sự đang còn căng thẳng,điều này làm cho Liễu Uyển Nhi vô cùng lo lắng cho phụ thân —— trước mắt Liễu Thế Lương bản thân mang chiến bàoThống soái,huyết chiến sa trường .Thân là trưởng nữ Liễu gia,nàng hiện tại có thể làm duy nhất chính là cầu xin Phật tổ phù hộ phụ thân bình an trở về.“Tiểu thư có chuyện gì hãy gọi tiểu Mai.” Thấy Liễu Uyển Nhi không nghe khuyên bảo,Tiểu Mai cũng không nói thêm nữa,tự mình lui xuống.Tiểu Mai đi không bao lâu,Liễu Uyển Nhi thành tâm tụng niệm Phật,bỗng nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẻo,đang muốn quay đầu lại nhìn,thì một trận cuồng phong quét đến mở toan cửa sổ,cây nến trên bàn trong nháy… “Trời ạ ~ Lực Hằng,tại sao cậu bị thương thành như vậy? !” Inge thét một tiếng thét chói tai.Khi Tô Lực Hằng đưa Liễu Uyển Nhi trở lại câu lạc bộ,mọi người lo lắng đợi chờ thấy tay hắn đầy máu tươi lập tức như ong vỡ tổ chạy đến.“Tránh ra,tránh ra,để tôi bôi thuốc cho Anh Lực Hằng.” Chỉ thấy Nhị Anh đang cầm một chén đen như mực,muốn bôi lên vết thương trên tay Tô Lực Hằng.“Đây,đây là vật gì?” Liễu Uyển Nhi không yên lòng hỏi.“Hừ! Cô có ý gì,tôi sẽ hại anh Lực Hằng sao ? !” Nhị Anh bất mãn liếc Liễu Uyển Nhi một cái.“Không,không,tôi không phải có ý đó.” Liễu Uyển Nhi vội vàng lắc đầu,sợ cô ta hiểu lầm.“Tiểu Tiểu,mẹ Nhị Anh ở trong một bộ lạc y học tại châu phi,thảo dược trong bộ tộc cô ấy trị liệu vết đao vô cùng hiệu quả.” Tô Lực Hằng giải thích.Hắn giải thích khiến Liễu Uyển Nhi rốt cục yên tâm,nhìn lại Nhị Anh thật tình bôi thuốc cho Tô Lực Hằng,bỗng nhiên phát giác cô ấy ngoài làn da đen bên ngoài còn có một trái tim dịu dàng.Tứ Anh nhìn vết thương trên tay Tô Lực Hằng thật sâu,vô cùng đau lòng,trong miệng phun ra lời hung dữ: “Anh Lực Hằng,là ai đả thương tay anh thành như vậy ? Em sẽ bắt bọn họ chôn sống.”Mẹ Tứ Anh là quý tộcMalaysia còn quen biết với người xu-đan.Lời cô ấy nói khiến Liễu Uyển Nhi giật mình,sợ hãi nhìn sang cô ta,cô ấy thật quá bạo lực giọng nói lại có chút giống Anh Khinh Vân.“A, anh đã dạy dỗ bọn họ.” Tô Lực Hằng cười dịu dàng với Tứ Anh,cảm ơn cô đã có ý bảo vệ hắn.Bốn chị em vây quanh người Tô Lực Hằng quan tâm vết thương của hắn,Liễu Uyển Nhi thì bị chèn ép bên ngoài,chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn một màn sao vây quanh trăng.Mặc dù bị bốn chị em vây quanh,nhưng lúc này trong lòng Tô Lực Hằng chỉ quan tâm cô gái đứng cách mình rất xa,mới vừa rồi cô nhất định rất hoảng sợ, hắn muốn ôm cô vào lòng.Qua một lúc Tô Lực Hằng đứng lên nói: “Bốn vị tiểu thư,tôi có chút mệt mỏi,có thể để tôi trở về khách sạn nghỉ ngơi không?”“Đừng nha,anh bị thương,hay tối nay cứ ở chỗ này.” Tam Anh nắm chặt áo của hắn.Nhìn lại ba cô gái khác vẻ mặt tràn đầy hi vọng.Tô Lực Hằng quăng ánh mắt cầu cứu về phía Inge.Inge cười một tiếng nói với các em của hắn: “Em gái của anh,anh sẽ hết sứ thuyết phục Hằng ở lại,trong các em ai dọn phòng cho hắn nào?”Bốn cô gái nghe vậy giống như gió lốc thoáng cái biến mất trước mắt Liễu Uyển Nhi.“Cám ơn.” Vội vã bỏ lại một câu với Inge,sau kéo Liễu Uyển Nhi còn đang ngẩn người”Chúng ta đi mau.”Nhìn bạn tốt đi giống như bỏ chạy,Inge trong lòng buồn rầu,chút nữa hắn làm sao ứng phó với bốn cô em hung dữ chủa mình đây? Haizz,nhức đầu quá.