Đêm khuya,trong phủ tướng quân.“Tiểu thư,thân thể tiểu thư đã mệt muốn chết nên sớm nghỉ ngơi.” Nha hoàn Tiểu Mai thật sự không hiểu,nếu như niệm Phật có thể làm cho lão gia chiến thắng trở về,vậy triều đình còn nuôi trăm vạn hùng binh làm gì.“Tiểu Mai em nghỉ ngơi trước đi,ta niệm xong Đại Bi Chú mới đi ngủ.” Sáng hôm nay,cữu cữu từ trong cung nhận được tin tức, chiến sự đang còn căng thẳng,điều này làm cho Liễu Uyển Nhi vô cùng lo lắng cho phụ thân —— trước mắt Liễu Thế Lương bản thân mang chiến bàoThống soái,huyết chiến sa trường .Thân là trưởng nữ Liễu gia,nàng hiện tại có thể làm duy nhất chính là cầu xin Phật tổ phù hộ phụ thân bình an trở về.“Tiểu thư có chuyện gì hãy gọi tiểu Mai.” Thấy Liễu Uyển Nhi không nghe khuyên bảo,Tiểu Mai cũng không nói thêm nữa,tự mình lui xuống.Tiểu Mai đi không bao lâu,Liễu Uyển Nhi thành tâm tụng niệm Phật,bỗng nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẻo,đang muốn quay đầu lại nhìn,thì một trận cuồng phong quét đến mở toan cửa sổ,cây nến trên bàn trong nháy…
Chương 127: Nếu như hai bàn tay trắng
Thúc Thúc Yêu NghiệtTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya,trong phủ tướng quân.“Tiểu thư,thân thể tiểu thư đã mệt muốn chết nên sớm nghỉ ngơi.” Nha hoàn Tiểu Mai thật sự không hiểu,nếu như niệm Phật có thể làm cho lão gia chiến thắng trở về,vậy triều đình còn nuôi trăm vạn hùng binh làm gì.“Tiểu Mai em nghỉ ngơi trước đi,ta niệm xong Đại Bi Chú mới đi ngủ.” Sáng hôm nay,cữu cữu từ trong cung nhận được tin tức, chiến sự đang còn căng thẳng,điều này làm cho Liễu Uyển Nhi vô cùng lo lắng cho phụ thân —— trước mắt Liễu Thế Lương bản thân mang chiến bàoThống soái,huyết chiến sa trường .Thân là trưởng nữ Liễu gia,nàng hiện tại có thể làm duy nhất chính là cầu xin Phật tổ phù hộ phụ thân bình an trở về.“Tiểu thư có chuyện gì hãy gọi tiểu Mai.” Thấy Liễu Uyển Nhi không nghe khuyên bảo,Tiểu Mai cũng không nói thêm nữa,tự mình lui xuống.Tiểu Mai đi không bao lâu,Liễu Uyển Nhi thành tâm tụng niệm Phật,bỗng nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẻo,đang muốn quay đầu lại nhìn,thì một trận cuồng phong quét đến mở toan cửa sổ,cây nến trên bàn trong nháy… Sau khi chia tay Khinh Vân,Vu Thiểu Đình về đến nhà.Đẩy cửa ra nghe được tiếng đàn du dương.Từ từ đi về phía cô gái chuyên tâm đàn piano,quàng lên eo cô nhắm mắt lại,giai điệu trên đầu ngón tay cô có thể an ủi phiền muộn trong lòng hắn.Đàn xong khúc nhạc Liễu Uyển Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác.Một ngày không thấy cằm của hắn đã mọc ra râu,trên gương mặt tuấn tú có vẻ uể oải.“Đói bụng rồi sao,có cần bảo người giúp việc làm chút đồ ăn cho anh?”Không,mở mắt ra lẳng lặng nhìn cô bé trước mắt.Bỗng nhiên môi của hắn ấn xuống,cạy mở hàm răng của cô,dùng sức mút mùi vị ngon ngọt của cô.Cho đến hai bên không thể hít thở mới buông ra.“Anh làm sao vậy?” Liễu Uyển Nhi quan tâm nói.Nụ hôn của hắn không giống trước kia,hiện tại mang theo một chút đấu tranh xen lẫn thống khổ.Nếu như cô biết ban đầu Tô Lực Hằng không vô tình đuổi giết bọn họ,cô có quay đầu lại đi tìm hắn không?“Nếu như một lần nữa để em lựa chọn,anh và đại ca em sẽ chọn ai?” Vẫn không nhịn được thủ dò xét.Liễu Uyển Nhi giật mình nhìn hắn, tại sao muốn hỏi như vậy? Chẳng lẽ hắn biết Tô Lực Hằng xuất hiện.Cô không nói khiến Thiểu Đình hoảng sợ.“Không cần trả lời,anh hỏi quá nhàm chán.” Bối rối tránh ánh mắt của cô,sợ nghe được đáp án khiến hắn đau lòng.Nhìn thấy cảm xúc trong mắt hắn,Liễu Uyển Nhi dựa vào lồng ngực của hắn: “Hắn đã sớm rời khỏi cuộc sống của em,tương lai người bên cạnh em chính là anh”Cô hy vọng có thể khiến hắn an tâm.Đúng vậy,cô gái trước mắt sẽ trở thành cô dâu của hắn,đây là chuyện thật ai cũng không thể đoạt,nhưng nghĩ tới vấn đề công ty,lòngVu Thiểu Đình vẫn không cách nào để xuống.“Nếu như anh trở nên hai bàn tay trắng,em có chịu kết hôn với anh?”Vấn đề của hắn khiến Liễu Uyển Nhi kinh ngạc,cảm giác lúc trước càng thêm mãnh liệt,công ty nhất định xảy ra chuyện.Càng thêm gần sát cơ thể hắn, giọng nói êm ái: “Cho dù hai bàn tay trắng,anh vẫn còn có em.”Cô không muốn hỏi hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì,sợ sẽ tạo gánh nặng cho hắn,hiện tại duy nhất có thể làm chính là ủng hộ về mặc tinh thần.Ôm chặt cô,vì cô hắn có thể buông tay đánh cược một lần,vì cô hắn có thể hai bàn tay trắng,tất cả vì có cô bên cạnh.
Sau khi chia tay Khinh Vân,Vu Thiểu Đình về đến nhà.
Đẩy cửa ra nghe được tiếng đàn du dương.
Từ từ đi về phía cô gái chuyên tâm đàn piano,quàng lên eo cô nhắm mắt lại,giai điệu trên đầu ngón tay cô có thể an ủi phiền muộn trong lòng hắn.
Đàn xong khúc nhạc Liễu Uyển Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác.
Một ngày không thấy cằm của hắn đã mọc ra râu,trên gương mặt tuấn tú có vẻ uể oải.
“Đói bụng rồi sao,có cần bảo người giúp việc làm chút đồ ăn cho anh?”
Không,mở mắt ra lẳng lặng nhìn cô bé trước mắt.
Bỗng nhiên môi của hắn ấn xuống,cạy mở hàm răng của cô,dùng sức mút mùi vị ngon ngọt của cô.
Cho đến hai bên không thể hít thở mới buông ra.
“Anh làm sao vậy?” Liễu Uyển Nhi quan tâm nói.
Nụ hôn của hắn không giống trước kia,hiện tại mang theo một chút đấu tranh xen lẫn thống khổ.
Nếu như cô biết ban đầu Tô Lực Hằng không vô tình đuổi giết bọn họ,cô có quay đầu lại đi tìm hắn không?
“Nếu như một lần nữa để em lựa chọn,anh và đại ca em sẽ chọn ai?” Vẫn không nhịn được thủ dò xét.
Liễu Uyển Nhi giật mình nhìn hắn, tại sao muốn hỏi như vậy? Chẳng lẽ hắn biết Tô Lực Hằng xuất hiện.
Cô không nói khiến Thiểu Đình hoảng sợ.
“Không cần trả lời,anh hỏi quá nhàm chán.” Bối rối tránh ánh mắt của cô,sợ nghe được đáp án khiến hắn đau lòng.
Nhìn thấy cảm xúc trong mắt hắn,Liễu Uyển Nhi dựa vào lồng ngực của hắn: “Hắn đã sớm rời khỏi cuộc sống của em,tương lai người bên cạnh em chính là anh”
Cô hy vọng có thể khiến hắn an tâm.
Đúng vậy,cô gái trước mắt sẽ trở thành cô dâu của hắn,đây là chuyện thật ai cũng không thể đoạt,nhưng nghĩ tới vấn đề công ty,lòngVu Thiểu Đình vẫn không cách nào để xuống.
“Nếu như anh trở nên hai bàn tay trắng,em có chịu kết hôn với anh?”
Vấn đề của hắn khiến Liễu Uyển Nhi kinh ngạc,cảm giác lúc trước càng thêm mãnh liệt,công ty nhất định xảy ra chuyện.
Càng thêm gần sát cơ thể hắn, giọng nói êm ái: “Cho dù hai bàn tay trắng,anh vẫn còn có em.”
Cô không muốn hỏi hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì,sợ sẽ tạo gánh nặng cho hắn,hiện tại duy nhất có thể làm chính là ủng hộ về mặc tinh thần.
Ôm chặt cô,vì cô hắn có thể buông tay đánh cược một lần,vì cô hắn có thể hai bàn tay trắng,tất cả vì có cô bên cạnh.
Thúc Thúc Yêu NghiệtTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya,trong phủ tướng quân.“Tiểu thư,thân thể tiểu thư đã mệt muốn chết nên sớm nghỉ ngơi.” Nha hoàn Tiểu Mai thật sự không hiểu,nếu như niệm Phật có thể làm cho lão gia chiến thắng trở về,vậy triều đình còn nuôi trăm vạn hùng binh làm gì.“Tiểu Mai em nghỉ ngơi trước đi,ta niệm xong Đại Bi Chú mới đi ngủ.” Sáng hôm nay,cữu cữu từ trong cung nhận được tin tức, chiến sự đang còn căng thẳng,điều này làm cho Liễu Uyển Nhi vô cùng lo lắng cho phụ thân —— trước mắt Liễu Thế Lương bản thân mang chiến bàoThống soái,huyết chiến sa trường .Thân là trưởng nữ Liễu gia,nàng hiện tại có thể làm duy nhất chính là cầu xin Phật tổ phù hộ phụ thân bình an trở về.“Tiểu thư có chuyện gì hãy gọi tiểu Mai.” Thấy Liễu Uyển Nhi không nghe khuyên bảo,Tiểu Mai cũng không nói thêm nữa,tự mình lui xuống.Tiểu Mai đi không bao lâu,Liễu Uyển Nhi thành tâm tụng niệm Phật,bỗng nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẻo,đang muốn quay đầu lại nhìn,thì một trận cuồng phong quét đến mở toan cửa sổ,cây nến trên bàn trong nháy… Sau khi chia tay Khinh Vân,Vu Thiểu Đình về đến nhà.Đẩy cửa ra nghe được tiếng đàn du dương.Từ từ đi về phía cô gái chuyên tâm đàn piano,quàng lên eo cô nhắm mắt lại,giai điệu trên đầu ngón tay cô có thể an ủi phiền muộn trong lòng hắn.Đàn xong khúc nhạc Liễu Uyển Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác.Một ngày không thấy cằm của hắn đã mọc ra râu,trên gương mặt tuấn tú có vẻ uể oải.“Đói bụng rồi sao,có cần bảo người giúp việc làm chút đồ ăn cho anh?”Không,mở mắt ra lẳng lặng nhìn cô bé trước mắt.Bỗng nhiên môi của hắn ấn xuống,cạy mở hàm răng của cô,dùng sức mút mùi vị ngon ngọt của cô.Cho đến hai bên không thể hít thở mới buông ra.“Anh làm sao vậy?” Liễu Uyển Nhi quan tâm nói.Nụ hôn của hắn không giống trước kia,hiện tại mang theo một chút đấu tranh xen lẫn thống khổ.Nếu như cô biết ban đầu Tô Lực Hằng không vô tình đuổi giết bọn họ,cô có quay đầu lại đi tìm hắn không?“Nếu như một lần nữa để em lựa chọn,anh và đại ca em sẽ chọn ai?” Vẫn không nhịn được thủ dò xét.Liễu Uyển Nhi giật mình nhìn hắn, tại sao muốn hỏi như vậy? Chẳng lẽ hắn biết Tô Lực Hằng xuất hiện.Cô không nói khiến Thiểu Đình hoảng sợ.“Không cần trả lời,anh hỏi quá nhàm chán.” Bối rối tránh ánh mắt của cô,sợ nghe được đáp án khiến hắn đau lòng.Nhìn thấy cảm xúc trong mắt hắn,Liễu Uyển Nhi dựa vào lồng ngực của hắn: “Hắn đã sớm rời khỏi cuộc sống của em,tương lai người bên cạnh em chính là anh”Cô hy vọng có thể khiến hắn an tâm.Đúng vậy,cô gái trước mắt sẽ trở thành cô dâu của hắn,đây là chuyện thật ai cũng không thể đoạt,nhưng nghĩ tới vấn đề công ty,lòngVu Thiểu Đình vẫn không cách nào để xuống.“Nếu như anh trở nên hai bàn tay trắng,em có chịu kết hôn với anh?”Vấn đề của hắn khiến Liễu Uyển Nhi kinh ngạc,cảm giác lúc trước càng thêm mãnh liệt,công ty nhất định xảy ra chuyện.Càng thêm gần sát cơ thể hắn, giọng nói êm ái: “Cho dù hai bàn tay trắng,anh vẫn còn có em.”Cô không muốn hỏi hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì,sợ sẽ tạo gánh nặng cho hắn,hiện tại duy nhất có thể làm chính là ủng hộ về mặc tinh thần.Ôm chặt cô,vì cô hắn có thể buông tay đánh cược một lần,vì cô hắn có thể hai bàn tay trắng,tất cả vì có cô bên cạnh.