Tác giả:

Hắn nói: -có vậy mà cũng cười -tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậy Hắn cười -anh Phương cười Hắn ko nói gì ăn tiếp Anh bồi nhìn tôi khó hiểu -anh quen, anh bồi hả -nó tên Linh Tôi “à” lên một tiếng như hiểu rõ Hắn mà Lính nhung nhúc He he Đi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cả Giàu có, nghèo có Nhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả -anh bồi -tẩu đừng gọi em là bồi -vậy gọi sao -cứ gọi em là Linh được rồi -Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôi Linh nhìn tôi ngượng đỏ mặt Còn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên Linh Hắn ko nói gì Nhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng -honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắm Vừa nói hắn vừa nhìn tôi cười Tôi nói: -đừng nói Phong như vậy -chứ muốn sao Nhìn hắn cười tôi tức lắm Phụng phịu ko buồn ăn Hắn vẫn thế kinh tôi mà Lần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi *** Lần đầu gặp

Chương 2

Hắn, Đồ Lạnh LùngTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện TeenHắn nói: -có vậy mà cũng cười -tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậy Hắn cười -anh Phương cười Hắn ko nói gì ăn tiếp Anh bồi nhìn tôi khó hiểu -anh quen, anh bồi hả -nó tên Linh Tôi “à” lên một tiếng như hiểu rõ Hắn mà Lính nhung nhúc He he Đi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cả Giàu có, nghèo có Nhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả -anh bồi -tẩu đừng gọi em là bồi -vậy gọi sao -cứ gọi em là Linh được rồi -Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôi Linh nhìn tôi ngượng đỏ mặt Còn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên Linh Hắn ko nói gì Nhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng -honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắm Vừa nói hắn vừa nhìn tôi cười Tôi nói: -đừng nói Phong như vậy -chứ muốn sao Nhìn hắn cười tôi tức lắm Phụng phịu ko buồn ăn Hắn vẫn thế kinh tôi mà Lần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi *** Lần đầu gặp Vừa nói anh ta chạy tới lau bàn, bưng mì-thì ra là bồiVừa nói tôi vừa cườiHắn nói:-có vậy mà cũng cười-tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậyHắn cười-anh Phương cườiHắn ko nói gì ăn tiếpAnh bồi nhìn tôi khó hiểu-anh quen, anh bồi hả-nó tên LinhTôi “à” lên một tiếng như hiểu rõHắn màLính nhung nhúcHe heĐi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cảGiàu có, nghèo cóNhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả-anh bồi-tẩu đừng gọi em là bồi-vậy gọi sao-cứ gọi em là Linh được rồi-Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôiLinh nhìn tôi ngượng đỏ mặtCòn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên LinhHắn ko nói gìNhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng-honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắmVừa nói hắn vừa nhìn tôi cườiTôi nói:-đừng nói Phong như vậy-chứ muốn saoNhìn hắn cười tôi tức lắmPhụng phịu ko buồn ănHắn vẫn thế kinh tôi màLần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi***Lần đầu gặp-Phong con ngồi ngay ngắm lại coi?-yes, madam-con ra dáng người lớn cho bố nhờ đi-yes, madamBố của tôi ko buồn nói nữaÔng đã quá mệt với cô con gái cứ như trẻ con của mìnhÔng đứng lên khi thấy người mình gặp đã đến-Phong con đứng lên chào bác đi-dạ-aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaassssssssssssssTiếng hét thất thanh đó là của tôi. Lê Ngọc Phong con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn họ Lê đang học lớp 11 tại trường Đông Á-con trai, baTôi níu tay bố như muốn biết câu trả lời-con bình tĩnh đi, đây là cậu Phương người có hôn ước với con-thì ra là vậy, người quen-tôi nói như đính chínhNgồi một lúc thì hắn lên tiếng-ba cho con được dẫn Phong đi dạo một chút ko ạ-à nếu vậy con hỏi bác Lê thử coiBố của hắn lên tiếng--------Còn tôi thì rất thik được ra ngoài rồi-chúng ta đi đâu đâyChưa kịp nói gì, hắn đã đưa cho tôi 1 cái mũ bảo hiểm-đội lên điKo hiểu sao cái mặt lạnh như tiền của hắn làm tôi phải tuân theoHắn phóng như điên, để rồi đến một nơi, kỉ ho cò gáyNhưng khi đi sâu vô thì thấy rất nhiều ngườiHọ reo hò, khi thấy hắn tớiTôi nghĩ vậy đó, vì nghĩ trông mặt hắn ngầu vậy mà-đại tỉ mời xuống xeTôi ko để ý lắm với cách gọi của một người theo tôi là bạn hắn, nhưng lại có vẻ khúm núm trước hắn-cám ơnMột lũ con gái vậy quanh hắnHắn dẫn tay tôi ^____^ tay kia mở đường đi tới một nơi *___* đuơng nhiên là tôi ko biết-nhanh lên honeyĐấy đấyĐấy là lần đầu tiên hắn gọi tôi là honey đó *__________*-đại ca sao trễ thế-bận kiến đại tỉ cho tụi bayTiếng cười vang lên khi hắn nói câu đóCó một tiềng nói vang lên-vậy tìm được chưaHắn đẩy tôi lên-honey, chào mọi người đi cưng-ai vậy

Hắn, Đồ Lạnh LùngTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện TeenHắn nói: -có vậy mà cũng cười -tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậy Hắn cười -anh Phương cười Hắn ko nói gì ăn tiếp Anh bồi nhìn tôi khó hiểu -anh quen, anh bồi hả -nó tên Linh Tôi “à” lên một tiếng như hiểu rõ Hắn mà Lính nhung nhúc He he Đi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cả Giàu có, nghèo có Nhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả -anh bồi -tẩu đừng gọi em là bồi -vậy gọi sao -cứ gọi em là Linh được rồi -Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôi Linh nhìn tôi ngượng đỏ mặt Còn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên Linh Hắn ko nói gì Nhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng -honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắm Vừa nói hắn vừa nhìn tôi cười Tôi nói: -đừng nói Phong như vậy -chứ muốn sao Nhìn hắn cười tôi tức lắm Phụng phịu ko buồn ăn Hắn vẫn thế kinh tôi mà Lần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi *** Lần đầu gặp Vừa nói anh ta chạy tới lau bàn, bưng mì-thì ra là bồiVừa nói tôi vừa cườiHắn nói:-có vậy mà cũng cười-tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậyHắn cười-anh Phương cườiHắn ko nói gì ăn tiếpAnh bồi nhìn tôi khó hiểu-anh quen, anh bồi hả-nó tên LinhTôi “à” lên một tiếng như hiểu rõHắn màLính nhung nhúcHe heĐi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cảGiàu có, nghèo cóNhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả-anh bồi-tẩu đừng gọi em là bồi-vậy gọi sao-cứ gọi em là Linh được rồi-Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôiLinh nhìn tôi ngượng đỏ mặtCòn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên LinhHắn ko nói gìNhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng-honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắmVừa nói hắn vừa nhìn tôi cườiTôi nói:-đừng nói Phong như vậy-chứ muốn saoNhìn hắn cười tôi tức lắmPhụng phịu ko buồn ănHắn vẫn thế kinh tôi màLần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi***Lần đầu gặp-Phong con ngồi ngay ngắm lại coi?-yes, madam-con ra dáng người lớn cho bố nhờ đi-yes, madamBố của tôi ko buồn nói nữaÔng đã quá mệt với cô con gái cứ như trẻ con của mìnhÔng đứng lên khi thấy người mình gặp đã đến-Phong con đứng lên chào bác đi-dạ-aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaassssssssssssssTiếng hét thất thanh đó là của tôi. Lê Ngọc Phong con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn họ Lê đang học lớp 11 tại trường Đông Á-con trai, baTôi níu tay bố như muốn biết câu trả lời-con bình tĩnh đi, đây là cậu Phương người có hôn ước với con-thì ra là vậy, người quen-tôi nói như đính chínhNgồi một lúc thì hắn lên tiếng-ba cho con được dẫn Phong đi dạo một chút ko ạ-à nếu vậy con hỏi bác Lê thử coiBố của hắn lên tiếng--------Còn tôi thì rất thik được ra ngoài rồi-chúng ta đi đâu đâyChưa kịp nói gì, hắn đã đưa cho tôi 1 cái mũ bảo hiểm-đội lên điKo hiểu sao cái mặt lạnh như tiền của hắn làm tôi phải tuân theoHắn phóng như điên, để rồi đến một nơi, kỉ ho cò gáyNhưng khi đi sâu vô thì thấy rất nhiều ngườiHọ reo hò, khi thấy hắn tớiTôi nghĩ vậy đó, vì nghĩ trông mặt hắn ngầu vậy mà-đại tỉ mời xuống xeTôi ko để ý lắm với cách gọi của một người theo tôi là bạn hắn, nhưng lại có vẻ khúm núm trước hắn-cám ơnMột lũ con gái vậy quanh hắnHắn dẫn tay tôi ^____^ tay kia mở đường đi tới một nơi *___* đuơng nhiên là tôi ko biết-nhanh lên honeyĐấy đấyĐấy là lần đầu tiên hắn gọi tôi là honey đó *__________*-đại ca sao trễ thế-bận kiến đại tỉ cho tụi bayTiếng cười vang lên khi hắn nói câu đóCó một tiềng nói vang lên-vậy tìm được chưaHắn đẩy tôi lên-honey, chào mọi người đi cưng-ai vậy

Hắn, Đồ Lạnh LùngTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện TeenHắn nói: -có vậy mà cũng cười -tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậy Hắn cười -anh Phương cười Hắn ko nói gì ăn tiếp Anh bồi nhìn tôi khó hiểu -anh quen, anh bồi hả -nó tên Linh Tôi “à” lên một tiếng như hiểu rõ Hắn mà Lính nhung nhúc He he Đi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cả Giàu có, nghèo có Nhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả -anh bồi -tẩu đừng gọi em là bồi -vậy gọi sao -cứ gọi em là Linh được rồi -Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôi Linh nhìn tôi ngượng đỏ mặt Còn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên Linh Hắn ko nói gì Nhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng -honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắm Vừa nói hắn vừa nhìn tôi cười Tôi nói: -đừng nói Phong như vậy -chứ muốn sao Nhìn hắn cười tôi tức lắm Phụng phịu ko buồn ăn Hắn vẫn thế kinh tôi mà Lần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi *** Lần đầu gặp Vừa nói anh ta chạy tới lau bàn, bưng mì-thì ra là bồiVừa nói tôi vừa cườiHắn nói:-có vậy mà cũng cười-tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậyHắn cười-anh Phương cườiHắn ko nói gì ăn tiếpAnh bồi nhìn tôi khó hiểu-anh quen, anh bồi hả-nó tên LinhTôi “à” lên một tiếng như hiểu rõHắn màLính nhung nhúcHe heĐi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cảGiàu có, nghèo cóNhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả-anh bồi-tẩu đừng gọi em là bồi-vậy gọi sao-cứ gọi em là Linh được rồi-Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôiLinh nhìn tôi ngượng đỏ mặtCòn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên LinhHắn ko nói gìNhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng-honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắmVừa nói hắn vừa nhìn tôi cườiTôi nói:-đừng nói Phong như vậy-chứ muốn saoNhìn hắn cười tôi tức lắmPhụng phịu ko buồn ănHắn vẫn thế kinh tôi màLần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi***Lần đầu gặp-Phong con ngồi ngay ngắm lại coi?-yes, madam-con ra dáng người lớn cho bố nhờ đi-yes, madamBố của tôi ko buồn nói nữaÔng đã quá mệt với cô con gái cứ như trẻ con của mìnhÔng đứng lên khi thấy người mình gặp đã đến-Phong con đứng lên chào bác đi-dạ-aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaassssssssssssssTiếng hét thất thanh đó là của tôi. Lê Ngọc Phong con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn họ Lê đang học lớp 11 tại trường Đông Á-con trai, baTôi níu tay bố như muốn biết câu trả lời-con bình tĩnh đi, đây là cậu Phương người có hôn ước với con-thì ra là vậy, người quen-tôi nói như đính chínhNgồi một lúc thì hắn lên tiếng-ba cho con được dẫn Phong đi dạo một chút ko ạ-à nếu vậy con hỏi bác Lê thử coiBố của hắn lên tiếng--------Còn tôi thì rất thik được ra ngoài rồi-chúng ta đi đâu đâyChưa kịp nói gì, hắn đã đưa cho tôi 1 cái mũ bảo hiểm-đội lên điKo hiểu sao cái mặt lạnh như tiền của hắn làm tôi phải tuân theoHắn phóng như điên, để rồi đến một nơi, kỉ ho cò gáyNhưng khi đi sâu vô thì thấy rất nhiều ngườiHọ reo hò, khi thấy hắn tớiTôi nghĩ vậy đó, vì nghĩ trông mặt hắn ngầu vậy mà-đại tỉ mời xuống xeTôi ko để ý lắm với cách gọi của một người theo tôi là bạn hắn, nhưng lại có vẻ khúm núm trước hắn-cám ơnMột lũ con gái vậy quanh hắnHắn dẫn tay tôi ^____^ tay kia mở đường đi tới một nơi *___* đuơng nhiên là tôi ko biết-nhanh lên honeyĐấy đấyĐấy là lần đầu tiên hắn gọi tôi là honey đó *__________*-đại ca sao trễ thế-bận kiến đại tỉ cho tụi bayTiếng cười vang lên khi hắn nói câu đóCó một tiềng nói vang lên-vậy tìm được chưaHắn đẩy tôi lên-honey, chào mọi người đi cưng-ai vậy

Chương 2