Trước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp…
Chương 42
Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác MaTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngTrước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp… Hôm sau.Trong tập đoàn Thái Lăng, sự kiện hôn lễ đã gây ra nhiều ồn ào, náo động. Trên ti vi, truyền thông, báo chí, tạp chí đều đưa tin. Mọi nơi có thể nhìn thấy “Tổng giám đốc của tập đoàn Thái Lăng Thích Lẫm Lạc sẽ kết hôn với Mạt Tiểu Mễ vào ngày hôm nay.”Sáng sớm tại nhà họ Thích, mọi người khi nhận được thông báo liền vội vàng đi tới.” Vì sao lại như vậy?” Tạ Khải không thể tin nổi.“Có phải người đó ép buộc cô, tôi sẽ giúp cô đòi lại công bằng.” Lam Ngọc tin rằng Thích Lẫm Lạc rất có thể làm chuyện như vậy.“Không phải, là tôi yêu cầu anh ấy kết hôn, tâm nguyện cuối cùng của ông nội là nhìn thấy tôi với Lẫm Lạc kết hôn, bây giờ ông nội còn đang sống, tôi nhất định phải thực hiện tâm nguyện của ông, mọi người đừng nói gì cả, Thích Lẫm Lạc tiên sinh là người tốt, không nên trách anh ấy.” Tiểu Mễ giải thích.“Là thật sao?” Tạ Khải không tin mọi chuyên lại đơn giản như vậy, hắn đã sớm phát hiện cô đối với Lẫm Lạc cảm giác khác khác, cô ấy thích hắn?!“Nếu em đã quyết định như vậy, chúng ta có hỏi cũng chẳng giải quyết được gì, cứ như vậy đi, anh hi vọng em hạnh phúc là tốt rồi.” Tuần Tường giống như một người anh trai hiểu được tâm tư của cô.“Cậu thích anh ta sao?” Lam Ngọc hỏi.“Mình… Mình không biết, có lẽ vậy.” Tiểu Mễ tùy ý trả lời Lam Ngọc, cô muốn trốn tránh vẫn đề này, “Mọi người ngồi đi, tôi đi ra ngoài chút.” Nói xong cô chạy ra ngoài.Chạy tới bên cạnh hồ, cô thống khổ, ” Mình làm sao có thể thích ác ma chứ? Không thể được?” Cô thì thào nói.“Như thế nào lại không thế được? Em chính là thích Lẫm Lạc, đã thích đến không thể kiềm chế rồi.” Tuấn Tường không biết đứng đằng sau cô từ khi nào. Tâm tư đơn thuần của cô, hắn đã sớm nhìn ra.“…” Cô trầm mặc.Không nói một lời nào, tốt lắm, đã thừa nhận.“Em nên suy nghĩ về việc này.” Dứt lời liền rời đi để cô ở lại suy nghĩ.“Em chính là thích Lẫm Lạc… Thích đến không thể kiềm chế rồi….” Lời nói của Tuấn Tường, đầu óc cô trở nên trống rỗng, cô ngơ ngác nhìn nước trong hồ, đã không muốn phủ nhận sự thật này, đúng vậy, thích hắn, có thể nào, Thích Lẫm Lạc sẽ đáp ứng kết hôn giả với cô vì ông nội, xuất phát từ đồng tình mà thôi. Hơn nữa bên cạnh hắn, có trăm ngàn mĩ nhân xinh đep hơn cô, như thế nào lại là cô.Dù có như thế nào, cô phải chôn thứ tình cảm này ở sâu trong nội tâm, vĩnh viễn.
Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác MaTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngTrước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp… Hôm sau.Trong tập đoàn Thái Lăng, sự kiện hôn lễ đã gây ra nhiều ồn ào, náo động. Trên ti vi, truyền thông, báo chí, tạp chí đều đưa tin. Mọi nơi có thể nhìn thấy “Tổng giám đốc của tập đoàn Thái Lăng Thích Lẫm Lạc sẽ kết hôn với Mạt Tiểu Mễ vào ngày hôm nay.”Sáng sớm tại nhà họ Thích, mọi người khi nhận được thông báo liền vội vàng đi tới.” Vì sao lại như vậy?” Tạ Khải không thể tin nổi.“Có phải người đó ép buộc cô, tôi sẽ giúp cô đòi lại công bằng.” Lam Ngọc tin rằng Thích Lẫm Lạc rất có thể làm chuyện như vậy.“Không phải, là tôi yêu cầu anh ấy kết hôn, tâm nguyện cuối cùng của ông nội là nhìn thấy tôi với Lẫm Lạc kết hôn, bây giờ ông nội còn đang sống, tôi nhất định phải thực hiện tâm nguyện của ông, mọi người đừng nói gì cả, Thích Lẫm Lạc tiên sinh là người tốt, không nên trách anh ấy.” Tiểu Mễ giải thích.“Là thật sao?” Tạ Khải không tin mọi chuyên lại đơn giản như vậy, hắn đã sớm phát hiện cô đối với Lẫm Lạc cảm giác khác khác, cô ấy thích hắn?!“Nếu em đã quyết định như vậy, chúng ta có hỏi cũng chẳng giải quyết được gì, cứ như vậy đi, anh hi vọng em hạnh phúc là tốt rồi.” Tuần Tường giống như một người anh trai hiểu được tâm tư của cô.“Cậu thích anh ta sao?” Lam Ngọc hỏi.“Mình… Mình không biết, có lẽ vậy.” Tiểu Mễ tùy ý trả lời Lam Ngọc, cô muốn trốn tránh vẫn đề này, “Mọi người ngồi đi, tôi đi ra ngoài chút.” Nói xong cô chạy ra ngoài.Chạy tới bên cạnh hồ, cô thống khổ, ” Mình làm sao có thể thích ác ma chứ? Không thể được?” Cô thì thào nói.“Như thế nào lại không thế được? Em chính là thích Lẫm Lạc, đã thích đến không thể kiềm chế rồi.” Tuấn Tường không biết đứng đằng sau cô từ khi nào. Tâm tư đơn thuần của cô, hắn đã sớm nhìn ra.“…” Cô trầm mặc.Không nói một lời nào, tốt lắm, đã thừa nhận.“Em nên suy nghĩ về việc này.” Dứt lời liền rời đi để cô ở lại suy nghĩ.“Em chính là thích Lẫm Lạc… Thích đến không thể kiềm chế rồi….” Lời nói của Tuấn Tường, đầu óc cô trở nên trống rỗng, cô ngơ ngác nhìn nước trong hồ, đã không muốn phủ nhận sự thật này, đúng vậy, thích hắn, có thể nào, Thích Lẫm Lạc sẽ đáp ứng kết hôn giả với cô vì ông nội, xuất phát từ đồng tình mà thôi. Hơn nữa bên cạnh hắn, có trăm ngàn mĩ nhân xinh đep hơn cô, như thế nào lại là cô.Dù có như thế nào, cô phải chôn thứ tình cảm này ở sâu trong nội tâm, vĩnh viễn.
Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác MaTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngTrước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp… Hôm sau.Trong tập đoàn Thái Lăng, sự kiện hôn lễ đã gây ra nhiều ồn ào, náo động. Trên ti vi, truyền thông, báo chí, tạp chí đều đưa tin. Mọi nơi có thể nhìn thấy “Tổng giám đốc của tập đoàn Thái Lăng Thích Lẫm Lạc sẽ kết hôn với Mạt Tiểu Mễ vào ngày hôm nay.”Sáng sớm tại nhà họ Thích, mọi người khi nhận được thông báo liền vội vàng đi tới.” Vì sao lại như vậy?” Tạ Khải không thể tin nổi.“Có phải người đó ép buộc cô, tôi sẽ giúp cô đòi lại công bằng.” Lam Ngọc tin rằng Thích Lẫm Lạc rất có thể làm chuyện như vậy.“Không phải, là tôi yêu cầu anh ấy kết hôn, tâm nguyện cuối cùng của ông nội là nhìn thấy tôi với Lẫm Lạc kết hôn, bây giờ ông nội còn đang sống, tôi nhất định phải thực hiện tâm nguyện của ông, mọi người đừng nói gì cả, Thích Lẫm Lạc tiên sinh là người tốt, không nên trách anh ấy.” Tiểu Mễ giải thích.“Là thật sao?” Tạ Khải không tin mọi chuyên lại đơn giản như vậy, hắn đã sớm phát hiện cô đối với Lẫm Lạc cảm giác khác khác, cô ấy thích hắn?!“Nếu em đã quyết định như vậy, chúng ta có hỏi cũng chẳng giải quyết được gì, cứ như vậy đi, anh hi vọng em hạnh phúc là tốt rồi.” Tuần Tường giống như một người anh trai hiểu được tâm tư của cô.“Cậu thích anh ta sao?” Lam Ngọc hỏi.“Mình… Mình không biết, có lẽ vậy.” Tiểu Mễ tùy ý trả lời Lam Ngọc, cô muốn trốn tránh vẫn đề này, “Mọi người ngồi đi, tôi đi ra ngoài chút.” Nói xong cô chạy ra ngoài.Chạy tới bên cạnh hồ, cô thống khổ, ” Mình làm sao có thể thích ác ma chứ? Không thể được?” Cô thì thào nói.“Như thế nào lại không thế được? Em chính là thích Lẫm Lạc, đã thích đến không thể kiềm chế rồi.” Tuấn Tường không biết đứng đằng sau cô từ khi nào. Tâm tư đơn thuần của cô, hắn đã sớm nhìn ra.“…” Cô trầm mặc.Không nói một lời nào, tốt lắm, đã thừa nhận.“Em nên suy nghĩ về việc này.” Dứt lời liền rời đi để cô ở lại suy nghĩ.“Em chính là thích Lẫm Lạc… Thích đến không thể kiềm chế rồi….” Lời nói của Tuấn Tường, đầu óc cô trở nên trống rỗng, cô ngơ ngác nhìn nước trong hồ, đã không muốn phủ nhận sự thật này, đúng vậy, thích hắn, có thể nào, Thích Lẫm Lạc sẽ đáp ứng kết hôn giả với cô vì ông nội, xuất phát từ đồng tình mà thôi. Hơn nữa bên cạnh hắn, có trăm ngàn mĩ nhân xinh đep hơn cô, như thế nào lại là cô.Dù có như thế nào, cô phải chôn thứ tình cảm này ở sâu trong nội tâm, vĩnh viễn.