Tác giả:

Trước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp…

Chương 49

Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác MaTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngTrước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp… Văn phòng tổng giám đốc” Chẳng lẽ anh còn quên không được cô ta sao?” Mối hận Văn Cơ đối với Tiểu Mễ không hề giảm, ngược lại lại gia tăng, vì cái gì ngay cả chết rồi còn mang theo trái tim của Lẫm Lạc đi theo nữa.Hai năm qua, cô vào công ty đi làm cũng chỉ vì muốn tranh thủ tình cảm của Lẫm Lạc; cô dùng hết toàn tâm toàn ý, tìm mọi cách lấy lòng hắn nhưng nhận lại được chỉ là sự thờ ơ vô cảm của hắn.Hắn tựa hồ so với trước kia càng thêm lạnh lùng vô tình, hoàn toàn khép kín bản thân. Không kể ngày đêm đều là vùi đầu làm việc, đối với những người phụ nữ bên cạnh thì nhắm mắt làm ngơ.Nghe tiếng, Lẫm Lạc vùi đầu xem văn kiện, tầm mắt khựng lại vài giây, rất nhanh khôi phục sự lạnh lùng, lại tiếp tục duyệt văn kiện.Quên? Nói dễ hơn làm, Tiểu Mễ là người duy nhất hắn yêu kiếp này, hắn tin tưởng, cả đời này cũng sẽ không bao giờ quên.” Cô ấy sẽ vĩnh viễn không trở lại, anh…” Văn cơ còn chưa nói hết.” Câm miệng, nếu không thể im lặng thì cút cho tôi.” Câu nói lạnh nhạt mà chói tai thét ra, khuôn mặt tuấn tú không vui âm u nhìn kỹ Văn Cơ.” Anh……” Cô rất không cam tâm, vì cái gì mà cô phải trả giá nhiều như vậy, nhưng lại không chiếm được thứ mà mình muốn, ông trời đối với cô thật không công bằng.Cốc… Cốc…Tiếng gõ cửa vang lên.” Vào đi.”Lý Khắc nghiêm trang đi đến.” Tổng giám đốc, có tin tức…” Lý Khắc nói một nửa mới phát hiện trong phòng còn có người khác.” Cô đi ra ngoài đi.” Lẫm Lạc liếc mắt nhìn văn Cơ một cái, bình thản nói.Văn cơ trợn mắt nhìn Lý Khắc, khó chịu ra khỏi văn phòng.” Có chuyện gì, nói đi.” Lẫm Lạc vẫn như cũ cúi đầu xem văn kiện.” Đã bắt được hung thủ hại tiểu thư.” Lý Khắc vẻ mặt bình tĩnh.Nghe tiếng, Lẫm Lạc nâng mi mắt, khuôn mặt tuấn tú hiện lên một tia hận ý, hỏi:” Hắn ở đâu?”” Nhốt tại tầng hầm, còn có vợ và con của hắn.”” Tốt lắm, đưa tôi đến đó.”Hai năm lùng bắt rốt cục cũng có tin tức, Lẫm Lạc không có khả năng dễ dàng buông tha cho hắn, nhất định phải làm cho hắn còn sống không bằng chết, vợ chồng ly tán, để hắn biết được nỗi thống khổ khi mất đi người mình yêu quý.” Dạ” Lý Khắc cung kính nhường đường.Lẫm Lạc đứng dậy, bước nhanh ra ngoài cửa, Lý Khắc theo ở phía sau.

Văn phòng tổng giám đốc

” Chẳng lẽ anh còn quên không được cô ta sao?” Mối hận Văn Cơ đối với Tiểu Mễ không hề giảm, ngược lại lại gia tăng, vì cái gì ngay cả chết rồi còn mang theo trái tim của Lẫm Lạc đi theo nữa.

Hai năm qua, cô vào công ty đi làm cũng chỉ vì muốn tranh thủ tình cảm của Lẫm Lạc; cô dùng hết toàn tâm toàn ý, tìm mọi cách lấy lòng hắn nhưng nhận lại được chỉ là sự thờ ơ vô cảm của hắn.

Hắn tựa hồ so với trước kia càng thêm lạnh lùng vô tình, hoàn toàn khép kín bản thân. Không kể ngày đêm đều là vùi đầu làm việc, đối với những người phụ nữ bên cạnh thì nhắm mắt làm ngơ.

Nghe tiếng, Lẫm Lạc vùi đầu xem văn kiện, tầm mắt khựng lại vài giây, rất nhanh khôi phục sự lạnh lùng, lại tiếp tục duyệt văn kiện.

Quên? Nói dễ hơn làm, Tiểu Mễ là người duy nhất hắn yêu kiếp này, hắn tin tưởng, cả đời này cũng sẽ không bao giờ quên.

” Cô ấy sẽ vĩnh viễn không trở lại, anh…” Văn cơ còn chưa nói hết.

” Câm miệng, nếu không thể im lặng thì cút cho tôi.” Câu nói lạnh nhạt mà chói tai thét ra, khuôn mặt tuấn tú không vui âm u nhìn kỹ Văn Cơ.

” Anh……” Cô rất không cam tâm, vì cái gì mà cô phải trả giá nhiều như vậy, nhưng lại không chiếm được thứ mà mình muốn, ông trời đối với cô thật không công bằng.

Cốc… Cốc…

Tiếng gõ cửa vang lên.

” Vào đi.”

Lý Khắc nghiêm trang đi đến.

” Tổng giám đốc, có tin tức…” Lý Khắc nói một nửa mới phát hiện trong phòng còn có người khác.

” Cô đi ra ngoài đi.” Lẫm Lạc liếc mắt nhìn văn Cơ một cái, bình thản nói.

Văn cơ trợn mắt nhìn Lý Khắc, khó chịu ra khỏi văn phòng.

” Có chuyện gì, nói đi.” Lẫm Lạc vẫn như cũ cúi đầu xem văn kiện.

” Đã bắt được hung thủ hại tiểu thư.” Lý Khắc vẻ mặt bình tĩnh.

Nghe tiếng, Lẫm Lạc nâng mi mắt, khuôn mặt tuấn tú hiện lên một tia hận ý, hỏi:” Hắn ở đâu?”

” Nhốt tại tầng hầm, còn có vợ và con của hắn.”

” Tốt lắm, đưa tôi đến đó.”

Hai năm lùng bắt rốt cục cũng có tin tức, Lẫm Lạc không có khả năng dễ dàng buông tha cho hắn, nhất định phải làm cho hắn còn sống không bằng chết, vợ chồng ly tán, để hắn biết được nỗi thống khổ khi mất đi người mình yêu quý.

” Dạ” Lý Khắc cung kính nhường đường.

Lẫm Lạc đứng dậy, bước nhanh ra ngoài cửa, Lý Khắc theo ở phía sau.

Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác MaTác giả: Vô DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngTrước mặt cô bé có một bức tranh, tay cầm bút, khuôn mặt nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt dịu dàng, không chút vội vàng, lại vô cùng chuyên tâm chăm chú, cô đang vẽ một bức tranh phong cảnh, nét vẽ điêu luyện, hẳn là phải trải qua sự rèn luyện trong một thời gian dài. Mạt Tiểu Mễ, năm nay mười ba tuổi, thoạt nhìn cô so với tuổi còn nhỏ hơn, làm cho người khác dễ dàng nhận lầm tuổi của cô, một cô bé lương thiện, trong sáng, thông minh. Sau khi cô sinh ra không lâu, cha me cô xảy ra sự cố đều rời xa cô, từ nhỏ, cô và ông nội sống dựa vào nhau, ông nội cô – Mạt Đức Bình là một thương nhân, cô chaú gái nhỏ chính là bảo bối của ông, ông rất yêu thương đứa cháu này. Nhưng là ông nội thường xuyên đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn, đi sớm về trễ, không có nhiều thời gian quan tâm tới cô, cho nên ban ngày có Dì Dương chăm sóc cho Tiểu Mễ. Nơi ở của cô là một căn nhà ngoài thành phố, phía sau có một khu rừng rậm, những ngọn núi san sát nhau, nhìn thật xa xôi vẫn là những cây cổ thụ to lớn nối tiếp… Văn phòng tổng giám đốc” Chẳng lẽ anh còn quên không được cô ta sao?” Mối hận Văn Cơ đối với Tiểu Mễ không hề giảm, ngược lại lại gia tăng, vì cái gì ngay cả chết rồi còn mang theo trái tim của Lẫm Lạc đi theo nữa.Hai năm qua, cô vào công ty đi làm cũng chỉ vì muốn tranh thủ tình cảm của Lẫm Lạc; cô dùng hết toàn tâm toàn ý, tìm mọi cách lấy lòng hắn nhưng nhận lại được chỉ là sự thờ ơ vô cảm của hắn.Hắn tựa hồ so với trước kia càng thêm lạnh lùng vô tình, hoàn toàn khép kín bản thân. Không kể ngày đêm đều là vùi đầu làm việc, đối với những người phụ nữ bên cạnh thì nhắm mắt làm ngơ.Nghe tiếng, Lẫm Lạc vùi đầu xem văn kiện, tầm mắt khựng lại vài giây, rất nhanh khôi phục sự lạnh lùng, lại tiếp tục duyệt văn kiện.Quên? Nói dễ hơn làm, Tiểu Mễ là người duy nhất hắn yêu kiếp này, hắn tin tưởng, cả đời này cũng sẽ không bao giờ quên.” Cô ấy sẽ vĩnh viễn không trở lại, anh…” Văn cơ còn chưa nói hết.” Câm miệng, nếu không thể im lặng thì cút cho tôi.” Câu nói lạnh nhạt mà chói tai thét ra, khuôn mặt tuấn tú không vui âm u nhìn kỹ Văn Cơ.” Anh……” Cô rất không cam tâm, vì cái gì mà cô phải trả giá nhiều như vậy, nhưng lại không chiếm được thứ mà mình muốn, ông trời đối với cô thật không công bằng.Cốc… Cốc…Tiếng gõ cửa vang lên.” Vào đi.”Lý Khắc nghiêm trang đi đến.” Tổng giám đốc, có tin tức…” Lý Khắc nói một nửa mới phát hiện trong phòng còn có người khác.” Cô đi ra ngoài đi.” Lẫm Lạc liếc mắt nhìn văn Cơ một cái, bình thản nói.Văn cơ trợn mắt nhìn Lý Khắc, khó chịu ra khỏi văn phòng.” Có chuyện gì, nói đi.” Lẫm Lạc vẫn như cũ cúi đầu xem văn kiện.” Đã bắt được hung thủ hại tiểu thư.” Lý Khắc vẻ mặt bình tĩnh.Nghe tiếng, Lẫm Lạc nâng mi mắt, khuôn mặt tuấn tú hiện lên một tia hận ý, hỏi:” Hắn ở đâu?”” Nhốt tại tầng hầm, còn có vợ và con của hắn.”” Tốt lắm, đưa tôi đến đó.”Hai năm lùng bắt rốt cục cũng có tin tức, Lẫm Lạc không có khả năng dễ dàng buông tha cho hắn, nhất định phải làm cho hắn còn sống không bằng chết, vợ chồng ly tán, để hắn biết được nỗi thống khổ khi mất đi người mình yêu quý.” Dạ” Lý Khắc cung kính nhường đường.Lẫm Lạc đứng dậy, bước nhanh ra ngoài cửa, Lý Khắc theo ở phía sau.

Chương 49