Hắn chờ bảy tám ngày cũng không có ai đi ngang qua, cuối cùng thế mà chết khát ở bên trong đó, biến thành sỉ nhục của đám người xuyên không. Sau đó, cái này hệ thống chó chết này mới xuất hiện. "Ting, kiểm tra thấy đến kí chủ vừa mới bị chết khát, hệ thống đang bố trí cách để chiến thắng. ""Kí chủ thu hoạch được Thiên Hoang Bất Diệt Thể, từ đây không còn cần ăn uống gì nữa. ""Chú thích: Thiên Hoang Bất Diệt Thể là thể chất cao cấp nhất trong tam giới, có thể tự động thu nạp linh khí xung quanh, tốc độ tu luyện vô song. Huyền diệu thông thần, thọ cùng trời đất, vượt xa mọi người trong tam giới, không bị Thiên Nhân Ngũ Suy ảnh hưởng. ""Kí chủ phục sinh!"Mười mấy giây sau! Hồn phách của Khương Thành về lại trong thân thể, toàn thân bị một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống bao phủ. Đắm mình trong đó, cảm giác cả người đều trở nên rực rỡ hẳn lên. Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất. Cảm giác đói bụng không còn nữa. Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp…

Chương 2602

Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu MạngTác giả: Thiên Biên Lão TứTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHắn chờ bảy tám ngày cũng không có ai đi ngang qua, cuối cùng thế mà chết khát ở bên trong đó, biến thành sỉ nhục của đám người xuyên không. Sau đó, cái này hệ thống chó chết này mới xuất hiện. "Ting, kiểm tra thấy đến kí chủ vừa mới bị chết khát, hệ thống đang bố trí cách để chiến thắng. ""Kí chủ thu hoạch được Thiên Hoang Bất Diệt Thể, từ đây không còn cần ăn uống gì nữa. ""Chú thích: Thiên Hoang Bất Diệt Thể là thể chất cao cấp nhất trong tam giới, có thể tự động thu nạp linh khí xung quanh, tốc độ tu luyện vô song. Huyền diệu thông thần, thọ cùng trời đất, vượt xa mọi người trong tam giới, không bị Thiên Nhân Ngũ Suy ảnh hưởng. ""Kí chủ phục sinh!"Mười mấy giây sau! Hồn phách của Khương Thành về lại trong thân thể, toàn thân bị một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống bao phủ. Đắm mình trong đó, cảm giác cả người đều trở nên rực rỡ hẳn lên. Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất. Cảm giác đói bụng không còn nữa. Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp… Khi Khương Thành đến, Thiên Phong thạch đã yên lặng trong nhiều năm, bâygiờ đã trở nên vô cùng bất ổn định.Có lúc phình to thành quả đồi, có lúc lại thu nhỏ bằng hạt gạo.Đôi khi mờ nhạt, đôi khi lại phát ra ánh sáng lóa mắt.Nhìn cái là biết đã có xảy ra chuyện lớn rồi.Năm vị Hồn tổ, Minh Tổ và Thượng Huyền Cổ Thánh, lúc này đang khoanhchân ngồi quanh Thiên Phong thạch vất vả chống đỡ, như thể bọn họ đã gặpphải sự tấn công vô hình.Cảm nhận được Khương Thành đã đến, Hồn Tổ là người đầu tiên thả lỏng.Hồn thể của hắn đã ngưng tụ từ ảo ảnh thành thực chất, nhưng có một cảm giácyếu ớt nặng nề.“Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, tốt quá rồi.”“Đã xảy ra chuyện gì?”“Vô Lăng đã chiếm được quyền tối cao của Thiên Phong thạch rồi, hắn đang cốgắng xóa quyền kiểm soát của chúng ta.”“Ngươi có chắc chắn là Vô Lăng?”“Chắc chắn!”Khương Thành cũng không ngờ rằng Vô Lăng vậy mà lại là người cười đếncuối cùng.Xem ra, Lăng đã thua rồi.Vậy nha đầu đó không phải cũng xảy ra chuyện rồi chứ?Nghĩ đến đây, hắn không thể đợi thêm được nữa.“Ta đi vào xem một chút!”Minh Tổ ở một bên khó khăn nói: “Hiện tại Thiên Phong thạch vào không đượcnữa rồi…”Lời còn chưa dứt, bóng dáng của Khương Thành đã biến mất vào trong đá.Khiến những từ phía sau mắc kẹt trong cổ họng hắn.“Làm sao hắn vào được trong đó vậy?”Năm người họ nhìn nhau, cảm thấy thật là khó tin.Trước khi Khương Thành vào Thiên Phong thạch, ngoại trừ lần đầu tiên đi trêncon đường vàng kim, thì mỗi lần sau đó đều được bọn họ dẫn đường.Nhưng lần này bọn họ không tự mình vào được, đương nhiên không hướng dẫnđược rồi.Một ý nghĩ cùng lúc nảy ra trong đầu năm người.“Chẳng lẽ Khương chưởng môn cũng có quyền khống chế Thiên Phong thạch?”Khương Thành cũng không nghĩ nhiều đã tiến vào Thiên Phong thạch.Lúc này, thế giới trong đá vô cùng hỗn loạn.Thế giới căn nguyên lưu chuyển, Thiên Đạo lúc ẩn lúc hiện, hoàn toàn mất trậttự.Lối đi được tạo thành từ hàng chục ngàn ô vuông vàng mà hắn đã trải qua lầntrước, bây giờ cũng đã biến mất không thấy tăm hơi đâu.Nhưng mà, Thành ca cũng không cần dẫn đường nữa.Sau khi bước vào, hắn lập tức cảm nhận được vị trí nguồn gốc của sự bất ổnnày.Trong thế giới hỗn loạn, hắn lao nhanh về hướng đó.Trên đường đi, hắn liên tục bị căn nguyên thế giới đụng phải, nếu như đổi lại làcác Cổ Thánh khác, e rằng sớm đã bỏ mạng rồi.Nhưng Khương Thành có thể trọc, chỉ cảm thấy hơi đau, không có bất kỳthương tích nào nghiêm trọng.Một lúc sau, hắn đáp xuống trước một tòa kiến trúc hình lục giác kỳ lạ.Ở đây trời yên biển lặng, so với sự hỗn loạn bên ngoài, đây giống như một thếgiới khác vậy.Đẩy cửa bước vào, hắn vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tượng bên trong.Ở giữa là một đài cao hình nón có tổng cộng chín tầng, trên đỉnh đặt một chiếcghế đá màu đen.Đó là đài cao mà Thánh Hoàng, Vô Lăng và Lăng đã tỉ thí trước đó.Và ở xung quanh vòng ngoài của đài cao, còn có những trụ đá hình vuông nằmrải rác xung quanh.Trên những cột đá này đều có lồng thủy tinh trong suốt, xuyên qua lớp thạchanh đó, Thành ca nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ.Còn trong những lồng thủy tinh khác, có cái là sông núi ao hồ, có cái là xươngcốt máu thịt không biết của ai, còn có cái là các loại bảo vật quý hiếm, rất nhiềuthứ mà ngay cả Khương Thành cũng chưa từng thấy qua.Mà nhiều hơn cả là lồng thủy tinh trống rỗng, nhưng nếu quan sát kỹ, lại có thểcảm nhận được những thay đổi bên trong.Dường như có một sức mạnh bí ẩn đang lưu động.“Vậy mà vẫn bị ngươi tìm ra.”Giọng nói của Chí vang lên.Khương Thành nhìn theo hướng tiếng nói vọng lại, nhìn thấy bóng dáng củahắn ở phía bên kia của đài cao.Chỉ là lúc này, hắn đã không còn là một ông già râu tóc bạc phơ mà là một hìnhtượng trung niên trong bộ đồ gấm màu đen.Thành ca chẳng thấy lạ gì về điều này.“Ngươi thật biết trốn, ta còn tưởng rằng lần trước đã giết chết ngươi rồi chứ.”“Ha ha ha……”Tiếng cười của Chí to vang thanh soảng.“Muốn giết chết ta, ngươi còn phải tiếp tục nỗ lực.”Hắn nghiêng đầu, nhướng mày, cố ý nói đùa: “Ta không có nhiều cơ hội sốnglại như ngươi, chỉ cần có thể giết chết ta một lần, ta thật sự sẽ chết.”Khương Thành chưa ra tay với hắn.Bởi vì nghĩ kỹ lại, hai người hình như không có thâm thù đại hận gì.Đến bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao lần trước hắn lại đi đánh nhau với hắn.Hắn lại gần Chí: “Ngươi đang nhìn cái gì vậy?”“Tự ngươi nhìn đi.”Ánh mắt của Chí cũng quay trở lại chiếc bia đá trước mặt.Trên mặt bàn đó, cũng có một cái lồng thủy tinh, nhưng nó lớn hơn nhiều lần sovới tất cả các lồng thủy tinh khác xung quanh.Bên trong lồng thủy tinh có bốn tấm bia đá.Khương Thành nhìn thoáng qua đã nhìn thấy Vô Lăng đứng trên một trongnhững bia đá.Lúc này hắn đang khoanh chân ngồi trên tấm bia đá, nhắm mắt lại như đang lấythứ gì đó.Thành ca cũng không quan tâm người ngoài, còn vươn cùi chỏ chọc vào Chíbên cạnh.“Hắn đang làm gì vậy?”Với hành động của hắn, hắn không cho là hắn đang gây sự, nhìn xuống lồngthủy tinh mà hắn không hề rời mắt, chỉ là mỉm cười.“Vô Lăng vừa mới vượt qua khảo nghiệm của tấm bia đá thứ ba, hiện tại đangthu được phần thưởng cùng quyền hạn khống chế cấp cao hơn.”“Lăng đã bị giết rồi sao?”“Không có, nàng hiện tại đang ở trong tấm bia đá thứ nhất, thí luyện vẫn cònchưa kết thúc.”Chí ngừng một chút, rồi tiếp tục nói: “Nhưng nàng đã mất đi cơ hội, cho dù cóthể đột phá ở cửa ải này, cũng đã muộn, cũng không cách nào đoạt quyền hạncủa Vô Lăng.”“Đáng ghét mà!”Bởi vì Lăng là người mà hắn ủng hộ lại không thắng, Khương Thành có chútkhông vui.“Tên tiểu tử Vô Lăng này lợi hại như vậy sao? Vậy mà lại để cho hắn thắngrồi.”“Hắn quả thật không lợi hại đến như vậy.”Chí sờ lên xái cằm với chòm râu đen gọn gàng chỉnh tề, hờ hững nói: “Nếu nhưdựa vào năng lực của bản thân hắn, cho dù có qua thêm mười tỷ năm, hắn cũngkhông thể nào qua ải được.”“Vậy làm sao hắn qua được?”Khương Thành liếc nhìn Chí từ trên xuống dưới, rất nhanh đã xác định được kẻtình nghi.“Chẳng lẽ là ngươi đã làm gì đó rồi?”“Chính xác.”Chí rất thẳng thắn thừa nhận.“Khảo nghiệm của bia đá có thể nhờ người ngoài trợ giúp, sau khi đánh nhauvới ngươi xong, ta tiến vào bia đá thứ ba, âm thầm giúp hắn một chút.”Thành ca hơi tức giận rồi.“Từ mấy chục tỷ năm rút ngắn xuống thời gian ngắn như vậy, vậy mà ngươicũng nói là giúp một chút sao?”Đời này hắn chưa bao giờ thua đấy, mặc dù Lăng thua trận cũng chẳng liênquan gì đến hắn, nhưng người mà hắn ủng hộ lại thất bại, hắn vẫn cảm thấy thậtmất thể diện.“Đây là gian lận nghiêm trọng biết không hả?”“Ngươi dùng thủ đoạn giúp đỡ kiểu này, tầm nhìn đâu?”“Một trận quyết đấu công bằng đã bị ngươi phá hỏng rồi! Chậc chậc, ngươi còncó phong thái của một tiền bối sao, vậy mà lại làm ra chuyện như vậy, ta thậtthất vọng về ngươi!”Bị hắn buộc tội như vậy, Chí có chút không thể ngồi yên được nữa.“Ha ha? Ngươi còn có mặt mũi nói công bằng với ta sao?”“Là ai đã đưa vũ khí và thần khí cho Lăng trước khi vào đấu trường hả? Còn cómặt mũi chỉ trích ta thiên vị?”Khương Thành cây ngay không sợ chết đứng, gân cổ lớn tiếng nói: “Ta đó là ởgiai đoạn chuẩn bị chiến đấu, so với loại gian lận này của ngươi khác nhau vềmặt bản chất được không hả!”Chí liếc hắn một cái, cười lạnh nói: “Vậy thì tính là ta ăn gian được rồi, ta giúpbản sao của mình ăn gian, ngươi quản được sao?”Khương Thành đang định tiếp tục phản bác, đột nhiên phát hiện có gì đó khôngđúng.Nếu hắn nhớ không lầm, lần trước không phải Chí đã nói rằng Vô Lăng muốnthay thế hắn sao?Đây không phải là người của hắn chứ?Cũng vào lúc này, Vô Lăng ở bên trong cuối cùng cũng mở mắt ra.

Khi Khương Thành đến, Thiên Phong thạch đã yên lặng trong nhiều năm, bây

giờ đã trở nên vô cùng bất ổn định.

Có lúc phình to thành quả đồi, có lúc lại thu nhỏ bằng hạt gạo.

Đôi khi mờ nhạt, đôi khi lại phát ra ánh sáng lóa mắt.

Nhìn cái là biết đã có xảy ra chuyện lớn rồi.

Năm vị Hồn tổ, Minh Tổ và Thượng Huyền Cổ Thánh, lúc này đang khoanh

chân ngồi quanh Thiên Phong thạch vất vả chống đỡ, như thể bọn họ đã gặp

phải sự tấn công vô hình.

Cảm nhận được Khương Thành đã đến, Hồn Tổ là người đầu tiên thả lỏng.

Hồn thể của hắn đã ngưng tụ từ ảo ảnh thành thực chất, nhưng có một cảm giác

yếu ớt nặng nề.

“Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, tốt quá rồi.”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Vô Lăng đã chiếm được quyền tối cao của Thiên Phong thạch rồi, hắn đang cố

gắng xóa quyền kiểm soát của chúng ta.”

“Ngươi có chắc chắn là Vô Lăng?”

“Chắc chắn!”

Khương Thành cũng không ngờ rằng Vô Lăng vậy mà lại là người cười đến

cuối cùng.

Xem ra, Lăng đã thua rồi.

Vậy nha đầu đó không phải cũng xảy ra chuyện rồi chứ?

Nghĩ đến đây, hắn không thể đợi thêm được nữa.

“Ta đi vào xem một chút!”

Minh Tổ ở một bên khó khăn nói: “Hiện tại Thiên Phong thạch vào không được

nữa rồi…”

Lời còn chưa dứt, bóng dáng của Khương Thành đã biến mất vào trong đá.

Khiến những từ phía sau mắc kẹt trong cổ họng hắn.

“Làm sao hắn vào được trong đó vậy?”

Năm người họ nhìn nhau, cảm thấy thật là khó tin.

Trước khi Khương Thành vào Thiên Phong thạch, ngoại trừ lần đầu tiên đi trên

con đường vàng kim, thì mỗi lần sau đó đều được bọn họ dẫn đường.

Nhưng lần này bọn họ không tự mình vào được, đương nhiên không hướng dẫn

được rồi.

Một ý nghĩ cùng lúc nảy ra trong đầu năm người.

“Chẳng lẽ Khương chưởng môn cũng có quyền khống chế Thiên Phong thạch?”

Khương Thành cũng không nghĩ nhiều đã tiến vào Thiên Phong thạch.

Lúc này, thế giới trong đá vô cùng hỗn loạn.

Thế giới căn nguyên lưu chuyển, Thiên Đạo lúc ẩn lúc hiện, hoàn toàn mất trật

tự.

Lối đi được tạo thành từ hàng chục ngàn ô vuông vàng mà hắn đã trải qua lần

trước, bây giờ cũng đã biến mất không thấy tăm hơi đâu.

Nhưng mà, Thành ca cũng không cần dẫn đường nữa.

Sau khi bước vào, hắn lập tức cảm nhận được vị trí nguồn gốc của sự bất ổn

này.

Trong thế giới hỗn loạn, hắn lao nhanh về hướng đó.

Trên đường đi, hắn liên tục bị căn nguyên thế giới đụng phải, nếu như đổi lại là

các Cổ Thánh khác, e rằng sớm đã bỏ mạng rồi.

Nhưng Khương Thành có thể trọc, chỉ cảm thấy hơi đau, không có bất kỳ

thương tích nào nghiêm trọng.

Một lúc sau, hắn đáp xuống trước một tòa kiến trúc hình lục giác kỳ lạ.

Ở đây trời yên biển lặng, so với sự hỗn loạn bên ngoài, đây giống như một thế

giới khác vậy.

Đẩy cửa bước vào, hắn vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tượng bên trong.

Ở giữa là một đài cao hình nón có tổng cộng chín tầng, trên đỉnh đặt một chiếc

ghế đá màu đen.

Đó là đài cao mà Thánh Hoàng, Vô Lăng và Lăng đã tỉ thí trước đó.

Và ở xung quanh vòng ngoài của đài cao, còn có những trụ đá hình vuông nằm

rải rác xung quanh.

Trên những cột đá này đều có lồng thủy tinh trong suốt, xuyên qua lớp thạch

anh đó, Thành ca nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ.

Còn trong những lồng thủy tinh khác, có cái là sông núi ao hồ, có cái là xương

cốt máu thịt không biết của ai, còn có cái là các loại bảo vật quý hiếm, rất nhiều

thứ mà ngay cả Khương Thành cũng chưa từng thấy qua.

Mà nhiều hơn cả là lồng thủy tinh trống rỗng, nhưng nếu quan sát kỹ, lại có thể

cảm nhận được những thay đổi bên trong.

Dường như có một sức mạnh bí ẩn đang lưu động.

“Vậy mà vẫn bị ngươi tìm ra.”

Giọng nói của Chí vang lên.

Khương Thành nhìn theo hướng tiếng nói vọng lại, nhìn thấy bóng dáng của

hắn ở phía bên kia của đài cao.

Chỉ là lúc này, hắn đã không còn là một ông già râu tóc bạc phơ mà là một hình

tượng trung niên trong bộ đồ gấm màu đen.

Thành ca chẳng thấy lạ gì về điều này.

“Ngươi thật biết trốn, ta còn tưởng rằng lần trước đã giết chết ngươi rồi chứ.”

“Ha ha ha……”

Tiếng cười của Chí to vang thanh soảng.

“Muốn giết chết ta, ngươi còn phải tiếp tục nỗ lực.”

Hắn nghiêng đầu, nhướng mày, cố ý nói đùa: “Ta không có nhiều cơ hội sống

lại như ngươi, chỉ cần có thể giết chết ta một lần, ta thật sự sẽ chết.”

Khương Thành chưa ra tay với hắn.

Bởi vì nghĩ kỹ lại, hai người hình như không có thâm thù đại hận gì.

Đến bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao lần trước hắn lại đi đánh nhau với hắn.

Hắn lại gần Chí: “Ngươi đang nhìn cái gì vậy?”

“Tự ngươi nhìn đi.”

Ánh mắt của Chí cũng quay trở lại chiếc bia đá trước mặt.

Trên mặt bàn đó, cũng có một cái lồng thủy tinh, nhưng nó lớn hơn nhiều lần so

với tất cả các lồng thủy tinh khác xung quanh.

Bên trong lồng thủy tinh có bốn tấm bia đá.

Khương Thành nhìn thoáng qua đã nhìn thấy Vô Lăng đứng trên một trong

những bia đá.

Lúc này hắn đang khoanh chân ngồi trên tấm bia đá, nhắm mắt lại như đang lấy

thứ gì đó.

Thành ca cũng không quan tâm người ngoài, còn vươn cùi chỏ chọc vào Chí

bên cạnh.

“Hắn đang làm gì vậy?”

Với hành động của hắn, hắn không cho là hắn đang gây sự, nhìn xuống lồng

thủy tinh mà hắn không hề rời mắt, chỉ là mỉm cười.

“Vô Lăng vừa mới vượt qua khảo nghiệm của tấm bia đá thứ ba, hiện tại đang

thu được phần thưởng cùng quyền hạn khống chế cấp cao hơn.”

“Lăng đã bị giết rồi sao?”

“Không có, nàng hiện tại đang ở trong tấm bia đá thứ nhất, thí luyện vẫn còn

chưa kết thúc.”

Chí ngừng một chút, rồi tiếp tục nói: “Nhưng nàng đã mất đi cơ hội, cho dù có

thể đột phá ở cửa ải này, cũng đã muộn, cũng không cách nào đoạt quyền hạn

của Vô Lăng.”

“Đáng ghét mà!”

Bởi vì Lăng là người mà hắn ủng hộ lại không thắng, Khương Thành có chút

không vui.

“Tên tiểu tử Vô Lăng này lợi hại như vậy sao? Vậy mà lại để cho hắn thắng

rồi.”

“Hắn quả thật không lợi hại đến như vậy.”

Chí sờ lên xái cằm với chòm râu đen gọn gàng chỉnh tề, hờ hững nói: “Nếu như

dựa vào năng lực của bản thân hắn, cho dù có qua thêm mười tỷ năm, hắn cũng

không thể nào qua ải được.”

“Vậy làm sao hắn qua được?”

Khương Thành liếc nhìn Chí từ trên xuống dưới, rất nhanh đã xác định được kẻ

tình nghi.

“Chẳng lẽ là ngươi đã làm gì đó rồi?”

“Chính xác.”

Chí rất thẳng thắn thừa nhận.

“Khảo nghiệm của bia đá có thể nhờ người ngoài trợ giúp, sau khi đánh nhau

với ngươi xong, ta tiến vào bia đá thứ ba, âm thầm giúp hắn một chút.”

Thành ca hơi tức giận rồi.

“Từ mấy chục tỷ năm rút ngắn xuống thời gian ngắn như vậy, vậy mà ngươi

cũng nói là giúp một chút sao?”

Đời này hắn chưa bao giờ thua đấy, mặc dù Lăng thua trận cũng chẳng liên

quan gì đến hắn, nhưng người mà hắn ủng hộ lại thất bại, hắn vẫn cảm thấy thật

mất thể diện.

“Đây là gian lận nghiêm trọng biết không hả?”

“Ngươi dùng thủ đoạn giúp đỡ kiểu này, tầm nhìn đâu?”

“Một trận quyết đấu công bằng đã bị ngươi phá hỏng rồi! Chậc chậc, ngươi còn

có phong thái của một tiền bối sao, vậy mà lại làm ra chuyện như vậy, ta thật

thất vọng về ngươi!”

Bị hắn buộc tội như vậy, Chí có chút không thể ngồi yên được nữa.

“Ha ha? Ngươi còn có mặt mũi nói công bằng với ta sao?”

“Là ai đã đưa vũ khí và thần khí cho Lăng trước khi vào đấu trường hả? Còn có

mặt mũi chỉ trích ta thiên vị?”

Khương Thành cây ngay không sợ chết đứng, gân cổ lớn tiếng nói: “Ta đó là ở

giai đoạn chuẩn bị chiến đấu, so với loại gian lận này của ngươi khác nhau về

mặt bản chất được không hả!”

Chí liếc hắn một cái, cười lạnh nói: “Vậy thì tính là ta ăn gian được rồi, ta giúp

bản sao của mình ăn gian, ngươi quản được sao?”

Khương Thành đang định tiếp tục phản bác, đột nhiên phát hiện có gì đó không

đúng.

Nếu hắn nhớ không lầm, lần trước không phải Chí đã nói rằng Vô Lăng muốn

thay thế hắn sao?

Đây không phải là người của hắn chứ?

Cũng vào lúc này, Vô Lăng ở bên trong cuối cùng cũng mở mắt ra.

Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu MạngTác giả: Thiên Biên Lão TứTruyện Converter, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHắn chờ bảy tám ngày cũng không có ai đi ngang qua, cuối cùng thế mà chết khát ở bên trong đó, biến thành sỉ nhục của đám người xuyên không. Sau đó, cái này hệ thống chó chết này mới xuất hiện. "Ting, kiểm tra thấy đến kí chủ vừa mới bị chết khát, hệ thống đang bố trí cách để chiến thắng. ""Kí chủ thu hoạch được Thiên Hoang Bất Diệt Thể, từ đây không còn cần ăn uống gì nữa. ""Chú thích: Thiên Hoang Bất Diệt Thể là thể chất cao cấp nhất trong tam giới, có thể tự động thu nạp linh khí xung quanh, tốc độ tu luyện vô song. Huyền diệu thông thần, thọ cùng trời đất, vượt xa mọi người trong tam giới, không bị Thiên Nhân Ngũ Suy ảnh hưởng. ""Kí chủ phục sinh!"Mười mấy giây sau! Hồn phách của Khương Thành về lại trong thân thể, toàn thân bị một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống bao phủ. Đắm mình trong đó, cảm giác cả người đều trở nên rực rỡ hẳn lên. Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất. Cảm giác đói bụng không còn nữa. Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp… Khi Khương Thành đến, Thiên Phong thạch đã yên lặng trong nhiều năm, bâygiờ đã trở nên vô cùng bất ổn định.Có lúc phình to thành quả đồi, có lúc lại thu nhỏ bằng hạt gạo.Đôi khi mờ nhạt, đôi khi lại phát ra ánh sáng lóa mắt.Nhìn cái là biết đã có xảy ra chuyện lớn rồi.Năm vị Hồn tổ, Minh Tổ và Thượng Huyền Cổ Thánh, lúc này đang khoanhchân ngồi quanh Thiên Phong thạch vất vả chống đỡ, như thể bọn họ đã gặpphải sự tấn công vô hình.Cảm nhận được Khương Thành đã đến, Hồn Tổ là người đầu tiên thả lỏng.Hồn thể của hắn đã ngưng tụ từ ảo ảnh thành thực chất, nhưng có một cảm giácyếu ớt nặng nề.“Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, tốt quá rồi.”“Đã xảy ra chuyện gì?”“Vô Lăng đã chiếm được quyền tối cao của Thiên Phong thạch rồi, hắn đang cốgắng xóa quyền kiểm soát của chúng ta.”“Ngươi có chắc chắn là Vô Lăng?”“Chắc chắn!”Khương Thành cũng không ngờ rằng Vô Lăng vậy mà lại là người cười đếncuối cùng.Xem ra, Lăng đã thua rồi.Vậy nha đầu đó không phải cũng xảy ra chuyện rồi chứ?Nghĩ đến đây, hắn không thể đợi thêm được nữa.“Ta đi vào xem một chút!”Minh Tổ ở một bên khó khăn nói: “Hiện tại Thiên Phong thạch vào không đượcnữa rồi…”Lời còn chưa dứt, bóng dáng của Khương Thành đã biến mất vào trong đá.Khiến những từ phía sau mắc kẹt trong cổ họng hắn.“Làm sao hắn vào được trong đó vậy?”Năm người họ nhìn nhau, cảm thấy thật là khó tin.Trước khi Khương Thành vào Thiên Phong thạch, ngoại trừ lần đầu tiên đi trêncon đường vàng kim, thì mỗi lần sau đó đều được bọn họ dẫn đường.Nhưng lần này bọn họ không tự mình vào được, đương nhiên không hướng dẫnđược rồi.Một ý nghĩ cùng lúc nảy ra trong đầu năm người.“Chẳng lẽ Khương chưởng môn cũng có quyền khống chế Thiên Phong thạch?”Khương Thành cũng không nghĩ nhiều đã tiến vào Thiên Phong thạch.Lúc này, thế giới trong đá vô cùng hỗn loạn.Thế giới căn nguyên lưu chuyển, Thiên Đạo lúc ẩn lúc hiện, hoàn toàn mất trậttự.Lối đi được tạo thành từ hàng chục ngàn ô vuông vàng mà hắn đã trải qua lầntrước, bây giờ cũng đã biến mất không thấy tăm hơi đâu.Nhưng mà, Thành ca cũng không cần dẫn đường nữa.Sau khi bước vào, hắn lập tức cảm nhận được vị trí nguồn gốc của sự bất ổnnày.Trong thế giới hỗn loạn, hắn lao nhanh về hướng đó.Trên đường đi, hắn liên tục bị căn nguyên thế giới đụng phải, nếu như đổi lại làcác Cổ Thánh khác, e rằng sớm đã bỏ mạng rồi.Nhưng Khương Thành có thể trọc, chỉ cảm thấy hơi đau, không có bất kỳthương tích nào nghiêm trọng.Một lúc sau, hắn đáp xuống trước một tòa kiến trúc hình lục giác kỳ lạ.Ở đây trời yên biển lặng, so với sự hỗn loạn bên ngoài, đây giống như một thếgiới khác vậy.Đẩy cửa bước vào, hắn vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tượng bên trong.Ở giữa là một đài cao hình nón có tổng cộng chín tầng, trên đỉnh đặt một chiếcghế đá màu đen.Đó là đài cao mà Thánh Hoàng, Vô Lăng và Lăng đã tỉ thí trước đó.Và ở xung quanh vòng ngoài của đài cao, còn có những trụ đá hình vuông nằmrải rác xung quanh.Trên những cột đá này đều có lồng thủy tinh trong suốt, xuyên qua lớp thạchanh đó, Thành ca nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ.Còn trong những lồng thủy tinh khác, có cái là sông núi ao hồ, có cái là xươngcốt máu thịt không biết của ai, còn có cái là các loại bảo vật quý hiếm, rất nhiềuthứ mà ngay cả Khương Thành cũng chưa từng thấy qua.Mà nhiều hơn cả là lồng thủy tinh trống rỗng, nhưng nếu quan sát kỹ, lại có thểcảm nhận được những thay đổi bên trong.Dường như có một sức mạnh bí ẩn đang lưu động.“Vậy mà vẫn bị ngươi tìm ra.”Giọng nói của Chí vang lên.Khương Thành nhìn theo hướng tiếng nói vọng lại, nhìn thấy bóng dáng củahắn ở phía bên kia của đài cao.Chỉ là lúc này, hắn đã không còn là một ông già râu tóc bạc phơ mà là một hìnhtượng trung niên trong bộ đồ gấm màu đen.Thành ca chẳng thấy lạ gì về điều này.“Ngươi thật biết trốn, ta còn tưởng rằng lần trước đã giết chết ngươi rồi chứ.”“Ha ha ha……”Tiếng cười của Chí to vang thanh soảng.“Muốn giết chết ta, ngươi còn phải tiếp tục nỗ lực.”Hắn nghiêng đầu, nhướng mày, cố ý nói đùa: “Ta không có nhiều cơ hội sốnglại như ngươi, chỉ cần có thể giết chết ta một lần, ta thật sự sẽ chết.”Khương Thành chưa ra tay với hắn.Bởi vì nghĩ kỹ lại, hai người hình như không có thâm thù đại hận gì.Đến bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao lần trước hắn lại đi đánh nhau với hắn.Hắn lại gần Chí: “Ngươi đang nhìn cái gì vậy?”“Tự ngươi nhìn đi.”Ánh mắt của Chí cũng quay trở lại chiếc bia đá trước mặt.Trên mặt bàn đó, cũng có một cái lồng thủy tinh, nhưng nó lớn hơn nhiều lần sovới tất cả các lồng thủy tinh khác xung quanh.Bên trong lồng thủy tinh có bốn tấm bia đá.Khương Thành nhìn thoáng qua đã nhìn thấy Vô Lăng đứng trên một trongnhững bia đá.Lúc này hắn đang khoanh chân ngồi trên tấm bia đá, nhắm mắt lại như đang lấythứ gì đó.Thành ca cũng không quan tâm người ngoài, còn vươn cùi chỏ chọc vào Chíbên cạnh.“Hắn đang làm gì vậy?”Với hành động của hắn, hắn không cho là hắn đang gây sự, nhìn xuống lồngthủy tinh mà hắn không hề rời mắt, chỉ là mỉm cười.“Vô Lăng vừa mới vượt qua khảo nghiệm của tấm bia đá thứ ba, hiện tại đangthu được phần thưởng cùng quyền hạn khống chế cấp cao hơn.”“Lăng đã bị giết rồi sao?”“Không có, nàng hiện tại đang ở trong tấm bia đá thứ nhất, thí luyện vẫn cònchưa kết thúc.”Chí ngừng một chút, rồi tiếp tục nói: “Nhưng nàng đã mất đi cơ hội, cho dù cóthể đột phá ở cửa ải này, cũng đã muộn, cũng không cách nào đoạt quyền hạncủa Vô Lăng.”“Đáng ghét mà!”Bởi vì Lăng là người mà hắn ủng hộ lại không thắng, Khương Thành có chútkhông vui.“Tên tiểu tử Vô Lăng này lợi hại như vậy sao? Vậy mà lại để cho hắn thắngrồi.”“Hắn quả thật không lợi hại đến như vậy.”Chí sờ lên xái cằm với chòm râu đen gọn gàng chỉnh tề, hờ hững nói: “Nếu nhưdựa vào năng lực của bản thân hắn, cho dù có qua thêm mười tỷ năm, hắn cũngkhông thể nào qua ải được.”“Vậy làm sao hắn qua được?”Khương Thành liếc nhìn Chí từ trên xuống dưới, rất nhanh đã xác định được kẻtình nghi.“Chẳng lẽ là ngươi đã làm gì đó rồi?”“Chính xác.”Chí rất thẳng thắn thừa nhận.“Khảo nghiệm của bia đá có thể nhờ người ngoài trợ giúp, sau khi đánh nhauvới ngươi xong, ta tiến vào bia đá thứ ba, âm thầm giúp hắn một chút.”Thành ca hơi tức giận rồi.“Từ mấy chục tỷ năm rút ngắn xuống thời gian ngắn như vậy, vậy mà ngươicũng nói là giúp một chút sao?”Đời này hắn chưa bao giờ thua đấy, mặc dù Lăng thua trận cũng chẳng liênquan gì đến hắn, nhưng người mà hắn ủng hộ lại thất bại, hắn vẫn cảm thấy thậtmất thể diện.“Đây là gian lận nghiêm trọng biết không hả?”“Ngươi dùng thủ đoạn giúp đỡ kiểu này, tầm nhìn đâu?”“Một trận quyết đấu công bằng đã bị ngươi phá hỏng rồi! Chậc chậc, ngươi còncó phong thái của một tiền bối sao, vậy mà lại làm ra chuyện như vậy, ta thậtthất vọng về ngươi!”Bị hắn buộc tội như vậy, Chí có chút không thể ngồi yên được nữa.“Ha ha? Ngươi còn có mặt mũi nói công bằng với ta sao?”“Là ai đã đưa vũ khí và thần khí cho Lăng trước khi vào đấu trường hả? Còn cómặt mũi chỉ trích ta thiên vị?”Khương Thành cây ngay không sợ chết đứng, gân cổ lớn tiếng nói: “Ta đó là ởgiai đoạn chuẩn bị chiến đấu, so với loại gian lận này của ngươi khác nhau vềmặt bản chất được không hả!”Chí liếc hắn một cái, cười lạnh nói: “Vậy thì tính là ta ăn gian được rồi, ta giúpbản sao của mình ăn gian, ngươi quản được sao?”Khương Thành đang định tiếp tục phản bác, đột nhiên phát hiện có gì đó khôngđúng.Nếu hắn nhớ không lầm, lần trước không phải Chí đã nói rằng Vô Lăng muốnthay thế hắn sao?Đây không phải là người của hắn chứ?Cũng vào lúc này, Vô Lăng ở bên trong cuối cùng cũng mở mắt ra.

Chương 2602