Một ngày nào đó, ta tâm huyết dâng trào, chạy tới hiến máu, kết quả lại bị người kiểm tra tra ra máu của ta có vấn đề, vì vậy đi bệnh viện kiểm chứng lại một chút. Nhìn bản xét nghiệm kia, tâm tình của ta không biết hình dung ra sao, có lẽ vì đầu óc ta căn bản là trống rỗng. Loại bệnh này tên gì ta chẳng nhớ được, dù sao tên khoa học rất dài, là một loại bệnh rất hiếm thấy, toàn thế giới mắc bệnh này không vượt quá ngàn người, tuyệt đối không nên là một người bình thường như ta mắc phải chứ... Người thường như ta, hẳn là nên bị mấy cái bệnh bình thường như cảm mạo phát sốt vân vân... Lão thiên à, ngươi thật sự là rất để mắt ta nha. Loại bệnh này không chắc phải chết, khi chưa phát bệnh thì vẫn giống như người bình thường vậy. Nhưng một khi phát bệnh sẽ có nguy hiểm đến tánh mạng. Bởi nó hiếm thấy, nên cũng không có nhiều biện pháp trị liệu lắm, hơn nữa phí dụng cũng không phải người bình thường như ta có thể thừa nhận. Không nói mấy cái này, cha mẹ ta có thể thừa nhận nổi tin tức này…
Chương 742: Đột nhiên tăng mạnh (1)
Luyện Kim Cuồng TriềuTác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu SinhTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Tiên HiệpMột ngày nào đó, ta tâm huyết dâng trào, chạy tới hiến máu, kết quả lại bị người kiểm tra tra ra máu của ta có vấn đề, vì vậy đi bệnh viện kiểm chứng lại một chút. Nhìn bản xét nghiệm kia, tâm tình của ta không biết hình dung ra sao, có lẽ vì đầu óc ta căn bản là trống rỗng. Loại bệnh này tên gì ta chẳng nhớ được, dù sao tên khoa học rất dài, là một loại bệnh rất hiếm thấy, toàn thế giới mắc bệnh này không vượt quá ngàn người, tuyệt đối không nên là một người bình thường như ta mắc phải chứ... Người thường như ta, hẳn là nên bị mấy cái bệnh bình thường như cảm mạo phát sốt vân vân... Lão thiên à, ngươi thật sự là rất để mắt ta nha. Loại bệnh này không chắc phải chết, khi chưa phát bệnh thì vẫn giống như người bình thường vậy. Nhưng một khi phát bệnh sẽ có nguy hiểm đến tánh mạng. Bởi nó hiếm thấy, nên cũng không có nhiều biện pháp trị liệu lắm, hơn nữa phí dụng cũng không phải người bình thường như ta có thể thừa nhận. Không nói mấy cái này, cha mẹ ta có thể thừa nhận nổi tin tức này… Diệp thành vẫn phát triển thật nhanh, dần dần trở thành một trung tâm mậu dịch nổi danh nhất đại lục.Mọi người tựa hồ dần dần quên đi sự tồn tại của Diệp Lãng, tựa hồ cũng quên sự điên cuồng của chính mình.Đơn giản là vì từ sau khi Diệp Lãng đi vào Hạo Nguyệt Hồ cũng không tiếp tục xuất hiện, cơ hồ không ai gặp hắn, tự nhiên sẽ không có người nhắc tới.Tình huống này làm phu thê Diệp Thành Thiên cảm thấy có chút kỳ quái, nếu nói Diệp Lãng không thường xuất hiện là chuyện bình thường, bởi vì hắn chính là người như vậy, khi tập trung làm việc sẽ quên hết mọi chuyện.Điều làm cho họ cảm thấy kỳ quái chính là Diệp Lam Vũ cũng có thể ở lại bên trong hơn nửa năm, hơn nữa vẫn không xuất hiện, điều này thật lạ lùng, người nào cũng biết tính khí của Diệp Lam Vũ vốn không chịu ngồi yên một chỗ.Mặc dù nàng cũng rất thích ở chung với Diệp Lãng, nhưng nàng cũng sẽ không tới mức không đi ra.Thất công chúa vốn đều có thể ở lại bất cứ nơi nào, dù không có người nào bên trong, nàng cũng có thể kiên nhẫn ở yên, cho dù không có Diệp Lãng.Kể cả Diệp Chỉ Tình, tuy họ không quá hiểu rõ nàng, nhưng họ cũng biết tính cách nàng cũng tĩnh lặng, vẫn thích hợp ở ẩn cư một chỗ.Rốt cục là vì chuyện gì có thể làm cho Diệp Lam Vũ yên tĩnh như vậy?Về vấn đề này mọi người đều đang nghi hoặc, nhất là thân thích cùng bằng hữu của nàng.Bọn họ đều đang kỳ quái, trong Hạo Nguyệt Hồ rốt cục có thứ gì làm Diệp Lam Vũ chịu an tĩnh như vậy, chẳng lẽ chính vì Diệp Lãng?Mặc dù khả năng rất thấp, nhưng không phải là không thể nào, ai cũng biết vì Diệp Lãng, Diệp Lam Vũ chuyện gì cũng có thể làm ra được, kể cả cố gắng nhẫn nại ở một chỗ.Mà tất cả mọi người đều cảm thấy được, khả năng lớn nhất chính là vì Diệp Lãng, nhưng không phải vì Diệp Lam Vũ có lòng nhẫn nại, mà là trong tay Diệp Lãng có chuyện gì đó làm Diệp Lam Vũ cảm thấy thật sự hứng thú.Điểm này khi được công bố đáp án, tất cả mọi người đều cảm thấy ý nghĩ của mình không sai, quả nhiên là như vậy, đáp án này thật làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng giật mình.Không, phải nói là thật khiếp sợ!Bọn họ thế nào cũng thật không ngờ, còn chưa cách một năm, Diệp Lam Vũ đã…- Tỷ, cố gắng một chút, ngươi lập tức có thể trở thành cao thủ một đời!Thanh âm Diệp Lãng vang lên bên hồ, lúc này Diệp Lam Vũ rất muốn đánh cho hắn một trận.- Cố gắng một chút đi, Diệp Lam Vũ!Ở lúc này, thất công chúa cũng lên tiếng, có cảm giác như chuyện không liên quan gì đến mình.- Ngươi còn dám nói ta, bản thân ngươi không phải cũng như vậy, ngươi còn chưa đột phá!Diệp Lam Vũ tức giận nhìn thất công chúa, hiện tại cả hai cũng đang cùng nhau cố gắng"đột phá".Chính bởi vì như vậy, Diệp Lam Vũ cảm thấy thất công chúa muốn ăn đòn, cũng giống như nàng đang muốn đánh cho Diệp Lãng một trận.- Cho nên ta cũng đang cố gắng đây!Thất công chúa thản nhiên nói.- …Diệp Lam Vũ á khẩu, cuối cùng suy nghĩ, chỉ cần mình làm được, sau này lão nương muốn gì được đó, không sợ trời không sợ đất!Trong lòng Diệp Lam Vũ suy nghĩ, nghĩ bộ dạng phong cảnh ngày sau của mình, nàng trở nên thật hưng phấn!- Lão tỷ, xem ánh mắt của ngươi thật dâm đãng, có phải ngươi đang tư xuân đấy không?Diệp Lãng chợt hỏi.- Cút! Lão nương đang nghĩ ngày sau làm sao khi dễ các ngươi! Chờ ta đột phá, muốn làm gì các ngươi cũng được!Diệp Lam Vũ căm tức nói.- Ngươi không cần đột phá, ta cũng đâu dám làm gì ngươi, ngươi muốn thế nào đều được!Diệp Lãng thuận miệng nói, cũng không thèm để ý.Đúng vậy, dù Diệp Lam Vũ không biết gì, nhưng nàng vẫn luôn có thể khi dễ Diệp Lãng, hắn cũng không dám phản đối lời nàng.- …Diệp Lam Vũ trầm mặc chốc lát, nàng phát hiện đúng là chuyện này cũng không có gì thay đổi.Vào lúc này, thất công chúa còn nói thêm:- Dù ngươi đột phá thì đã sao, ta nhất định còn nhanh hơn ngươi, nhưng kết quả lại không có khác biệt gì.- …Diệp Lam Vũ phát giác, đối tượng mình muốn khi dễ chủ yếu là Diệp Lãng cùng thất công chúa, Diệp Lãng thì không cần phải nói, vô luận mình muốn làm gì hắn cũng thừa nhận, mà thất công chúa cũng không hề lên tiếng phản đối.Không nói điều gì khác, dù cuối cùng nàng không thể đột phá, kết quả vẫn là giống nhau!- Lam Vũ tỷ tỷ, ta sẽ không để cho ngươi khi dễ ca ca, nếu như ngươi không nỗ lực, ngươi sẽ đánh không lại ta!Vào lúc này một tiểu cô nương nhảy ra nói.Nguồn: http://truyenfull.vnBên trong Hạo Nguyệt Hồ, chỉ có một tiểu cô nương này, chính là tiểu công chúa Ngả Lạp, mà bây giờ nhìn nàng còn vui tươi hơn trước kia không ít!Nếu ở trước kia, tiểu công chúa nhất định sẽ trốn tránh sau lưng Diệp Lãng, nhìn mọi người không nói lời nào, hiện tại ít nhất nàng đã mở miệng, chủ động mở miệng nói chuyện.Tuy rằng vẫn cứ như trước kia, nàng trốn sau lưng Diệp Lãng, vẫn không chịu đi ra!Trong vòng nửa năm này tiểu công chúa tựa hồ đã có thói quen đi theo phía sau Diệp Lãng, chỉ cần không có việc gì nàng đều làm như vậy, như vậy nàng mới có được cảm giác thật an toàn!Mà khi nàng quen thuộc cùng nhóm người Diệp Lam Vũ, mới có thể ngẫu nhiên nói vài lời, nhưng dưới tình huống bình thường, đều nói những chủ đề liên quan tới Diệp Lãng nàng mới chịu lên tiếng.
Diệp thành vẫn phát triển thật nhanh, dần dần trở thành một trung tâm mậu dịch nổi danh nhất đại lục.
Mọi người tựa hồ dần dần quên đi sự tồn tại của Diệp Lãng, tựa hồ cũng quên sự điên cuồng của chính mình.
Đơn giản là vì từ sau khi Diệp Lãng đi vào Hạo Nguyệt Hồ cũng không tiếp tục xuất hiện, cơ hồ không ai gặp hắn, tự nhiên sẽ không có người nhắc tới.
Tình huống này làm phu thê Diệp Thành Thiên cảm thấy có chút kỳ quái, nếu nói Diệp Lãng không thường xuất hiện là chuyện bình thường, bởi vì hắn chính là người như vậy, khi tập trung làm việc sẽ quên hết mọi chuyện.
Điều làm cho họ cảm thấy kỳ quái chính là Diệp Lam Vũ cũng có thể ở lại bên trong hơn nửa năm, hơn nữa vẫn không xuất hiện, điều này thật lạ lùng, người nào cũng biết tính khí của Diệp Lam Vũ vốn không chịu ngồi yên một chỗ.
Mặc dù nàng cũng rất thích ở chung với Diệp Lãng, nhưng nàng cũng sẽ không tới mức không đi ra.
Thất công chúa vốn đều có thể ở lại bất cứ nơi nào, dù không có người nào bên trong, nàng cũng có thể kiên nhẫn ở yên, cho dù không có Diệp Lãng.
Kể cả Diệp Chỉ Tình, tuy họ không quá hiểu rõ nàng, nhưng họ cũng biết tính cách nàng cũng tĩnh lặng, vẫn thích hợp ở ẩn cư một chỗ.
Rốt cục là vì chuyện gì có thể làm cho Diệp Lam Vũ yên tĩnh như vậy?
Về vấn đề này mọi người đều đang nghi hoặc, nhất là thân thích cùng bằng hữu của nàng.
Bọn họ đều đang kỳ quái, trong Hạo Nguyệt Hồ rốt cục có thứ gì làm Diệp Lam Vũ chịu an tĩnh như vậy, chẳng lẽ chính vì Diệp Lãng?
Mặc dù khả năng rất thấp, nhưng không phải là không thể nào, ai cũng biết vì Diệp Lãng, Diệp Lam Vũ chuyện gì cũng có thể làm ra được, kể cả cố gắng nhẫn nại ở một chỗ.
Mà tất cả mọi người đều cảm thấy được, khả năng lớn nhất chính là vì Diệp Lãng, nhưng không phải vì Diệp Lam Vũ có lòng nhẫn nại, mà là trong tay Diệp Lãng có chuyện gì đó làm Diệp Lam Vũ cảm thấy thật sự hứng thú.
Điểm này khi được công bố đáp án, tất cả mọi người đều cảm thấy ý nghĩ của mình không sai, quả nhiên là như vậy, đáp án này thật làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng giật mình.
Không, phải nói là thật khiếp sợ!
Bọn họ thế nào cũng thật không ngờ, còn chưa cách một năm, Diệp Lam Vũ đã…
- Tỷ, cố gắng một chút, ngươi lập tức có thể trở thành cao thủ một đời!
Thanh âm Diệp Lãng vang lên bên hồ, lúc này Diệp Lam Vũ rất muốn đánh cho hắn một trận.
- Cố gắng một chút đi, Diệp Lam Vũ!
Ở lúc này, thất công chúa cũng lên tiếng, có cảm giác như chuyện không liên quan gì đến mình.
- Ngươi còn dám nói ta, bản thân ngươi không phải cũng như vậy, ngươi còn chưa đột phá!
Diệp Lam Vũ tức giận nhìn thất công chúa, hiện tại cả hai cũng đang cùng nhau cố gắng
"đột phá"
.
Chính bởi vì như vậy, Diệp Lam Vũ cảm thấy thất công chúa muốn ăn đòn, cũng giống như nàng đang muốn đánh cho Diệp Lãng một trận.
- Cho nên ta cũng đang cố gắng đây!
Thất công chúa thản nhiên nói.
- …
Diệp Lam Vũ á khẩu, cuối cùng suy nghĩ, chỉ cần mình làm được, sau này lão nương muốn gì được đó, không sợ trời không sợ đất!
Trong lòng Diệp Lam Vũ suy nghĩ, nghĩ bộ dạng phong cảnh ngày sau của mình, nàng trở nên thật hưng phấn!
- Lão tỷ, xem ánh mắt của ngươi thật dâm đãng, có phải ngươi đang tư xuân đấy không?
Diệp Lãng chợt hỏi.
- Cút! Lão nương đang nghĩ ngày sau làm sao khi dễ các ngươi! Chờ ta đột phá, muốn làm gì các ngươi cũng được!
Diệp Lam Vũ căm tức nói.
- Ngươi không cần đột phá, ta cũng đâu dám làm gì ngươi, ngươi muốn thế nào đều được!
Diệp Lãng thuận miệng nói, cũng không thèm để ý.
Đúng vậy, dù Diệp Lam Vũ không biết gì, nhưng nàng vẫn luôn có thể khi dễ Diệp Lãng, hắn cũng không dám phản đối lời nàng.
- …
Diệp Lam Vũ trầm mặc chốc lát, nàng phát hiện đúng là chuyện này cũng không có gì thay đổi.
Vào lúc này, thất công chúa còn nói thêm:
- Dù ngươi đột phá thì đã sao, ta nhất định còn nhanh hơn ngươi, nhưng kết quả lại không có khác biệt gì.
- …
Diệp Lam Vũ phát giác, đối tượng mình muốn khi dễ chủ yếu là Diệp Lãng cùng thất công chúa, Diệp Lãng thì không cần phải nói, vô luận mình muốn làm gì hắn cũng thừa nhận, mà thất công chúa cũng không hề lên tiếng phản đối.
Không nói điều gì khác, dù cuối cùng nàng không thể đột phá, kết quả vẫn là giống nhau!
- Lam Vũ tỷ tỷ, ta sẽ không để cho ngươi khi dễ ca ca, nếu như ngươi không nỗ lực, ngươi sẽ đánh không lại ta!
Vào lúc này một tiểu cô nương nhảy ra nói.
Bên trong Hạo Nguyệt Hồ, chỉ có một tiểu cô nương này, chính là tiểu công chúa Ngả Lạp, mà bây giờ nhìn nàng còn vui tươi hơn trước kia không ít!
Nếu ở trước kia, tiểu công chúa nhất định sẽ trốn tránh sau lưng Diệp Lãng, nhìn mọi người không nói lời nào, hiện tại ít nhất nàng đã mở miệng, chủ động mở miệng nói chuyện.
Tuy rằng vẫn cứ như trước kia, nàng trốn sau lưng Diệp Lãng, vẫn không chịu đi ra!
Trong vòng nửa năm này tiểu công chúa tựa hồ đã có thói quen đi theo phía sau Diệp Lãng, chỉ cần không có việc gì nàng đều làm như vậy, như vậy nàng mới có được cảm giác thật an toàn!
Mà khi nàng quen thuộc cùng nhóm người Diệp Lam Vũ, mới có thể ngẫu nhiên nói vài lời, nhưng dưới tình huống bình thường, đều nói những chủ đề liên quan tới Diệp Lãng nàng mới chịu lên tiếng.
Luyện Kim Cuồng TriềuTác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu SinhTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Tiên HiệpMột ngày nào đó, ta tâm huyết dâng trào, chạy tới hiến máu, kết quả lại bị người kiểm tra tra ra máu của ta có vấn đề, vì vậy đi bệnh viện kiểm chứng lại một chút. Nhìn bản xét nghiệm kia, tâm tình của ta không biết hình dung ra sao, có lẽ vì đầu óc ta căn bản là trống rỗng. Loại bệnh này tên gì ta chẳng nhớ được, dù sao tên khoa học rất dài, là một loại bệnh rất hiếm thấy, toàn thế giới mắc bệnh này không vượt quá ngàn người, tuyệt đối không nên là một người bình thường như ta mắc phải chứ... Người thường như ta, hẳn là nên bị mấy cái bệnh bình thường như cảm mạo phát sốt vân vân... Lão thiên à, ngươi thật sự là rất để mắt ta nha. Loại bệnh này không chắc phải chết, khi chưa phát bệnh thì vẫn giống như người bình thường vậy. Nhưng một khi phát bệnh sẽ có nguy hiểm đến tánh mạng. Bởi nó hiếm thấy, nên cũng không có nhiều biện pháp trị liệu lắm, hơn nữa phí dụng cũng không phải người bình thường như ta có thể thừa nhận. Không nói mấy cái này, cha mẹ ta có thể thừa nhận nổi tin tức này… Diệp thành vẫn phát triển thật nhanh, dần dần trở thành một trung tâm mậu dịch nổi danh nhất đại lục.Mọi người tựa hồ dần dần quên đi sự tồn tại của Diệp Lãng, tựa hồ cũng quên sự điên cuồng của chính mình.Đơn giản là vì từ sau khi Diệp Lãng đi vào Hạo Nguyệt Hồ cũng không tiếp tục xuất hiện, cơ hồ không ai gặp hắn, tự nhiên sẽ không có người nhắc tới.Tình huống này làm phu thê Diệp Thành Thiên cảm thấy có chút kỳ quái, nếu nói Diệp Lãng không thường xuất hiện là chuyện bình thường, bởi vì hắn chính là người như vậy, khi tập trung làm việc sẽ quên hết mọi chuyện.Điều làm cho họ cảm thấy kỳ quái chính là Diệp Lam Vũ cũng có thể ở lại bên trong hơn nửa năm, hơn nữa vẫn không xuất hiện, điều này thật lạ lùng, người nào cũng biết tính khí của Diệp Lam Vũ vốn không chịu ngồi yên một chỗ.Mặc dù nàng cũng rất thích ở chung với Diệp Lãng, nhưng nàng cũng sẽ không tới mức không đi ra.Thất công chúa vốn đều có thể ở lại bất cứ nơi nào, dù không có người nào bên trong, nàng cũng có thể kiên nhẫn ở yên, cho dù không có Diệp Lãng.Kể cả Diệp Chỉ Tình, tuy họ không quá hiểu rõ nàng, nhưng họ cũng biết tính cách nàng cũng tĩnh lặng, vẫn thích hợp ở ẩn cư một chỗ.Rốt cục là vì chuyện gì có thể làm cho Diệp Lam Vũ yên tĩnh như vậy?Về vấn đề này mọi người đều đang nghi hoặc, nhất là thân thích cùng bằng hữu của nàng.Bọn họ đều đang kỳ quái, trong Hạo Nguyệt Hồ rốt cục có thứ gì làm Diệp Lam Vũ chịu an tĩnh như vậy, chẳng lẽ chính vì Diệp Lãng?Mặc dù khả năng rất thấp, nhưng không phải là không thể nào, ai cũng biết vì Diệp Lãng, Diệp Lam Vũ chuyện gì cũng có thể làm ra được, kể cả cố gắng nhẫn nại ở một chỗ.Mà tất cả mọi người đều cảm thấy được, khả năng lớn nhất chính là vì Diệp Lãng, nhưng không phải vì Diệp Lam Vũ có lòng nhẫn nại, mà là trong tay Diệp Lãng có chuyện gì đó làm Diệp Lam Vũ cảm thấy thật sự hứng thú.Điểm này khi được công bố đáp án, tất cả mọi người đều cảm thấy ý nghĩ của mình không sai, quả nhiên là như vậy, đáp án này thật làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng giật mình.Không, phải nói là thật khiếp sợ!Bọn họ thế nào cũng thật không ngờ, còn chưa cách một năm, Diệp Lam Vũ đã…- Tỷ, cố gắng một chút, ngươi lập tức có thể trở thành cao thủ một đời!Thanh âm Diệp Lãng vang lên bên hồ, lúc này Diệp Lam Vũ rất muốn đánh cho hắn một trận.- Cố gắng một chút đi, Diệp Lam Vũ!Ở lúc này, thất công chúa cũng lên tiếng, có cảm giác như chuyện không liên quan gì đến mình.- Ngươi còn dám nói ta, bản thân ngươi không phải cũng như vậy, ngươi còn chưa đột phá!Diệp Lam Vũ tức giận nhìn thất công chúa, hiện tại cả hai cũng đang cùng nhau cố gắng"đột phá".Chính bởi vì như vậy, Diệp Lam Vũ cảm thấy thất công chúa muốn ăn đòn, cũng giống như nàng đang muốn đánh cho Diệp Lãng một trận.- Cho nên ta cũng đang cố gắng đây!Thất công chúa thản nhiên nói.- …Diệp Lam Vũ á khẩu, cuối cùng suy nghĩ, chỉ cần mình làm được, sau này lão nương muốn gì được đó, không sợ trời không sợ đất!Trong lòng Diệp Lam Vũ suy nghĩ, nghĩ bộ dạng phong cảnh ngày sau của mình, nàng trở nên thật hưng phấn!- Lão tỷ, xem ánh mắt của ngươi thật dâm đãng, có phải ngươi đang tư xuân đấy không?Diệp Lãng chợt hỏi.- Cút! Lão nương đang nghĩ ngày sau làm sao khi dễ các ngươi! Chờ ta đột phá, muốn làm gì các ngươi cũng được!Diệp Lam Vũ căm tức nói.- Ngươi không cần đột phá, ta cũng đâu dám làm gì ngươi, ngươi muốn thế nào đều được!Diệp Lãng thuận miệng nói, cũng không thèm để ý.Đúng vậy, dù Diệp Lam Vũ không biết gì, nhưng nàng vẫn luôn có thể khi dễ Diệp Lãng, hắn cũng không dám phản đối lời nàng.- …Diệp Lam Vũ trầm mặc chốc lát, nàng phát hiện đúng là chuyện này cũng không có gì thay đổi.Vào lúc này, thất công chúa còn nói thêm:- Dù ngươi đột phá thì đã sao, ta nhất định còn nhanh hơn ngươi, nhưng kết quả lại không có khác biệt gì.- …Diệp Lam Vũ phát giác, đối tượng mình muốn khi dễ chủ yếu là Diệp Lãng cùng thất công chúa, Diệp Lãng thì không cần phải nói, vô luận mình muốn làm gì hắn cũng thừa nhận, mà thất công chúa cũng không hề lên tiếng phản đối.Không nói điều gì khác, dù cuối cùng nàng không thể đột phá, kết quả vẫn là giống nhau!- Lam Vũ tỷ tỷ, ta sẽ không để cho ngươi khi dễ ca ca, nếu như ngươi không nỗ lực, ngươi sẽ đánh không lại ta!Vào lúc này một tiểu cô nương nhảy ra nói.Nguồn: http://truyenfull.vnBên trong Hạo Nguyệt Hồ, chỉ có một tiểu cô nương này, chính là tiểu công chúa Ngả Lạp, mà bây giờ nhìn nàng còn vui tươi hơn trước kia không ít!Nếu ở trước kia, tiểu công chúa nhất định sẽ trốn tránh sau lưng Diệp Lãng, nhìn mọi người không nói lời nào, hiện tại ít nhất nàng đã mở miệng, chủ động mở miệng nói chuyện.Tuy rằng vẫn cứ như trước kia, nàng trốn sau lưng Diệp Lãng, vẫn không chịu đi ra!Trong vòng nửa năm này tiểu công chúa tựa hồ đã có thói quen đi theo phía sau Diệp Lãng, chỉ cần không có việc gì nàng đều làm như vậy, như vậy nàng mới có được cảm giác thật an toàn!Mà khi nàng quen thuộc cùng nhóm người Diệp Lam Vũ, mới có thể ngẫu nhiên nói vài lời, nhưng dưới tình huống bình thường, đều nói những chủ đề liên quan tới Diệp Lãng nàng mới chịu lên tiếng.