Trương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài. Ý tứ của Chu Văn Thanh, không phải cô không biết. Công bằng mà nói, anh ta là một người đàn ông trầm ổn, năng lực làm việc mạnh, cũng rất có trách nhiệm với cuộc sống. Tuy rằng lớn hơn cô vài tuổi, hơn nữa đã qua một đời vợ, nhưng đối với cô mà nói thì cũng xem như một lựa chọn không tồi.Xung quanh cô những người ở cái tuổi này nhưng chưa kết hôn, gần như rất ít.Rất nhanh anh ta đã đi xuống, đã thay sang một chiếc áo sơ mi khác, nhưng hoa văn bên trên lại rũ xuống khiến anh ta trông có chút uể oải.Hai người bọn họ đi đến một nhà hàng Tứ Xuyên cạnh trường học.Chu Văn Thanh chọn một vị trí trong góc, trước dùng khăn giấy lau qua mặt bàn và ghế, rồi mới mời cô ngồi xuống.Rất lịch sự.“Cô giáo Trương gọi món đi, ưu tiên cho phái nữ.”Trương Mạn theo thói quen gọi một nồi lẩu đậu phụ cùng một con gà xào ớt.Tuy nhiên khi cô đưa thực đơn cho anh ta liền bị anh ta gạch bỏ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...