Trương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài. Ý tứ của Chu Văn Thanh, không phải cô không biết. Công bằng mà nói, anh ta là một người đàn ông trầm ổn, năng lực làm việc mạnh, cũng rất có trách nhiệm với cuộc sống. Tuy rằng lớn hơn cô vài tuổi, hơn nữa đã qua một đời vợ, nhưng đối với cô mà nói thì cũng xem như một lựa chọn không tồi.Xung quanh cô những người ở cái tuổi này nhưng chưa kết hôn, gần như rất ít.Rất nhanh anh ta đã đi xuống, đã thay sang một chiếc áo sơ mi khác, nhưng hoa văn bên trên lại rũ xuống khiến anh ta trông có chút uể oải.Hai người bọn họ đi đến một nhà hàng Tứ Xuyên cạnh trường học.Chu Văn Thanh chọn một vị trí trong góc, trước dùng khăn giấy lau qua mặt bàn và ghế, rồi mới mời cô ngồi xuống.Rất lịch sự.“Cô giáo Trương gọi món đi, ưu tiên cho phái nữ.”Trương Mạn theo thói quen gọi một nồi lẩu đậu phụ cùng một con gà xào ớt.Tuy nhiên khi cô đưa thực đơn cho anh ta liền bị anh ta gạch bỏ…
Chương 27: Chương 27
Trao Anh Ánh Dương Ấm ÁpTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài. Ý tứ của Chu Văn Thanh, không phải cô không biết. Công bằng mà nói, anh ta là một người đàn ông trầm ổn, năng lực làm việc mạnh, cũng rất có trách nhiệm với cuộc sống. Tuy rằng lớn hơn cô vài tuổi, hơn nữa đã qua một đời vợ, nhưng đối với cô mà nói thì cũng xem như một lựa chọn không tồi.Xung quanh cô những người ở cái tuổi này nhưng chưa kết hôn, gần như rất ít.Rất nhanh anh ta đã đi xuống, đã thay sang một chiếc áo sơ mi khác, nhưng hoa văn bên trên lại rũ xuống khiến anh ta trông có chút uể oải.Hai người bọn họ đi đến một nhà hàng Tứ Xuyên cạnh trường học.Chu Văn Thanh chọn một vị trí trong góc, trước dùng khăn giấy lau qua mặt bàn và ghế, rồi mới mời cô ngồi xuống.Rất lịch sự.“Cô giáo Trương gọi món đi, ưu tiên cho phái nữ.”Trương Mạn theo thói quen gọi một nồi lẩu đậu phụ cùng một con gà xào ớt.Tuy nhiên khi cô đưa thực đơn cho anh ta liền bị anh ta gạch bỏ… Bạn trai cũ.————————————————Trung tuần tháng mười hai, năm nay thành phố N đón chào trận tuyết đầu tiên, chính xác mà nói thì đó là mưa tuyết.Tối hôm ấy, sau giờ tự học tối Lý Duy đưa Trương Mạn đến một tiểu khu xa lạ ở gần nhà cô, Trương Mạn xác nhận lại địa chỉ nhà trên tờ giấy sau đó ngước mắt nhìn cậu thiếu niên bên cạnh.Được anh gật đầu cổ vũ, trong lòng cô càng có thêm can đảm.Cô đưa tay bấm chuông trên cửa chống trộm.Chẳng mấy chốc, giọng một người đàn ông vọng ra: “Ai vậy?”Ông mở cửa ra, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, nhìn thấy hai học sinh mặc đồng phục đứng ở cửa thì ngẩn ra: “… Mạn Mạn?”Người đàn ông mặc bộ đồ ngủ dài tay bằng lụa, dáng người rất cao lớn khỏe mạnh.Ông để mái tóc húi cua nhìn rất giàu giặn kinh nghiệm, mặt mũi thiên về kiểu khỏe mạnh, thậm chí bởi vì vết sẹo trên thái dương mà nhìn ông có chút hung dữ.Đọc t.
Trao Anh Ánh Dương Ấm ÁpTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài. Ý tứ của Chu Văn Thanh, không phải cô không biết. Công bằng mà nói, anh ta là một người đàn ông trầm ổn, năng lực làm việc mạnh, cũng rất có trách nhiệm với cuộc sống. Tuy rằng lớn hơn cô vài tuổi, hơn nữa đã qua một đời vợ, nhưng đối với cô mà nói thì cũng xem như một lựa chọn không tồi.Xung quanh cô những người ở cái tuổi này nhưng chưa kết hôn, gần như rất ít.Rất nhanh anh ta đã đi xuống, đã thay sang một chiếc áo sơ mi khác, nhưng hoa văn bên trên lại rũ xuống khiến anh ta trông có chút uể oải.Hai người bọn họ đi đến một nhà hàng Tứ Xuyên cạnh trường học.Chu Văn Thanh chọn một vị trí trong góc, trước dùng khăn giấy lau qua mặt bàn và ghế, rồi mới mời cô ngồi xuống.Rất lịch sự.“Cô giáo Trương gọi món đi, ưu tiên cho phái nữ.”Trương Mạn theo thói quen gọi một nồi lẩu đậu phụ cùng một con gà xào ớt.Tuy nhiên khi cô đưa thực đơn cho anh ta liền bị anh ta gạch bỏ… Bạn trai cũ.————————————————Trung tuần tháng mười hai, năm nay thành phố N đón chào trận tuyết đầu tiên, chính xác mà nói thì đó là mưa tuyết.Tối hôm ấy, sau giờ tự học tối Lý Duy đưa Trương Mạn đến một tiểu khu xa lạ ở gần nhà cô, Trương Mạn xác nhận lại địa chỉ nhà trên tờ giấy sau đó ngước mắt nhìn cậu thiếu niên bên cạnh.Được anh gật đầu cổ vũ, trong lòng cô càng có thêm can đảm.Cô đưa tay bấm chuông trên cửa chống trộm.Chẳng mấy chốc, giọng một người đàn ông vọng ra: “Ai vậy?”Ông mở cửa ra, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, nhìn thấy hai học sinh mặc đồng phục đứng ở cửa thì ngẩn ra: “… Mạn Mạn?”Người đàn ông mặc bộ đồ ngủ dài tay bằng lụa, dáng người rất cao lớn khỏe mạnh.Ông để mái tóc húi cua nhìn rất giàu giặn kinh nghiệm, mặt mũi thiên về kiểu khỏe mạnh, thậm chí bởi vì vết sẹo trên thái dương mà nhìn ông có chút hung dữ.Đọc t.
Trao Anh Ánh Dương Ấm ÁpTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài. Ý tứ của Chu Văn Thanh, không phải cô không biết. Công bằng mà nói, anh ta là một người đàn ông trầm ổn, năng lực làm việc mạnh, cũng rất có trách nhiệm với cuộc sống. Tuy rằng lớn hơn cô vài tuổi, hơn nữa đã qua một đời vợ, nhưng đối với cô mà nói thì cũng xem như một lựa chọn không tồi.Xung quanh cô những người ở cái tuổi này nhưng chưa kết hôn, gần như rất ít.Rất nhanh anh ta đã đi xuống, đã thay sang một chiếc áo sơ mi khác, nhưng hoa văn bên trên lại rũ xuống khiến anh ta trông có chút uể oải.Hai người bọn họ đi đến một nhà hàng Tứ Xuyên cạnh trường học.Chu Văn Thanh chọn một vị trí trong góc, trước dùng khăn giấy lau qua mặt bàn và ghế, rồi mới mời cô ngồi xuống.Rất lịch sự.“Cô giáo Trương gọi món đi, ưu tiên cho phái nữ.”Trương Mạn theo thói quen gọi một nồi lẩu đậu phụ cùng một con gà xào ớt.Tuy nhiên khi cô đưa thực đơn cho anh ta liền bị anh ta gạch bỏ… Bạn trai cũ.————————————————Trung tuần tháng mười hai, năm nay thành phố N đón chào trận tuyết đầu tiên, chính xác mà nói thì đó là mưa tuyết.Tối hôm ấy, sau giờ tự học tối Lý Duy đưa Trương Mạn đến một tiểu khu xa lạ ở gần nhà cô, Trương Mạn xác nhận lại địa chỉ nhà trên tờ giấy sau đó ngước mắt nhìn cậu thiếu niên bên cạnh.Được anh gật đầu cổ vũ, trong lòng cô càng có thêm can đảm.Cô đưa tay bấm chuông trên cửa chống trộm.Chẳng mấy chốc, giọng một người đàn ông vọng ra: “Ai vậy?”Ông mở cửa ra, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, nhìn thấy hai học sinh mặc đồng phục đứng ở cửa thì ngẩn ra: “… Mạn Mạn?”Người đàn ông mặc bộ đồ ngủ dài tay bằng lụa, dáng người rất cao lớn khỏe mạnh.Ông để mái tóc húi cua nhìn rất giàu giặn kinh nghiệm, mặt mũi thiên về kiểu khỏe mạnh, thậm chí bởi vì vết sẹo trên thái dương mà nhìn ông có chút hung dữ.Đọc t.