Đọc xong tui qua bình luận truyện, nhìn cái bình luận của mình mà không thể nào nhịn cười nổi, bụm miệng cười lớn: “ Hahaha cười chết mất thôi không tài nào nhịn nổi mất hahaha.” Và thế là tôi chết thật. Chết do cười quá độ khiến nhồi máu cơ tim. Tỉnh dậy tôi nhìn lại mình nhìn xung quanh thấy cơ thể mình thu nhỏ lại chỉ còn bằng khoảng đứa bé 12-13 tuổi, trên người mặc một bộ đồ giống của một thị vệ tí hon. Thì ra tôi xuyên không rồi nè. Tôi nằm ở trong một căn phòng nhỏ với một chiếc giường, một cái bàn gỗ không quá cũ kĩ ngoài ra cũng không có gì khác. Bước ra bên ngoài, lúc này đang là trời tối bỗng nhiên từ đằng sau có một cánh tay đặt lên vai tôi giật mình quay lại, người đó hỏi:- Nè, Tử Thanh ngươi đang làm gì thế hôm nay đến lượt ngươi đi tuần đêm ở phủ Thái Tử đấy, còn không mau đi sắp muộn rồi!A! Thì ra chủ nhân của cơ thể này tên Tử Thanh à, nghe quen quen ta. Mà thôi kệ đi mình xuyên việt rồi tha hồ mà thoả thích. Đúng rồi mình vẫn chưa biết hết mọi thứ về nơi này a hỏi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...