Đọc xong tui qua bình luận truyện, nhìn cái bình luận của mình mà không thể nào nhịn cười nổi, bụm miệng cười lớn: “ Hahaha cười chết mất thôi không tài nào nhịn nổi mất hahaha.” Và thế là tôi chết thật. Chết do cười quá độ khiến nhồi máu cơ tim. Tỉnh dậy tôi nhìn lại mình nhìn xung quanh thấy cơ thể mình thu nhỏ lại chỉ còn bằng khoảng đứa bé 12-13 tuổi, trên người mặc một bộ đồ giống của một thị vệ tí hon. Thì ra tôi xuyên không rồi nè. Tôi nằm ở trong một căn phòng nhỏ với một chiếc giường, một cái bàn gỗ không quá cũ kĩ ngoài ra cũng không có gì khác. Bước ra bên ngoài, lúc này đang là trời tối bỗng nhiên từ đằng sau có một cánh tay đặt lên vai tôi giật mình quay lại, người đó hỏi:- Nè, Tử Thanh ngươi đang làm gì thế hôm nay đến lượt ngươi đi tuần đêm ở phủ Thái Tử đấy, còn không mau đi sắp muộn rồi!A! Thì ra chủ nhân của cơ thể này tên Tử Thanh à, nghe quen quen ta. Mà thôi kệ đi mình xuyên việt rồi tha hồ mà thoả thích. Đúng rồi mình vẫn chưa biết hết mọi thứ về nơi này a hỏi…

Chương 4: Buổi đầu dạy học cho Thái tử điện hạ

Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản DiệnTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngĐọc xong tui qua bình luận truyện, nhìn cái bình luận của mình mà không thể nào nhịn cười nổi, bụm miệng cười lớn: “ Hahaha cười chết mất thôi không tài nào nhịn nổi mất hahaha.” Và thế là tôi chết thật. Chết do cười quá độ khiến nhồi máu cơ tim. Tỉnh dậy tôi nhìn lại mình nhìn xung quanh thấy cơ thể mình thu nhỏ lại chỉ còn bằng khoảng đứa bé 12-13 tuổi, trên người mặc một bộ đồ giống của một thị vệ tí hon. Thì ra tôi xuyên không rồi nè. Tôi nằm ở trong một căn phòng nhỏ với một chiếc giường, một cái bàn gỗ không quá cũ kĩ ngoài ra cũng không có gì khác. Bước ra bên ngoài, lúc này đang là trời tối bỗng nhiên từ đằng sau có một cánh tay đặt lên vai tôi giật mình quay lại, người đó hỏi:- Nè, Tử Thanh ngươi đang làm gì thế hôm nay đến lượt ngươi đi tuần đêm ở phủ Thái Tử đấy, còn không mau đi sắp muộn rồi!A! Thì ra chủ nhân của cơ thể này tên Tử Thanh à, nghe quen quen ta. Mà thôi kệ đi mình xuyên việt rồi tha hồ mà thoả thích. Đúng rồi mình vẫn chưa biết hết mọi thứ về nơi này a hỏi… Tịnh Quán và Thư Quán đây là hai nơi lưu trữ những tài liệu, thống kê do chính tay Quốc sư thu thập và phân tích. Đây một nơi mà tôi rất thích đến. Vì sao thì đến chính tôi cũng không biết. Buổi tối sau khi Thái tử điện hạ yêu cầu tôi ‘dạy’ ngài ấy, tôi đến gặp Quốc sư xin mượn sách, kỳ lạ là ông ấy đồng ý không đuổi tôi đi như mọi khi. Thế là một tay cầm đèn một tay đọc sách tôi bắt tay vào việc đọc ‘ lướt ’, cuối cùng tôi cũng thấy cái lợi ích thực tế của cái dị năng của mình. Sáng sớm hôm sau tôi cũng không ngờ là mình đã đọc thuộc hơn 100 cuốn thi văn, 50 bộ công pháp, thêm cả một vài cuốn liên quan đến lĩnh vực chính trị- xã hội. Đây là lần duy nhất tôi thúc đẩy năng lực của mình lên mức giới hạn “đầu tiên”. Lặng lẽ bước về phòng nghỉ ngơi tôi nghĩ Thái tử điện hạ sẽ đến khoảng giờ Dần là sớm nhất thì mình cũng nên chợp mất chốc lát. Và đúng là vừa chợp mắt được giây lát Thái tử xuất hiện gõ cửa phòng tôi. Bây giờ mới là giờ Tí thôi sao Thái tử điện hạ đã đến rồi. Tôi thầm nghĩ “Ặc mình vừa đặt lưng xuống giường thôi mà”.Tôi mở cửa cho Thái tử. Vừa bước vào ban đầu Thái tử làm mặt cố gắng ‘nghiêm túc’ nhưng sau khi thấy tôi thì bụm miệng cười:- Ha..ha...ha..Nè Tử Thanh hôm qua người làm gì mà biến thành gấu trúc luôn thế kia.Tôi thở dài:- Haiz~ Thần đang bổ túc bản thân để dạy Thái tử học đây! ????????????Thái tử tỏ mặt có lỗi:- Xin lỗi ngươi nha ta không cố ý đâu.- Bây giờ chúng ta qua Thư phòng trước đã!Tôi vui vẻ đáp lại.Ngày nào cũng được nhìn khuôn mặt này của điện hạ thì có chết đáng. Sao lại có một bé shota đáng yêu thế này cơ chứ.* shota: Ám chỉ các em trai đáng yêu

Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản DiệnTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngĐọc xong tui qua bình luận truyện, nhìn cái bình luận của mình mà không thể nào nhịn cười nổi, bụm miệng cười lớn: “ Hahaha cười chết mất thôi không tài nào nhịn nổi mất hahaha.” Và thế là tôi chết thật. Chết do cười quá độ khiến nhồi máu cơ tim. Tỉnh dậy tôi nhìn lại mình nhìn xung quanh thấy cơ thể mình thu nhỏ lại chỉ còn bằng khoảng đứa bé 12-13 tuổi, trên người mặc một bộ đồ giống của một thị vệ tí hon. Thì ra tôi xuyên không rồi nè. Tôi nằm ở trong một căn phòng nhỏ với một chiếc giường, một cái bàn gỗ không quá cũ kĩ ngoài ra cũng không có gì khác. Bước ra bên ngoài, lúc này đang là trời tối bỗng nhiên từ đằng sau có một cánh tay đặt lên vai tôi giật mình quay lại, người đó hỏi:- Nè, Tử Thanh ngươi đang làm gì thế hôm nay đến lượt ngươi đi tuần đêm ở phủ Thái Tử đấy, còn không mau đi sắp muộn rồi!A! Thì ra chủ nhân của cơ thể này tên Tử Thanh à, nghe quen quen ta. Mà thôi kệ đi mình xuyên việt rồi tha hồ mà thoả thích. Đúng rồi mình vẫn chưa biết hết mọi thứ về nơi này a hỏi… Tịnh Quán và Thư Quán đây là hai nơi lưu trữ những tài liệu, thống kê do chính tay Quốc sư thu thập và phân tích. Đây một nơi mà tôi rất thích đến. Vì sao thì đến chính tôi cũng không biết. Buổi tối sau khi Thái tử điện hạ yêu cầu tôi ‘dạy’ ngài ấy, tôi đến gặp Quốc sư xin mượn sách, kỳ lạ là ông ấy đồng ý không đuổi tôi đi như mọi khi. Thế là một tay cầm đèn một tay đọc sách tôi bắt tay vào việc đọc ‘ lướt ’, cuối cùng tôi cũng thấy cái lợi ích thực tế của cái dị năng của mình. Sáng sớm hôm sau tôi cũng không ngờ là mình đã đọc thuộc hơn 100 cuốn thi văn, 50 bộ công pháp, thêm cả một vài cuốn liên quan đến lĩnh vực chính trị- xã hội. Đây là lần duy nhất tôi thúc đẩy năng lực của mình lên mức giới hạn “đầu tiên”. Lặng lẽ bước về phòng nghỉ ngơi tôi nghĩ Thái tử điện hạ sẽ đến khoảng giờ Dần là sớm nhất thì mình cũng nên chợp mất chốc lát. Và đúng là vừa chợp mắt được giây lát Thái tử xuất hiện gõ cửa phòng tôi. Bây giờ mới là giờ Tí thôi sao Thái tử điện hạ đã đến rồi. Tôi thầm nghĩ “Ặc mình vừa đặt lưng xuống giường thôi mà”.Tôi mở cửa cho Thái tử. Vừa bước vào ban đầu Thái tử làm mặt cố gắng ‘nghiêm túc’ nhưng sau khi thấy tôi thì bụm miệng cười:- Ha..ha...ha..Nè Tử Thanh hôm qua người làm gì mà biến thành gấu trúc luôn thế kia.Tôi thở dài:- Haiz~ Thần đang bổ túc bản thân để dạy Thái tử học đây! ????????????Thái tử tỏ mặt có lỗi:- Xin lỗi ngươi nha ta không cố ý đâu.- Bây giờ chúng ta qua Thư phòng trước đã!Tôi vui vẻ đáp lại.Ngày nào cũng được nhìn khuôn mặt này của điện hạ thì có chết đáng. Sao lại có một bé shota đáng yêu thế này cơ chứ.* shota: Ám chỉ các em trai đáng yêu

Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản DiệnTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngĐọc xong tui qua bình luận truyện, nhìn cái bình luận của mình mà không thể nào nhịn cười nổi, bụm miệng cười lớn: “ Hahaha cười chết mất thôi không tài nào nhịn nổi mất hahaha.” Và thế là tôi chết thật. Chết do cười quá độ khiến nhồi máu cơ tim. Tỉnh dậy tôi nhìn lại mình nhìn xung quanh thấy cơ thể mình thu nhỏ lại chỉ còn bằng khoảng đứa bé 12-13 tuổi, trên người mặc một bộ đồ giống của một thị vệ tí hon. Thì ra tôi xuyên không rồi nè. Tôi nằm ở trong một căn phòng nhỏ với một chiếc giường, một cái bàn gỗ không quá cũ kĩ ngoài ra cũng không có gì khác. Bước ra bên ngoài, lúc này đang là trời tối bỗng nhiên từ đằng sau có một cánh tay đặt lên vai tôi giật mình quay lại, người đó hỏi:- Nè, Tử Thanh ngươi đang làm gì thế hôm nay đến lượt ngươi đi tuần đêm ở phủ Thái Tử đấy, còn không mau đi sắp muộn rồi!A! Thì ra chủ nhân của cơ thể này tên Tử Thanh à, nghe quen quen ta. Mà thôi kệ đi mình xuyên việt rồi tha hồ mà thoả thích. Đúng rồi mình vẫn chưa biết hết mọi thứ về nơi này a hỏi… Tịnh Quán và Thư Quán đây là hai nơi lưu trữ những tài liệu, thống kê do chính tay Quốc sư thu thập và phân tích. Đây một nơi mà tôi rất thích đến. Vì sao thì đến chính tôi cũng không biết. Buổi tối sau khi Thái tử điện hạ yêu cầu tôi ‘dạy’ ngài ấy, tôi đến gặp Quốc sư xin mượn sách, kỳ lạ là ông ấy đồng ý không đuổi tôi đi như mọi khi. Thế là một tay cầm đèn một tay đọc sách tôi bắt tay vào việc đọc ‘ lướt ’, cuối cùng tôi cũng thấy cái lợi ích thực tế của cái dị năng của mình. Sáng sớm hôm sau tôi cũng không ngờ là mình đã đọc thuộc hơn 100 cuốn thi văn, 50 bộ công pháp, thêm cả một vài cuốn liên quan đến lĩnh vực chính trị- xã hội. Đây là lần duy nhất tôi thúc đẩy năng lực của mình lên mức giới hạn “đầu tiên”. Lặng lẽ bước về phòng nghỉ ngơi tôi nghĩ Thái tử điện hạ sẽ đến khoảng giờ Dần là sớm nhất thì mình cũng nên chợp mất chốc lát. Và đúng là vừa chợp mắt được giây lát Thái tử xuất hiện gõ cửa phòng tôi. Bây giờ mới là giờ Tí thôi sao Thái tử điện hạ đã đến rồi. Tôi thầm nghĩ “Ặc mình vừa đặt lưng xuống giường thôi mà”.Tôi mở cửa cho Thái tử. Vừa bước vào ban đầu Thái tử làm mặt cố gắng ‘nghiêm túc’ nhưng sau khi thấy tôi thì bụm miệng cười:- Ha..ha...ha..Nè Tử Thanh hôm qua người làm gì mà biến thành gấu trúc luôn thế kia.Tôi thở dài:- Haiz~ Thần đang bổ túc bản thân để dạy Thái tử học đây! ????????????Thái tử tỏ mặt có lỗi:- Xin lỗi ngươi nha ta không cố ý đâu.- Bây giờ chúng ta qua Thư phòng trước đã!Tôi vui vẻ đáp lại.Ngày nào cũng được nhìn khuôn mặt này của điện hạ thì có chết đáng. Sao lại có một bé shota đáng yêu thế này cơ chứ.* shota: Ám chỉ các em trai đáng yêu

Chương 4: Buổi đầu dạy học cho Thái tử điện hạ