Tần Phi cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa. Cô không muốn tiếp tục sống như một cô gái làng chơi. Mặc Thiên Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, quay người lại. “Sao, chê ít?” Mặc Thiên Vũ móc ví rút tiếp ra một xấp tiền, bước tới trước mặt Tần Phi, những tờ tiền mới tinh đập vào mặt Tần Phi, phát ra âm thanh giòn giã. “Ả đào trụ cột của hộp đêm một tối cũng chỉ kiếm được vài triệu, cô hãy nhìn lại mình xem, sao lại đòi nhiều vậy chứ, hửm?” Tần Phi ngước mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng kia. “Chúng ta ly hôn đi, tôi là vợ của anh, không phải gái làng chơi, anh đã dùng cách này sỉ nhục tôi hai năm, chắc đủ rồi chứ?” Mặc Thiên Vũ siết chặt cằm Tần Phi, mạnh tới mức muốn bóp nát xương của cô. “Không đủ! Tần Phi, hồi đó khi chuốc thuốc mê cho tôi cô nên biết sẽ có ngày hôm nay!” Anh rít lên từng chữ, lời nói ngập tràn căm hận. “Anh muốn tôi phải nói bao nhiêu lần anh mới chịu tin tôi, người chuốc thuốc mê cho anh không phải tôi!” Giọng Tân Phi rất bình tĩnh, cùng một lời nói cô đã phải nhắc đi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...