Tô Nhiên nhíu mày, đóng cửa nhà mình lại, rồi nhẹ nhàng linh hoạt vượt qua chướng ngại vật kia, trực tiếp đi về phía căn phòng 504 nằm ở phía bên phải. Đây là chung cư hệ bốn hộ hai cầu thang, kể từ lúc cô rời khỏi nhà mình cho đến khi gõ cửa nhà người kia, chẳng cần dùng quá mười giây. Mới gõ hai tiếng, cửa phòng 504 liền mở ra.Chu Hàng nhìn thấy cô, anh cũng chẳng bất ngờ.“Chó của anh lại gây tội rồi.” Tô Nhiên nhíu mày, vẻ mặt thể hiện rõ ràng sự khó chịu và bất đắc dĩ.Mà khuôn mặt trắng trắng của chủ nhân con chó kia vẫn không có chút biểu cảm gì, cực kỳ lạnh lùng nói: “Xin lỗi.” Sau khi anh ta thành thục dọn dẹp cửa nhà cô xong lại bình thản nói: “Là do tôi không biết dạy chó, hôm nay lại mời cô ăn sáng vậy.”Đôi mắt đen kịt nhìn lướt qua Tô Nhiên, cũng chẳng dừng lại một phút nào, tư thái xa xăm ấy khiến cho cô có cảm giác như anh sắp thành tiên luôn rồi, dường như hoàn toàn khác xa kẻ vừa mới nãy còn đang hốt shit.
Chương 17: 17
Meo, Giữ Lấy Chó Nhà Anh Đi!Truyện Converter, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTô Nhiên nhíu mày, đóng cửa nhà mình lại, rồi nhẹ nhàng linh hoạt vượt qua chướng ngại vật kia, trực tiếp đi về phía căn phòng 504 nằm ở phía bên phải. Đây là chung cư hệ bốn hộ hai cầu thang, kể từ lúc cô rời khỏi nhà mình cho đến khi gõ cửa nhà người kia, chẳng cần dùng quá mười giây. Mới gõ hai tiếng, cửa phòng 504 liền mở ra.Chu Hàng nhìn thấy cô, anh cũng chẳng bất ngờ.“Chó của anh lại gây tội rồi.” Tô Nhiên nhíu mày, vẻ mặt thể hiện rõ ràng sự khó chịu và bất đắc dĩ.Mà khuôn mặt trắng trắng của chủ nhân con chó kia vẫn không có chút biểu cảm gì, cực kỳ lạnh lùng nói: “Xin lỗi.” Sau khi anh ta thành thục dọn dẹp cửa nhà cô xong lại bình thản nói: “Là do tôi không biết dạy chó, hôm nay lại mời cô ăn sáng vậy.”Đôi mắt đen kịt nhìn lướt qua Tô Nhiên, cũng chẳng dừng lại một phút nào, tư thái xa xăm ấy khiến cho cô có cảm giác như anh sắp thành tiên luôn rồi, dường như hoàn toàn khác xa kẻ vừa mới nãy còn đang hốt shit. Từ đó về sau, Tiểu Bạch đã phải chịu thêm nhiều sự cô đơn, yếu đuối, lại còn bơ vơ trong đêm nữa chứ.Hồi trước nó luôn ngủ ở cái thảm mềm mại ấm áp bên giường của chủ nhân. Mà hiện tại, nó chỉ có thể tự mình ngủ ở cái ổ chó xa hoa mà lạnh như băng của mình.Tiểu Bạch bắt đầu sinh ra buồn rầu.Ban đầu nó cũng phản đối, nó dùng sự nghị lực, dùng cả chiêu giận dỗi, gâu gâu gâu cào cửa biểu thị sự tức giận, giống y hệt những đêm mới về đây.Chu Hàng và Tô Nhiên có chút không đành lòng, nhưng không đành lòng thì vẫn chỉ là không đành lòng, cửa thì vẫn phải đóng.Thị uy của Tiểu Bạch cuối cùng cũng có kết quả, nó đã có thêm một đồng đội mới, Tiểu Chu Chu.Tiểu Chu Chu nho nhã điềm đạm, Tiểu Bạch hoạt bát vui vẻ, một chó một mèo vô cùng hài hòa.Hai vị chủ nhân rất vui mừng, cuối cùng bọn họ không cần để tâm tới việc bị làm phiền lúc đang hành sự chuyện quan trọng nữa rồi.
Meo, Giữ Lấy Chó Nhà Anh Đi!Truyện Converter, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTô Nhiên nhíu mày, đóng cửa nhà mình lại, rồi nhẹ nhàng linh hoạt vượt qua chướng ngại vật kia, trực tiếp đi về phía căn phòng 504 nằm ở phía bên phải. Đây là chung cư hệ bốn hộ hai cầu thang, kể từ lúc cô rời khỏi nhà mình cho đến khi gõ cửa nhà người kia, chẳng cần dùng quá mười giây. Mới gõ hai tiếng, cửa phòng 504 liền mở ra.Chu Hàng nhìn thấy cô, anh cũng chẳng bất ngờ.“Chó của anh lại gây tội rồi.” Tô Nhiên nhíu mày, vẻ mặt thể hiện rõ ràng sự khó chịu và bất đắc dĩ.Mà khuôn mặt trắng trắng của chủ nhân con chó kia vẫn không có chút biểu cảm gì, cực kỳ lạnh lùng nói: “Xin lỗi.” Sau khi anh ta thành thục dọn dẹp cửa nhà cô xong lại bình thản nói: “Là do tôi không biết dạy chó, hôm nay lại mời cô ăn sáng vậy.”Đôi mắt đen kịt nhìn lướt qua Tô Nhiên, cũng chẳng dừng lại một phút nào, tư thái xa xăm ấy khiến cho cô có cảm giác như anh sắp thành tiên luôn rồi, dường như hoàn toàn khác xa kẻ vừa mới nãy còn đang hốt shit. Từ đó về sau, Tiểu Bạch đã phải chịu thêm nhiều sự cô đơn, yếu đuối, lại còn bơ vơ trong đêm nữa chứ.Hồi trước nó luôn ngủ ở cái thảm mềm mại ấm áp bên giường của chủ nhân. Mà hiện tại, nó chỉ có thể tự mình ngủ ở cái ổ chó xa hoa mà lạnh như băng của mình.Tiểu Bạch bắt đầu sinh ra buồn rầu.Ban đầu nó cũng phản đối, nó dùng sự nghị lực, dùng cả chiêu giận dỗi, gâu gâu gâu cào cửa biểu thị sự tức giận, giống y hệt những đêm mới về đây.Chu Hàng và Tô Nhiên có chút không đành lòng, nhưng không đành lòng thì vẫn chỉ là không đành lòng, cửa thì vẫn phải đóng.Thị uy của Tiểu Bạch cuối cùng cũng có kết quả, nó đã có thêm một đồng đội mới, Tiểu Chu Chu.Tiểu Chu Chu nho nhã điềm đạm, Tiểu Bạch hoạt bát vui vẻ, một chó một mèo vô cùng hài hòa.Hai vị chủ nhân rất vui mừng, cuối cùng bọn họ không cần để tâm tới việc bị làm phiền lúc đang hành sự chuyện quan trọng nữa rồi.
Meo, Giữ Lấy Chó Nhà Anh Đi!Truyện Converter, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTô Nhiên nhíu mày, đóng cửa nhà mình lại, rồi nhẹ nhàng linh hoạt vượt qua chướng ngại vật kia, trực tiếp đi về phía căn phòng 504 nằm ở phía bên phải. Đây là chung cư hệ bốn hộ hai cầu thang, kể từ lúc cô rời khỏi nhà mình cho đến khi gõ cửa nhà người kia, chẳng cần dùng quá mười giây. Mới gõ hai tiếng, cửa phòng 504 liền mở ra.Chu Hàng nhìn thấy cô, anh cũng chẳng bất ngờ.“Chó của anh lại gây tội rồi.” Tô Nhiên nhíu mày, vẻ mặt thể hiện rõ ràng sự khó chịu và bất đắc dĩ.Mà khuôn mặt trắng trắng của chủ nhân con chó kia vẫn không có chút biểu cảm gì, cực kỳ lạnh lùng nói: “Xin lỗi.” Sau khi anh ta thành thục dọn dẹp cửa nhà cô xong lại bình thản nói: “Là do tôi không biết dạy chó, hôm nay lại mời cô ăn sáng vậy.”Đôi mắt đen kịt nhìn lướt qua Tô Nhiên, cũng chẳng dừng lại một phút nào, tư thái xa xăm ấy khiến cho cô có cảm giác như anh sắp thành tiên luôn rồi, dường như hoàn toàn khác xa kẻ vừa mới nãy còn đang hốt shit. Từ đó về sau, Tiểu Bạch đã phải chịu thêm nhiều sự cô đơn, yếu đuối, lại còn bơ vơ trong đêm nữa chứ.Hồi trước nó luôn ngủ ở cái thảm mềm mại ấm áp bên giường của chủ nhân. Mà hiện tại, nó chỉ có thể tự mình ngủ ở cái ổ chó xa hoa mà lạnh như băng của mình.Tiểu Bạch bắt đầu sinh ra buồn rầu.Ban đầu nó cũng phản đối, nó dùng sự nghị lực, dùng cả chiêu giận dỗi, gâu gâu gâu cào cửa biểu thị sự tức giận, giống y hệt những đêm mới về đây.Chu Hàng và Tô Nhiên có chút không đành lòng, nhưng không đành lòng thì vẫn chỉ là không đành lòng, cửa thì vẫn phải đóng.Thị uy của Tiểu Bạch cuối cùng cũng có kết quả, nó đã có thêm một đồng đội mới, Tiểu Chu Chu.Tiểu Chu Chu nho nhã điềm đạm, Tiểu Bạch hoạt bát vui vẻ, một chó một mèo vô cùng hài hòa.Hai vị chủ nhân rất vui mừng, cuối cùng bọn họ không cần để tâm tới việc bị làm phiền lúc đang hành sự chuyện quan trọng nữa rồi.