Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Phương Nam thích ăn cay, Phương Bắc ưa ăn mặn. Hồi mới yêu đương hai người ở chung với nhau, không ít lần cãi nhau vì chuyện này. Sau này đặt ra quy định, mỗi lần đi ra ngoài ăn sẽ gọi một nửa đồ ăn cay, một nửa đồ ăn mặn.
1. Tôi là sát thủ giết người không chớp mắt, Tôi giết đi giết lại. Chẳng mấy chốc tôi chết dưới tay một sát thủ khác vì bệnh khô mắt. Anh ta nói rằng tôi là một người đàn ông to lớn đang nháy mắt với anh ta, buồn nôn.
Tôi cùng chồng đi dạo siêu thị, đến quầy bán đồ dùng vệ sinh cho phụ nữ mỗi khi đến tháng, thấy có anh chàng vừa nghe điện thoại hỏi bạn gái dùng loại nào, vừa bỏ đồ xuống xe đẩy. Nhìn sang nam nhân nhà mình, tôi không khỏi bất bình:
Phụ hoàng ta là người xuyên không. Từ khi sinh ra, ta đã nghe được tiếng lòng của ông. [Uầy, đây chính là nữ phụ độc ác trong tương lai!] [Sao trông con bé lại mềm mại dễ thương kháu khỉnh vậy trời?!]
1. Ngày Bạch Tiểu Nghiên tới cửa, tôi và mẹ chồng đang đánh nhau. "Kính già yêu trẻ, cha mẹ con không dạy con à! Buông tay mau!" Mẹ chồng dùng sức kéo tóc tôi, nước bọt bay tán loạn, giày còn bị rơi mất một cái. Tay tôi kéo tóc bà, không chịu nhường chút nào.
1. Quay trở về ba năm trước, tôi có nằm mơ cũng không nghĩ đến, bây giờ hai chữ “chia tay” lại là tôi nói với Giang Ngôn.
Tôi lạnh.puddingvixoai.wordpress.com Nói chính xác hơn thì thi thể tôi hoàn toàn lạnh lẽo.
Tên : Mộng Trung Vãng Liên Hoa Chấp bút : Tố Lạp Tác phẩm gốc : Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Khứu Thể loại
Núi nhỏ, suối quanh co, nhà trúc. Một chén thuốc được đưa đến trước mắt. "Uống thuốc." Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn Lương Phượng mặc một thân y phục giản dị ở trước mắt, nhíu mày: "Ta thấy khá hơn rồi."