Cuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm.

Chương 30: 30

Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Chậc chậc, bọn trẻ thời nay... “***Sau sự kiện đánh nhau kia, Tống Đồng không còn dám tùy tiện mời Chu Dật ra ngoài nữa. Nhưng cậu vẫn rất muốn gặp Chu Dật, vậy nên cứ mỗi cuối tuần hay lúc rảnh cậu lại đếnLấy cớ đi theo để học có hợp lí không ta?Chu Dật không quá để ý đến chuyện này, nhưng mà bạn cùng phòng của hắn thì có đấy“Nhóc con, cậu đi xa như vậy không mệt à?”Tống Đồng cười tươi đáp lại: “Không mệt ”Bạn cùng phòng dùng cặp mắt nhìn thấu hồng trần, bắt đầu phán nhảm: “Này ~ trường chúng ta cách một con phố, cậu ở đầu, tôi ở cuối, mỗi ngày đi tới đi lui mất mấy tiếng đồng hồ? Chậc chậc, bọn trẻ thời nay... đừng tưởng lão tử không hiểu~”Bạn cùng phòng nhìn Tống Đồng, sau đó lại quay sang nhìn Chu Dật.Tống Đồng dường như cũng quen với việc bị tra hỏi này, nhanh chóng đáp lại lời phán nhảm kia: “Tôi tới tìm Chu Dật làm bài ”Cậu ta bắt đầu lải nhải đủ chuyện: “Uầy, Chu Dật còn chịu học chung cơ á? Chời ơi đãi ngộ đặc biệt này tiểu nhân cũng muốn nhận ~.”Tống Đồng lấy nợ cũ ra tính, bắt đầu kể một lượt: “Này nhá, cậu có thể ngậm cái miệng của cậu lại được rồi đấy. Mẹ nó, hôm qua cậu chả nhờ Chu Dật mua hộ cơm tối này, ăn mì vứt bát ở đấy không rửa cũng là Chu Dật rửa cho nhá, quần áo cậu vứt bừa bãi cũng là nhờ Chu Dật nhặt lại, còn có……”“Im, tôi thua được chưa!” Thẳng nam cùng phòng nghe ” tiểu tình nhân ” đánh ghen bằng rap ” nợ cũ chưa trả ”, càng nghe càng thấy sợĐắn đo dùng não một chút...Bạn cùng phòng nổi da gà: “Được rồi, là cậu đến đây tự học. Lý do quang minh chính đáng, không đen tối chút nào được chưa?”Tống Đồng đấu khẩu với bạn cùng phòng xong, đắc thắng mỉm cười, đột nhiên lại bị vò đầuCậu quay đầu, Chu Dật đang đeo tai nghe, thong thả viết luận vănTống Đồng nhìn chằm chằm Chu Dật, lại bị vò đầu thêm: “Đưa bút tôi đây.”Cậu ôm đầu, xụ mặt: “Chu Dật, cậu không thể nói một câu ” làm ơn ” sao?”Chu Dật dừng gõ phím, thẳng thừng nói: “Ừ, đưa bút cho tôi.”Tống Đồng: “……”Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay tui có xem được một đoạn video khá thú vị ~( Đoạn này tớ không tiện dịch cho lắm, tớ sẽ để riêng vậy:3)Lỗi hề hước: Chu – Cu

Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Chậc chậc, bọn trẻ thời nay... “***Sau sự kiện đánh nhau kia, Tống Đồng không còn dám tùy tiện mời Chu Dật ra ngoài nữa. Nhưng cậu vẫn rất muốn gặp Chu Dật, vậy nên cứ mỗi cuối tuần hay lúc rảnh cậu lại đếnLấy cớ đi theo để học có hợp lí không ta?Chu Dật không quá để ý đến chuyện này, nhưng mà bạn cùng phòng của hắn thì có đấy“Nhóc con, cậu đi xa như vậy không mệt à?”Tống Đồng cười tươi đáp lại: “Không mệt ”Bạn cùng phòng dùng cặp mắt nhìn thấu hồng trần, bắt đầu phán nhảm: “Này ~ trường chúng ta cách một con phố, cậu ở đầu, tôi ở cuối, mỗi ngày đi tới đi lui mất mấy tiếng đồng hồ? Chậc chậc, bọn trẻ thời nay... đừng tưởng lão tử không hiểu~”Bạn cùng phòng nhìn Tống Đồng, sau đó lại quay sang nhìn Chu Dật.Tống Đồng dường như cũng quen với việc bị tra hỏi này, nhanh chóng đáp lại lời phán nhảm kia: “Tôi tới tìm Chu Dật làm bài ”Cậu ta bắt đầu lải nhải đủ chuyện: “Uầy, Chu Dật còn chịu học chung cơ á? Chời ơi đãi ngộ đặc biệt này tiểu nhân cũng muốn nhận ~.”Tống Đồng lấy nợ cũ ra tính, bắt đầu kể một lượt: “Này nhá, cậu có thể ngậm cái miệng của cậu lại được rồi đấy. Mẹ nó, hôm qua cậu chả nhờ Chu Dật mua hộ cơm tối này, ăn mì vứt bát ở đấy không rửa cũng là Chu Dật rửa cho nhá, quần áo cậu vứt bừa bãi cũng là nhờ Chu Dật nhặt lại, còn có……”“Im, tôi thua được chưa!” Thẳng nam cùng phòng nghe ” tiểu tình nhân ” đánh ghen bằng rap ” nợ cũ chưa trả ”, càng nghe càng thấy sợĐắn đo dùng não một chút...Bạn cùng phòng nổi da gà: “Được rồi, là cậu đến đây tự học. Lý do quang minh chính đáng, không đen tối chút nào được chưa?”Tống Đồng đấu khẩu với bạn cùng phòng xong, đắc thắng mỉm cười, đột nhiên lại bị vò đầuCậu quay đầu, Chu Dật đang đeo tai nghe, thong thả viết luận vănTống Đồng nhìn chằm chằm Chu Dật, lại bị vò đầu thêm: “Đưa bút tôi đây.”Cậu ôm đầu, xụ mặt: “Chu Dật, cậu không thể nói một câu ” làm ơn ” sao?”Chu Dật dừng gõ phím, thẳng thừng nói: “Ừ, đưa bút cho tôi.”Tống Đồng: “……”Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay tui có xem được một đoạn video khá thú vị ~( Đoạn này tớ không tiện dịch cho lắm, tớ sẽ để riêng vậy:3)Lỗi hề hước: Chu – Cu

Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Chậc chậc, bọn trẻ thời nay... “***Sau sự kiện đánh nhau kia, Tống Đồng không còn dám tùy tiện mời Chu Dật ra ngoài nữa. Nhưng cậu vẫn rất muốn gặp Chu Dật, vậy nên cứ mỗi cuối tuần hay lúc rảnh cậu lại đếnLấy cớ đi theo để học có hợp lí không ta?Chu Dật không quá để ý đến chuyện này, nhưng mà bạn cùng phòng của hắn thì có đấy“Nhóc con, cậu đi xa như vậy không mệt à?”Tống Đồng cười tươi đáp lại: “Không mệt ”Bạn cùng phòng dùng cặp mắt nhìn thấu hồng trần, bắt đầu phán nhảm: “Này ~ trường chúng ta cách một con phố, cậu ở đầu, tôi ở cuối, mỗi ngày đi tới đi lui mất mấy tiếng đồng hồ? Chậc chậc, bọn trẻ thời nay... đừng tưởng lão tử không hiểu~”Bạn cùng phòng nhìn Tống Đồng, sau đó lại quay sang nhìn Chu Dật.Tống Đồng dường như cũng quen với việc bị tra hỏi này, nhanh chóng đáp lại lời phán nhảm kia: “Tôi tới tìm Chu Dật làm bài ”Cậu ta bắt đầu lải nhải đủ chuyện: “Uầy, Chu Dật còn chịu học chung cơ á? Chời ơi đãi ngộ đặc biệt này tiểu nhân cũng muốn nhận ~.”Tống Đồng lấy nợ cũ ra tính, bắt đầu kể một lượt: “Này nhá, cậu có thể ngậm cái miệng của cậu lại được rồi đấy. Mẹ nó, hôm qua cậu chả nhờ Chu Dật mua hộ cơm tối này, ăn mì vứt bát ở đấy không rửa cũng là Chu Dật rửa cho nhá, quần áo cậu vứt bừa bãi cũng là nhờ Chu Dật nhặt lại, còn có……”“Im, tôi thua được chưa!” Thẳng nam cùng phòng nghe ” tiểu tình nhân ” đánh ghen bằng rap ” nợ cũ chưa trả ”, càng nghe càng thấy sợĐắn đo dùng não một chút...Bạn cùng phòng nổi da gà: “Được rồi, là cậu đến đây tự học. Lý do quang minh chính đáng, không đen tối chút nào được chưa?”Tống Đồng đấu khẩu với bạn cùng phòng xong, đắc thắng mỉm cười, đột nhiên lại bị vò đầuCậu quay đầu, Chu Dật đang đeo tai nghe, thong thả viết luận vănTống Đồng nhìn chằm chằm Chu Dật, lại bị vò đầu thêm: “Đưa bút tôi đây.”Cậu ôm đầu, xụ mặt: “Chu Dật, cậu không thể nói một câu ” làm ơn ” sao?”Chu Dật dừng gõ phím, thẳng thừng nói: “Ừ, đưa bút cho tôi.”Tống Đồng: “……”Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay tui có xem được một đoạn video khá thú vị ~( Đoạn này tớ không tiện dịch cho lắm, tớ sẽ để riêng vậy:3)Lỗi hề hước: Chu – Cu

Chương 30: 30