Cuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm.

Chương 31: 31

Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Cậu nghĩ rằng tôi muốn đưa cậu về à “***10 giờ tối, thư viện đóng cửa, các sinh viên đều thu dọn đồ đạc rồi rời điTống Đồng đi theo Chu Dật về kí túc xá của mìnhVới tư cách anh trai, hắn cần phải đưa ” người em trai ” về phòngTống Đồng tưởng Chu Dật nghĩ như thếĐến khi đứng trước cổng kí túc xá rồi, Chu Dật vẫn tiếp tục điTống Đồng túm chặt vạt áo hắn: “Chu Dật?”Chu Dật quay đầu.Tống Đồng gãi đầu: “Thì là... cậu cứ về trước đi, không cần tiễn tớ đâu.”Chu Dật nhướng mày: “Cậu nghĩ rằng tôi muốn đưa cậu về à?”Tống Đồng: “……”Chẳng lẽ không phải sao?Chu Dật lạnh nhạt nói: “Chỉ là về nhà mà thôi.”Ách...Tống Đồng bắt lấy trọng điểm: “Về nhà? Nhà nào?”Chu Dật lơ đãng liếc cậu một cái, giải thích: “Tôi thuê căn hộ bên ngoài trường học.”Tống Đồng cúi đầu không chú ý tới, lúc này trên mặt đầy dấu chấm hỏi: “Hả?”Phòng ký túc xá quá ồn ào? Không đúng, chỉ cần hắn muốn thì chẳng ai có thể quấy rầy hắn được cảQuan hệ ký túc xá không tốt? Bớt nhảm, chuyện này càng không thể. Dựa vào ngoại hình của Chu Dật thì đi ngang qua một cô gái cũng có thể làm cô ta chết mê chêt mệt như điếu đổ... ai mà lại không muốn tạo quan hệ tốt với hắn chứChu Dật cười cười: “Không phải cậu ngày nào cũng tới ” tự học ” sao? Trường cậu ở xa như vậy, về muộn không tốt nên tôi thuê nhà gần chút  ”Tống Đồng: “……”Làm sao bây giờ, cậu bị hắn làm cảm động phát khóc mấtChu Dật như vậy mà lại vì cậu mà đi thuê phòng bên ngoàiMột người vừa dịu dàng lại vừa ấm áp như vậy, cậu không rung động làm sao đượcCậu muốn hỏi, là hắn cũng đối xử với người khác như này sao?. Nhưng Chu Dật chỉ coi cậu là em trai, cậu cũng chỉ đứng trước mặt hắn dưới danh bạn thân, biết nói kiểu gì?.Cậu không đủ dũng khí để nói raTác giả có lời muốn nói: Yêu thầm dễ thương thật:3

Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Cậu nghĩ rằng tôi muốn đưa cậu về à “***10 giờ tối, thư viện đóng cửa, các sinh viên đều thu dọn đồ đạc rồi rời điTống Đồng đi theo Chu Dật về kí túc xá của mìnhVới tư cách anh trai, hắn cần phải đưa ” người em trai ” về phòngTống Đồng tưởng Chu Dật nghĩ như thếĐến khi đứng trước cổng kí túc xá rồi, Chu Dật vẫn tiếp tục điTống Đồng túm chặt vạt áo hắn: “Chu Dật?”Chu Dật quay đầu.Tống Đồng gãi đầu: “Thì là... cậu cứ về trước đi, không cần tiễn tớ đâu.”Chu Dật nhướng mày: “Cậu nghĩ rằng tôi muốn đưa cậu về à?”Tống Đồng: “……”Chẳng lẽ không phải sao?Chu Dật lạnh nhạt nói: “Chỉ là về nhà mà thôi.”Ách...Tống Đồng bắt lấy trọng điểm: “Về nhà? Nhà nào?”Chu Dật lơ đãng liếc cậu một cái, giải thích: “Tôi thuê căn hộ bên ngoài trường học.”Tống Đồng cúi đầu không chú ý tới, lúc này trên mặt đầy dấu chấm hỏi: “Hả?”Phòng ký túc xá quá ồn ào? Không đúng, chỉ cần hắn muốn thì chẳng ai có thể quấy rầy hắn được cảQuan hệ ký túc xá không tốt? Bớt nhảm, chuyện này càng không thể. Dựa vào ngoại hình của Chu Dật thì đi ngang qua một cô gái cũng có thể làm cô ta chết mê chêt mệt như điếu đổ... ai mà lại không muốn tạo quan hệ tốt với hắn chứChu Dật cười cười: “Không phải cậu ngày nào cũng tới ” tự học ” sao? Trường cậu ở xa như vậy, về muộn không tốt nên tôi thuê nhà gần chút  ”Tống Đồng: “……”Làm sao bây giờ, cậu bị hắn làm cảm động phát khóc mấtChu Dật như vậy mà lại vì cậu mà đi thuê phòng bên ngoàiMột người vừa dịu dàng lại vừa ấm áp như vậy, cậu không rung động làm sao đượcCậu muốn hỏi, là hắn cũng đối xử với người khác như này sao?. Nhưng Chu Dật chỉ coi cậu là em trai, cậu cũng chỉ đứng trước mặt hắn dưới danh bạn thân, biết nói kiểu gì?.Cậu không đủ dũng khí để nói raTác giả có lời muốn nói: Yêu thầm dễ thương thật:3

Yêu Thầm Nam Thần Ngồi Bàn SauTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngCuộc sống Tống Đồng khó khăn thiếu thốn, ngày ngày vất vả chật vậtBà ngoại Tống Đồng nói: Để cháu phải sống cuộc sống khó khăn như này... là do bà rồiTống Đồng chẳng những không kêu ca phàn nàn, mà còn nói rằng cậu sống không khổ, có ăn có học, còn có bà ngoại... Nước mắt bà chực trào ra, đứa bé ngoan, bố mẹ cháu đúng là loại cầm thú, đứa bé ngoan như này, bọn họ nỡ lòng nào vứt bỏ...Bà lại nói: ” Cháu à, đừng hận bọn họ, bố mẹ cháu cũng có nỗi khổ riêng” ”” Cháu không hận, dù sao họ cũng là đấng sinh thành, nuôi là tình thương, không nuôi là quyền tự do. Cháu không thể trách họ được. ”Thực ra cũng có lý do riêng, chỉ là Tống Đồng vẫn còn ngại, chưa muốn nói ra.Cậu thích Chu Dật. Chu Dật là người cẩn thận, ga lăng, lễ phép, học cũng rất giỏi, ngoại hình đẹp trai, đúng chất một nam thần thật sự. Tống Đồng thấy, nếu thích một người tốt đẹp như cậu ấy, cậu không thể dậy nổi một chút ác niệm nào và phải dùng một tâm hồn chất phác, thuần lương nhất để thích.Cho dù chỉ là yêu thầm. Chuyển ngữ: Phương “ Cậu nghĩ rằng tôi muốn đưa cậu về à “***10 giờ tối, thư viện đóng cửa, các sinh viên đều thu dọn đồ đạc rồi rời điTống Đồng đi theo Chu Dật về kí túc xá của mìnhVới tư cách anh trai, hắn cần phải đưa ” người em trai ” về phòngTống Đồng tưởng Chu Dật nghĩ như thếĐến khi đứng trước cổng kí túc xá rồi, Chu Dật vẫn tiếp tục điTống Đồng túm chặt vạt áo hắn: “Chu Dật?”Chu Dật quay đầu.Tống Đồng gãi đầu: “Thì là... cậu cứ về trước đi, không cần tiễn tớ đâu.”Chu Dật nhướng mày: “Cậu nghĩ rằng tôi muốn đưa cậu về à?”Tống Đồng: “……”Chẳng lẽ không phải sao?Chu Dật lạnh nhạt nói: “Chỉ là về nhà mà thôi.”Ách...Tống Đồng bắt lấy trọng điểm: “Về nhà? Nhà nào?”Chu Dật lơ đãng liếc cậu một cái, giải thích: “Tôi thuê căn hộ bên ngoài trường học.”Tống Đồng cúi đầu không chú ý tới, lúc này trên mặt đầy dấu chấm hỏi: “Hả?”Phòng ký túc xá quá ồn ào? Không đúng, chỉ cần hắn muốn thì chẳng ai có thể quấy rầy hắn được cảQuan hệ ký túc xá không tốt? Bớt nhảm, chuyện này càng không thể. Dựa vào ngoại hình của Chu Dật thì đi ngang qua một cô gái cũng có thể làm cô ta chết mê chêt mệt như điếu đổ... ai mà lại không muốn tạo quan hệ tốt với hắn chứChu Dật cười cười: “Không phải cậu ngày nào cũng tới ” tự học ” sao? Trường cậu ở xa như vậy, về muộn không tốt nên tôi thuê nhà gần chút  ”Tống Đồng: “……”Làm sao bây giờ, cậu bị hắn làm cảm động phát khóc mấtChu Dật như vậy mà lại vì cậu mà đi thuê phòng bên ngoàiMột người vừa dịu dàng lại vừa ấm áp như vậy, cậu không rung động làm sao đượcCậu muốn hỏi, là hắn cũng đối xử với người khác như này sao?. Nhưng Chu Dật chỉ coi cậu là em trai, cậu cũng chỉ đứng trước mặt hắn dưới danh bạn thân, biết nói kiểu gì?.Cậu không đủ dũng khí để nói raTác giả có lời muốn nói: Yêu thầm dễ thương thật:3

Chương 31: 31