Thần Dạ cứ như vậy yên lặng nhìn trời, rất lâu sau đó, có hai dòng lệ trong vắt trào ra từ trong tròng mắt.Nhưng nước mắt này, không phải là rơi lệ sau cơn đau đớn, mà là nước mắt hạnh phúc vì mất rồi lại có được. Là một loại nước mắt ứa ra vì lại có thể giành lấy được, sẽ có được, do vui mừng vì còn có thể nỗ lực tiếp!Nương theo dòng nước mắt trào ra kia, những kí ức phủ đầy bụi không biết bao nhiêu năm như dòng thủy triều ầm ầm một phen, phủ kín trong óc hắn.Trong ký ức, có nỗi đau đớn vô tận, có quá khứ khó có thể đối mặt. Nhưng càng nhiều hơn, vẫn là sự áy náy hổ thẹn của Thần Dạ đối với chính mình, đối với người nhà mình, đối với bằng hữu!. . . . .Đây là một tòa phủ đệ có diện tích thập phần rộng lớn. Trong trang viên thái ấp, lầu gác đình các vô số. Có núi giả, có dòng nước róc rách, tất cả hiện ra tô điểm bề ngoài đều cực kì là ước vọng xa vời, lộ rõ phong thái quý tộc.Nó làm cho người ta vừa nhìn liền biết, chủ nhân của phủ đệ này, đại phú đại quý!Nơi này, chính là phủ đệ của…
Chương 297: Liễu Nghiên (1)
Đế QuânTác giả: Ngốc Tiểu NgưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpThần Dạ cứ như vậy yên lặng nhìn trời, rất lâu sau đó, có hai dòng lệ trong vắt trào ra từ trong tròng mắt.Nhưng nước mắt này, không phải là rơi lệ sau cơn đau đớn, mà là nước mắt hạnh phúc vì mất rồi lại có được. Là một loại nước mắt ứa ra vì lại có thể giành lấy được, sẽ có được, do vui mừng vì còn có thể nỗ lực tiếp!Nương theo dòng nước mắt trào ra kia, những kí ức phủ đầy bụi không biết bao nhiêu năm như dòng thủy triều ầm ầm một phen, phủ kín trong óc hắn.Trong ký ức, có nỗi đau đớn vô tận, có quá khứ khó có thể đối mặt. Nhưng càng nhiều hơn, vẫn là sự áy náy hổ thẹn của Thần Dạ đối với chính mình, đối với người nhà mình, đối với bằng hữu!. . . . .Đây là một tòa phủ đệ có diện tích thập phần rộng lớn. Trong trang viên thái ấp, lầu gác đình các vô số. Có núi giả, có dòng nước róc rách, tất cả hiện ra tô điểm bề ngoài đều cực kì là ước vọng xa vời, lộ rõ phong thái quý tộc.Nó làm cho người ta vừa nhìn liền biết, chủ nhân của phủ đệ này, đại phú đại quý!Nơi này, chính là phủ đệ của… - Tiểu huynh đệ, ngươi là người từ nơi khác tới sao?Nhìn chằm chằm vào Thần Dạ, một lát sau, trung niên nhân hỏi.- Đúng vậy a.Thần Dạ cười cười, sau đó ôm quyền hỏi trung niên nhân:- Vị lão ca này, không biết các ngươi có thể dẫn ta một đoạn đường không, đợi sau khi ra khỏi địa phương quỷ quái này ta nhất định sẽ có chỗ hồi báo.- Địa phương quỷ quái?Lúc này, nử tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tuyệt trần kia tiến lên trước, âm thanh lạnh lùng nói:- Chúng ta không mang theo người xa lạ, ngươi vẫn nên tự mình nghĩ cách rời đi đi, mời!Nghe cô gái này nói trắng ra như thế, Thần Dạ cũng cực kỳ khó chịu, lập tức nói:- Đã không muốn, ta cũng không nên cưỡng cầu, nhưng không biết, các ngươi có địa đồ hay không, nếu như có thì ta xin mua!- Địa đồ Tử Vong Sâm Lâm cực kỳ trân quý, coi như là chúng ta, cũng chỉ có một phần, cho nên, không bán!Tham âm nữ tử trẻ tuổi vẫn lạnh lùng như trước, không chỉ như thế, trong tay của nàng, trường kiếm đã giơ lên, xem bộ dáng kia thì chỉ cần Thần Dạ lại dài dòng, nàng sẽ không khách khí nữa.- Nghiên nhi, không được vô lễ!Trung niên nhân lập tức quát.- Cha!Nử tử trẻ tuổi đi đến bên người trung niên nhân nhỏ giọng nói:- Tử Vong Sâm Lâm, chúng ta nhiều người như vậy, đều phải cẩn thận từng li từng tí, hắn một thiếu niên rõ ràng xông đến nơi này, chúng ta không thể không phòng bị, hơn nữa chúng ta bây giờ cũng không phải an toàn, mang theo hắn, chỉ sợ sẽ có phiền toái lớn.Nghe được lời này của nàng, trung niên nhân cũng lâm vào trong trầm tư, mang người đi cũng được, nhưng vạn nhất rước lấy đại phiền toái, vậy thì không phải hắn mong muốn, dù sao, hắn là thủ lĩnh của mọi người, còn phải phụ trách cho mọi người ở đây nữa.Thấy trung niên nhân kia trầm mặc không nói, Thần Dạ liền cười nói:- Nếu lão ca đã khó xử, vậy ta cũng không miễn cưỡng, bất quá, kính xin lão ca chỉ đường cho ta, tránh cho ta đi lung tung trong này.- Cái này không có vấn đề!Trung niên nhân cười cười, đang muốn tiếp tục lúc nói, bỗng nhiên, một tiếng hô cực kỳ thảm thiết vang lên, theo đạo tiếng hô này vang vọng, bốn phương tám hướng, vô số tiếng gầm rú vang vọng nối liền không dứt !Sắc mặt của mọi người, kể cả trung niên nhân kia vào lúc này đều đại biến!Tiếng hô vang rung trời truyền khắp bốn phương tám hướng, xu thế bén nhọn khiến tất cả mọi người ở đây tâm thần đều nhịn không được run rẩy lên.Chỉ có Thần Dạ, thần sắc thủy chung vẫn bình tĩnh, hắn nhìn về phía thanh âm hung mãnh chói tai nhất kia, ngay cả mí mắt cũng chưa từng nhướng lấy một cái.Sau khi rời khỏi Đế Đô một mình tu luyện, hắn trải qua quá nhiều hiểm cảnh, nguy cơ rất trí mạng cũng xuất hiện qua không ít, tình huống xảy ra trước mắt tuy rằng kinh người, nhưng so với những gì hắn gặp phải cũng không đáng gì.Trong rừng rậm bị sương mù nồng đậm và hàn khí bao lấy, trong lúc mơ hồ, có một cổ vị đạ huyết tinh o lặng yên lan qua, khiến sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng.- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, lập tức bố bẩy rập!Theo trung niên nhân hét lớn, tất cả mọi người lập tức phấn chấn lên tinh thần, lập tức bắt đầu chuyển động chung quanh, từng cọc gỗ bén nhọn phủ kín chung quanh nơi này, mà giữa mỗi căn cọc gỗ còn rơi vãi ra một ít phấn màu xám trắng...Sau khi làm xong, tất cả mọi người nắm chặt binh khí, trong ánh mắt cảu bọn hắn có khẩn trương, đồng thời cũng có một ít tàn nhẫn, đã dám vào trong Tử Vong Sâm Lâm, bọn hắn tự nhiên không có ai là loại nhu nhược rồi.- Tiểu huynh đệ!Trung niên nhân đột nhiên nhìn về phía Thần Dạ, nói:- Con đường rời khỏi Tử Vong Sâm Lâm ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng thỉnh ngươi....- Trước giúp đỡ bọn ngươi một tay?Thần Dạ cắt ngang, cười nhạt nói.Trung niên nhân lắc đầu, nói:- Những nguy hiểm này là tự chúng ta trêu chọc, cho nên, không thể liên lụy đến tiểu huynh đệ ngươi được, ta chỉ thỉnh cầu ngươi, lúc chúng ta ứng phó phần đông yêu thú sẽ ra sức xé mở một con đường, thỉnh ngươi, mang nữ nhi của ta rời đi.Nhìn nhìn nữ tử xinh đẹp kia, Thần Dạ có chút ngẩn người, thật không nghĩ tới, lại là yêu cầu này.- Đúng vậy a, tiểu huynh đệ, van cầu ngươi, mang tiểu thư rời đi!Đám người tuy rằng không tin tưởng một thiếu niên như vậy có thể có bổn sự quá lớn, bất quá trung niên nhân cũng đã nói vậy rồi, bọn hắn không thể phản đối được.Thần Dạ ngược lại có chút tò mò, đến tột cùng sắp tới sẽ có yêu thú thế nào lại khiến một cao thủ Thượng Huyền đỉnh phong như trung niên nhân này cũng phải làm tốt chuẩn bị như thế....
- Tiểu huynh đệ, ngươi là người từ nơi khác tới sao?
Nhìn chằm chằm vào Thần Dạ, một lát sau, trung niên nhân hỏi.
- Đúng vậy a.
Thần Dạ cười cười, sau đó ôm quyền hỏi trung niên nhân:
- Vị lão ca này, không biết các ngươi có thể dẫn ta một đoạn đường không, đợi sau khi ra khỏi địa phương quỷ quái này ta nhất định sẽ có chỗ hồi báo.
- Địa phương quỷ quái?
Lúc này, nử tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tuyệt trần kia tiến lên trước, âm thanh lạnh lùng nói:
- Chúng ta không mang theo người xa lạ, ngươi vẫn nên tự mình nghĩ cách rời đi đi, mời!
Nghe cô gái này nói trắng ra như thế, Thần Dạ cũng cực kỳ khó chịu, lập tức nói:
- Đã không muốn, ta cũng không nên cưỡng cầu, nhưng không biết, các ngươi có địa đồ hay không, nếu như có thì ta xin mua!
- Địa đồ Tử Vong Sâm Lâm cực kỳ trân quý, coi như là chúng ta, cũng chỉ có một phần, cho nên, không bán!
Tham âm nữ tử trẻ tuổi vẫn lạnh lùng như trước, không chỉ như thế, trong tay của nàng, trường kiếm đã giơ lên, xem bộ dáng kia thì chỉ cần Thần Dạ lại dài dòng, nàng sẽ không khách khí nữa.
- Nghiên nhi, không được vô lễ!
Trung niên nhân lập tức quát.
- Cha!
Nử tử trẻ tuổi đi đến bên người trung niên nhân nhỏ giọng nói:
- Tử Vong Sâm Lâm, chúng ta nhiều người như vậy, đều phải cẩn thận từng li từng tí, hắn một thiếu niên rõ ràng xông đến nơi này, chúng ta không thể không phòng bị, hơn nữa chúng ta bây giờ cũng không phải an toàn, mang theo hắn, chỉ sợ sẽ có phiền toái lớn.
Nghe được lời này của nàng, trung niên nhân cũng lâm vào trong trầm tư, mang người đi cũng được, nhưng vạn nhất rước lấy đại phiền toái, vậy thì không phải hắn mong muốn, dù sao, hắn là thủ lĩnh của mọi người, còn phải phụ trách cho mọi người ở đây nữa.
Thấy trung niên nhân kia trầm mặc không nói, Thần Dạ liền cười nói:
- Nếu lão ca đã khó xử, vậy ta cũng không miễn cưỡng, bất quá, kính xin lão ca chỉ đường cho ta, tránh cho ta đi lung tung trong này.
- Cái này không có vấn đề!
Trung niên nhân cười cười, đang muốn tiếp tục lúc nói, bỗng nhiên, một tiếng hô cực kỳ thảm thiết vang lên, theo đạo tiếng hô này vang vọng, bốn phương tám hướng, vô số tiếng gầm rú vang vọng nối liền không dứt !
Sắc mặt của mọi người, kể cả trung niên nhân kia vào lúc này đều đại biến!
Tiếng hô vang rung trời truyền khắp bốn phương tám hướng, xu thế bén nhọn khiến tất cả mọi người ở đây tâm thần đều nhịn không được run rẩy lên.
Chỉ có Thần Dạ, thần sắc thủy chung vẫn bình tĩnh, hắn nhìn về phía thanh âm hung mãnh chói tai nhất kia, ngay cả mí mắt cũng chưa từng nhướng lấy một cái.
Sau khi rời khỏi Đế Đô một mình tu luyện, hắn trải qua quá nhiều hiểm cảnh, nguy cơ rất trí mạng cũng xuất hiện qua không ít, tình huống xảy ra trước mắt tuy rằng kinh người, nhưng so với những gì hắn gặp phải cũng không đáng gì.
Trong rừng rậm bị sương mù nồng đậm và hàn khí bao lấy, trong lúc mơ hồ, có một cổ vị đạ huyết tinh o lặng yên lan qua, khiến sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng.
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, lập tức bố bẩy rập!
Theo trung niên nhân hét lớn, tất cả mọi người lập tức phấn chấn lên tinh thần, lập tức bắt đầu chuyển động chung quanh, từng cọc gỗ bén nhọn phủ kín chung quanh nơi này, mà giữa mỗi căn cọc gỗ còn rơi vãi ra một ít phấn màu xám trắng...
Sau khi làm xong, tất cả mọi người nắm chặt binh khí, trong ánh mắt cảu bọn hắn có khẩn trương, đồng thời cũng có một ít tàn nhẫn, đã dám vào trong Tử Vong Sâm Lâm, bọn hắn tự nhiên không có ai là loại nhu nhược rồi.
- Tiểu huynh đệ!
Trung niên nhân đột nhiên nhìn về phía Thần Dạ, nói:
- Con đường rời khỏi Tử Vong Sâm Lâm ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng thỉnh ngươi....
- Trước giúp đỡ bọn ngươi một tay?
Thần Dạ cắt ngang, cười nhạt nói.
Trung niên nhân lắc đầu, nói:
- Những nguy hiểm này là tự chúng ta trêu chọc, cho nên, không thể liên lụy đến tiểu huynh đệ ngươi được, ta chỉ thỉnh cầu ngươi, lúc chúng ta ứng phó phần đông yêu thú sẽ ra sức xé mở một con đường, thỉnh ngươi, mang nữ nhi của ta rời đi.
Nhìn nhìn nữ tử xinh đẹp kia, Thần Dạ có chút ngẩn người, thật không nghĩ tới, lại là yêu cầu này.
- Đúng vậy a, tiểu huynh đệ, van cầu ngươi, mang tiểu thư rời đi!
Đám người tuy rằng không tin tưởng một thiếu niên như vậy có thể có bổn sự quá lớn, bất quá trung niên nhân cũng đã nói vậy rồi, bọn hắn không thể phản đối được.
Thần Dạ ngược lại có chút tò mò, đến tột cùng sắp tới sẽ có yêu thú thế nào lại khiến một cao thủ Thượng Huyền đỉnh phong như trung niên nhân này cũng phải làm tốt chuẩn bị như thế....
Đế QuânTác giả: Ngốc Tiểu NgưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpThần Dạ cứ như vậy yên lặng nhìn trời, rất lâu sau đó, có hai dòng lệ trong vắt trào ra từ trong tròng mắt.Nhưng nước mắt này, không phải là rơi lệ sau cơn đau đớn, mà là nước mắt hạnh phúc vì mất rồi lại có được. Là một loại nước mắt ứa ra vì lại có thể giành lấy được, sẽ có được, do vui mừng vì còn có thể nỗ lực tiếp!Nương theo dòng nước mắt trào ra kia, những kí ức phủ đầy bụi không biết bao nhiêu năm như dòng thủy triều ầm ầm một phen, phủ kín trong óc hắn.Trong ký ức, có nỗi đau đớn vô tận, có quá khứ khó có thể đối mặt. Nhưng càng nhiều hơn, vẫn là sự áy náy hổ thẹn của Thần Dạ đối với chính mình, đối với người nhà mình, đối với bằng hữu!. . . . .Đây là một tòa phủ đệ có diện tích thập phần rộng lớn. Trong trang viên thái ấp, lầu gác đình các vô số. Có núi giả, có dòng nước róc rách, tất cả hiện ra tô điểm bề ngoài đều cực kì là ước vọng xa vời, lộ rõ phong thái quý tộc.Nó làm cho người ta vừa nhìn liền biết, chủ nhân của phủ đệ này, đại phú đại quý!Nơi này, chính là phủ đệ của… - Tiểu huynh đệ, ngươi là người từ nơi khác tới sao?Nhìn chằm chằm vào Thần Dạ, một lát sau, trung niên nhân hỏi.- Đúng vậy a.Thần Dạ cười cười, sau đó ôm quyền hỏi trung niên nhân:- Vị lão ca này, không biết các ngươi có thể dẫn ta một đoạn đường không, đợi sau khi ra khỏi địa phương quỷ quái này ta nhất định sẽ có chỗ hồi báo.- Địa phương quỷ quái?Lúc này, nử tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tuyệt trần kia tiến lên trước, âm thanh lạnh lùng nói:- Chúng ta không mang theo người xa lạ, ngươi vẫn nên tự mình nghĩ cách rời đi đi, mời!Nghe cô gái này nói trắng ra như thế, Thần Dạ cũng cực kỳ khó chịu, lập tức nói:- Đã không muốn, ta cũng không nên cưỡng cầu, nhưng không biết, các ngươi có địa đồ hay không, nếu như có thì ta xin mua!- Địa đồ Tử Vong Sâm Lâm cực kỳ trân quý, coi như là chúng ta, cũng chỉ có một phần, cho nên, không bán!Tham âm nữ tử trẻ tuổi vẫn lạnh lùng như trước, không chỉ như thế, trong tay của nàng, trường kiếm đã giơ lên, xem bộ dáng kia thì chỉ cần Thần Dạ lại dài dòng, nàng sẽ không khách khí nữa.- Nghiên nhi, không được vô lễ!Trung niên nhân lập tức quát.- Cha!Nử tử trẻ tuổi đi đến bên người trung niên nhân nhỏ giọng nói:- Tử Vong Sâm Lâm, chúng ta nhiều người như vậy, đều phải cẩn thận từng li từng tí, hắn một thiếu niên rõ ràng xông đến nơi này, chúng ta không thể không phòng bị, hơn nữa chúng ta bây giờ cũng không phải an toàn, mang theo hắn, chỉ sợ sẽ có phiền toái lớn.Nghe được lời này của nàng, trung niên nhân cũng lâm vào trong trầm tư, mang người đi cũng được, nhưng vạn nhất rước lấy đại phiền toái, vậy thì không phải hắn mong muốn, dù sao, hắn là thủ lĩnh của mọi người, còn phải phụ trách cho mọi người ở đây nữa.Thấy trung niên nhân kia trầm mặc không nói, Thần Dạ liền cười nói:- Nếu lão ca đã khó xử, vậy ta cũng không miễn cưỡng, bất quá, kính xin lão ca chỉ đường cho ta, tránh cho ta đi lung tung trong này.- Cái này không có vấn đề!Trung niên nhân cười cười, đang muốn tiếp tục lúc nói, bỗng nhiên, một tiếng hô cực kỳ thảm thiết vang lên, theo đạo tiếng hô này vang vọng, bốn phương tám hướng, vô số tiếng gầm rú vang vọng nối liền không dứt !Sắc mặt của mọi người, kể cả trung niên nhân kia vào lúc này đều đại biến!Tiếng hô vang rung trời truyền khắp bốn phương tám hướng, xu thế bén nhọn khiến tất cả mọi người ở đây tâm thần đều nhịn không được run rẩy lên.Chỉ có Thần Dạ, thần sắc thủy chung vẫn bình tĩnh, hắn nhìn về phía thanh âm hung mãnh chói tai nhất kia, ngay cả mí mắt cũng chưa từng nhướng lấy một cái.Sau khi rời khỏi Đế Đô một mình tu luyện, hắn trải qua quá nhiều hiểm cảnh, nguy cơ rất trí mạng cũng xuất hiện qua không ít, tình huống xảy ra trước mắt tuy rằng kinh người, nhưng so với những gì hắn gặp phải cũng không đáng gì.Trong rừng rậm bị sương mù nồng đậm và hàn khí bao lấy, trong lúc mơ hồ, có một cổ vị đạ huyết tinh o lặng yên lan qua, khiến sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng.- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, lập tức bố bẩy rập!Theo trung niên nhân hét lớn, tất cả mọi người lập tức phấn chấn lên tinh thần, lập tức bắt đầu chuyển động chung quanh, từng cọc gỗ bén nhọn phủ kín chung quanh nơi này, mà giữa mỗi căn cọc gỗ còn rơi vãi ra một ít phấn màu xám trắng...Sau khi làm xong, tất cả mọi người nắm chặt binh khí, trong ánh mắt cảu bọn hắn có khẩn trương, đồng thời cũng có một ít tàn nhẫn, đã dám vào trong Tử Vong Sâm Lâm, bọn hắn tự nhiên không có ai là loại nhu nhược rồi.- Tiểu huynh đệ!Trung niên nhân đột nhiên nhìn về phía Thần Dạ, nói:- Con đường rời khỏi Tử Vong Sâm Lâm ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng thỉnh ngươi....- Trước giúp đỡ bọn ngươi một tay?Thần Dạ cắt ngang, cười nhạt nói.Trung niên nhân lắc đầu, nói:- Những nguy hiểm này là tự chúng ta trêu chọc, cho nên, không thể liên lụy đến tiểu huynh đệ ngươi được, ta chỉ thỉnh cầu ngươi, lúc chúng ta ứng phó phần đông yêu thú sẽ ra sức xé mở một con đường, thỉnh ngươi, mang nữ nhi của ta rời đi.Nhìn nhìn nữ tử xinh đẹp kia, Thần Dạ có chút ngẩn người, thật không nghĩ tới, lại là yêu cầu này.- Đúng vậy a, tiểu huynh đệ, van cầu ngươi, mang tiểu thư rời đi!Đám người tuy rằng không tin tưởng một thiếu niên như vậy có thể có bổn sự quá lớn, bất quá trung niên nhân cũng đã nói vậy rồi, bọn hắn không thể phản đối được.Thần Dạ ngược lại có chút tò mò, đến tột cùng sắp tới sẽ có yêu thú thế nào lại khiến một cao thủ Thượng Huyền đỉnh phong như trung niên nhân này cũng phải làm tốt chuẩn bị như thế....