Tác giả:

Nữ nhân này nằm trên người của Lý Kiến Quốc, hai tay cố gắng chống đứng lên, giống như sợ rằng đè nặng lên trên người của Lý Kiến Quốc. - Bảo bảo, không có chuyện gì đâu, con đừng sợ. Nữ nhân cúi đầu xuống, vừa vặn tiếp xúc ánh mắt của Lý Kiến Quốc. Trên khuôn mặt tái nhợt hiện ra vẻ tươi cười, cánh tay duỗi ra ôm lấy Lý Kiến Quốc vào trong lòng. Lý Kiến Quốc hiện tại mới phát hiện mình... đã biến thành một đứa trẻ. - Nghịch tặc chạy đâu, một tên cũng không thể buông tha. Đúng lúc này có người lớn tiếng gọi, thanh âm giống như là kim thiết vậy. Nữ nhân kia biến sắc định giãy dụa đứng dậy, Lý Kiến Quốc lúc này mới khiếp sợ tỉnh ngộ, hoảng sợ phát hiện ra trước ngực của nữ nhân kia đã có một mũi tên xuyên qua cả thân thể. Nữ nhân này hóa ra vốn đã trọng thương, Lý Kiến Quốc lập tức hiểu được, máu phun tung tóe lên trên người của hắn chính là máu của nàng. Mà lúc này nữ nhân cố gắng chống thân thể, giống như sợ mũi tên làm bị thương Lý Kiến Quốc. Lý Kiến Quốc như chìm vào giấc mơ: Rốt…

Quyển 1 - Chương 60: Vả vào miệng

Soán ĐườngTác giả: Canh TânTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Lịch Sử, Truyện Quân SựNữ nhân này nằm trên người của Lý Kiến Quốc, hai tay cố gắng chống đứng lên, giống như sợ rằng đè nặng lên trên người của Lý Kiến Quốc. - Bảo bảo, không có chuyện gì đâu, con đừng sợ. Nữ nhân cúi đầu xuống, vừa vặn tiếp xúc ánh mắt của Lý Kiến Quốc. Trên khuôn mặt tái nhợt hiện ra vẻ tươi cười, cánh tay duỗi ra ôm lấy Lý Kiến Quốc vào trong lòng. Lý Kiến Quốc hiện tại mới phát hiện mình... đã biến thành một đứa trẻ. - Nghịch tặc chạy đâu, một tên cũng không thể buông tha. Đúng lúc này có người lớn tiếng gọi, thanh âm giống như là kim thiết vậy. Nữ nhân kia biến sắc định giãy dụa đứng dậy, Lý Kiến Quốc lúc này mới khiếp sợ tỉnh ngộ, hoảng sợ phát hiện ra trước ngực của nữ nhân kia đã có một mũi tên xuyên qua cả thân thể. Nữ nhân này hóa ra vốn đã trọng thương, Lý Kiến Quốc lập tức hiểu được, máu phun tung tóe lên trên người của hắn chính là máu của nàng. Mà lúc này nữ nhân cố gắng chống thân thể, giống như sợ mũi tên làm bị thương Lý Kiến Quốc. Lý Kiến Quốc như chìm vào giấc mơ: Rốt… Trái lại để hắn ở lại Lạc Dương mà nói, vạn nhất ngươi bị bại lộ sẽ liên lụy đến cả hắn, chẳng phải là làm hại hắn sao?Lý Cơ thoáng cái đã trầm mặc.Kỳ thật hắn biết rõ suy nghĩ của Đậu Uy vẫn xem thường xuất thân của Trịnh Ngôn Khánh.Chỉ là hắn nói cũng có đạo lý, đã có Đậu Uy thì cho dù Trịnh Ngôn Khánh trở về Huỳnh Dương thì cũng không quá gian nan.Lý Cơ thở phào ra một hơi, cầm một con cờ lên đặt lên trên bàn cờ.- Lão thúc có biết vì sao con thu hắn làm đệ tử không?Đậu Uy khẽ giật mình lắc đầu cười nói:- Chuyện này ta còn thật sự muốn biết.- Người cũng biết, năm đó con có một nhi tử.Hai gò má của Đậu Uy co lại rồi gật đầu nói:- Ta đương nhiên biết rõ, vì vấn đề này mà đến nay ngươi vẫn độc thân không chịu tái giá.Lý Cơ nói tiếp:- Lão thúc, người có biết tên của hài nhi kia là gì không?- Cái này, ngươi chưa từng nói qua, ta thật sự không biết.Lý Cơ khẽ nói;- Gọi là Ngôn Khánh.- A?- Ngôn Dương Hành Cử, Khánh Vân Tường Phượng.

Trái lại để hắn ở lại Lạc Dương mà nói, vạn nhất ngươi bị bại lộ sẽ liên lụy đến cả hắn, chẳng phải là làm hại hắn sao?

Lý Cơ thoáng cái đã trầm mặc.

Kỳ thật hắn biết rõ suy nghĩ của Đậu Uy vẫn xem thường xuất thân của Trịnh Ngôn Khánh.

Chỉ là hắn nói cũng có đạo lý, đã có Đậu Uy thì cho dù Trịnh Ngôn Khánh trở về Huỳnh Dương thì cũng không quá gian nan.

Lý Cơ thở phào ra một hơi, cầm một con cờ lên đặt lên trên bàn cờ.

- Lão thúc có biết vì sao con thu hắn làm đệ tử không?

Đậu Uy khẽ giật mình lắc đầu cười nói:

- Chuyện này ta còn thật sự muốn biết.

- Người cũng biết, năm đó con có một nhi tử.

Hai gò má của Đậu Uy co lại rồi gật đầu nói:

- Ta đương nhiên biết rõ, vì vấn đề này mà đến nay ngươi vẫn độc thân không chịu tái giá.

Lý Cơ nói tiếp:

- Lão thúc, người có biết tên của hài nhi kia là gì không?

- Cái này, ngươi chưa từng nói qua, ta thật sự không biết.

Lý Cơ khẽ nói;

- Gọi là Ngôn Khánh.

- A?

- Ngôn Dương Hành Cử, Khánh Vân Tường Phượng.

Soán ĐườngTác giả: Canh TânTruyện Converter, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Lịch Sử, Truyện Quân SựNữ nhân này nằm trên người của Lý Kiến Quốc, hai tay cố gắng chống đứng lên, giống như sợ rằng đè nặng lên trên người của Lý Kiến Quốc. - Bảo bảo, không có chuyện gì đâu, con đừng sợ. Nữ nhân cúi đầu xuống, vừa vặn tiếp xúc ánh mắt của Lý Kiến Quốc. Trên khuôn mặt tái nhợt hiện ra vẻ tươi cười, cánh tay duỗi ra ôm lấy Lý Kiến Quốc vào trong lòng. Lý Kiến Quốc hiện tại mới phát hiện mình... đã biến thành một đứa trẻ. - Nghịch tặc chạy đâu, một tên cũng không thể buông tha. Đúng lúc này có người lớn tiếng gọi, thanh âm giống như là kim thiết vậy. Nữ nhân kia biến sắc định giãy dụa đứng dậy, Lý Kiến Quốc lúc này mới khiếp sợ tỉnh ngộ, hoảng sợ phát hiện ra trước ngực của nữ nhân kia đã có một mũi tên xuyên qua cả thân thể. Nữ nhân này hóa ra vốn đã trọng thương, Lý Kiến Quốc lập tức hiểu được, máu phun tung tóe lên trên người của hắn chính là máu của nàng. Mà lúc này nữ nhân cố gắng chống thân thể, giống như sợ mũi tên làm bị thương Lý Kiến Quốc. Lý Kiến Quốc như chìm vào giấc mơ: Rốt… Trái lại để hắn ở lại Lạc Dương mà nói, vạn nhất ngươi bị bại lộ sẽ liên lụy đến cả hắn, chẳng phải là làm hại hắn sao?Lý Cơ thoáng cái đã trầm mặc.Kỳ thật hắn biết rõ suy nghĩ của Đậu Uy vẫn xem thường xuất thân của Trịnh Ngôn Khánh.Chỉ là hắn nói cũng có đạo lý, đã có Đậu Uy thì cho dù Trịnh Ngôn Khánh trở về Huỳnh Dương thì cũng không quá gian nan.Lý Cơ thở phào ra một hơi, cầm một con cờ lên đặt lên trên bàn cờ.- Lão thúc có biết vì sao con thu hắn làm đệ tử không?Đậu Uy khẽ giật mình lắc đầu cười nói:- Chuyện này ta còn thật sự muốn biết.- Người cũng biết, năm đó con có một nhi tử.Hai gò má của Đậu Uy co lại rồi gật đầu nói:- Ta đương nhiên biết rõ, vì vấn đề này mà đến nay ngươi vẫn độc thân không chịu tái giá.Lý Cơ nói tiếp:- Lão thúc, người có biết tên của hài nhi kia là gì không?- Cái này, ngươi chưa từng nói qua, ta thật sự không biết.Lý Cơ khẽ nói;- Gọi là Ngôn Khánh.- A?- Ngôn Dương Hành Cử, Khánh Vân Tường Phượng.

Quyển 1 - Chương 60: Vả vào miệng