Tác giả:

Quang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn…

Chương 291: Việc ngồi tù không phải là chuyện đùa đâu”

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Đợi Vương Bách Xuyên bình tĩnh hơn, Tôn Hàn lại lên tiếng, “Nhưng nếu để tôi điều tra được trong công ty có kẻ cấu kết với nhà họ Liễu, thì việc ngồi tù không phải là chuyện đùa đâu”.“Anh, anh đừng nói năng bậy bạ, phải chịu trách nhiệm đấy!”, Vương Bách Xuyên lắp bắp nói, vẻ mặt cực kỳ không tự nhiên.AdvertisementTôn Hàn nở nụ cười lạnh như băng. Có phải là nói bậy bạ hay không, trong lòng Vương Bách Xuyên rõ nhất.Nếu nhà họ Liễu không nắm được thông tin cụ thể về vụ hợp tác giữa thời trang Sâm Uy và quốc tế Phong Hoả, làm sao họ có thể đưa ra điều khoản khiến quốc tế Phong Hoả khó lòng từ chối cơ chứ!Mà những thông tin mang tính chi tiết ấy, ngay cả lãnh đạo cấp cao của quốc tế Phong Hoả hiện nay cũng không biết nhiều.Khả năng lớn nhất chính là công ty thời trang Sâm Uy có “tay trong” đã bán bản kế hoạch ấy cho nhà họ Liễu.Tôn Hàn không hề nhắc đến điều này, vì anh biết rõ kẻ đó là ai!AdvertisementReng reng!Điện thoại bàn trong phòng làm việc reo lên, Tôn Hàn bèn nhấc máy, “A lô!”“Tôn Hàn, tôi đến rồi. Chuẩn bị xuống đi!”“Được!”Sau hai câu nói, Tôn Hàn đã cúp máy rồi đứng dậy, “Ông Lôi đến rồi, đi cùng tôi xuống đó xem sao”.“Ông Lôi? Ông Lôi đến đây làm gì?”, Vương Bách Xuyên không hề nhận được tin tức này mà!Tôn Hàn cũng không giấu giếm, “Đến vì hai việc, một là cùng tôi lấy lại bản hợp đồng với quốc tế Phong Hoả vốn thuộc về chúng ta, hai là điều tra nội gián trong công ty chúng ta!”Một chiếc xe Rolls-Royce có bảng chữ “Tô” đỗ dưới lầu.Khi cửa xe mở ra, Tôn Hàn và Vương Bách Xuyên lần lượt ngồi vào.“Ông Lôi!”“Ông Lôi!”So với vẻ điềm tĩnh của Tôn Hàn, tiếng gọi của Vương Bách Xuyên nghe cẩn trọng hơn nhiều.Vị trước mặt là nhân vật rất quan trọng trong thời trang Sâm Uy, có thể quyết định tương lai của Vương Bách Xuyên chỉ bằng một câu nói.Ông Lôi giơ tay lên, “Lái xe đi!”Sau đó đưa mắt nhìn Tôn Hàn và Vương Bách Xuyên.“Vương Bách Xuyên, Lý Tông Đạo đâu rồi?”Vương Bách Xuyên thấp thỏm trả lời, “Tổng giám đốc Lý sắp được thăng chức lên tổng công ty rồi, gần đây công việc của công ty chi nhánh đều giao lại cho tổng giám đốc Tôn và tôi, anh ấy muốn nghỉ ngơi vài ngày”.Nói thì nói vậy thôi, thật ra là vì chuyện vu cáo lần trước làm Lý Tông Đạo sợ quá nên không muốn đến công ty bên đây nữa.Chuyện vu cáo lần trước mà không gặp may, thì e là phải ngồi tù rồi.Tất nhiên, Vương Bách Xuyên và Lý Tông Đạo nghĩ là do may mắn thôi, thực chất là Tôn Hàn tha cho bọn họ.Chẳng qua là bản thân họ không biết điều đó.

Đợi Vương Bách Xuyên bình tĩnh hơn, Tôn Hàn lại lên tiếng, “Nhưng nếu để tôi điều tra được trong công ty có kẻ cấu kết với nhà họ Liễu, thì việc ngồi tù không phải là chuyện đùa đâu”.

“Anh, anh đừng nói năng bậy bạ, phải chịu trách nhiệm đấy!”, Vương Bách Xuyên lắp bắp nói, vẻ mặt cực kỳ không tự nhiên.

Advertisement

Tôn Hàn nở nụ cười lạnh như băng. Có phải là nói bậy bạ hay không, trong lòng Vương Bách Xuyên rõ nhất.

Nếu nhà họ Liễu không nắm được thông tin cụ thể về vụ hợp tác giữa thời trang Sâm Uy và quốc tế Phong Hoả, làm sao họ có thể đưa ra điều khoản khiến quốc tế Phong Hoả khó lòng từ chối cơ chứ!

Mà những thông tin mang tính chi tiết ấy, ngay cả lãnh đạo cấp cao của quốc tế Phong Hoả hiện nay cũng không biết nhiều.

Khả năng lớn nhất chính là công ty thời trang Sâm Uy có “tay trong” đã bán bản kế hoạch ấy cho nhà họ Liễu.

Tôn Hàn không hề nhắc đến điều này, vì anh biết rõ kẻ đó là ai!

Advertisement

Reng reng!

Điện thoại bàn trong phòng làm việc reo lên, Tôn Hàn bèn nhấc máy, “A lô!”

“Tôn Hàn, tôi đến rồi. Chuẩn bị xuống đi!”

“Được!”

Sau hai câu nói, Tôn Hàn đã cúp máy rồi đứng dậy, “Ông Lôi đến rồi, đi cùng tôi xuống đó xem sao”.

“Ông Lôi? Ông Lôi đến đây làm gì?”, Vương Bách Xuyên không hề nhận được tin tức này mà!

Tôn Hàn cũng không giấu giếm, “Đến vì hai việc, một là cùng tôi lấy lại bản hợp đồng với quốc tế Phong Hoả vốn thuộc về chúng ta, hai là điều tra nội gián trong công ty chúng ta!”

Một chiếc xe Rolls-Royce có bảng chữ “Tô” đỗ dưới lầu.

Khi cửa xe mở ra, Tôn Hàn và Vương Bách Xuyên lần lượt ngồi vào.

“Ông Lôi!”

“Ông Lôi!”

So với vẻ điềm tĩnh của Tôn Hàn, tiếng gọi của Vương Bách Xuyên nghe cẩn trọng hơn nhiều.

Vị trước mặt là nhân vật rất quan trọng trong thời trang Sâm Uy, có thể quyết định tương lai của Vương Bách Xuyên chỉ bằng một câu nói.

Ông Lôi giơ tay lên, “Lái xe đi!”

Sau đó đưa mắt nhìn Tôn Hàn và Vương Bách Xuyên.

“Vương Bách Xuyên, Lý Tông Đạo đâu rồi?”

Vương Bách Xuyên thấp thỏm trả lời, “Tổng giám đốc Lý sắp được thăng chức lên tổng công ty rồi, gần đây công việc của công ty chi nhánh đều giao lại cho tổng giám đốc Tôn và tôi, anh ấy muốn nghỉ ngơi vài ngày”.

Nói thì nói vậy thôi, thật ra là vì chuyện vu cáo lần trước làm Lý Tông Đạo sợ quá nên không muốn đến công ty bên đây nữa.

Chuyện vu cáo lần trước mà không gặp may, thì e là phải ngồi tù rồi.

Tất nhiên, Vương Bách Xuyên và Lý Tông Đạo nghĩ là do may mắn thôi, thực chất là Tôn Hàn tha cho bọn họ.

Chẳng qua là bản thân họ không biết điều đó.

Ngọa Hổ Tàng LongTác giả: Vương Độ LưTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpQuang âm thấm thoát, chớp mắt đã hơn ba năm, lúc này Dương tiểu cô nương đã thành hôn với Văn Hùng. Nàng bỏ vải bó chân, đổi mặc trang phục Bát kỳ, thực sự trở thành Thiếu phu nhân của nhà họ Đức. Nàng dâu nhỏ này có gương mặt trái xoan, mi thanh mục tú, tính tình hoạt bát, tuy gặp đủ nỗi thống khổ ông nội bị giết, anh ruột chết thảm, chị gái lấy chồng xa, nhưng nàng lúc khóc thì khóc, lúc vui thì vui, thường hay nhảy nhót, không giống một cô dâu mới. May mà Đức đại phu nhân là người rất sảng khoái, coi con dâu như con gái, chưa hề phiền trách điều gì. Lúc bấy giờ Tiêu đầu Thần thương Dương Kiện Đường nổi tiếng ở Diên Khánh đã tới Bắc Kinh, mở Toàn Hưng tiêu điếm ở Chợ Than Tiền Môn, mấy người đồ đệ y mang theo cũng ngụ ở Bắc Kinh, buôn bán là chuyện phụ, chủ yếu là để bảo vệ Đức Khiếu Phong bạn già của y. Lúc bấy giờ Đức Khiếu Phong vẫn nhàn cư ở nhà nhưng trong lòng vẫn sợ bọn Trương Ngọc Cẩm, Miêu Chấn Sơn tìm tới báo thù, nên ngoài việc không dám bỏ bê công phu Thiết sa chưởng còn… Đợi Vương Bách Xuyên bình tĩnh hơn, Tôn Hàn lại lên tiếng, “Nhưng nếu để tôi điều tra được trong công ty có kẻ cấu kết với nhà họ Liễu, thì việc ngồi tù không phải là chuyện đùa đâu”.“Anh, anh đừng nói năng bậy bạ, phải chịu trách nhiệm đấy!”, Vương Bách Xuyên lắp bắp nói, vẻ mặt cực kỳ không tự nhiên.AdvertisementTôn Hàn nở nụ cười lạnh như băng. Có phải là nói bậy bạ hay không, trong lòng Vương Bách Xuyên rõ nhất.Nếu nhà họ Liễu không nắm được thông tin cụ thể về vụ hợp tác giữa thời trang Sâm Uy và quốc tế Phong Hoả, làm sao họ có thể đưa ra điều khoản khiến quốc tế Phong Hoả khó lòng từ chối cơ chứ!Mà những thông tin mang tính chi tiết ấy, ngay cả lãnh đạo cấp cao của quốc tế Phong Hoả hiện nay cũng không biết nhiều.Khả năng lớn nhất chính là công ty thời trang Sâm Uy có “tay trong” đã bán bản kế hoạch ấy cho nhà họ Liễu.Tôn Hàn không hề nhắc đến điều này, vì anh biết rõ kẻ đó là ai!AdvertisementReng reng!Điện thoại bàn trong phòng làm việc reo lên, Tôn Hàn bèn nhấc máy, “A lô!”“Tôn Hàn, tôi đến rồi. Chuẩn bị xuống đi!”“Được!”Sau hai câu nói, Tôn Hàn đã cúp máy rồi đứng dậy, “Ông Lôi đến rồi, đi cùng tôi xuống đó xem sao”.“Ông Lôi? Ông Lôi đến đây làm gì?”, Vương Bách Xuyên không hề nhận được tin tức này mà!Tôn Hàn cũng không giấu giếm, “Đến vì hai việc, một là cùng tôi lấy lại bản hợp đồng với quốc tế Phong Hoả vốn thuộc về chúng ta, hai là điều tra nội gián trong công ty chúng ta!”Một chiếc xe Rolls-Royce có bảng chữ “Tô” đỗ dưới lầu.Khi cửa xe mở ra, Tôn Hàn và Vương Bách Xuyên lần lượt ngồi vào.“Ông Lôi!”“Ông Lôi!”So với vẻ điềm tĩnh của Tôn Hàn, tiếng gọi của Vương Bách Xuyên nghe cẩn trọng hơn nhiều.Vị trước mặt là nhân vật rất quan trọng trong thời trang Sâm Uy, có thể quyết định tương lai của Vương Bách Xuyên chỉ bằng một câu nói.Ông Lôi giơ tay lên, “Lái xe đi!”Sau đó đưa mắt nhìn Tôn Hàn và Vương Bách Xuyên.“Vương Bách Xuyên, Lý Tông Đạo đâu rồi?”Vương Bách Xuyên thấp thỏm trả lời, “Tổng giám đốc Lý sắp được thăng chức lên tổng công ty rồi, gần đây công việc của công ty chi nhánh đều giao lại cho tổng giám đốc Tôn và tôi, anh ấy muốn nghỉ ngơi vài ngày”.Nói thì nói vậy thôi, thật ra là vì chuyện vu cáo lần trước làm Lý Tông Đạo sợ quá nên không muốn đến công ty bên đây nữa.Chuyện vu cáo lần trước mà không gặp may, thì e là phải ngồi tù rồi.Tất nhiên, Vương Bách Xuyên và Lý Tông Đạo nghĩ là do may mắn thôi, thực chất là Tôn Hàn tha cho bọn họ.Chẳng qua là bản thân họ không biết điều đó.

Chương 291: Việc ngồi tù không phải là chuyện đùa đâu”