Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…
Chương 76: Sáu món ăn lạc thú
Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Huệ Tiên rút trong áo ra một chiếc sáo nhỏ, thổi mấy tiếng âm u. Lập tức chàng trai nghe cành lá lao xao, rồi hàng trăm con rắn màu lục và màu trắng xuất hiện lúc nhúc trên tàn lá... chúng giương cặp mắt đỏ rợn người và đánh lưỡi lách tách khủng khiếp.Thiếu phụ khoát tay một vòng :- Thấy chưa Vương huynh, bầy rắn dễ thương đấy chứ?Hán Sơn rùng mình, chàng tưởng tượng nếu bầy rắn kia chỉ bò quanh mình chàng một lượt thì hẳn chàng chỉ còn là bộ xương trụi lủi.Huệ Tiên trỏ tay lên tàn lá :- Vương huynh thích nằm trong màn với thiếp hay thích đùa giỡn cùng bầy rắn gớm ghê kia? Chúng rất hung dữ và háu đói. Chỉ cần vài tiếng sáo điều khiển là chúng sẵn sàng cắn mổ ngay.Chàng trai xua tay :- Thôi, thôi, ta không ưa những con vật tanh tưởi ấy. Một con Bạch Linh xà trên cổ và một con độc tằm Lão Qua nơi cánh tay cũng đủ làm ta mất hứng rồi.Người đàn bà gật gù :- Bậy quá, thiếp không ngờ mình đã làm chàng mất hứng. Thôi để thiếp xin gợi hứng lại cho chàng.Sau một cái phẩy tay, Huệ Tiên đã thu hồi con rắn trắng bằng đầu đũa kia và con độc tằm đen thui, nhốt chúng vào chiếc túi gấm.Hán Sơn liền đứng bật dậy, vung tay chân thoải mái.Chợt Huệ Tiên trừng mắt :- Vương huynh đừng tưởng thoát khỏi hai con vật này là có thể bỏ chạy đâu nhé. Chỉ một tiếng sáo ra lệnh của thiếp là hàng trăm con rắn độc trên các tàn cây kia phóng vụt xuống cắn xé chàng. Ôi, cái chết như vậy chẳng êm dịu tí nào đâu.Rồi ả vỗ tay, kêu lớn :- Bay đâu, dựng trướng, treo màn và dọn rượu thịt ra để ta cùng xú diện lang vui vầy nhé.Những tiếng dạ vang lên rồi trong vài khắc bọn tỳ nữ đã dựng xong trướng gấm quây màn bát tiên dưới ánh đèn lồng huyền ảo. Trên vạt cỏ mịn như nhung lại được trải một lớp nệm lông cừu êm ái tuyệt vời.Tấm nệm khơi gợi cho người ta nghĩ đến thú vui chăn gối.Huệ Tiên lúng liếng cặp mắt đa tình :- Mời Vương huynh nhập tiệc.Tiếng bầy rắn độc lạo xạo trên cành lá khiến Hán Sơn chẳng dám cưỡng lại ý muốn của dâm phụ tuyệt đẹp mà cũng tuyệt độc kia. Chàng uể oải ngồi vào mâm thức ăn lạ mắt.Thiếu phụ quay qua bọn tỳ nữ :- Cho các ngươi lui ra ngoài, được tha hồ uống rượu nhưng đừng quá ham vui mà lơi lỏng việc canh phòng. Coi chừng bốn gã Lạc Thủy tứ quái đấy nhé.
Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Huệ Tiên rút trong áo ra một chiếc sáo nhỏ, thổi mấy tiếng âm u. Lập tức chàng trai nghe cành lá lao xao, rồi hàng trăm con rắn màu lục và màu trắng xuất hiện lúc nhúc trên tàn lá... chúng giương cặp mắt đỏ rợn người và đánh lưỡi lách tách khủng khiếp.Thiếu phụ khoát tay một vòng :- Thấy chưa Vương huynh, bầy rắn dễ thương đấy chứ?Hán Sơn rùng mình, chàng tưởng tượng nếu bầy rắn kia chỉ bò quanh mình chàng một lượt thì hẳn chàng chỉ còn là bộ xương trụi lủi.Huệ Tiên trỏ tay lên tàn lá :- Vương huynh thích nằm trong màn với thiếp hay thích đùa giỡn cùng bầy rắn gớm ghê kia? Chúng rất hung dữ và háu đói. Chỉ cần vài tiếng sáo điều khiển là chúng sẵn sàng cắn mổ ngay.Chàng trai xua tay :- Thôi, thôi, ta không ưa những con vật tanh tưởi ấy. Một con Bạch Linh xà trên cổ và một con độc tằm Lão Qua nơi cánh tay cũng đủ làm ta mất hứng rồi.Người đàn bà gật gù :- Bậy quá, thiếp không ngờ mình đã làm chàng mất hứng. Thôi để thiếp xin gợi hứng lại cho chàng.Sau một cái phẩy tay, Huệ Tiên đã thu hồi con rắn trắng bằng đầu đũa kia và con độc tằm đen thui, nhốt chúng vào chiếc túi gấm.Hán Sơn liền đứng bật dậy, vung tay chân thoải mái.Chợt Huệ Tiên trừng mắt :- Vương huynh đừng tưởng thoát khỏi hai con vật này là có thể bỏ chạy đâu nhé. Chỉ một tiếng sáo ra lệnh của thiếp là hàng trăm con rắn độc trên các tàn cây kia phóng vụt xuống cắn xé chàng. Ôi, cái chết như vậy chẳng êm dịu tí nào đâu.Rồi ả vỗ tay, kêu lớn :- Bay đâu, dựng trướng, treo màn và dọn rượu thịt ra để ta cùng xú diện lang vui vầy nhé.Những tiếng dạ vang lên rồi trong vài khắc bọn tỳ nữ đã dựng xong trướng gấm quây màn bát tiên dưới ánh đèn lồng huyền ảo. Trên vạt cỏ mịn như nhung lại được trải một lớp nệm lông cừu êm ái tuyệt vời.Tấm nệm khơi gợi cho người ta nghĩ đến thú vui chăn gối.Huệ Tiên lúng liếng cặp mắt đa tình :- Mời Vương huynh nhập tiệc.Tiếng bầy rắn độc lạo xạo trên cành lá khiến Hán Sơn chẳng dám cưỡng lại ý muốn của dâm phụ tuyệt đẹp mà cũng tuyệt độc kia. Chàng uể oải ngồi vào mâm thức ăn lạ mắt.Thiếu phụ quay qua bọn tỳ nữ :- Cho các ngươi lui ra ngoài, được tha hồ uống rượu nhưng đừng quá ham vui mà lơi lỏng việc canh phòng. Coi chừng bốn gã Lạc Thủy tứ quái đấy nhé.
Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng : - Trời! Thân phụ... thân mẫu... Vèo! Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ. Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét : - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi? Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm. Đó đây im bặt đến hãi hùng! Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng. Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Huệ Tiên rút trong áo ra một chiếc sáo nhỏ, thổi mấy tiếng âm u. Lập tức chàng trai nghe cành lá lao xao, rồi hàng trăm con rắn màu lục và màu trắng xuất hiện lúc nhúc trên tàn lá... chúng giương cặp mắt đỏ rợn người và đánh lưỡi lách tách khủng khiếp.Thiếu phụ khoát tay một vòng :- Thấy chưa Vương huynh, bầy rắn dễ thương đấy chứ?Hán Sơn rùng mình, chàng tưởng tượng nếu bầy rắn kia chỉ bò quanh mình chàng một lượt thì hẳn chàng chỉ còn là bộ xương trụi lủi.Huệ Tiên trỏ tay lên tàn lá :- Vương huynh thích nằm trong màn với thiếp hay thích đùa giỡn cùng bầy rắn gớm ghê kia? Chúng rất hung dữ và háu đói. Chỉ cần vài tiếng sáo điều khiển là chúng sẵn sàng cắn mổ ngay.Chàng trai xua tay :- Thôi, thôi, ta không ưa những con vật tanh tưởi ấy. Một con Bạch Linh xà trên cổ và một con độc tằm Lão Qua nơi cánh tay cũng đủ làm ta mất hứng rồi.Người đàn bà gật gù :- Bậy quá, thiếp không ngờ mình đã làm chàng mất hứng. Thôi để thiếp xin gợi hứng lại cho chàng.Sau một cái phẩy tay, Huệ Tiên đã thu hồi con rắn trắng bằng đầu đũa kia và con độc tằm đen thui, nhốt chúng vào chiếc túi gấm.Hán Sơn liền đứng bật dậy, vung tay chân thoải mái.Chợt Huệ Tiên trừng mắt :- Vương huynh đừng tưởng thoát khỏi hai con vật này là có thể bỏ chạy đâu nhé. Chỉ một tiếng sáo ra lệnh của thiếp là hàng trăm con rắn độc trên các tàn cây kia phóng vụt xuống cắn xé chàng. Ôi, cái chết như vậy chẳng êm dịu tí nào đâu.Rồi ả vỗ tay, kêu lớn :- Bay đâu, dựng trướng, treo màn và dọn rượu thịt ra để ta cùng xú diện lang vui vầy nhé.Những tiếng dạ vang lên rồi trong vài khắc bọn tỳ nữ đã dựng xong trướng gấm quây màn bát tiên dưới ánh đèn lồng huyền ảo. Trên vạt cỏ mịn như nhung lại được trải một lớp nệm lông cừu êm ái tuyệt vời.Tấm nệm khơi gợi cho người ta nghĩ đến thú vui chăn gối.Huệ Tiên lúng liếng cặp mắt đa tình :- Mời Vương huynh nhập tiệc.Tiếng bầy rắn độc lạo xạo trên cành lá khiến Hán Sơn chẳng dám cưỡng lại ý muốn của dâm phụ tuyệt đẹp mà cũng tuyệt độc kia. Chàng uể oải ngồi vào mâm thức ăn lạ mắt.Thiếu phụ quay qua bọn tỳ nữ :- Cho các ngươi lui ra ngoài, được tha hồ uống rượu nhưng đừng quá ham vui mà lơi lỏng việc canh phòng. Coi chừng bốn gã Lạc Thủy tứ quái đấy nhé.