Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 50: Chương 50
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Người phụ nữ chờ không được đáp án như mong muốn liên nóng nảy, "Cái gì gọi là tạm gác lại, đây là tương lai của con trai tôi, rốt cuộc là cô có xem được không hả? Nếu cô không thể làm được, thì đừng làm chậm trễ thời gian con trai tôi."Vừa mới còn là một người hòa nhã dễ gần, nói năng nhỏ nhẹ chỉ một giây trở nên đáng sợ, đôi mắt trợn tròn lên, như thể muốn ăn tươi nuốt sống người khác.Lật mặt nhanh đáng sợ !Đối diện với điều này, Kỷ Dao Quang không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tiếp tục nhàn nhạt nói: "Theo quy tắc trước đây, tôi sẽ nói về quá khứ của bà trước, sau đó mới nói đến chuyện của con trai bà ."Ban đầu , bà ấy không nghĩ nghe Kỷ Dao Quang nói quá khứ , nhưng sau khi suy nghĩ lại, nghe một chút cũng không có việc gì , còn có thể thử xem Kỷ Dao Quang rốt cuộc có thật sự có bản lĩnh hay không , vì vậy cũng miễn cưỡng đồng ý.“Bà tên là Vu Ái Hoa, năm nay 48 tuổi. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó, học hết lớp ba tiểu học thì nghỉ, ở nhà làm việc phụ giúp gia đình. Đến năm mười tám tuổi, bà kết hôn với một người trong thôn.”Kỷ Diêu Quang mở miệng nói. Vu Ái Hoa nghe xong, có chút ngẩn ra, cuối cùng, vì đoạn ký ức đó đã thật xa xôi.[Trời ạ, tôi còn tưởng vị này là con gái của một gia đình phú hào, nhưng hiện tại xem ra, là một người tự gây dựng sự nghiệp a!][Nói thật, tôi cảm giác bá ấy rất có thể là nhà giàu mới nổi, nhìn xem căn phòng này, trang hoàng thật là cay mắt , giống như hận không thể cái gì càng đắt tiền bày cái gì.][Trên lầu nói như vậy cũng không được . Nhà giàu mới nổi làm sao vậy? Nhà giàu mới nổi trêu anh chọc anh sao ? Mà cho dù có là nhà giàu mới nổi thật đi chăng nữa , ít nhất thì bà ấy thân gia cũng so đại đa số chúng ta ngồi đây có tiền! ][Lời này nói ra đúng rồi , người ta thích như vậy trang trí là việc của người ta , mỗi người một sở thích , mỗi người một gu thẩm mỹ riêng . Anh cũng đừng soi mói rồi phán xét người ta. ]Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Sau khi bà kết hôn, đúng lúc bước vào thời kỳ đổi mới , cơ hội kinh doanh mở ra , bà và chồng bà vốn định đến Thâm Thị phát triển, nhưng dưới sự tình cờ, hai người phát hiện ra mỏ than trong núi. Sau đó, vợ chồng bà bắt đầu gây dựng sự nghiệp bằng hình thức khai thác than đá , rồi trở thành ông bà chủ mỏ than ."
Người phụ nữ chờ không được đáp án như mong muốn liên nóng nảy, "Cái gì gọi là tạm gác lại, đây là tương lai của con trai tôi, rốt cuộc là cô có xem được không hả? Nếu cô không thể làm được, thì đừng làm chậm trễ thời gian con trai tôi."
Vừa mới còn là một người hòa nhã dễ gần, nói năng nhỏ nhẹ chỉ một giây trở nên đáng sợ, đôi mắt trợn tròn lên, như thể muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
Lật mặt nhanh đáng sợ !
Đối diện với điều này, Kỷ Dao Quang không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tiếp tục nhàn nhạt nói: "Theo quy tắc trước đây, tôi sẽ nói về quá khứ của bà trước, sau đó mới nói đến chuyện của con trai bà ."
Ban đầu , bà ấy không nghĩ nghe Kỷ Dao Quang nói quá khứ , nhưng sau khi suy nghĩ lại, nghe một chút cũng không có việc gì , còn có thể thử xem Kỷ Dao Quang rốt cuộc có thật sự có bản lĩnh hay không , vì vậy cũng miễn cưỡng đồng ý.
“Bà tên là Vu Ái Hoa, năm nay 48 tuổi. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó, học hết lớp ba tiểu học thì nghỉ, ở nhà làm việc phụ giúp gia đình. Đến năm mười tám tuổi, bà kết hôn với một người trong thôn.”
Kỷ Diêu Quang mở miệng nói.
Vu Ái Hoa nghe xong, có chút ngẩn ra, cuối cùng, vì đoạn ký ức đó đã thật xa xôi.
[Trời ạ, tôi còn tưởng vị này là con gái của một gia đình phú hào, nhưng hiện tại xem ra, là một người tự gây dựng sự nghiệp a!]
[Nói thật, tôi cảm giác bá ấy rất có thể là nhà giàu mới nổi, nhìn xem căn phòng này, trang hoàng thật là cay mắt , giống như hận không thể cái gì càng đắt tiền bày cái gì.]
[Trên lầu nói như vậy cũng không được . Nhà giàu mới nổi làm sao vậy? Nhà giàu mới nổi trêu anh chọc anh sao ? Mà cho dù có là nhà giàu mới nổi thật đi chăng nữa , ít nhất thì bà ấy thân gia cũng so đại đa số chúng ta ngồi đây có tiền! ]
[Lời này nói ra đúng rồi , người ta thích như vậy trang trí là việc của người ta , mỗi người một sở thích , mỗi người một gu thẩm mỹ riêng . Anh cũng đừng soi mói rồi phán xét người ta. ]
Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Sau khi bà kết hôn, đúng lúc bước vào thời kỳ đổi mới , cơ hội kinh doanh mở ra , bà và chồng bà vốn định đến Thâm Thị phát triển, nhưng dưới sự tình cờ, hai người phát hiện ra mỏ than trong núi. Sau đó, vợ chồng bà bắt đầu gây dựng sự nghiệp bằng hình thức khai thác than đá , rồi trở thành ông bà chủ mỏ than ."
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Người phụ nữ chờ không được đáp án như mong muốn liên nóng nảy, "Cái gì gọi là tạm gác lại, đây là tương lai của con trai tôi, rốt cuộc là cô có xem được không hả? Nếu cô không thể làm được, thì đừng làm chậm trễ thời gian con trai tôi."Vừa mới còn là một người hòa nhã dễ gần, nói năng nhỏ nhẹ chỉ một giây trở nên đáng sợ, đôi mắt trợn tròn lên, như thể muốn ăn tươi nuốt sống người khác.Lật mặt nhanh đáng sợ !Đối diện với điều này, Kỷ Dao Quang không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tiếp tục nhàn nhạt nói: "Theo quy tắc trước đây, tôi sẽ nói về quá khứ của bà trước, sau đó mới nói đến chuyện của con trai bà ."Ban đầu , bà ấy không nghĩ nghe Kỷ Dao Quang nói quá khứ , nhưng sau khi suy nghĩ lại, nghe một chút cũng không có việc gì , còn có thể thử xem Kỷ Dao Quang rốt cuộc có thật sự có bản lĩnh hay không , vì vậy cũng miễn cưỡng đồng ý.“Bà tên là Vu Ái Hoa, năm nay 48 tuổi. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó, học hết lớp ba tiểu học thì nghỉ, ở nhà làm việc phụ giúp gia đình. Đến năm mười tám tuổi, bà kết hôn với một người trong thôn.”Kỷ Diêu Quang mở miệng nói. Vu Ái Hoa nghe xong, có chút ngẩn ra, cuối cùng, vì đoạn ký ức đó đã thật xa xôi.[Trời ạ, tôi còn tưởng vị này là con gái của một gia đình phú hào, nhưng hiện tại xem ra, là một người tự gây dựng sự nghiệp a!][Nói thật, tôi cảm giác bá ấy rất có thể là nhà giàu mới nổi, nhìn xem căn phòng này, trang hoàng thật là cay mắt , giống như hận không thể cái gì càng đắt tiền bày cái gì.][Trên lầu nói như vậy cũng không được . Nhà giàu mới nổi làm sao vậy? Nhà giàu mới nổi trêu anh chọc anh sao ? Mà cho dù có là nhà giàu mới nổi thật đi chăng nữa , ít nhất thì bà ấy thân gia cũng so đại đa số chúng ta ngồi đây có tiền! ][Lời này nói ra đúng rồi , người ta thích như vậy trang trí là việc của người ta , mỗi người một sở thích , mỗi người một gu thẩm mỹ riêng . Anh cũng đừng soi mói rồi phán xét người ta. ]Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Sau khi bà kết hôn, đúng lúc bước vào thời kỳ đổi mới , cơ hội kinh doanh mở ra , bà và chồng bà vốn định đến Thâm Thị phát triển, nhưng dưới sự tình cờ, hai người phát hiện ra mỏ than trong núi. Sau đó, vợ chồng bà bắt đầu gây dựng sự nghiệp bằng hình thức khai thác than đá , rồi trở thành ông bà chủ mỏ than ."