Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 51: Chương 51

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Những năm qua, kiếm được không ít tiền, bà chuyển đến Bắc Kinh sống. Đến năm 35 tuổi, bà sinh được một cậu con trai, và xem cậu ấy như báu vật mà yêu thương chăm sóc .”[Trời ạ, đứa bé này còn đang học trung học sao?][Bình thường mà , cũng đâu phải là sớm , lại có mấy năm nữa là thi đại học. Thời buổi bây giờ rất chú trọng việc giáo dục con cái , một phần cũng do gia trưởng chạy đua , thấy con người ta đã đi học rồi liền cũng bắt đầu vội vàng cho con đi học , có những gia đình còn bắt đầu lo từ mẫu giáo cơ . Trẻ con bây giờ phải học rất nhiều thứ .]Vu Ái Hoa gật đầu, giọng khẩn thiết:“Cô nói đúng. Vậy con trai tôi có đậu đại học tốt không?”NgaKỷ Dao Quang ánh mắt dừng lại trên cái cũng con cái đã trở nên ngăm đen của bà ấy , tiếp tục nói : " Bà và chồng bà có thể xem như vợ chồng từ thuở niên thiếu , luôn đỡ đần giúp đỡ nhau , cùng nhau vượt qua đoạn năm tháng khó khăn , chia sẻ hoạn nạn . Nhưng khi có tiền, ông ta lại cảm thấy chán bà , bắt đầu xuất quỹ , ở bên ngoài có người khác, thậm chí có những đứa con khác ngoài con trai của bà . Bà chỉ có một đứa con trai, nhưng ông ta thì ngược lại ông ta ở bên ngoài đã có thêm vài đứa cả trai lẫn gái ." "Ông ta cũng không còn quan tâm đến đứa con chung của hai người , vì vậy bà dành rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, muốn nó vượt trội , trở nên xuất sắc hơn , ưu tú nhất trong số những đứa con của ông ấy ."“Cô im đi!” Vu Ái Hoa vừa bình tĩnh đã như phát điên khi nghe Kỷ Dao Quang nói những lời đó : “Ông ấy yêu con của chúng tôi! Hơn nữa, con tôi là con hợp pháp, đám con ngoài giá thú kia không đáng xách dép cho nó! Tôi đặt kỳ vọng vào con mình, chẳng phải là điều bình thường sao? Có bà mẹ nào không muốn con mình thành đạt chứ?”"Nhưng tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà , bà bắt con trai bà dậy học từ 5 giờ sáng, học đến tận 12 giờ đêm, còn yêu cầu nghiêm khắc về thời gian chơi đùa. Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học!"Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.Câu nói này vẫn là Kỷ Dao Quang lựa chọn nói giảm nói tránh không muốn nói thẳng ra. Nói thẳng ra thì chính là với cách nuôi dạy này, thêm một thời gian ngắn nữa thôi , đứa trẻ ấy sẽ đi vào ngõ cụt , nó sẽ ch.ế.t. Bị chính thứ gọi là tình yêu và kỳ vọng của người mẹ , của mẹ nó , áp ch.ế.t .

“Những năm qua, kiếm được không ít tiền, bà chuyển đến Bắc Kinh sống. Đến năm 35 tuổi, bà sinh được một cậu con trai, và xem cậu ấy như báu vật mà yêu thương chăm sóc .”

[Trời ạ, đứa bé này còn đang học trung học sao?]

[Bình thường mà , cũng đâu phải là sớm , lại có mấy năm nữa là thi đại học. Thời buổi bây giờ rất chú trọng việc giáo dục con cái , một phần cũng do gia trưởng chạy đua , thấy con người ta đã đi học rồi liền cũng bắt đầu vội vàng cho con đi học , có những gia đình còn bắt đầu lo từ mẫu giáo cơ . Trẻ con bây giờ phải học rất nhiều thứ .]

Vu Ái Hoa gật đầu, giọng khẩn thiết:

“Cô nói đúng. Vậy con trai tôi có đậu đại học tốt không?”

Nga

Kỷ Dao Quang ánh mắt dừng lại trên cái cũng con cái đã trở nên ngăm đen của bà ấy , tiếp tục nói : " Bà và chồng bà có thể xem như vợ chồng từ thuở niên thiếu , luôn đỡ đần giúp đỡ nhau , cùng nhau vượt qua đoạn năm tháng khó khăn , chia sẻ hoạn nạn . Nhưng khi có tiền, ông ta lại cảm thấy chán bà , bắt đầu xuất quỹ , ở bên ngoài có người khác, thậm chí có những đứa con khác ngoài con trai của bà . Bà chỉ có một đứa con trai, nhưng ông ta thì ngược lại ông ta ở bên ngoài đã có thêm vài đứa cả trai lẫn gái ."

 

"Ông ta cũng không còn quan tâm đến đứa con chung của hai người , vì vậy bà dành rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, muốn nó vượt trội , trở nên xuất sắc hơn , ưu tú nhất trong số những đứa con của ông ấy ."

“Cô im đi!” Vu Ái Hoa vừa bình tĩnh đã như phát điên khi nghe Kỷ Dao Quang nói những lời đó : “Ông ấy yêu con của chúng tôi! Hơn nữa, con tôi là con hợp pháp, đám con ngoài giá thú kia không đáng xách dép cho nó! Tôi đặt kỳ vọng vào con mình, chẳng phải là điều bình thường sao? Có bà mẹ nào không muốn con mình thành đạt chứ?”

"Nhưng tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà , bà bắt con trai bà dậy học từ 5 giờ sáng, học đến tận 12 giờ đêm, còn yêu cầu nghiêm khắc về thời gian chơi đùa. Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học!"

Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.

Câu nói này vẫn là Kỷ Dao Quang lựa chọn nói giảm nói tránh không muốn nói thẳng ra. Nói thẳng ra thì chính là với cách nuôi dạy này, thêm một thời gian ngắn nữa thôi , đứa trẻ ấy sẽ đi vào ngõ cụt , nó sẽ ch.ế.t. Bị chính thứ gọi là tình yêu và kỳ vọng của người mẹ , của mẹ nó , áp ch.ế.t .

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Những năm qua, kiếm được không ít tiền, bà chuyển đến Bắc Kinh sống. Đến năm 35 tuổi, bà sinh được một cậu con trai, và xem cậu ấy như báu vật mà yêu thương chăm sóc .”[Trời ạ, đứa bé này còn đang học trung học sao?][Bình thường mà , cũng đâu phải là sớm , lại có mấy năm nữa là thi đại học. Thời buổi bây giờ rất chú trọng việc giáo dục con cái , một phần cũng do gia trưởng chạy đua , thấy con người ta đã đi học rồi liền cũng bắt đầu vội vàng cho con đi học , có những gia đình còn bắt đầu lo từ mẫu giáo cơ . Trẻ con bây giờ phải học rất nhiều thứ .]Vu Ái Hoa gật đầu, giọng khẩn thiết:“Cô nói đúng. Vậy con trai tôi có đậu đại học tốt không?”NgaKỷ Dao Quang ánh mắt dừng lại trên cái cũng con cái đã trở nên ngăm đen của bà ấy , tiếp tục nói : " Bà và chồng bà có thể xem như vợ chồng từ thuở niên thiếu , luôn đỡ đần giúp đỡ nhau , cùng nhau vượt qua đoạn năm tháng khó khăn , chia sẻ hoạn nạn . Nhưng khi có tiền, ông ta lại cảm thấy chán bà , bắt đầu xuất quỹ , ở bên ngoài có người khác, thậm chí có những đứa con khác ngoài con trai của bà . Bà chỉ có một đứa con trai, nhưng ông ta thì ngược lại ông ta ở bên ngoài đã có thêm vài đứa cả trai lẫn gái ." "Ông ta cũng không còn quan tâm đến đứa con chung của hai người , vì vậy bà dành rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, muốn nó vượt trội , trở nên xuất sắc hơn , ưu tú nhất trong số những đứa con của ông ấy ."“Cô im đi!” Vu Ái Hoa vừa bình tĩnh đã như phát điên khi nghe Kỷ Dao Quang nói những lời đó : “Ông ấy yêu con của chúng tôi! Hơn nữa, con tôi là con hợp pháp, đám con ngoài giá thú kia không đáng xách dép cho nó! Tôi đặt kỳ vọng vào con mình, chẳng phải là điều bình thường sao? Có bà mẹ nào không muốn con mình thành đạt chứ?”"Nhưng tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà , bà bắt con trai bà dậy học từ 5 giờ sáng, học đến tận 12 giờ đêm, còn yêu cầu nghiêm khắc về thời gian chơi đùa. Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học!"Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.Câu nói này vẫn là Kỷ Dao Quang lựa chọn nói giảm nói tránh không muốn nói thẳng ra. Nói thẳng ra thì chính là với cách nuôi dạy này, thêm một thời gian ngắn nữa thôi , đứa trẻ ấy sẽ đi vào ngõ cụt , nó sẽ ch.ế.t. Bị chính thứ gọi là tình yêu và kỳ vọng của người mẹ , của mẹ nó , áp ch.ế.t .

Chương 51: Chương 51