Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 84: Chương 84

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang yêu cầu đặt màn ảnh đối diện chiếc bình, bắt đầu niệm chú đồng thời khoa tay vẽ những đường nét phức tạp thông qua màn hình tạo thành 1 lá bùa bao lấy chiếc bình sứ đó. Tiếp theo , một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc xảy ra , vết m.á.u trên chiếc bình đã được cách không lau sạch sẽ , không còn một chút dấu vết nào .[Là đôi mắt của tôi xuất hiện ảo giác hay bọn họ sử dụng hiệu ứng che mắt quá lợi hại ?][Tôi chỉ muốn nói một câu : Cũng quá trâu bò đi !][Nếu không phải nhận ra đây là giáo viên trường chúng tôi , hiện tại cũng thật sự đang mang đoàn đi làm khảo cổ, không cần phối hợp biểu diễn với võng hồng để biểu diễn, tôi chắc chắn sẽ nghĩ đây là chiêu trò lăng xê.]Nga[Này cũng quá huyền học đi! ]Trịnh Công Văn nhìn cảnh tượng trước mắt mà giật mình .Liêu Tuấn còn càng thái quá hơn , miệng mở to cằm đều sắp rơi đến trên mặt đất."Thầy… Thầy tìm được thần nhân ở đâu vậy?" Liêu Tuấn lắp bắp hỏi.Ngay sau đó, cậu cảm thấy cánh tay đau nhói. Vùng da nhiễm trùng đen nhanh nhìn thấy mà ghê ban nãy bắt đầu thu nhỏ dần , cuối cùng trở lại vết thương nhỏ ban đầu. Sau đó , miệng vết thương nhỏ ban đầu cũng dần dần khép lại , đóng vảy . Lại sau đó , vảy rơi xuống , một vết sẹo cũng không có .Tuyệt đối hoàn hảo !  "Trời đất ơi!" Liêu Tuấn không kìm được thốt lên, anh ta thật sự là quá chấn kinh rồi! Anh ta xoa xoa cánh tay mình, cảm giác như chính mình có phải hay không xuất hiện ảo giác, nhìn Trịnh Công Văn hoang mang hỏi : "Thầy, em có từng bị thương hay không ?"Hiện tại, anh ta thậm chí không thể tìm được mình bị thương ở đâu.Trịnh Công Văn nhìn Kỷ Dao Quang qua màn hình, ánh mắt có chút phức tạp . Ông trầm giọng nói:"Cảm ơn cô."Tuy trông Kỷ Dao Quang còn rất trẻ, nhưng năng lực của cô thực sự lợi hại , giống như là cô ấy có thể vận dụng tiên pháp vậy ."Không cần cảm ơn đâu," Kỷ Dao Quang điềm nhiên nói, ánh mắt bình thản nhưng sắc sảo. "Ông đã trả tiền rồi mà. Đúng rồi, nơi này không nên tiếp tục khai quật, đặc biệt là tối mai. Ở đây rất dễ xảy ra chuyện ."Đêm nay, đồ sứ không có khóc thút thít.Ngày hôm sau, Trịnh Công Văn nghe theo lời khuyên của Kỷ Dao Quang, làm người đều nhanh chóng thu thập đồ vật của mình , rút lui khỏi hiện trường khai quật .Một giáo sư khác với thâm niên lâu năm giống như ông không đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn, lên tiếng phản đối : "Chỉ vì một tên thần côn nói hươu nói vượn lừa bịp , mà ông định làm gián đoạn cả một ngày khai quật của chúng ta sao?"

Kỷ Dao Quang yêu cầu đặt màn ảnh đối diện chiếc bình, bắt đầu niệm chú đồng thời khoa tay vẽ những đường nét phức tạp thông qua màn hình tạo thành 1 lá bùa bao lấy chiếc bình sứ đó. Tiếp theo , một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc xảy ra , vết m.á.u trên chiếc bình đã được cách không lau sạch sẽ , không còn một chút dấu vết nào .

[Là đôi mắt của tôi xuất hiện ảo giác hay bọn họ sử dụng hiệu ứng che mắt quá lợi hại ?]

[Tôi chỉ muốn nói một câu : Cũng quá trâu bò đi !]

[Nếu không phải nhận ra đây là giáo viên trường chúng tôi , hiện tại cũng thật sự đang mang đoàn đi làm khảo cổ, không cần phối hợp biểu diễn với võng hồng để biểu diễn, tôi chắc chắn sẽ nghĩ đây là chiêu trò lăng xê.]

Nga

[Này cũng quá huyền học đi! ]

Trịnh Công Văn nhìn cảnh tượng trước mắt mà giật mình .

Liêu Tuấn còn càng thái quá hơn , miệng mở to cằm đều sắp rơi đến trên mặt đất.

"Thầy… Thầy tìm được thần nhân ở đâu vậy?" Liêu Tuấn lắp bắp hỏi.

Ngay sau đó, cậu cảm thấy cánh tay đau nhói. Vùng da nhiễm trùng đen nhanh nhìn thấy mà ghê ban nãy bắt đầu thu nhỏ dần , cuối cùng trở lại vết thương nhỏ ban đầu. Sau đó , miệng vết thương nhỏ ban đầu cũng dần dần khép lại , đóng vảy . Lại sau đó , vảy rơi xuống , một vết sẹo cũng không có .

Tuyệt đối hoàn hảo ! 

 

"Trời đất ơi!" Liêu Tuấn không kìm được thốt lên, anh ta thật sự là quá chấn kinh rồi! 

Anh ta xoa xoa cánh tay mình, cảm giác như chính mình có phải hay không xuất hiện ảo giác, nhìn Trịnh Công Văn hoang mang hỏi : "Thầy, em có từng bị thương hay không ?"

Hiện tại, anh ta thậm chí không thể tìm được mình bị thương ở đâu.

Trịnh Công Văn nhìn Kỷ Dao Quang qua màn hình, ánh mắt có chút phức tạp . Ông trầm giọng nói:

"Cảm ơn cô."

Tuy trông Kỷ Dao Quang còn rất trẻ, nhưng năng lực của cô thực sự lợi hại , giống như là cô ấy có thể vận dụng tiên pháp vậy .

"Không cần cảm ơn đâu," Kỷ Dao Quang điềm nhiên nói, ánh mắt bình thản nhưng sắc sảo. "Ông đã trả tiền rồi mà. Đúng rồi, nơi này không nên tiếp tục khai quật, đặc biệt là tối mai. Ở đây rất dễ xảy ra chuyện ."

Đêm nay, đồ sứ không có khóc thút thít.

Ngày hôm sau, Trịnh Công Văn nghe theo lời khuyên của Kỷ Dao Quang, làm người đều nhanh chóng thu thập đồ vật của mình , rút lui khỏi hiện trường khai quật .

Một giáo sư khác với thâm niên lâu năm giống như ông không đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn, lên tiếng phản đối : "Chỉ vì một tên thần côn nói hươu nói vượn lừa bịp , mà ông định làm gián đoạn cả một ngày khai quật của chúng ta sao?"

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang yêu cầu đặt màn ảnh đối diện chiếc bình, bắt đầu niệm chú đồng thời khoa tay vẽ những đường nét phức tạp thông qua màn hình tạo thành 1 lá bùa bao lấy chiếc bình sứ đó. Tiếp theo , một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc xảy ra , vết m.á.u trên chiếc bình đã được cách không lau sạch sẽ , không còn một chút dấu vết nào .[Là đôi mắt của tôi xuất hiện ảo giác hay bọn họ sử dụng hiệu ứng che mắt quá lợi hại ?][Tôi chỉ muốn nói một câu : Cũng quá trâu bò đi !][Nếu không phải nhận ra đây là giáo viên trường chúng tôi , hiện tại cũng thật sự đang mang đoàn đi làm khảo cổ, không cần phối hợp biểu diễn với võng hồng để biểu diễn, tôi chắc chắn sẽ nghĩ đây là chiêu trò lăng xê.]Nga[Này cũng quá huyền học đi! ]Trịnh Công Văn nhìn cảnh tượng trước mắt mà giật mình .Liêu Tuấn còn càng thái quá hơn , miệng mở to cằm đều sắp rơi đến trên mặt đất."Thầy… Thầy tìm được thần nhân ở đâu vậy?" Liêu Tuấn lắp bắp hỏi.Ngay sau đó, cậu cảm thấy cánh tay đau nhói. Vùng da nhiễm trùng đen nhanh nhìn thấy mà ghê ban nãy bắt đầu thu nhỏ dần , cuối cùng trở lại vết thương nhỏ ban đầu. Sau đó , miệng vết thương nhỏ ban đầu cũng dần dần khép lại , đóng vảy . Lại sau đó , vảy rơi xuống , một vết sẹo cũng không có .Tuyệt đối hoàn hảo !  "Trời đất ơi!" Liêu Tuấn không kìm được thốt lên, anh ta thật sự là quá chấn kinh rồi! Anh ta xoa xoa cánh tay mình, cảm giác như chính mình có phải hay không xuất hiện ảo giác, nhìn Trịnh Công Văn hoang mang hỏi : "Thầy, em có từng bị thương hay không ?"Hiện tại, anh ta thậm chí không thể tìm được mình bị thương ở đâu.Trịnh Công Văn nhìn Kỷ Dao Quang qua màn hình, ánh mắt có chút phức tạp . Ông trầm giọng nói:"Cảm ơn cô."Tuy trông Kỷ Dao Quang còn rất trẻ, nhưng năng lực của cô thực sự lợi hại , giống như là cô ấy có thể vận dụng tiên pháp vậy ."Không cần cảm ơn đâu," Kỷ Dao Quang điềm nhiên nói, ánh mắt bình thản nhưng sắc sảo. "Ông đã trả tiền rồi mà. Đúng rồi, nơi này không nên tiếp tục khai quật, đặc biệt là tối mai. Ở đây rất dễ xảy ra chuyện ."Đêm nay, đồ sứ không có khóc thút thít.Ngày hôm sau, Trịnh Công Văn nghe theo lời khuyên của Kỷ Dao Quang, làm người đều nhanh chóng thu thập đồ vật của mình , rút lui khỏi hiện trường khai quật .Một giáo sư khác với thâm niên lâu năm giống như ông không đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn, lên tiếng phản đối : "Chỉ vì một tên thần côn nói hươu nói vượn lừa bịp , mà ông định làm gián đoạn cả một ngày khai quật của chúng ta sao?"

Chương 84: Chương 84