Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 85: Chương 85

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Ông biết mỗi ngày như thế này tiêu tốn bao nhiêu tiền không? Nếu không đạt được thành quả tương đương, ông xứng đáng với sự giao phó của đất nước và nhân dân sao?"Trịnh Công Văn im lặng. Làm sao ông không hiểu được những chuyện này . Nhưng ông đã tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Kỷ Dao Quang qua các quẻ bói , huống chi đây lại không phải việc liên quan đến một mình ông mà cả một đoàn đội với rất nhiều con người . Ông được đất nước và nhân dân giao phó trách nhiệm, đồng thời cũng gánh vác tín nhiệm của những người đi theo ông đến đây , ông thể lấy tánh mạnh của họ ra để đánh cược . Ông chọn gánh áp lực để đặt niềm tin vào Kỷ Dao Quang ."Hà giáo sư," ông trầm giọng nói, "tôi dùng danh dự của mình đảm bảo. Nếu hôm nay không xảy ra chuyện gì, tôi sẽ trở về trường, lập tức từ chức."Những lời này khiến cả đội khảo cổ ngạc nhiên. Một số giáo sư xung quanh khuyên ông nên suy nghĩ kỹ, nhưng Hà giáo sư vẫn giữ lập trường, cho rằng Trịnh Công Văn đã mất trí khi dám đặt cược danh dự của mình vì một " tên thần côn ".Vì vậy, giáo sư Hà vẫn kiên quyết muốn tiếp tục thúc đẩy quá trình khai quật , nhưng Trịnh Công Văn kiên quyết ngăn lại.Trong lúc đôi bên tranh cãi, một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên!Mọi người giật mình tìm kiếm nơi phát ra tiếng động , chỉ thấy cách đó không xa , chiếc mái cổ được tạo lên bởi đất đá tự nhiên qua thời gian dài lâu vẫn được bảo tồn gần như hoàn hảo hiện tại lại toàn bộ sập xuống .  Chân Hà giáo sư mềm nhũn, ông ngã quỵ xuống đất, mặt tái mét. Nơi vừa sụp đổ, chính là chỗ ông dự định nghiên cứu hôm nay. Nếu không có Trịnh Công Văn ngăn cản, có lẽ giờ đây ông đã bị chôn vùi dưới lớp đất đá đó , có khi người cũng đã bị đè ép chẳng còn ra hình người ."Trịnh giáo sư … Cảm ơn ông. Là ông đã cứu mạng tôi. Còn có ... thật xin lỗi vì đã không tin tưởng quyết định của ông ."Hà giáo sư nắm c.h.ặ.t t.a.y Trịnh Công Văn, giọng nói run rẩy.NgaTrịnh Công Văn lắc đầu, ánh mắt đầy cảm kích:"Không phải tôi. Là đại sư đã cứu chúng ta."Nếu không có lời nhắc nhở của Kỷ Dao Quang, hôm nay chắc chắn đội khảo cổ xuống mộ khai quật sẽ có người bị thương thậm chí phải để mạng ở lại nơi này ."Đúng, đúng, là đại sư …" Hà giáo sư vội vàng gật đầu. Chuyện này diễn ra ngay trước mắt khiến Hà giáo sư không thể không tin tưởng Kỷ Dao Quang , cùng với đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn. 

"Ông biết mỗi ngày như thế này tiêu tốn bao nhiêu tiền không? Nếu không đạt được thành quả tương đương, ông xứng đáng với sự giao phó của đất nước và nhân dân sao?"

Trịnh Công Văn im lặng. Làm sao ông không hiểu được những chuyện này . Nhưng ông đã tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Kỷ Dao Quang qua các quẻ bói , huống chi đây lại không phải việc liên quan đến một mình ông mà cả một đoàn đội với rất nhiều con người . Ông được đất nước và nhân dân giao phó trách nhiệm, đồng thời cũng gánh vác tín nhiệm của những người đi theo ông đến đây , ông thể lấy tánh mạnh của họ ra để đánh cược . Ông chọn gánh áp lực để đặt niềm tin vào Kỷ Dao Quang .

"Hà giáo sư," ông trầm giọng nói, "tôi dùng danh dự của mình đảm bảo. Nếu hôm nay không xảy ra chuyện gì, tôi sẽ trở về trường, lập tức từ chức."

Những lời này khiến cả đội khảo cổ ngạc nhiên. Một số giáo sư xung quanh khuyên ông nên suy nghĩ kỹ, nhưng Hà giáo sư vẫn giữ lập trường, cho rằng Trịnh Công Văn đã mất trí khi dám đặt cược danh dự của mình vì một " tên thần côn ".

Vì vậy, giáo sư Hà vẫn kiên quyết muốn tiếp tục thúc đẩy quá trình khai quật , nhưng Trịnh Công Văn kiên quyết ngăn lại.

Trong lúc đôi bên tranh cãi, một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên!

Mọi người giật mình tìm kiếm nơi phát ra tiếng động , chỉ thấy cách đó không xa , chiếc mái cổ được tạo lên bởi đất đá tự nhiên qua thời gian dài lâu vẫn được bảo tồn gần như hoàn hảo hiện tại lại toàn bộ sập xuống . 

 

Chân Hà giáo sư mềm nhũn, ông ngã quỵ xuống đất, mặt tái mét. Nơi vừa sụp đổ, chính là chỗ ông dự định nghiên cứu hôm nay. Nếu không có Trịnh Công Văn ngăn cản, có lẽ giờ đây ông đã bị chôn vùi dưới lớp đất đá đó , có khi người cũng đã bị đè ép chẳng còn ra hình người .

"Trịnh giáo sư … Cảm ơn ông. Là ông đã cứu mạng tôi. Còn có ... thật xin lỗi vì đã không tin tưởng quyết định của ông ."

Hà giáo sư nắm c.h.ặ.t t.a.y Trịnh Công Văn, giọng nói run rẩy.

Nga

Trịnh Công Văn lắc đầu, ánh mắt đầy cảm kích:

"Không phải tôi. Là đại sư đã cứu chúng ta."

Nếu không có lời nhắc nhở của Kỷ Dao Quang, hôm nay chắc chắn đội khảo cổ xuống mộ khai quật sẽ có người bị thương thậm chí phải để mạng ở lại nơi này .

"Đúng, đúng, là đại sư …" Hà giáo sư vội vàng gật đầu. Chuyện này diễn ra ngay trước mắt khiến Hà giáo sư không thể không tin tưởng Kỷ Dao Quang , cùng với đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Ông biết mỗi ngày như thế này tiêu tốn bao nhiêu tiền không? Nếu không đạt được thành quả tương đương, ông xứng đáng với sự giao phó của đất nước và nhân dân sao?"Trịnh Công Văn im lặng. Làm sao ông không hiểu được những chuyện này . Nhưng ông đã tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Kỷ Dao Quang qua các quẻ bói , huống chi đây lại không phải việc liên quan đến một mình ông mà cả một đoàn đội với rất nhiều con người . Ông được đất nước và nhân dân giao phó trách nhiệm, đồng thời cũng gánh vác tín nhiệm của những người đi theo ông đến đây , ông thể lấy tánh mạnh của họ ra để đánh cược . Ông chọn gánh áp lực để đặt niềm tin vào Kỷ Dao Quang ."Hà giáo sư," ông trầm giọng nói, "tôi dùng danh dự của mình đảm bảo. Nếu hôm nay không xảy ra chuyện gì, tôi sẽ trở về trường, lập tức từ chức."Những lời này khiến cả đội khảo cổ ngạc nhiên. Một số giáo sư xung quanh khuyên ông nên suy nghĩ kỹ, nhưng Hà giáo sư vẫn giữ lập trường, cho rằng Trịnh Công Văn đã mất trí khi dám đặt cược danh dự của mình vì một " tên thần côn ".Vì vậy, giáo sư Hà vẫn kiên quyết muốn tiếp tục thúc đẩy quá trình khai quật , nhưng Trịnh Công Văn kiên quyết ngăn lại.Trong lúc đôi bên tranh cãi, một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên!Mọi người giật mình tìm kiếm nơi phát ra tiếng động , chỉ thấy cách đó không xa , chiếc mái cổ được tạo lên bởi đất đá tự nhiên qua thời gian dài lâu vẫn được bảo tồn gần như hoàn hảo hiện tại lại toàn bộ sập xuống .  Chân Hà giáo sư mềm nhũn, ông ngã quỵ xuống đất, mặt tái mét. Nơi vừa sụp đổ, chính là chỗ ông dự định nghiên cứu hôm nay. Nếu không có Trịnh Công Văn ngăn cản, có lẽ giờ đây ông đã bị chôn vùi dưới lớp đất đá đó , có khi người cũng đã bị đè ép chẳng còn ra hình người ."Trịnh giáo sư … Cảm ơn ông. Là ông đã cứu mạng tôi. Còn có ... thật xin lỗi vì đã không tin tưởng quyết định của ông ."Hà giáo sư nắm c.h.ặ.t t.a.y Trịnh Công Văn, giọng nói run rẩy.NgaTrịnh Công Văn lắc đầu, ánh mắt đầy cảm kích:"Không phải tôi. Là đại sư đã cứu chúng ta."Nếu không có lời nhắc nhở của Kỷ Dao Quang, hôm nay chắc chắn đội khảo cổ xuống mộ khai quật sẽ có người bị thương thậm chí phải để mạng ở lại nơi này ."Đúng, đúng, là đại sư …" Hà giáo sư vội vàng gật đầu. Chuyện này diễn ra ngay trước mắt khiến Hà giáo sư không thể không tin tưởng Kỷ Dao Quang , cùng với đồng tình với quyết định của Trịnh Công Văn. 

Chương 85: Chương 85