Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 90: Chương 90
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mở miệng liền lộ nguyên hình là một kẻ bịp bợm giang hồ! Còn mất hồn phách? Thời buổi nào rồi mà còn nói mấy chuyện hoang đường đó. Tôi nói cho cô biết, nếu cô định đến nhà họ Tạ chúng tôi để lừa tiền, thì cô đã đến nhầm chỗ rồi!"“Cô còn không nhanh biến ra khỏi đây , tôi liền gọi cảnh sát bắt cô vì tội lừa đảo , cố tình xâm nhập gây rối bất hợp pháp !”Tạ Hồng Nhã nhìn Kỷ Dao Quang cao ngạo nói.Kỷ Dao Quang thản nhiên không để tâm, trực tiếp phân phó Tạ Võ đi chuẩn bị: "Một chiếc dù đen, một bộ quần áo của lão gia nhà các người, và một đôi giày mà ông ấy từng mang..."“Uy, tôi cùng cô nói chuyện đâu!”Tạ Hồng Nhã tức giận vì không thấy Kỷ Dao Quang phản ứng mình , xông lên trước nắm lấy cánh tay Kỷ Dao Quang , muốn đem cô kéo ra bên ngoài .Nhưng lại bị Kỷ Dao Quang chế trụ lại , cô nhếch môi cười lạnh lùng nói: " Gấp như vậy ? Sợ chủ nhân nhà họ Tạ tỉnh lại, biết là ông ấy rơi vào giấc ngủ sâu là do một tay các người bố trí , số gia sản kia liền không cánh mà bay , không đến lượt các người chia sao ? À không , không chỉ không đến lượt . Đến lúc đó còn phải chịu hình phạt gì cũng khó mà nói đâu . Đúng không ?" “Cô nói hươu nói vượn cái gì thế ? Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì !” Nghe được Kỷ Dao Quang nói, Tạ Hồng Nhã quát lớn , giống như muốn che giấu trong lòng chột dạ cùng hoảng loạn .Những người khác vốn đang thờ ơ xem diễn , nghe được lời này của Kỷ Dao Quang lại là sôi nổi nhíu mày."Vị tiểu thư này, tôi không biết Tạ Võ và cô có quan hệ gì, nhưng đây là phòng bệnh của ba chúng tôi, chúng tôi có quyền yêu cầu cô rời khỏi đây."Nhưng khi Tạ Võ nghe thấy lời Kỷ Dao Quang vừa nói, đôi mắt anh ta lại trầm xuống. Anh ta theo lão gia nhiều năm như vậy , tình huống và tính cách của những người trong gia đình , tuy anh ta không dám nhận là hiểu biết hoàn toàn , nhưng cũng không phải cái gì cũng không biết . Điều mà anh ta có thể chắc chắn khẳng định chính là những người con này của lão gia , trước nay luôn đặt lợi ích lên hàng đầu , trong mắt chỉ có tiền là quan trọng nhất .Nhưng vì tiền mà muốn tính mạng của lão gia ? Đó là đã vượt quá giới hạn chịu đựng của anh ta .Tạ Võ lập tức hướng ra ngoài hô lên một tiếng, ngay sau đó mười mấy bảo tiêu tiến vào, trực tiếp khống chế nhóm người Tạ gia không cho bọn họ gây chuyện cản trở .
"Mở miệng liền lộ nguyên hình là một kẻ bịp bợm giang hồ! Còn mất hồn phách? Thời buổi nào rồi mà còn nói mấy chuyện hoang đường đó. Tôi nói cho cô biết, nếu cô định đến nhà họ Tạ chúng tôi để lừa tiền, thì cô đã đến nhầm chỗ rồi!"
“Cô còn không nhanh biến ra khỏi đây , tôi liền gọi cảnh sát bắt cô vì tội lừa đảo , cố tình xâm nhập gây rối bất hợp pháp !”
Tạ Hồng Nhã nhìn Kỷ Dao Quang cao ngạo nói.
Kỷ Dao Quang thản nhiên không để tâm, trực tiếp phân phó Tạ Võ đi chuẩn bị: "Một chiếc dù đen, một bộ quần áo của lão gia nhà các người, và một đôi giày mà ông ấy từng mang..."
“Uy, tôi cùng cô nói chuyện đâu!”
Tạ Hồng Nhã tức giận vì không thấy Kỷ Dao Quang phản ứng mình , xông lên trước nắm lấy cánh tay Kỷ Dao Quang , muốn đem cô kéo ra bên ngoài .
Nhưng lại bị Kỷ Dao Quang chế trụ lại , cô nhếch môi cười lạnh lùng nói: " Gấp như vậy ? Sợ chủ nhân nhà họ Tạ tỉnh lại, biết là ông ấy rơi vào giấc ngủ sâu là do một tay các người bố trí , số gia sản kia liền không cánh mà bay , không đến lượt các người chia sao ? À không , không chỉ không đến lượt . Đến lúc đó còn phải chịu hình phạt gì cũng khó mà nói đâu . Đúng không ?"
“Cô nói hươu nói vượn cái gì thế ? Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì !”
Nghe được Kỷ Dao Quang nói, Tạ Hồng Nhã quát lớn , giống như muốn che giấu trong lòng chột dạ cùng hoảng loạn .
Những người khác vốn đang thờ ơ xem diễn , nghe được lời này của Kỷ Dao Quang lại là sôi nổi nhíu mày.
"Vị tiểu thư này, tôi không biết Tạ Võ và cô có quan hệ gì, nhưng đây là phòng bệnh của ba chúng tôi, chúng tôi có quyền yêu cầu cô rời khỏi đây."
Nhưng khi Tạ Võ nghe thấy lời Kỷ Dao Quang vừa nói, đôi mắt anh ta lại trầm xuống. Anh ta theo lão gia nhiều năm như vậy , tình huống và tính cách của những người trong gia đình , tuy anh ta không dám nhận là hiểu biết hoàn toàn , nhưng cũng không phải cái gì cũng không biết . Điều mà anh ta có thể chắc chắn khẳng định chính là những người con này của lão gia , trước nay luôn đặt lợi ích lên hàng đầu , trong mắt chỉ có tiền là quan trọng nhất .
Nhưng vì tiền mà muốn tính mạng của lão gia ? Đó là đã vượt quá giới hạn chịu đựng của anh ta .
Tạ Võ lập tức hướng ra ngoài hô lên một tiếng, ngay sau đó mười mấy bảo tiêu tiến vào, trực tiếp khống chế nhóm người Tạ gia không cho bọn họ gây chuyện cản trở .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Mở miệng liền lộ nguyên hình là một kẻ bịp bợm giang hồ! Còn mất hồn phách? Thời buổi nào rồi mà còn nói mấy chuyện hoang đường đó. Tôi nói cho cô biết, nếu cô định đến nhà họ Tạ chúng tôi để lừa tiền, thì cô đã đến nhầm chỗ rồi!"“Cô còn không nhanh biến ra khỏi đây , tôi liền gọi cảnh sát bắt cô vì tội lừa đảo , cố tình xâm nhập gây rối bất hợp pháp !”Tạ Hồng Nhã nhìn Kỷ Dao Quang cao ngạo nói.Kỷ Dao Quang thản nhiên không để tâm, trực tiếp phân phó Tạ Võ đi chuẩn bị: "Một chiếc dù đen, một bộ quần áo của lão gia nhà các người, và một đôi giày mà ông ấy từng mang..."“Uy, tôi cùng cô nói chuyện đâu!”Tạ Hồng Nhã tức giận vì không thấy Kỷ Dao Quang phản ứng mình , xông lên trước nắm lấy cánh tay Kỷ Dao Quang , muốn đem cô kéo ra bên ngoài .Nhưng lại bị Kỷ Dao Quang chế trụ lại , cô nhếch môi cười lạnh lùng nói: " Gấp như vậy ? Sợ chủ nhân nhà họ Tạ tỉnh lại, biết là ông ấy rơi vào giấc ngủ sâu là do một tay các người bố trí , số gia sản kia liền không cánh mà bay , không đến lượt các người chia sao ? À không , không chỉ không đến lượt . Đến lúc đó còn phải chịu hình phạt gì cũng khó mà nói đâu . Đúng không ?" “Cô nói hươu nói vượn cái gì thế ? Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì !” Nghe được Kỷ Dao Quang nói, Tạ Hồng Nhã quát lớn , giống như muốn che giấu trong lòng chột dạ cùng hoảng loạn .Những người khác vốn đang thờ ơ xem diễn , nghe được lời này của Kỷ Dao Quang lại là sôi nổi nhíu mày."Vị tiểu thư này, tôi không biết Tạ Võ và cô có quan hệ gì, nhưng đây là phòng bệnh của ba chúng tôi, chúng tôi có quyền yêu cầu cô rời khỏi đây."Nhưng khi Tạ Võ nghe thấy lời Kỷ Dao Quang vừa nói, đôi mắt anh ta lại trầm xuống. Anh ta theo lão gia nhiều năm như vậy , tình huống và tính cách của những người trong gia đình , tuy anh ta không dám nhận là hiểu biết hoàn toàn , nhưng cũng không phải cái gì cũng không biết . Điều mà anh ta có thể chắc chắn khẳng định chính là những người con này của lão gia , trước nay luôn đặt lợi ích lên hàng đầu , trong mắt chỉ có tiền là quan trọng nhất .Nhưng vì tiền mà muốn tính mạng của lão gia ? Đó là đã vượt quá giới hạn chịu đựng của anh ta .Tạ Võ lập tức hướng ra ngoài hô lên một tiếng, ngay sau đó mười mấy bảo tiêu tiến vào, trực tiếp khống chế nhóm người Tạ gia không cho bọn họ gây chuyện cản trở .