Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 148: Chương 148

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc hướng tới Kỷ Dao Quang công kích mãnh liệt.Kỷ Dao Quang lắc đầu, " Vội vàng xuống địa phủ báo danh như vậy sao ?"Khoảnh khắc tiếp theo, cô vung ra một lá bùa, tạo thành pháp trận, trực tiếp phong tỏa Trương Ngọc bên trong.Trương Ngọc trừng mắt không thể tin nổi , mình lại bị một con nhóc dễ dàng nhốt lại như vậy , hét lớn :" Cô là người của môn phái nào? Cô có biết sư phụ tôi là ai không? Tôi nói cho cô biết, nếu cô không thả tôi ra, đợi sư phụ tôi đến, cô sẽ c.h.ế.t chắc!"Kỷ Dao Quang không nhiều lời với cô ta mà dùng hành động để đáp lại , thế công hướng tới cô ta càng thêm hung mãnh .Càng đến gần Trương Ngọc, Kỷ Dao Quang càng thêm rõ ràng nghiệp chướng của cô ta nặng nề đến mức nào . Mùi m.á.u tanh trên người cô ta quá nồng nặc . Xem ra , cô ta không chỉ g.i.ế.t người , mà còn dùng m.á.u tươi của những người đó làm chất dinh dưỡng, tẩm bổ cho bản thân.Còn Hà Dũng , người mà cô ta vừa gi.ế.t ban nãy , cũng là người hỗ trợ cô ta , trên tay lây dính không ít mạng người . Mắt thấy tình thế bất lợi , đánh không lại Kỷ Dao Quang, Trương Ngọc liền định bỏ chạy.“Tiểu Ngọc!” Một giọng nam trầm ổn vang lên.Theo sau giọng nói đó , một người đàn ông trung niên mặc đạo bào xuất hiện, ông ta tức giận nhìn Kỷ Dao Quang, "Cô dám ra tay với đồ nhi của ta, đúng là không biết sống chết!""Sư phụ!" Nhìn thấy người đàn ông, Trương Ngọc mừng rỡ vô cùng.Trương Thanh Vân tay cầm phất trần, mạnh mẽ đánh úp về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang nhanh nhẹn né tránh, trong mắt lóe lên một tia thâm ý, thảo nào Trương Ngọc dám táo tợn hành sự như vậy, thì ra sư phụ cô ta cũng là một kẻ khoác lớp da tiên phong đạo cốt bên ngoài , bên trong lại thối rữa." Tiểu đạo hữu, cô đừng ngang bướng tìm đường ch.ế.t, tôi không muốn lạm sát người vô tội." Trương Thanh Vân ra vẻ trưởng giả khuyên nhủ .Kỷ Diêu Quang cười lạnh, giọng nói tràn đầy châm chọc: "A ! Không muốn lạm sát người vô tội ? Có thật như vậy không ? "" Việc nhà họ Tạ , Tạ An Quốc bỗng nhiên ngã xuống không thể tỉnh lại , sau đó nếu không có người nhúng tay vào làm hỏng kế hoạch , thì Tạ An Quốc sẽ không tiếng động từ từ ch.ế.t đi mà không để lại chứng cứ gì . Xin hỏi , Tạ An Quốc đã phạm phải tội ác tày trời gì ? Đó không phải là lạm sát người vô tội ? Ông dạy ra một đồ đệ 'tốt', trên đầu cô ta đè từng tầng từng tầng nghiệp chướng . Ông nói xem , trong những người cô ta đã gi.ế.t có bao nhiêu người có tội ? Gần đây nhất việc Từ Tố Nguyệt cũng không thấy ông ra mặt ngăn cản ! " 

Trương Ngọc hướng tới Kỷ Dao Quang công kích mãnh liệt.

Kỷ Dao Quang lắc đầu, " Vội vàng xuống địa phủ báo danh như vậy sao ?"

Khoảnh khắc tiếp theo, cô vung ra một lá bùa, tạo thành pháp trận, trực tiếp phong tỏa Trương Ngọc bên trong.

Trương Ngọc trừng mắt không thể tin nổi , mình lại bị một con nhóc dễ dàng nhốt lại như vậy , hét lớn :" Cô là người của môn phái nào? Cô có biết sư phụ tôi là ai không? Tôi nói cho cô biết, nếu cô không thả tôi ra, đợi sư phụ tôi đến, cô sẽ c.h.ế.t chắc!"

Kỷ Dao Quang không nhiều lời với cô ta mà dùng hành động để đáp lại , thế công hướng tới cô ta càng thêm hung mãnh .

Càng đến gần Trương Ngọc, Kỷ Dao Quang càng thêm rõ ràng nghiệp chướng của cô ta nặng nề đến mức nào . Mùi m.á.u tanh trên người cô ta quá nồng nặc . Xem ra , cô ta không chỉ g.i.ế.t người , mà còn dùng m.á.u tươi của những người đó làm chất dinh dưỡng, tẩm bổ cho bản thân.

Còn Hà Dũng , người mà cô ta vừa gi.ế.t ban nãy , cũng là người hỗ trợ cô ta , trên tay lây dính không ít mạng người . 

Mắt thấy tình thế bất lợi , đánh không lại Kỷ Dao Quang, Trương Ngọc liền định bỏ chạy.

“Tiểu Ngọc!”

 

Một giọng nam trầm ổn vang lên.

Theo sau giọng nói đó , một người đàn ông trung niên mặc đạo bào xuất hiện, ông ta tức giận nhìn Kỷ Dao Quang, "Cô dám ra tay với đồ nhi của ta, đúng là không biết sống chết!"

"Sư phụ!" Nhìn thấy người đàn ông, Trương Ngọc mừng rỡ vô cùng.

Trương Thanh Vân tay cầm phất trần, mạnh mẽ đánh úp về phía Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang nhanh nhẹn né tránh, trong mắt lóe lên một tia thâm ý, thảo nào Trương Ngọc dám táo tợn hành sự như vậy, thì ra sư phụ cô ta cũng là một kẻ khoác lớp da tiên phong đạo cốt bên ngoài , bên trong lại thối rữa.

" Tiểu đạo hữu, cô đừng ngang bướng tìm đường ch.ế.t, tôi không muốn lạm sát người vô tội." Trương Thanh Vân ra vẻ trưởng giả khuyên nhủ .

Kỷ Diêu Quang cười lạnh, giọng nói tràn đầy châm chọc:

 

"A ! Không muốn lạm sát người vô tội ? Có thật như vậy không ? "

" Việc nhà họ Tạ , Tạ An Quốc bỗng nhiên ngã xuống không thể tỉnh lại , sau đó nếu không có người nhúng tay vào làm hỏng kế hoạch , thì Tạ An Quốc sẽ không tiếng động từ từ ch.ế.t đi mà không để lại chứng cứ gì . Xin hỏi , Tạ An Quốc đã phạm phải tội ác tày trời gì ? Đó không phải là lạm sát người vô tội ? Ông dạy ra một đồ đệ 'tốt', trên đầu cô ta đè từng tầng từng tầng nghiệp chướng . Ông nói xem , trong những người cô ta đã gi.ế.t có bao nhiêu người có tội ? Gần đây nhất việc Từ Tố Nguyệt cũng không thấy ông ra mặt ngăn cản ! "

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Trương Ngọc hướng tới Kỷ Dao Quang công kích mãnh liệt.Kỷ Dao Quang lắc đầu, " Vội vàng xuống địa phủ báo danh như vậy sao ?"Khoảnh khắc tiếp theo, cô vung ra một lá bùa, tạo thành pháp trận, trực tiếp phong tỏa Trương Ngọc bên trong.Trương Ngọc trừng mắt không thể tin nổi , mình lại bị một con nhóc dễ dàng nhốt lại như vậy , hét lớn :" Cô là người của môn phái nào? Cô có biết sư phụ tôi là ai không? Tôi nói cho cô biết, nếu cô không thả tôi ra, đợi sư phụ tôi đến, cô sẽ c.h.ế.t chắc!"Kỷ Dao Quang không nhiều lời với cô ta mà dùng hành động để đáp lại , thế công hướng tới cô ta càng thêm hung mãnh .Càng đến gần Trương Ngọc, Kỷ Dao Quang càng thêm rõ ràng nghiệp chướng của cô ta nặng nề đến mức nào . Mùi m.á.u tanh trên người cô ta quá nồng nặc . Xem ra , cô ta không chỉ g.i.ế.t người , mà còn dùng m.á.u tươi của những người đó làm chất dinh dưỡng, tẩm bổ cho bản thân.Còn Hà Dũng , người mà cô ta vừa gi.ế.t ban nãy , cũng là người hỗ trợ cô ta , trên tay lây dính không ít mạng người . Mắt thấy tình thế bất lợi , đánh không lại Kỷ Dao Quang, Trương Ngọc liền định bỏ chạy.“Tiểu Ngọc!” Một giọng nam trầm ổn vang lên.Theo sau giọng nói đó , một người đàn ông trung niên mặc đạo bào xuất hiện, ông ta tức giận nhìn Kỷ Dao Quang, "Cô dám ra tay với đồ nhi của ta, đúng là không biết sống chết!""Sư phụ!" Nhìn thấy người đàn ông, Trương Ngọc mừng rỡ vô cùng.Trương Thanh Vân tay cầm phất trần, mạnh mẽ đánh úp về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang nhanh nhẹn né tránh, trong mắt lóe lên một tia thâm ý, thảo nào Trương Ngọc dám táo tợn hành sự như vậy, thì ra sư phụ cô ta cũng là một kẻ khoác lớp da tiên phong đạo cốt bên ngoài , bên trong lại thối rữa." Tiểu đạo hữu, cô đừng ngang bướng tìm đường ch.ế.t, tôi không muốn lạm sát người vô tội." Trương Thanh Vân ra vẻ trưởng giả khuyên nhủ .Kỷ Diêu Quang cười lạnh, giọng nói tràn đầy châm chọc: "A ! Không muốn lạm sát người vô tội ? Có thật như vậy không ? "" Việc nhà họ Tạ , Tạ An Quốc bỗng nhiên ngã xuống không thể tỉnh lại , sau đó nếu không có người nhúng tay vào làm hỏng kế hoạch , thì Tạ An Quốc sẽ không tiếng động từ từ ch.ế.t đi mà không để lại chứng cứ gì . Xin hỏi , Tạ An Quốc đã phạm phải tội ác tày trời gì ? Đó không phải là lạm sát người vô tội ? Ông dạy ra một đồ đệ 'tốt', trên đầu cô ta đè từng tầng từng tầng nghiệp chướng . Ông nói xem , trong những người cô ta đã gi.ế.t có bao nhiêu người có tội ? Gần đây nhất việc Từ Tố Nguyệt cũng không thấy ông ra mặt ngăn cản ! " 

Chương 148: Chương 148