Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 149: Chương 149

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… " Ông biết lời ông nói có bao nhiêu buồn cười sao ?"Trương Thanh Vân bỏ ngoài tai những lời Kỷ Dao Quang nói , chỉ chắt lọc được một thông tin là người làm bị thương đồ đệ của ông ta chính là Kỷ Dao Quang :"Thì ra là cô làm đồ nhi tôi bị thương!"Nghe đến chuyện nhà họ Tạ, ánh mắt Trương Thanh Vân lập tức trở nên u ám.Trương Ngọc không thể tin nổi, "Đại sư huynh cũng là do cô hại!"Kỷ Dao Quang ngáp một cái, hôm nay xem như có thể hốt trọn cả ổ.Cô lấy ra một món bảo vật trong số lượng bảo vật ít ỏi đến đáng thương mà sư phụ Quý Vân Chân để lại cho mình, xông thẳng về phía Trương Thanh Vân.Trương Thanh Vân đôi mắt mở to kinh ngạc , trên bát quái bàn này, vậy mà lại có linh khí mạnh mẽ như vậy, trong mắt ông ta dâng lên vẻ tham lam cùng nhất định phải được. Hôm nay ông ta không chỉ muốn lấy mạng của Kỷ Dao Quang để an ủi đồ nhi ngoan của ông ta , mà còn muốn thứ này !Hai người giao thủ , Trương Thanh Vân càng đánh càng kinh hãi, cô gái này, trên người vậy mà lại có công đức!Ánh mắt Trương Thanh Vân càng thêm hung tàn , trong nháy mắt, trong lòng bàn tay xuất hiện một con d.a.o găm, đ.â.m thẳng về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang đã sớm đoán trước ông ta sẽ chơi âm chiêu , nhanh nhẹn tránh né đồng thời mũi chân điểm nhẹ, búng người nhảy lên , một chân giơ lên trực tiếp đem Trương Thanh Vân đá bay.“Phốc!” Trương Thanh Vân phun ra một ngụm m.á.u tươi. “Sư phụ!"Trương Ngọc vội chạy tới, căm hận nói với Kỷ Dao Quang: "Tôi sẽ tố cáo cô! Cô xong đời rồi!""Úc ? Vị này chính là can đảm vì dân trừ hại, cô muốn tìm ai tố cáo ? Nói cho tôi nghe một chút đi ."Một giọng nam tà mị vang lên.Kỷ Dao Quang quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân mặc áo khoác gió đang cà lơ phất phơ đứng ở cửa , muốn bao nhiêu nhàn nhã có bấy nhiêu nhàn nhã , không biết đã như vậy đứng xem bao lâu .Kỷ Dao Quang giật mình, cô vậy mà không hề phát hiện ra có người xuất hiện ."Tư Lâm!"Vừa nhìn thấy nam nhân kia , Trương Ngọc liền muốn chạy trốn, nhưng nam nhân phất phất tay, rất nhanh ba bốn người đồng thời xông vào , khống chế Trương Ngọc.Tư Lâm bước tới, đưa tay về phía Kỷ Dao Quang, "Xin chào, tôi là Tư Lâm, Phó Cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù .""Kỷ Dao Quang.""Nhìn thân thủ vừa rồi của cô, cô cũng là Thiên sư đúng không ? Là xuất thân đạo quan nào ?"Tư Lâm hỏi."Vân Chân đạo quan ." 

" Ông biết lời ông nói có bao nhiêu buồn cười sao ?"

Trương Thanh Vân bỏ ngoài tai những lời Kỷ Dao Quang nói , chỉ chắt lọc được một thông tin là người làm bị thương đồ đệ của ông ta chính là Kỷ Dao Quang :

"Thì ra là cô làm đồ nhi tôi bị thương!"

Nghe đến chuyện nhà họ Tạ, ánh mắt Trương Thanh Vân lập tức trở nên u ám.

Trương Ngọc không thể tin nổi, "Đại sư huynh cũng là do cô hại!"

Kỷ Dao Quang ngáp một cái, hôm nay xem như có thể hốt trọn cả ổ.

Cô lấy ra một món bảo vật trong số lượng bảo vật ít ỏi đến đáng thương mà sư phụ Quý Vân Chân để lại cho mình, xông thẳng về phía Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân đôi mắt mở to kinh ngạc , trên bát quái bàn này, vậy mà lại có linh khí mạnh mẽ như vậy, trong mắt ông ta dâng lên vẻ tham lam cùng nhất định phải được. Hôm nay ông ta không chỉ muốn lấy mạng của Kỷ Dao Quang để an ủi đồ nhi ngoan của ông ta , mà còn muốn thứ này !

Hai người giao thủ , Trương Thanh Vân càng đánh càng kinh hãi, cô gái này, trên người vậy mà lại có công đức!

Ánh mắt Trương Thanh Vân càng thêm hung tàn , trong nháy mắt, trong lòng bàn tay xuất hiện một con d.a.o găm, đ.â.m thẳng về phía Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang đã sớm đoán trước ông ta sẽ chơi âm chiêu , nhanh nhẹn tránh né đồng thời mũi chân điểm nhẹ, búng người nhảy lên , một chân giơ lên trực tiếp đem Trương Thanh Vân đá bay.

“Phốc!”

 

Trương Thanh Vân phun ra một ngụm m.á.u tươi.

 

“Sư phụ!"

Trương Ngọc vội chạy tới, căm hận nói với Kỷ Dao Quang: "Tôi sẽ tố cáo cô! Cô xong đời rồi!"

"Úc ? Vị này chính là can đảm vì dân trừ hại, cô muốn tìm ai tố cáo ? Nói cho tôi nghe một chút đi ."

Một giọng nam tà mị vang lên.

Kỷ Dao Quang quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân mặc áo khoác gió đang cà lơ phất phơ đứng ở cửa , muốn bao nhiêu nhàn nhã có bấy nhiêu nhàn nhã , không biết đã như vậy đứng xem bao lâu .

Kỷ Dao Quang giật mình, cô vậy mà không hề phát hiện ra có người xuất hiện .

"Tư Lâm!"

Vừa nhìn thấy nam nhân kia , Trương Ngọc liền muốn chạy trốn, nhưng nam nhân phất phất tay, rất nhanh ba bốn người đồng thời xông vào , khống chế Trương Ngọc.

Tư Lâm bước tới, đưa tay về phía Kỷ Dao Quang, "Xin chào, tôi là Tư Lâm, Phó Cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù ."

"Kỷ Dao Quang."

"Nhìn thân thủ vừa rồi của cô, cô cũng là Thiên sư đúng không ? Là xuất thân đạo quan nào ?"

Tư Lâm hỏi.

"Vân Chân đạo quan ."

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… " Ông biết lời ông nói có bao nhiêu buồn cười sao ?"Trương Thanh Vân bỏ ngoài tai những lời Kỷ Dao Quang nói , chỉ chắt lọc được một thông tin là người làm bị thương đồ đệ của ông ta chính là Kỷ Dao Quang :"Thì ra là cô làm đồ nhi tôi bị thương!"Nghe đến chuyện nhà họ Tạ, ánh mắt Trương Thanh Vân lập tức trở nên u ám.Trương Ngọc không thể tin nổi, "Đại sư huynh cũng là do cô hại!"Kỷ Dao Quang ngáp một cái, hôm nay xem như có thể hốt trọn cả ổ.Cô lấy ra một món bảo vật trong số lượng bảo vật ít ỏi đến đáng thương mà sư phụ Quý Vân Chân để lại cho mình, xông thẳng về phía Trương Thanh Vân.Trương Thanh Vân đôi mắt mở to kinh ngạc , trên bát quái bàn này, vậy mà lại có linh khí mạnh mẽ như vậy, trong mắt ông ta dâng lên vẻ tham lam cùng nhất định phải được. Hôm nay ông ta không chỉ muốn lấy mạng của Kỷ Dao Quang để an ủi đồ nhi ngoan của ông ta , mà còn muốn thứ này !Hai người giao thủ , Trương Thanh Vân càng đánh càng kinh hãi, cô gái này, trên người vậy mà lại có công đức!Ánh mắt Trương Thanh Vân càng thêm hung tàn , trong nháy mắt, trong lòng bàn tay xuất hiện một con d.a.o găm, đ.â.m thẳng về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang đã sớm đoán trước ông ta sẽ chơi âm chiêu , nhanh nhẹn tránh né đồng thời mũi chân điểm nhẹ, búng người nhảy lên , một chân giơ lên trực tiếp đem Trương Thanh Vân đá bay.“Phốc!” Trương Thanh Vân phun ra một ngụm m.á.u tươi. “Sư phụ!"Trương Ngọc vội chạy tới, căm hận nói với Kỷ Dao Quang: "Tôi sẽ tố cáo cô! Cô xong đời rồi!""Úc ? Vị này chính là can đảm vì dân trừ hại, cô muốn tìm ai tố cáo ? Nói cho tôi nghe một chút đi ."Một giọng nam tà mị vang lên.Kỷ Dao Quang quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân mặc áo khoác gió đang cà lơ phất phơ đứng ở cửa , muốn bao nhiêu nhàn nhã có bấy nhiêu nhàn nhã , không biết đã như vậy đứng xem bao lâu .Kỷ Dao Quang giật mình, cô vậy mà không hề phát hiện ra có người xuất hiện ."Tư Lâm!"Vừa nhìn thấy nam nhân kia , Trương Ngọc liền muốn chạy trốn, nhưng nam nhân phất phất tay, rất nhanh ba bốn người đồng thời xông vào , khống chế Trương Ngọc.Tư Lâm bước tới, đưa tay về phía Kỷ Dao Quang, "Xin chào, tôi là Tư Lâm, Phó Cục trưởng Cục Quản lý Đặc thù .""Kỷ Dao Quang.""Nhìn thân thủ vừa rồi của cô, cô cũng là Thiên sư đúng không ? Là xuất thân đạo quan nào ?"Tư Lâm hỏi."Vân Chân đạo quan ." 

Chương 149: Chương 149