Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 169: Chương 169
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Tôi xin bổ sung thêm một chút thông tin , bà Thường Mỹ Ngọc mất vào năm 2000, bà ấy đã được chứng kiến đất nước mà bà ấy yêu thương trở lên cường thịnh.]Đoạn livestream này sau đó đã được cắt ghép và đăng tải, lan truyền trên mạng xã hội gây ra tiếng vang lớn.Đồng thời, cũng khiến mọi người nhìn thấy điểm sáng của nghệ thuật biểu diễn Hí kịch, ủng hộ nhiều hơn cho những người biểu diễn Hí kịch truyền thống nói riêng , và những người làm trong những hoạt động , ngành nghề truyền thống nói chung .…"À đúng rồi, mọi người tốt nhất đừng mua đồ secondhand, đặc biệt là những món đồ quá rẻ, bạn sẽ không bao giờ biết, người sử dụng nó trước đó, là người như thế nào."Kỷ Dao Quang nhân tiện nhắc nhở mọi người một câu.[Có thể mua đồ mới thì nên mua đồ mới dùng cho yên tâm . Tôi nhớ trước kia tôi từng đọc một câu chuyện ma về một cặp vợ chồng nọ . Trong một trận cãi vã kịch liệt, người chồng vì quá tức giận đã lấy đôi giày cao gót vợ vừa đi gõ ch.ế.t vợ , sau đó bình tĩnh lau sạch sẽ đôi giày đó , kế tiếp liền đem giày đó bán trao tay cho người khác như một món đồ cũ bình thường . Sau đó , vào ban đêm ngày đầu tiên người kia mua đôi giày về , trong nhà vang lên tiếng giày cao gót bước trên sàn nhà lộp cộp lộp cộp lạnh lẽo , kèm theo tiếng cười khe khẽ của một người phụ nữ .][Đáng sợ quá, sau này không dám mua đồ secondhand nữa][Nhưng mà đồ secondhand rẻ mà…][Dù sao cũng cố gắng đừng mua.]"Được rồi, bốc quẻ thứ hai nào."Kỷ Dao Quang phát túi phúc thứ hai , rất nhanh túi phúc đã được một người bắt được ; Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :“Chúc mừng 【 Ngủ ngon tiểu cẩu 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.” Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch .Màn hình chia đôi, đầu bên kia màn hình là một cô gái."Đại sư xin chào, tôi tên là Mạnh Hồng Đan."Mạnh Hồng Đan rụt rè nói."Xin chào." Kỷ Dao Quang nhiệt tình chào hỏi cô ấy, "Cô có vấn đề gì sao?"Bây giờ Kỷ Dao Quang không còn hỏi người ta muốn tính gì nữa, mà trực tiếp hỏi vấn đề người đó quan tâm ."Là thế này."Mạnh Hồng Đan chậm rãi nói: "Tôi muốn hỏi, chú chó nhỏ này có phải có vấn đề gì không?""Mọi người đợi một chút."Mạnh Hồng Đan ở đầu bên kia màn hình hình như đang xuống lầu, cô đi một đoạn, sau đó hướng màn hình về phía chú chó cách đó không xa.Chú chó nhìn về phía đầu ngõ, dường như đang chờ đợi điều gì đó.
[Tôi xin bổ sung thêm một chút thông tin , bà Thường Mỹ Ngọc mất vào năm 2000, bà ấy đã được chứng kiến đất nước mà bà ấy yêu thương trở lên cường thịnh.]
Đoạn livestream này sau đó đã được cắt ghép và đăng tải, lan truyền trên mạng xã hội gây ra tiếng vang lớn.
Đồng thời, cũng khiến mọi người nhìn thấy điểm sáng của nghệ thuật biểu diễn Hí kịch, ủng hộ nhiều hơn cho những người biểu diễn Hí kịch truyền thống nói riêng , và những người làm trong những hoạt động , ngành nghề truyền thống nói chung .
…
"À đúng rồi, mọi người tốt nhất đừng mua đồ secondhand, đặc biệt là những món đồ quá rẻ, bạn sẽ không bao giờ biết, người sử dụng nó trước đó, là người như thế nào."
Kỷ Dao Quang nhân tiện nhắc nhở mọi người một câu.
[Có thể mua đồ mới thì nên mua đồ mới dùng cho yên tâm . Tôi nhớ trước kia tôi từng đọc một câu chuyện ma về một cặp vợ chồng nọ . Trong một trận cãi vã kịch liệt, người chồng vì quá tức giận đã lấy đôi giày cao gót vợ vừa đi gõ ch.ế.t vợ , sau đó bình tĩnh lau sạch sẽ đôi giày đó , kế tiếp liền đem giày đó bán trao tay cho người khác như một món đồ cũ bình thường . Sau đó , vào ban đêm ngày đầu tiên người kia mua đôi giày về , trong nhà vang lên tiếng giày cao gót bước trên sàn nhà lộp cộp lộp cộp lạnh lẽo , kèm theo tiếng cười khe khẽ của một người phụ nữ .]
[Đáng sợ quá, sau này không dám mua đồ secondhand nữa]
[Nhưng mà đồ secondhand rẻ mà…]
[Dù sao cũng cố gắng đừng mua.]
"Được rồi, bốc quẻ thứ hai nào."
Kỷ Dao Quang phát túi phúc thứ hai , rất nhanh túi phúc đã được một người bắt được ;
Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :
“Chúc mừng 【 Ngủ ngon tiểu cẩu 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.”
Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch .
Màn hình chia đôi, đầu bên kia màn hình là một cô gái.
"Đại sư xin chào, tôi tên là Mạnh Hồng Đan."
Mạnh Hồng Đan rụt rè nói.
"Xin chào." Kỷ Dao Quang nhiệt tình chào hỏi cô ấy, "Cô có vấn đề gì sao?"
Bây giờ Kỷ Dao Quang không còn hỏi người ta muốn tính gì nữa, mà trực tiếp hỏi vấn đề người đó quan tâm .
"Là thế này."
Mạnh Hồng Đan chậm rãi nói: "Tôi muốn hỏi, chú chó nhỏ này có phải có vấn đề gì không?"
"Mọi người đợi một chút."
Mạnh Hồng Đan ở đầu bên kia màn hình hình như đang xuống lầu, cô đi một đoạn, sau đó hướng màn hình về phía chú chó cách đó không xa.
Chú chó nhìn về phía đầu ngõ, dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Tôi xin bổ sung thêm một chút thông tin , bà Thường Mỹ Ngọc mất vào năm 2000, bà ấy đã được chứng kiến đất nước mà bà ấy yêu thương trở lên cường thịnh.]Đoạn livestream này sau đó đã được cắt ghép và đăng tải, lan truyền trên mạng xã hội gây ra tiếng vang lớn.Đồng thời, cũng khiến mọi người nhìn thấy điểm sáng của nghệ thuật biểu diễn Hí kịch, ủng hộ nhiều hơn cho những người biểu diễn Hí kịch truyền thống nói riêng , và những người làm trong những hoạt động , ngành nghề truyền thống nói chung .…"À đúng rồi, mọi người tốt nhất đừng mua đồ secondhand, đặc biệt là những món đồ quá rẻ, bạn sẽ không bao giờ biết, người sử dụng nó trước đó, là người như thế nào."Kỷ Dao Quang nhân tiện nhắc nhở mọi người một câu.[Có thể mua đồ mới thì nên mua đồ mới dùng cho yên tâm . Tôi nhớ trước kia tôi từng đọc một câu chuyện ma về một cặp vợ chồng nọ . Trong một trận cãi vã kịch liệt, người chồng vì quá tức giận đã lấy đôi giày cao gót vợ vừa đi gõ ch.ế.t vợ , sau đó bình tĩnh lau sạch sẽ đôi giày đó , kế tiếp liền đem giày đó bán trao tay cho người khác như một món đồ cũ bình thường . Sau đó , vào ban đêm ngày đầu tiên người kia mua đôi giày về , trong nhà vang lên tiếng giày cao gót bước trên sàn nhà lộp cộp lộp cộp lạnh lẽo , kèm theo tiếng cười khe khẽ của một người phụ nữ .][Đáng sợ quá, sau này không dám mua đồ secondhand nữa][Nhưng mà đồ secondhand rẻ mà…][Dù sao cũng cố gắng đừng mua.]"Được rồi, bốc quẻ thứ hai nào."Kỷ Dao Quang phát túi phúc thứ hai , rất nhanh túi phúc đã được một người bắt được ; Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :“Chúc mừng 【 Ngủ ngon tiểu cẩu 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.” Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch .Màn hình chia đôi, đầu bên kia màn hình là một cô gái."Đại sư xin chào, tôi tên là Mạnh Hồng Đan."Mạnh Hồng Đan rụt rè nói."Xin chào." Kỷ Dao Quang nhiệt tình chào hỏi cô ấy, "Cô có vấn đề gì sao?"Bây giờ Kỷ Dao Quang không còn hỏi người ta muốn tính gì nữa, mà trực tiếp hỏi vấn đề người đó quan tâm ."Là thế này."Mạnh Hồng Đan chậm rãi nói: "Tôi muốn hỏi, chú chó nhỏ này có phải có vấn đề gì không?""Mọi người đợi một chút."Mạnh Hồng Đan ở đầu bên kia màn hình hình như đang xuống lầu, cô đi một đoạn, sau đó hướng màn hình về phía chú chó cách đó không xa.Chú chó nhìn về phía đầu ngõ, dường như đang chờ đợi điều gì đó.