Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1179

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chẳng mấy chốc, người nhà họ Thanh đều không biết xấu hổ tụ tập trước cổng của tập đoàn Đế Hào.Không thể không thừa hận, bọn họ vẫn có chút may mắn.Bởi vì khi bọn họ vừa đến cổng tập đoàn Đế Hào thì đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương bị một đám quản lý cấp cao bao vây đi ra ngoài.Lúc này, đám người nhà họ Thanh ghen ghét đến suýt nữa ói máu.Nhưng mà cho dù là như thế, lúc này người nhà họ Thanh có cảm giác nằm gai nếm mật nhục nhã, bọn họ không thể không chịu đựng sự chán ghét trong lòng, liếm mặt đi tới nói: “Tuyết Dương à, cuối cùng bà ngoại cũng đợi được cháu rat" “Tất cả là do dì hai và dượng hai của cháu sai, bà đã cho mỗi người bọn chúng một cái tát rồi!”“Tuyết Dương à, chỉ cần cháu mở miệng, chúng ta sẽ lập tức tổ chức một buổi họp báo, nói rõ với tất cả mọi người là cháu chính là hậu duệ đáng tự hào nhất của nhà họ Thanh!”“Nhà họ Thanh bây giờ cần cháu!”“Không có cháu, nhà họ Thanh thật sự không được!”“Không tin thì cháu nhìn đi, bây giờ bà ngoại đã ho khan ra máu!”Trong khi nói chuyện, bà cụ Thanh Kiều còn lấy mọt chiếc khăn tay ra mở cho Trịnh Tuyết Dương xem, phía bên trên có vết máu.Đây là do lúc trước bị tức đến ói máu.Nhưng mà bà cụ Thanh Kiều lại mang ra để giả bộ đáng thương.Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương hơi nhíu mày lại.Bà cụ Thanh Kiều lại tiếp tục nói: “Tuyết Dương, bà biết bây giờ cháu là bà chủ mới của tập đoàn Để Hòa!”“Chỉ cân cháu nguyện ý rò rỉ ra một ít tiền, như vậy là có thể giải quyết được phiên phức nhà họ Thanh đang gặp phải!”“Hơn nữa bà ngoại hứa rằng, nhà họ Thanh chính là hậu thuẫn vững chắc nhất của cháu!”“Có nhà họ Thanh, về sau cháu ở Dương Thành làm gì cũng sẽ thuận lợi!”Nghe thấy bà cụ Thanh Kiều nói như thế, mấy người nhà họ Thanh cũng nhao nhao mở miệng một cách không biết xấu hổ.“Tuyết Dương à, lúc trước chúng ta mắt chó đui mù, cháu tha thứ cho chúng ta đi!”“Có cháu, nhà họ Thanh chúng ta mới là một nhà hoàn chỉnh! Không có cháu, nhà họ Thanh chúng ta không hoàn chỉnh!”“Trở về đi! Nhà họ Thanh cân cháu!”Giờ phút này, người nhà họ Thanh người này còn buồn nôn hơn so với người kia, gọi là một cái thâm tình cắt ý.Nếu như không phải Trịnh Tuyết Dương đã từng tận mắt nhìn bộ mặt của đám người này là nhưu thế nào thì nói không chừng giờ phút này cô đã bị bọn họ làm cho cảm động.Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của Trịnh Tuyết Dương, trong lòng đám người nhà họ Thanh sốt ruột, nhưng mà giờ phút này bọn họ không thể- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chẳng mấy chốc, người nhà họ Thanh đều không biết xấu hổ tụ tập trước cổng của tập đoàn Đế Hào.

Không thể không thừa hận, bọn họ vẫn có chút may mắn.

Bởi vì khi bọn họ vừa đến cổng tập đoàn Đế Hào thì đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương bị một đám quản lý cấp cao bao vây đi ra ngoài.

Lúc này, đám người nhà họ Thanh ghen ghét đến suýt nữa ói máu.

Nhưng mà cho dù là như thế, lúc này người nhà họ Thanh có cảm giác nằm gai nếm mật nhục nhã, bọn họ không thể không chịu đựng sự chán ghét trong lòng, liếm mặt đi tới nói: “Tuyết Dương à, cuối cùng bà ngoại cũng đợi được cháu rat" “Tất cả là do dì hai và dượng hai của cháu sai, bà đã cho mỗi người bọn chúng một cái tát rồi!”

“Tuyết Dương à, chỉ cần cháu mở miệng, chúng ta sẽ lập tức tổ chức một buổi họp báo, nói rõ với tất cả mọi người là cháu chính là hậu duệ đáng tự hào nhất của nhà họ Thanh!”

“Nhà họ Thanh bây giờ cần cháu!”

“Không có cháu, nhà họ Thanh thật sự không được!”

“Không tin thì cháu nhìn đi, bây giờ bà ngoại đã ho khan ra máu!”

Trong khi nói chuyện, bà cụ Thanh Kiều còn lấy mọt chiếc khăn tay ra mở cho Trịnh Tuyết Dương xem, phía bên trên có vết máu.

Đây là do lúc trước bị tức đến ói máu.

Nhưng mà bà cụ Thanh Kiều lại mang ra để giả bộ đáng thương.

Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương hơi nhíu mày lại.

Bà cụ Thanh Kiều lại tiếp tục nói: “Tuyết Dương, bà biết bây giờ cháu là bà chủ mới của tập đoàn Để Hòa!”

“Chỉ cân cháu nguyện ý rò rỉ ra một ít tiền, như vậy là có thể giải quyết được phiên phức nhà họ Thanh đang gặp phải!”

“Hơn nữa bà ngoại hứa rằng, nhà họ Thanh chính là hậu thuẫn vững chắc nhất của cháu!”

“Có nhà họ Thanh, về sau cháu ở Dương Thành làm gì cũng sẽ thuận lợi!”

Nghe thấy bà cụ Thanh Kiều nói như thế, mấy người nhà họ Thanh cũng nhao nhao mở miệng một cách không biết xấu hổ.

“Tuyết Dương à, lúc trước chúng ta mắt chó đui mù, cháu tha thứ cho chúng ta đi!”

“Có cháu, nhà họ Thanh chúng ta mới là một nhà hoàn chỉnh! Không có cháu, nhà họ Thanh chúng ta không hoàn chỉnh!”

“Trở về đi! Nhà họ Thanh cân cháu!”

Giờ phút này, người nhà họ Thanh người này còn buồn nôn hơn so với người kia, gọi là một cái thâm tình cắt ý.

Nếu như không phải Trịnh Tuyết Dương đã từng tận mắt nhìn bộ mặt của đám người này là nhưu thế nào thì nói không chừng giờ phút này cô đã bị bọn họ làm cho cảm động.

Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của Trịnh Tuyết Dương, trong lòng đám người nhà họ Thanh sốt ruột, nhưng mà giờ phút này bọn họ không thể

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chẳng mấy chốc, người nhà họ Thanh đều không biết xấu hổ tụ tập trước cổng của tập đoàn Đế Hào.Không thể không thừa hận, bọn họ vẫn có chút may mắn.Bởi vì khi bọn họ vừa đến cổng tập đoàn Đế Hào thì đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương bị một đám quản lý cấp cao bao vây đi ra ngoài.Lúc này, đám người nhà họ Thanh ghen ghét đến suýt nữa ói máu.Nhưng mà cho dù là như thế, lúc này người nhà họ Thanh có cảm giác nằm gai nếm mật nhục nhã, bọn họ không thể không chịu đựng sự chán ghét trong lòng, liếm mặt đi tới nói: “Tuyết Dương à, cuối cùng bà ngoại cũng đợi được cháu rat" “Tất cả là do dì hai và dượng hai của cháu sai, bà đã cho mỗi người bọn chúng một cái tát rồi!”“Tuyết Dương à, chỉ cần cháu mở miệng, chúng ta sẽ lập tức tổ chức một buổi họp báo, nói rõ với tất cả mọi người là cháu chính là hậu duệ đáng tự hào nhất của nhà họ Thanh!”“Nhà họ Thanh bây giờ cần cháu!”“Không có cháu, nhà họ Thanh thật sự không được!”“Không tin thì cháu nhìn đi, bây giờ bà ngoại đã ho khan ra máu!”Trong khi nói chuyện, bà cụ Thanh Kiều còn lấy mọt chiếc khăn tay ra mở cho Trịnh Tuyết Dương xem, phía bên trên có vết máu.Đây là do lúc trước bị tức đến ói máu.Nhưng mà bà cụ Thanh Kiều lại mang ra để giả bộ đáng thương.Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương hơi nhíu mày lại.Bà cụ Thanh Kiều lại tiếp tục nói: “Tuyết Dương, bà biết bây giờ cháu là bà chủ mới của tập đoàn Để Hòa!”“Chỉ cân cháu nguyện ý rò rỉ ra một ít tiền, như vậy là có thể giải quyết được phiên phức nhà họ Thanh đang gặp phải!”“Hơn nữa bà ngoại hứa rằng, nhà họ Thanh chính là hậu thuẫn vững chắc nhất của cháu!”“Có nhà họ Thanh, về sau cháu ở Dương Thành làm gì cũng sẽ thuận lợi!”Nghe thấy bà cụ Thanh Kiều nói như thế, mấy người nhà họ Thanh cũng nhao nhao mở miệng một cách không biết xấu hổ.“Tuyết Dương à, lúc trước chúng ta mắt chó đui mù, cháu tha thứ cho chúng ta đi!”“Có cháu, nhà họ Thanh chúng ta mới là một nhà hoàn chỉnh! Không có cháu, nhà họ Thanh chúng ta không hoàn chỉnh!”“Trở về đi! Nhà họ Thanh cân cháu!”Giờ phút này, người nhà họ Thanh người này còn buồn nôn hơn so với người kia, gọi là một cái thâm tình cắt ý.Nếu như không phải Trịnh Tuyết Dương đã từng tận mắt nhìn bộ mặt của đám người này là nhưu thế nào thì nói không chừng giờ phút này cô đã bị bọn họ làm cho cảm động.Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của Trịnh Tuyết Dương, trong lòng đám người nhà họ Thanh sốt ruột, nhưng mà giờ phút này bọn họ không thể- -----------------

Chương 1179