Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1204

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đồ vô dụng!”“Đến một người cũng không canh giữ nổi!”“Cân người nhà họ Thanh ở Dương Thành các người để làm gì!”“Các người là con chó của nhà họ Thanh nước Mỹ, chính là phải suy nghĩ cho chủ nhân, đến cả một người cũng không canh giữ nổi!" Lúc này, Thanh quản gia đang chỉ tay vào người nhà họ Thanh ở Dương Thành và chửi lấy chửi để.Măng chửi đến mức sắc mặt của những người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều tím tái cả lên.Nhưng bọn họ hoàn toàn không dám cãi lại.Bởi vì sắc mặt lúc này của Thanh Tam Gia cũng rất khó coi, nếu như bọn họ dám cãi lại, nói không chừng Thanh Tam gia sẽ không nể tình đến mối quan hệ thân thích nhỏ nhoi này, và tiêu diệt bọn họ.Thanh Tam Gia lúc này, tức giận đến mức cả người run lên, phổi cũng sắp nổ tung rồi.Ông ta là ai? Khi còn trẻ, quyên thế vô song, sau khi về hưu, môn sinh vô số.Khi đi trên khu phố châu Á của Texas nước Mỹ, không biết có bao nhiêu người phải quỳ bái tôn thờ ông ta.Ông ta có thể gọi là cha đỡ đầu của nền chính trị Texas nước Mỹ.Nhưng bây giờ, lại để cho một Bùi Nguyên Minh, người đã đánh con trai của ông ta trở thành người thực vật, đưa người đi dưới mũi ông ta? Đây là sự nhục nhất Một sự nhục nhã vô cùng lớn! Tuy nhiên, Thanh Tam Gia cũng không phải là một người bình thường, ông ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại, vươn tay ra nắm chặt vào mạch của đám côn đồ đang nằm lăn ra đất không biết sống hay là chết.Một lúc sau, ông ta mới đứng dậy, cười khẩy nói: “Quả nhiên là người có luyện võ, nhưng chẳng qua chỉ là công phu mèo què ba chân mà thôi, đối phó với người ngoài thì dễ như trở bàn tay, còn đến khi gặp được cao thủ thực sự thì không là cái thá gì cả!!”Nghe Thanh Tam Gia nói thế, tất cả mọi người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều lập tức tâng bốc: “Tam Gia, ngài đúng là có con mắt tinh tường, cái tên Bùi Nguyên Minh đó chỉ là học được vài ba chiêu, và có chút ngang ngược nên mới làm càn!”“Nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng tôi đã vì chuyện này mà thiệt thòi quá nhiều rôi!”“Ngài nhất định phải lấy lại công bằng cho chúng tôi!”“Hơn nữa, lần này cậu ta không chỉ đánh vào mặt của nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng tôi, mà còn lại đánh vào mặt của ngài ạI”Nghe vậy, Thanh Tam Gia tức giận đến khoé mắt co giật.Đối với loại người như ông ta mà nói, sĩ diện là quan trọng hơn tất cả.Đứa con rể đến nhà này, lại dám đánh vào- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đồ vô dụng!”

“Đến một người cũng không canh giữ nổi!”

“Cân người nhà họ Thanh ở Dương Thành các người để làm gì!”

“Các người là con chó của nhà họ Thanh nước Mỹ, chính là phải suy nghĩ cho chủ nhân, đến cả một người cũng không canh giữ nổi!" Lúc này, Thanh quản gia đang chỉ tay vào người nhà họ Thanh ở Dương Thành và chửi lấy chửi để.

Măng chửi đến mức sắc mặt của những người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều tím tái cả lên.

Nhưng bọn họ hoàn toàn không dám cãi lại.

Bởi vì sắc mặt lúc này của Thanh Tam Gia cũng rất khó coi, nếu như bọn họ dám cãi lại, nói không chừng Thanh Tam gia sẽ không nể tình đến mối quan hệ thân thích nhỏ nhoi này, và tiêu diệt bọn họ.

Thanh Tam Gia lúc này, tức giận đến mức cả người run lên, phổi cũng sắp nổ tung rồi.

Ông ta là ai? Khi còn trẻ, quyên thế vô song, sau khi về hưu, môn sinh vô số.

Khi đi trên khu phố châu Á của Texas nước Mỹ, không biết có bao nhiêu người phải quỳ bái tôn thờ ông ta.

Ông ta có thể gọi là cha đỡ đầu của nền chính trị Texas nước Mỹ.

Nhưng bây giờ, lại để cho một Bùi Nguyên Minh, người đã đánh con trai của ông ta trở thành người thực vật, đưa người đi dưới mũi ông ta? Đây là sự nhục nhất Một sự nhục nhã vô cùng lớn! Tuy nhiên, Thanh Tam Gia cũng không phải là một người bình thường, ông ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại, vươn tay ra nắm chặt vào mạch của đám côn đồ đang nằm lăn ra đất không biết sống hay là chết.

Một lúc sau, ông ta mới đứng dậy, cười khẩy nói: “Quả nhiên là người có luyện võ, nhưng chẳng qua chỉ là công phu mèo què ba chân mà thôi, đối phó với người ngoài thì dễ như trở bàn tay, còn đến khi gặp được cao thủ thực sự thì không là cái thá gì cả!!”

Nghe Thanh Tam Gia nói thế, tất cả mọi người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều lập tức tâng bốc: “Tam Gia, ngài đúng là có con mắt tinh tường, cái tên Bùi Nguyên Minh đó chỉ là học được vài ba chiêu, và có chút ngang ngược nên mới làm càn!”

“Nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng tôi đã vì chuyện này mà thiệt thòi quá nhiều rôi!”

“Ngài nhất định phải lấy lại công bằng cho chúng tôi!”

“Hơn nữa, lần này cậu ta không chỉ đánh vào mặt của nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng tôi, mà còn lại đánh vào mặt của ngài ạI”

Nghe vậy, Thanh Tam Gia tức giận đến khoé mắt co giật.

Đối với loại người như ông ta mà nói, sĩ diện là quan trọng hơn tất cả.

Đứa con rể đến nhà này, lại dám đánh vào

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đồ vô dụng!”“Đến một người cũng không canh giữ nổi!”“Cân người nhà họ Thanh ở Dương Thành các người để làm gì!”“Các người là con chó của nhà họ Thanh nước Mỹ, chính là phải suy nghĩ cho chủ nhân, đến cả một người cũng không canh giữ nổi!" Lúc này, Thanh quản gia đang chỉ tay vào người nhà họ Thanh ở Dương Thành và chửi lấy chửi để.Măng chửi đến mức sắc mặt của những người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều tím tái cả lên.Nhưng bọn họ hoàn toàn không dám cãi lại.Bởi vì sắc mặt lúc này của Thanh Tam Gia cũng rất khó coi, nếu như bọn họ dám cãi lại, nói không chừng Thanh Tam gia sẽ không nể tình đến mối quan hệ thân thích nhỏ nhoi này, và tiêu diệt bọn họ.Thanh Tam Gia lúc này, tức giận đến mức cả người run lên, phổi cũng sắp nổ tung rồi.Ông ta là ai? Khi còn trẻ, quyên thế vô song, sau khi về hưu, môn sinh vô số.Khi đi trên khu phố châu Á của Texas nước Mỹ, không biết có bao nhiêu người phải quỳ bái tôn thờ ông ta.Ông ta có thể gọi là cha đỡ đầu của nền chính trị Texas nước Mỹ.Nhưng bây giờ, lại để cho một Bùi Nguyên Minh, người đã đánh con trai của ông ta trở thành người thực vật, đưa người đi dưới mũi ông ta? Đây là sự nhục nhất Một sự nhục nhã vô cùng lớn! Tuy nhiên, Thanh Tam Gia cũng không phải là một người bình thường, ông ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại, vươn tay ra nắm chặt vào mạch của đám côn đồ đang nằm lăn ra đất không biết sống hay là chết.Một lúc sau, ông ta mới đứng dậy, cười khẩy nói: “Quả nhiên là người có luyện võ, nhưng chẳng qua chỉ là công phu mèo què ba chân mà thôi, đối phó với người ngoài thì dễ như trở bàn tay, còn đến khi gặp được cao thủ thực sự thì không là cái thá gì cả!!”Nghe Thanh Tam Gia nói thế, tất cả mọi người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều lập tức tâng bốc: “Tam Gia, ngài đúng là có con mắt tinh tường, cái tên Bùi Nguyên Minh đó chỉ là học được vài ba chiêu, và có chút ngang ngược nên mới làm càn!”“Nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng tôi đã vì chuyện này mà thiệt thòi quá nhiều rôi!”“Ngài nhất định phải lấy lại công bằng cho chúng tôi!”“Hơn nữa, lần này cậu ta không chỉ đánh vào mặt của nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng tôi, mà còn lại đánh vào mặt của ngài ạI”Nghe vậy, Thanh Tam Gia tức giận đến khoé mắt co giật.Đối với loại người như ông ta mà nói, sĩ diện là quan trọng hơn tất cả.Đứa con rể đến nhà này, lại dám đánh vào- -----------------

Chương 1204