Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1203
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Thanh Quốc Bân võn đứng ở đẳng sau liền chạy nhanh ra trước, nói lớn: “Thanh quản gia, hắn chính là Bùi Nguyên Minh!”“Cậu Thanh Norton chính là bị cậu ta đánh thành người thực vật đó!”“Nhà họ Thanh ở Dương Thành của chúng tôi cũng chính vì cậu ta mới suy bại đến mức này!”“Còn nữa, Thanh Quốc Lai cũng là bị cậu ta đánh!”“Thanh quản gia, mau xử lý tên rác rưởi này đi!”“Cậu ta còn nói hoàn toàn xem thường nhà họ Thanh nước Mỹ, đây là phản nghịch, là nghiệp chướng mà!”Đám người nhà họ Thanh đều cười lạnh lùng, theo họ, Bùi Nguyên Minh chết chắc rôi.Và Thanh quản gia lúc này cũng đứng thẳng người lên, ông ấy lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Chính là mày đã đánh cậu Norton trở thành người thực vật sao?”Những tên côn đồ mặc bộ đồ ngũ thân tay chẽn màu trắng đang đứng cạnh ông ấy cũng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, sắc mặt lạnh lùng.“Đúng vậy, người là do tôi đánh, nhưng đáng tiếc là không có đánh chết cậu ấy”“Lần sau tôi sẽ nhớ cái bài học này, nếu đã ra tay thì phải trực tiếp đánh đến chết”Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ “hối lỗi”.Sau đó, anh nhìn Chung Nam Sơn cười, nói: “Thầy Sơn, lần này là do tôi suy nghĩ không thấu đáo, nhưng thây hãy yên tâm, không một ai trong những người này có thể thoát khỏi”“Bất kể bọn họ đã làm gì thầy, tôi cũng sẽ bồi hoàn gấp trăm lần”Chung Nam Sơn cau mày, muốn khuyên bảo Bùi Nguyên Minh, nhưng nghĩ đến hành vi trước đây của Thanh Tam Gia, ông ta thở dài rồi không lên tiếng.Đây được gọi là kẻ ác ắt sẽ có kẻ ác trị.Còn Thanh quản gia, người trước giờ luôn kiêu ngạo hống hách, nhìn thấy thái độ của Bùi Nguyên Minh lúc này, cũng không khỏi có hơi sửng sốt.Đây là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy, có người dám ngang tàng như thế trước mặt nhà họ Thanh nước Mỹ.Hành động như vậy có gì khác với vuốt râu hùm đâu chứ? Trước đây, người nhà họ Thanh ở Dương Thành đã nói Bùi Nguyên Minh kiêu căng như thế nào, đáng ghét ra sao, Thanh quản gia đều không tin chút nào.Nhưng vào lúc này, bọn họ đã tin vào điêu đó.Bởi vì Bùi Nguyên Minh này ở trước mắt, còn ngạo mạn hơn những gì người nhà họ Thanh ở Dương Thành đã miêu tả!! “Nể tình của thầy Sơn, các người quỳ xuống, tự làm gãy hai tay thì tôi sẽ không giết các người.”Bùi Nguyên Minh lạnh lùng lên tiếng.“Quỳ xuống? Tự làm gãy hai tay?”Thanh quản gia cười khẩy.- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Thanh Quốc Bân võn đứng ở đẳng sau liền chạy nhanh ra trước, nói lớn: “Thanh quản gia, hắn chính là Bùi Nguyên Minh!”
“Cậu Thanh Norton chính là bị cậu ta đánh thành người thực vật đó!”
“Nhà họ Thanh ở Dương Thành của chúng tôi cũng chính vì cậu ta mới suy bại đến mức này!”
“Còn nữa, Thanh Quốc Lai cũng là bị cậu ta đánh!”
“Thanh quản gia, mau xử lý tên rác rưởi này đi!”
“Cậu ta còn nói hoàn toàn xem thường nhà họ Thanh nước Mỹ, đây là phản nghịch, là nghiệp chướng mà!”
Đám người nhà họ Thanh đều cười lạnh lùng, theo họ, Bùi Nguyên Minh chết chắc rôi.
Và Thanh quản gia lúc này cũng đứng thẳng người lên, ông ấy lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Chính là mày đã đánh cậu Norton trở thành người thực vật sao?”
Những tên côn đồ mặc bộ đồ ngũ thân tay chẽn màu trắng đang đứng cạnh ông ấy cũng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, sắc mặt lạnh lùng.
“Đúng vậy, người là do tôi đánh, nhưng đáng tiếc là không có đánh chết cậu ấy”
“Lần sau tôi sẽ nhớ cái bài học này, nếu đã ra tay thì phải trực tiếp đánh đến chết”
Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ “hối lỗi”
.
Sau đó, anh nhìn Chung Nam Sơn cười, nói: “Thầy Sơn, lần này là do tôi suy nghĩ không thấu đáo, nhưng thây hãy yên tâm, không một ai trong những người này có thể thoát khỏi”
“Bất kể bọn họ đã làm gì thầy, tôi cũng sẽ bồi hoàn gấp trăm lần”
Chung Nam Sơn cau mày, muốn khuyên bảo Bùi Nguyên Minh, nhưng nghĩ đến hành vi trước đây của Thanh Tam Gia, ông ta thở dài rồi không lên tiếng.
Đây được gọi là kẻ ác ắt sẽ có kẻ ác trị.
Còn Thanh quản gia, người trước giờ luôn kiêu ngạo hống hách, nhìn thấy thái độ của Bùi Nguyên Minh lúc này, cũng không khỏi có hơi sửng sốt.
Đây là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy, có người dám ngang tàng như thế trước mặt nhà họ Thanh nước Mỹ.
Hành động như vậy có gì khác với vuốt râu hùm đâu chứ? Trước đây, người nhà họ Thanh ở Dương Thành đã nói Bùi Nguyên Minh kiêu căng như thế nào, đáng ghét ra sao, Thanh quản gia đều không tin chút nào.
Nhưng vào lúc này, bọn họ đã tin vào điêu đó.
Bởi vì Bùi Nguyên Minh này ở trước mắt, còn ngạo mạn hơn những gì người nhà họ Thanh ở Dương Thành đã miêu tả!! “Nể tình của thầy Sơn, các người quỳ xuống, tự làm gãy hai tay thì tôi sẽ không giết các người.”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng lên tiếng.
“Quỳ xuống? Tự làm gãy hai tay?”
Thanh quản gia cười khẩy.
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Thanh Quốc Bân võn đứng ở đẳng sau liền chạy nhanh ra trước, nói lớn: “Thanh quản gia, hắn chính là Bùi Nguyên Minh!”“Cậu Thanh Norton chính là bị cậu ta đánh thành người thực vật đó!”“Nhà họ Thanh ở Dương Thành của chúng tôi cũng chính vì cậu ta mới suy bại đến mức này!”“Còn nữa, Thanh Quốc Lai cũng là bị cậu ta đánh!”“Thanh quản gia, mau xử lý tên rác rưởi này đi!”“Cậu ta còn nói hoàn toàn xem thường nhà họ Thanh nước Mỹ, đây là phản nghịch, là nghiệp chướng mà!”Đám người nhà họ Thanh đều cười lạnh lùng, theo họ, Bùi Nguyên Minh chết chắc rôi.Và Thanh quản gia lúc này cũng đứng thẳng người lên, ông ấy lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Chính là mày đã đánh cậu Norton trở thành người thực vật sao?”Những tên côn đồ mặc bộ đồ ngũ thân tay chẽn màu trắng đang đứng cạnh ông ấy cũng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, sắc mặt lạnh lùng.“Đúng vậy, người là do tôi đánh, nhưng đáng tiếc là không có đánh chết cậu ấy”“Lần sau tôi sẽ nhớ cái bài học này, nếu đã ra tay thì phải trực tiếp đánh đến chết”Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ “hối lỗi”.Sau đó, anh nhìn Chung Nam Sơn cười, nói: “Thầy Sơn, lần này là do tôi suy nghĩ không thấu đáo, nhưng thây hãy yên tâm, không một ai trong những người này có thể thoát khỏi”“Bất kể bọn họ đã làm gì thầy, tôi cũng sẽ bồi hoàn gấp trăm lần”Chung Nam Sơn cau mày, muốn khuyên bảo Bùi Nguyên Minh, nhưng nghĩ đến hành vi trước đây của Thanh Tam Gia, ông ta thở dài rồi không lên tiếng.Đây được gọi là kẻ ác ắt sẽ có kẻ ác trị.Còn Thanh quản gia, người trước giờ luôn kiêu ngạo hống hách, nhìn thấy thái độ của Bùi Nguyên Minh lúc này, cũng không khỏi có hơi sửng sốt.Đây là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy, có người dám ngang tàng như thế trước mặt nhà họ Thanh nước Mỹ.Hành động như vậy có gì khác với vuốt râu hùm đâu chứ? Trước đây, người nhà họ Thanh ở Dương Thành đã nói Bùi Nguyên Minh kiêu căng như thế nào, đáng ghét ra sao, Thanh quản gia đều không tin chút nào.Nhưng vào lúc này, bọn họ đã tin vào điêu đó.Bởi vì Bùi Nguyên Minh này ở trước mắt, còn ngạo mạn hơn những gì người nhà họ Thanh ở Dương Thành đã miêu tả!! “Nể tình của thầy Sơn, các người quỳ xuống, tự làm gãy hai tay thì tôi sẽ không giết các người.”Bùi Nguyên Minh lạnh lùng lên tiếng.“Quỳ xuống? Tự làm gãy hai tay?”Thanh quản gia cười khẩy.- -----------------