Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 241: Chương 241
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Mai Hương vừa nghe, biết không nên hỏi thêm nữa, cuối cùng chỉ có thể cứng rắn để lại một nghìn tệ, dẫn Vương Thần Thần rời đi.Lúc rời đi, Vương Thần Thần còn ba bước ngoảnh lại.Thiếu niên tóc vàng chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ vẫy tay với cậu bé , tuy khoảng cách xa xôi, nhưng có thể thấy, chỉ mới một ngày, thiếu niên cũng không nỡ chia tay em trai vô tình ' nhặt ' được này .Về đến nhà, xe máy điện của Triệu Mai Hương vừa dừng lại, người của ủy ban khu phố liền dẫn theo cảnh sát đến, nói là đã tìm được manh mối của Vương Thần Thần.Nhưng vừa cúi đầu, liền thấy Vương Thần Thần bên cạnh Triệu Mai Hương."Tôi vừa mới tìm được."Triệu Mai Hương nói.Người của ủy ban khu phố gật đầu, "Tìm được là tốt rồi, vừa tìm được manh mối, cô không biết, chúng tôi sợ muốn chết, Thần Thần vậy mà bị một thiếu niên tóc vàng dẫn đi.""Chúng tôi đều bị hù c.h.ế.t khiếp. Sợ có chuyện không may xảy ra với thằng bé ."Đồng chí cảnh sát thì vỗ đầu Vương Thần Thần, nói với nó: "Bé con, sau này ngàn vạn lần đừng đi theo người lạ nữa nhé." Đồng thời anh ta cũng dặn dò Triệu Mai Hương, bình thường nhất định phải trông chừng con mình cho kỹ, lần này may mắn, lần sau thì không biết thế nào.Nghe lời của người ủy ban khu phố và cảnh sát, Triệu Mai Hương không nhịn được kể lại chuyện vừa xảy ra.Nghe nói đối phương là vì tưởng Vương Thần Thần không có bố mẹ, mới dẫn đi, hai người hơi kinh ngạc.Nhưng cuối cùng đều nói: "Chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, nếu đối phương thật sự chưa thành niên, bố mẹ đều đã mất, cũng sẽ cung cấp một số hỗ trợ và giúp đỡ.""Tốt tốt tốt."Triệu Mai Hương liên tục gật đầu, đồng thời nói: "Nếu có tin tức, cũng báo cho tôi biết, tôi cũng muốn đóng góp một phần sức lực. Thiếu niên đó là người tốt !"Sau khi cảnh sát và người của ủy ban khu phố rời đi, Triệu Mai Hương nói lời cảm ơn với Kỷ Dao Quang, xoát lễ vật trị giá 3000 , sau đó offline.Kỷ Dao Quang nhìn làn đạ , có người hỏi thiếu niên tóc vàng nhìn có vẻ rất tốt bụng, tại sao lại nhuộm tóc vàng, cũng có người tò mò , cuộc sống sau này của cậu ta sẽ như thế nào?Đối với những câu hỏi này, Kỷ Dao Quang mím môi suy nghĩ một chút , sau đó vẫn trả lời: "Cậu ta tên là Tôn Lương Thực, bố mẹ mất sớm, được ông bà nội nuôi lớn, sau này ông bà mất, họ hàng xung quanh không ai muốn nhận nuôi, liền bắt đầu lang thang." "Còn lý do cậu ta nhuộm tóc vàng, là vì trước đây cậu ta từng bị bắt nạt, muốn khiến mình trông có vẻ khó bắt nạt, giống phần tử xấu , nên mới nhuộm tóc."
Triệu Mai Hương vừa nghe, biết không nên hỏi thêm nữa, cuối cùng chỉ có thể cứng rắn để lại một nghìn tệ, dẫn Vương Thần Thần rời đi.
Lúc rời đi, Vương Thần Thần còn ba bước ngoảnh lại.
Thiếu niên tóc vàng chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ vẫy tay với cậu bé , tuy khoảng cách xa xôi, nhưng có thể thấy, chỉ mới một ngày, thiếu niên cũng không nỡ chia tay em trai vô tình ' nhặt ' được này .
Về đến nhà, xe máy điện của Triệu Mai Hương vừa dừng lại, người của ủy ban khu phố liền dẫn theo cảnh sát đến, nói là đã tìm được manh mối của Vương Thần Thần.
Nhưng vừa cúi đầu, liền thấy Vương Thần Thần bên cạnh Triệu Mai Hương.
"Tôi vừa mới tìm được."
Triệu Mai Hương nói.
Người của ủy ban khu phố gật đầu, "Tìm được là tốt rồi, vừa tìm được manh mối, cô không biết, chúng tôi sợ muốn chết, Thần Thần vậy mà bị một thiếu niên tóc vàng dẫn đi."
"Chúng tôi đều bị hù c.h.ế.t khiếp. Sợ có chuyện không may xảy ra với thằng bé ."
Đồng chí cảnh sát thì vỗ đầu Vương Thần Thần, nói với nó: "Bé con, sau này ngàn vạn lần đừng đi theo người lạ nữa nhé."
Đồng thời anh ta cũng dặn dò Triệu Mai Hương, bình thường nhất định phải trông chừng con mình cho kỹ, lần này may mắn, lần sau thì không biết thế nào.
Nghe lời của người ủy ban khu phố và cảnh sát, Triệu Mai Hương không nhịn được kể lại chuyện vừa xảy ra.
Nghe nói đối phương là vì tưởng Vương Thần Thần không có bố mẹ, mới dẫn đi, hai người hơi kinh ngạc.
Nhưng cuối cùng đều nói: "Chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, nếu đối phương thật sự chưa thành niên, bố mẹ đều đã mất, cũng sẽ cung cấp một số hỗ trợ và giúp đỡ."
"Tốt tốt tốt."
Triệu Mai Hương liên tục gật đầu, đồng thời nói: "Nếu có tin tức, cũng báo cho tôi biết, tôi cũng muốn đóng góp một phần sức lực. Thiếu niên đó là người tốt !"
Sau khi cảnh sát và người của ủy ban khu phố rời đi, Triệu Mai Hương nói lời cảm ơn với Kỷ Dao Quang, xoát lễ vật trị giá 3000 , sau đó offline.
Kỷ Dao Quang nhìn làn đạ , có người hỏi thiếu niên tóc vàng nhìn có vẻ rất tốt bụng, tại sao lại nhuộm tóc vàng, cũng có người tò mò , cuộc sống sau này của cậu ta sẽ như thế nào?
Đối với những câu hỏi này, Kỷ Dao Quang mím môi suy nghĩ một chút , sau đó vẫn trả lời: "Cậu ta tên là Tôn Lương Thực, bố mẹ mất sớm, được ông bà nội nuôi lớn, sau này ông bà mất, họ hàng xung quanh không ai muốn nhận nuôi, liền bắt đầu lang thang."
"Còn lý do cậu ta nhuộm tóc vàng, là vì trước đây cậu ta từng bị bắt nạt, muốn khiến mình trông có vẻ khó bắt nạt, giống phần tử xấu , nên mới nhuộm tóc."
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Mai Hương vừa nghe, biết không nên hỏi thêm nữa, cuối cùng chỉ có thể cứng rắn để lại một nghìn tệ, dẫn Vương Thần Thần rời đi.Lúc rời đi, Vương Thần Thần còn ba bước ngoảnh lại.Thiếu niên tóc vàng chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ vẫy tay với cậu bé , tuy khoảng cách xa xôi, nhưng có thể thấy, chỉ mới một ngày, thiếu niên cũng không nỡ chia tay em trai vô tình ' nhặt ' được này .Về đến nhà, xe máy điện của Triệu Mai Hương vừa dừng lại, người của ủy ban khu phố liền dẫn theo cảnh sát đến, nói là đã tìm được manh mối của Vương Thần Thần.Nhưng vừa cúi đầu, liền thấy Vương Thần Thần bên cạnh Triệu Mai Hương."Tôi vừa mới tìm được."Triệu Mai Hương nói.Người của ủy ban khu phố gật đầu, "Tìm được là tốt rồi, vừa tìm được manh mối, cô không biết, chúng tôi sợ muốn chết, Thần Thần vậy mà bị một thiếu niên tóc vàng dẫn đi.""Chúng tôi đều bị hù c.h.ế.t khiếp. Sợ có chuyện không may xảy ra với thằng bé ."Đồng chí cảnh sát thì vỗ đầu Vương Thần Thần, nói với nó: "Bé con, sau này ngàn vạn lần đừng đi theo người lạ nữa nhé." Đồng thời anh ta cũng dặn dò Triệu Mai Hương, bình thường nhất định phải trông chừng con mình cho kỹ, lần này may mắn, lần sau thì không biết thế nào.Nghe lời của người ủy ban khu phố và cảnh sát, Triệu Mai Hương không nhịn được kể lại chuyện vừa xảy ra.Nghe nói đối phương là vì tưởng Vương Thần Thần không có bố mẹ, mới dẫn đi, hai người hơi kinh ngạc.Nhưng cuối cùng đều nói: "Chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, nếu đối phương thật sự chưa thành niên, bố mẹ đều đã mất, cũng sẽ cung cấp một số hỗ trợ và giúp đỡ.""Tốt tốt tốt."Triệu Mai Hương liên tục gật đầu, đồng thời nói: "Nếu có tin tức, cũng báo cho tôi biết, tôi cũng muốn đóng góp một phần sức lực. Thiếu niên đó là người tốt !"Sau khi cảnh sát và người của ủy ban khu phố rời đi, Triệu Mai Hương nói lời cảm ơn với Kỷ Dao Quang, xoát lễ vật trị giá 3000 , sau đó offline.Kỷ Dao Quang nhìn làn đạ , có người hỏi thiếu niên tóc vàng nhìn có vẻ rất tốt bụng, tại sao lại nhuộm tóc vàng, cũng có người tò mò , cuộc sống sau này của cậu ta sẽ như thế nào?Đối với những câu hỏi này, Kỷ Dao Quang mím môi suy nghĩ một chút , sau đó vẫn trả lời: "Cậu ta tên là Tôn Lương Thực, bố mẹ mất sớm, được ông bà nội nuôi lớn, sau này ông bà mất, họ hàng xung quanh không ai muốn nhận nuôi, liền bắt đầu lang thang." "Còn lý do cậu ta nhuộm tóc vàng, là vì trước đây cậu ta từng bị bắt nạt, muốn khiến mình trông có vẻ khó bắt nạt, giống phần tử xấu , nên mới nhuộm tóc."