Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 242: Chương 242
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Về phần tương lai của cậu ta, dưới sự giúp đỡ của ủy ban khu phố và cảnh sát, cậu ta sẽ có chỗ ăn ở đàng hoàng , sẽ hoàn thành chương trình học cơ bản, sau đó sẽ có một công việc ổn định."Nghe đến đây, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, dù sao mọi người đều mong muốn, người tốt sẽ được báo đáp.[Haiz, nhưng dù sao đi nữa, cậu ta vẫn là một mình.][Tôi thật sự không muốn nhìn thấy những người tốt mà có hoàn cảnh như vậy . Bản thân tôi thì không có năng lực gì, nhưng mỗi lần thấy như vậy, đều sẽ hận mình quá vô dụng không giúp được gì.][Lầu trên, bạn có suy nghĩ như vậy chứng tỏ bạn có một trái tim nhân hậu, vậy là rất tốt rồi.][Đúng vậy, khổ nạn quá nhiều, luôn có người chịu khổ, thực ra mọi người đều là người cùng khổ. Chỉ là mỗi người lại có nỗi khổ khác nhau mà thôi !]Kỷ Dao Quang xua tay, "Được rồi, túi phúc tiếp theo chuẩn bị được phát đây . Mọi người hãy sẵn sàng nhé !"Túi phúc được phát ra , trong lúc chờ đợi kết quả từ hệ thống , Kỷ Dao Quang tranh thủ quyên góp một số tiền nhỏ cho cơ quan phúc lợi địa phương nơi Triệu Mai Hương sinh sống , số tiền này, cuối cùng cũng sẽ rất trùng hợp được dùng cho việc hỗ trợ Tôn Lương Thực. Tuy bản thân còn mắc một đống nợ, nhưng người sống, cũng không thể quá mức ích kỷ, việc cần thiết thì vẫn phải bỏ được dùng tiền .Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo : “Chúc mừng 【 giọng nói tạp cục đá 】đã may mắn nhận được túi phúc , có thể nối mạch.”Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch, màn hình lại chia đôi.Phía đối diện, là một chàng trai trẻ, ngoại hình khá bình thường, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh, thấy mình được đoạt được , cũng không hề tỏ ra khoa trương mà rất bình tĩnh, lịch sự."Chào đại sư, tôi tên là Cao Nguyên Hoa, năm nay 26 tuổi, tôi muốn hỏi, bạn gái tôi có ngoại tình không."Cao Nguyên Hoa ấp úng nói.[Tình huống gì vậy ? Nghi ngờ bạn gái ngoại tình ? Sao anh trực tiếp hỏi cô ấy ?][Đúng vậy, hỏi đại sư ở đây làm gì, còn tốn ba nghìn tệ, anh đưa số tiền này cho bạn gái anh, bạn gái anh chắc chắn sẽ nói cho anh biết.][Ha ha ha ha, lầu trên muốn làm tôi cười c.h.ế.t sao ? Nhưng mà anh trai này có thể đưa số tiền này cho tôi, tôi đi điều tra cho anh.][Lầu trên , bàn tính bạn đánh quá vang , ở nhà tôi vẫn còn nghe thấy được .]Thấy làn đạn trêu chọc, Cao Nguyên Hoa rất ngại ngùng, "Thật ra , tháng trước chúng tôi đã đính hôn rồi, bây giờ hỏi, có vẻ không tốt lắm, nhưng trong lòng tôi lại có khúc mắc, không giải toả được sẽ cảm thấy rất khó chịu mà lại sợ nói với cô ấy sẽ nảy sinh mẫu thuẫn , cho nên mới muốn hỏi Kỷ Sư."
"Về phần tương lai của cậu ta, dưới sự giúp đỡ của ủy ban khu phố và cảnh sát, cậu ta sẽ có chỗ ăn ở đàng hoàng , sẽ hoàn thành chương trình học cơ bản, sau đó sẽ có một công việc ổn định."
Nghe đến đây, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, dù sao mọi người đều mong muốn, người tốt sẽ được báo đáp.
[Haiz, nhưng dù sao đi nữa, cậu ta vẫn là một mình.]
[Tôi thật sự không muốn nhìn thấy những người tốt mà có hoàn cảnh như vậy . Bản thân tôi thì không có năng lực gì, nhưng mỗi lần thấy như vậy, đều sẽ hận mình quá vô dụng không giúp được gì.]
[Lầu trên, bạn có suy nghĩ như vậy chứng tỏ bạn có một trái tim nhân hậu, vậy là rất tốt rồi.]
[Đúng vậy, khổ nạn quá nhiều, luôn có người chịu khổ, thực ra mọi người đều là người cùng khổ. Chỉ là mỗi người lại có nỗi khổ khác nhau mà thôi !]
Kỷ Dao Quang xua tay, "Được rồi, túi phúc tiếp theo chuẩn bị được phát đây . Mọi người hãy sẵn sàng nhé !"
Túi phúc được phát ra , trong lúc chờ đợi kết quả từ hệ thống , Kỷ Dao Quang tranh thủ quyên góp một số tiền nhỏ cho cơ quan phúc lợi địa phương nơi Triệu Mai Hương sinh sống , số tiền này, cuối cùng cũng sẽ rất trùng hợp được dùng cho việc hỗ trợ Tôn Lương Thực.
Tuy bản thân còn mắc một đống nợ, nhưng người sống, cũng không thể quá mức ích kỷ, việc cần thiết thì vẫn phải bỏ được dùng tiền .
Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :
“Chúc mừng 【 giọng nói tạp cục đá 】đã may mắn nhận được túi phúc , có thể nối mạch.”
Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch, màn hình lại chia đôi.
Phía đối diện, là một chàng trai trẻ, ngoại hình khá bình thường, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh, thấy mình được đoạt được , cũng không hề tỏ ra khoa trương mà rất bình tĩnh, lịch sự.
"Chào đại sư, tôi tên là Cao Nguyên Hoa, năm nay 26 tuổi, tôi muốn hỏi, bạn gái tôi có ngoại tình không."
Cao Nguyên Hoa ấp úng nói.
[Tình huống gì vậy ? Nghi ngờ bạn gái ngoại tình ? Sao anh trực tiếp hỏi cô ấy ?]
[Đúng vậy, hỏi đại sư ở đây làm gì, còn tốn ba nghìn tệ, anh đưa số tiền này cho bạn gái anh, bạn gái anh chắc chắn sẽ nói cho anh biết.]
[Ha ha ha ha, lầu trên muốn làm tôi cười c.h.ế.t sao ? Nhưng mà anh trai này có thể đưa số tiền này cho tôi, tôi đi điều tra cho anh.]
[Lầu trên , bàn tính bạn đánh quá vang , ở nhà tôi vẫn còn nghe thấy được .]
Thấy làn đạn trêu chọc, Cao Nguyên Hoa rất ngại ngùng, "Thật ra , tháng trước chúng tôi đã đính hôn rồi, bây giờ hỏi, có vẻ không tốt lắm, nhưng trong lòng tôi lại có khúc mắc, không giải toả được sẽ cảm thấy rất khó chịu mà lại sợ nói với cô ấy sẽ nảy sinh mẫu thuẫn , cho nên mới muốn hỏi Kỷ Sư."
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Về phần tương lai của cậu ta, dưới sự giúp đỡ của ủy ban khu phố và cảnh sát, cậu ta sẽ có chỗ ăn ở đàng hoàng , sẽ hoàn thành chương trình học cơ bản, sau đó sẽ có một công việc ổn định."Nghe đến đây, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, dù sao mọi người đều mong muốn, người tốt sẽ được báo đáp.[Haiz, nhưng dù sao đi nữa, cậu ta vẫn là một mình.][Tôi thật sự không muốn nhìn thấy những người tốt mà có hoàn cảnh như vậy . Bản thân tôi thì không có năng lực gì, nhưng mỗi lần thấy như vậy, đều sẽ hận mình quá vô dụng không giúp được gì.][Lầu trên, bạn có suy nghĩ như vậy chứng tỏ bạn có một trái tim nhân hậu, vậy là rất tốt rồi.][Đúng vậy, khổ nạn quá nhiều, luôn có người chịu khổ, thực ra mọi người đều là người cùng khổ. Chỉ là mỗi người lại có nỗi khổ khác nhau mà thôi !]Kỷ Dao Quang xua tay, "Được rồi, túi phúc tiếp theo chuẩn bị được phát đây . Mọi người hãy sẵn sàng nhé !"Túi phúc được phát ra , trong lúc chờ đợi kết quả từ hệ thống , Kỷ Dao Quang tranh thủ quyên góp một số tiền nhỏ cho cơ quan phúc lợi địa phương nơi Triệu Mai Hương sinh sống , số tiền này, cuối cùng cũng sẽ rất trùng hợp được dùng cho việc hỗ trợ Tôn Lương Thực. Tuy bản thân còn mắc một đống nợ, nhưng người sống, cũng không thể quá mức ích kỷ, việc cần thiết thì vẫn phải bỏ được dùng tiền .Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo : “Chúc mừng 【 giọng nói tạp cục đá 】đã may mắn nhận được túi phúc , có thể nối mạch.”Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch, màn hình lại chia đôi.Phía đối diện, là một chàng trai trẻ, ngoại hình khá bình thường, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh, thấy mình được đoạt được , cũng không hề tỏ ra khoa trương mà rất bình tĩnh, lịch sự."Chào đại sư, tôi tên là Cao Nguyên Hoa, năm nay 26 tuổi, tôi muốn hỏi, bạn gái tôi có ngoại tình không."Cao Nguyên Hoa ấp úng nói.[Tình huống gì vậy ? Nghi ngờ bạn gái ngoại tình ? Sao anh trực tiếp hỏi cô ấy ?][Đúng vậy, hỏi đại sư ở đây làm gì, còn tốn ba nghìn tệ, anh đưa số tiền này cho bạn gái anh, bạn gái anh chắc chắn sẽ nói cho anh biết.][Ha ha ha ha, lầu trên muốn làm tôi cười c.h.ế.t sao ? Nhưng mà anh trai này có thể đưa số tiền này cho tôi, tôi đi điều tra cho anh.][Lầu trên , bàn tính bạn đánh quá vang , ở nhà tôi vẫn còn nghe thấy được .]Thấy làn đạn trêu chọc, Cao Nguyên Hoa rất ngại ngùng, "Thật ra , tháng trước chúng tôi đã đính hôn rồi, bây giờ hỏi, có vẻ không tốt lắm, nhưng trong lòng tôi lại có khúc mắc, không giải toả được sẽ cảm thấy rất khó chịu mà lại sợ nói với cô ấy sẽ nảy sinh mẫu thuẫn , cho nên mới muốn hỏi Kỷ Sư."