Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 282: Chương 282
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bỗng nhiên, Phó Duật Từ như một cơn gió, xuất hiện trước mặt Kỷ Dao Quang, sau đó cô chỉ kịp nhìn thấy Phó Duật Từ hai mắt đỏ ngầu, cánh tay giơ lên , một chưởng đem người đàn ông mang mặt nạ đánh bay .Đúng vậy ! Chính là đánh bay nghĩa đen .Người đàn ông văng ra xa , rơi xuống đất, nôn ra máu."Phó Duật Từ!"Kỷ Dao Quang gọi.Người đàn ông nhìn Phó Duật Từ, nở một nụ cười khinh thường , buông lời châm biếm: "Rồi sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ trở thành ta."Nói xong, hắn ta biến mất tại chỗ.Còn Phó Duật Từ một chiêu đoạt mạng vừa ra , chờ sau khi tên kia biến mất thì toàn thân thả lỏng , hai mắt trắng dã, lại một lần nữa ngất xỉu.Kỷ Dao Quang: ..." Đã nói không được , còn ham thể hiện , haiz."Kỷ Dao Quang thở dài, cõng Phó Duật Từ lên lưng.Đầu Phó Duật Từ tựa vào vai Kỷ Dao Quang, dù đã hôn mê vẫn kiên quyết không thể để bản lĩnh của bản thân bị hiểu lầm , đầu ghé vào bên tai Kỷ Dao Quang , phả ra nhiệt khí như có như không , miệng lẩm bẩm : "Tôi được."Kỷ Dao Quang: ...Khi Phó Duật Từ mở mắt ra lần nữa, đã ở trong bệnh viện của mình.Anh mất một lúc mới tỉnh táo lại, rồi đột nhiên nhớ ra mình đang chiến đấu cùng Kỷ Dao Quang, chuyện sau đó thì anh không còn ấn tượng gì nữa . Sao đột nhiên lại tỉnh lại ở nơi này ?Kỷ Dao Quang thế nào rồi!?Phó Duật Từ vội vàng đứng dậy, chuẩn bị đi tìm Kỷ Dao Quang.Đúng lúc này, Kỷ Dao Quang đi vào, "Sao cậu lại dậy rồi? Mau nằm xuống."Nhìn thấy Kỷ Dao Quang, Phó Duật Từ thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn nằm xuống giường, đôi mắt không chớp nhìn Kỷ Dao Quang."Cậu nhìn tôi làm gì? Ăn chút gì đi."Kỷ Dao Quang đưa cho anh một cốc cháo, "Cậu đã tỉnh , tôi cũng nên đi rồi. Lần sau đừng như vậy nữa, tôi đã nói rồi, cậu cứ như vậy, sẽ không sống lâu được đâu.""Ừ."Phó Duật Từ thái độ ngoan ngoãn , biết nghe lời phải nhanh chóng đồng ý.Nhưng Kỷ Dao Quang biết, đây đều là biểu hiện giả, lần sau cậu ta khẳng định vẫn chứng nào tật nấy , một chút cũng không nhớ những gì hứa hẹn với cô ngày hôm nay như cậu ta đang thể hiện lúc này .Kỷ Dao Quang thở dài, cũng không biết nên nói Phó Duật Từ thế nào."Thôi, cậu nghỉ ngơi cho tốt đi."Kỷ Dao Quang nói.Phó Duật Từ lại mở miệng: "Cậu muốn đi tìm Tư Lâm sao?""Phải."Kỷ Dao Quang trả lời.Phó Duật Từ nheo mắt."Anh ta còn nợ tôi không ít tiền, chi phí lần này ra ngoài công tác , còn có tiền thưởng của nhiều người bị truy nã như vậy, tôi nhất định phải đi tìm anh ta lĩnh thưởng ."Kỷ Dao Quang thẳng thắn nói .
Bỗng nhiên, Phó Duật Từ như một cơn gió, xuất hiện trước mặt Kỷ Dao Quang, sau đó cô chỉ kịp nhìn thấy Phó Duật Từ hai mắt đỏ ngầu, cánh tay giơ lên , một chưởng đem người đàn ông mang mặt nạ đánh bay .
Đúng vậy ! Chính là đánh bay nghĩa đen .
Người đàn ông văng ra xa , rơi xuống đất, nôn ra máu.
"Phó Duật Từ!"
Kỷ Dao Quang gọi.
Người đàn ông nhìn Phó Duật Từ, nở một nụ cười khinh thường , buông lời châm biếm: "Rồi sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ trở thành ta."
Nói xong, hắn ta biến mất tại chỗ.
Còn Phó Duật Từ một chiêu đoạt mạng vừa ra , chờ sau khi tên kia biến mất thì toàn thân thả lỏng , hai mắt trắng dã, lại một lần nữa ngất xỉu.
Kỷ Dao Quang: ...
" Đã nói không được , còn ham thể hiện , haiz."
Kỷ Dao Quang thở dài, cõng Phó Duật Từ lên lưng.
Đầu Phó Duật Từ tựa vào vai Kỷ Dao Quang, dù đã hôn mê vẫn kiên quyết không thể để bản lĩnh của bản thân bị hiểu lầm , đầu ghé vào bên tai Kỷ Dao Quang , phả ra nhiệt khí như có như không , miệng lẩm bẩm : "Tôi được."
Kỷ Dao Quang: ...
Khi Phó Duật Từ mở mắt ra lần nữa, đã ở trong bệnh viện của mình.
Anh mất một lúc mới tỉnh táo lại, rồi đột nhiên nhớ ra mình đang chiến đấu cùng Kỷ Dao Quang, chuyện sau đó thì anh không còn ấn tượng gì nữa . Sao đột nhiên lại tỉnh lại ở nơi này ?
Kỷ Dao Quang thế nào rồi!?
Phó Duật Từ vội vàng đứng dậy, chuẩn bị đi tìm Kỷ Dao Quang.
Đúng lúc này, Kỷ Dao Quang đi vào, "Sao cậu lại dậy rồi? Mau nằm xuống."
Nhìn thấy Kỷ Dao Quang, Phó Duật Từ thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn nằm xuống giường, đôi mắt không chớp nhìn Kỷ Dao Quang.
"Cậu nhìn tôi làm gì? Ăn chút gì đi."
Kỷ Dao Quang đưa cho anh một cốc cháo, "Cậu đã tỉnh , tôi cũng nên đi rồi. Lần sau đừng như vậy nữa, tôi đã nói rồi, cậu cứ như vậy, sẽ không sống lâu được đâu."
"Ừ."
Phó Duật Từ thái độ ngoan ngoãn , biết nghe lời phải nhanh chóng đồng ý.
Nhưng Kỷ Dao Quang biết, đây đều là biểu hiện giả, lần sau cậu ta khẳng định vẫn chứng nào tật nấy , một chút cũng không nhớ những gì hứa hẹn với cô ngày hôm nay như cậu ta đang thể hiện lúc này .
Kỷ Dao Quang thở dài, cũng không biết nên nói Phó Duật Từ thế nào.
"Thôi, cậu nghỉ ngơi cho tốt đi."
Kỷ Dao Quang nói.
Phó Duật Từ lại mở miệng: "Cậu muốn đi tìm Tư Lâm sao?"
"Phải."
Kỷ Dao Quang trả lời.
Phó Duật Từ nheo mắt.
"Anh ta còn nợ tôi không ít tiền, chi phí lần này ra ngoài công tác , còn có tiền thưởng của nhiều người bị truy nã như vậy, tôi nhất định phải đi tìm anh ta lĩnh thưởng ."
Kỷ Dao Quang thẳng thắn nói .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bỗng nhiên, Phó Duật Từ như một cơn gió, xuất hiện trước mặt Kỷ Dao Quang, sau đó cô chỉ kịp nhìn thấy Phó Duật Từ hai mắt đỏ ngầu, cánh tay giơ lên , một chưởng đem người đàn ông mang mặt nạ đánh bay .Đúng vậy ! Chính là đánh bay nghĩa đen .Người đàn ông văng ra xa , rơi xuống đất, nôn ra máu."Phó Duật Từ!"Kỷ Dao Quang gọi.Người đàn ông nhìn Phó Duật Từ, nở một nụ cười khinh thường , buông lời châm biếm: "Rồi sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ trở thành ta."Nói xong, hắn ta biến mất tại chỗ.Còn Phó Duật Từ một chiêu đoạt mạng vừa ra , chờ sau khi tên kia biến mất thì toàn thân thả lỏng , hai mắt trắng dã, lại một lần nữa ngất xỉu.Kỷ Dao Quang: ..." Đã nói không được , còn ham thể hiện , haiz."Kỷ Dao Quang thở dài, cõng Phó Duật Từ lên lưng.Đầu Phó Duật Từ tựa vào vai Kỷ Dao Quang, dù đã hôn mê vẫn kiên quyết không thể để bản lĩnh của bản thân bị hiểu lầm , đầu ghé vào bên tai Kỷ Dao Quang , phả ra nhiệt khí như có như không , miệng lẩm bẩm : "Tôi được."Kỷ Dao Quang: ...Khi Phó Duật Từ mở mắt ra lần nữa, đã ở trong bệnh viện của mình.Anh mất một lúc mới tỉnh táo lại, rồi đột nhiên nhớ ra mình đang chiến đấu cùng Kỷ Dao Quang, chuyện sau đó thì anh không còn ấn tượng gì nữa . Sao đột nhiên lại tỉnh lại ở nơi này ?Kỷ Dao Quang thế nào rồi!?Phó Duật Từ vội vàng đứng dậy, chuẩn bị đi tìm Kỷ Dao Quang.Đúng lúc này, Kỷ Dao Quang đi vào, "Sao cậu lại dậy rồi? Mau nằm xuống."Nhìn thấy Kỷ Dao Quang, Phó Duật Từ thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn nằm xuống giường, đôi mắt không chớp nhìn Kỷ Dao Quang."Cậu nhìn tôi làm gì? Ăn chút gì đi."Kỷ Dao Quang đưa cho anh một cốc cháo, "Cậu đã tỉnh , tôi cũng nên đi rồi. Lần sau đừng như vậy nữa, tôi đã nói rồi, cậu cứ như vậy, sẽ không sống lâu được đâu.""Ừ."Phó Duật Từ thái độ ngoan ngoãn , biết nghe lời phải nhanh chóng đồng ý.Nhưng Kỷ Dao Quang biết, đây đều là biểu hiện giả, lần sau cậu ta khẳng định vẫn chứng nào tật nấy , một chút cũng không nhớ những gì hứa hẹn với cô ngày hôm nay như cậu ta đang thể hiện lúc này .Kỷ Dao Quang thở dài, cũng không biết nên nói Phó Duật Từ thế nào."Thôi, cậu nghỉ ngơi cho tốt đi."Kỷ Dao Quang nói.Phó Duật Từ lại mở miệng: "Cậu muốn đi tìm Tư Lâm sao?""Phải."Kỷ Dao Quang trả lời.Phó Duật Từ nheo mắt."Anh ta còn nợ tôi không ít tiền, chi phí lần này ra ngoài công tác , còn có tiền thưởng của nhiều người bị truy nã như vậy, tôi nhất định phải đi tìm anh ta lĩnh thưởng ."Kỷ Dao Quang thẳng thắn nói .