Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 283: Chương 283

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Phó Duật Từ nghe Kỷ Dao Quang tìm Tư Lâm chỉ là vì chuyện lĩnh thưởng , tâm trạng tốt hơn không ít, sau đó lại nói với vẻ nặng nề: "Cậu rất thiếu tiền sao? Khoảng bao nhiêu, biết đâu tôi có thể giúp cậu ."Kỷ Dao Quang nghe vậy, vừa buồn cười vừa bất lực, cố ý lừa anh ta, " 1 tỷ. Cậu giúp được không?"Nga" 1 tỷ ? Tạm thời tôi không có nhiều như vậy, nhưng nếu thế chấp bệnh viện, còn có một số bất động sản, cùng xe của tôi, chắc là đủ ."Phó Duật Từ nói xong, cảm thấy còn khá khả thi, lập tức muốn bắt tay vào bắt đầu gom tiền cho Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang thật sự sợ Phó Duật Từ rồi, người này năng lực hành động không thể coi thường ."Không cần không cần, tôi đã trả được hơn một trăm triệu rồi . Đây đều là thứ cuối cùng người nhà cậu để lại cho cậu, cậu giữ gìn cho tốt đi, không nói nữa, tôi đi đây."Kỷ Dao Quang thật sự sợ nói thêm nữa, Phó Duật Từ lại từ một góc độ kỳ lạ bộ cô , sau đó làm chuyện bốc đồng.Phó Duật Từ nhìn bóng lưng Kỷ Dao Quang rời đi, ánh mắt mang theo vẻ ưu thương lại cô đơn , như một chú chó nhỏ bị chủ nhân ghét bỏ bỏ lại rồi !...Kỷ Dao Quang đi tìm Tư Lâm trước, Tư Lâm cùng lúc được bàn giao nhiều tội phạm truy nã như vậy , đang bận tới mức đầu óc quay cuồng .Có người đến tiếp đón cô, rất tò mò về cô.Dù sao cũng là người có khả năng xốc đại bản doanh của đám người bị Cục Quản lý Đặc thù truy nã đã lâu, cùng lúc đưa về nhiều nười như vậy , bản lĩnh hẳn là rất phi thường , sao lão đại lại không đào người ta về? "Xin chào, tôi tên là Kỳ Kỳ."Kỳ Kỳ ngại ngùng nói với Kỷ Dao Quang."Xin chào."Kỷ Dao Quang mỉm cười lễ phép đáp lại."Nghe nói cô đã giúp chúng tôi phá được một vụ án lớn như vậy, vậy cô phải hố lão đại của chúng tôi một món tiền thật lớn đấy ."Kỳ Kỳ nói với vẻ tinh nghịch.Kỷ Dao Quang có chút dở khóc dở cười với hành vi bán đứng chủ từ này , cũng không biết Tư Lâm là có bao nhiêu nhận người ghét bỏ , chỉ gật đầu cho đáp án khắng định: "Nhất định nhất định.""Nói gì mà vui vẻ vậy ? Nói xấu tôi ?"Tư Lâm đi vào.Kỳ Kỳ nói xấu sếp đương trường bị trảo bao , nháy mắt với Kỷ Dao Quang, vội vàng chạy mất.Tư Lâm cũng biết cấp dưới của mình đức hạnh là gì , lười truy cứu , sau khi vào liền đưa cho Kỷ Dao Quang một tấm chi phiếu."Đây là tiền thưởng phá án đã hứa với cô trước đó, còn tiền thưởng của những người đó, phải đợi sau khi thẩm vấn xong, kết án, mới có thể phê duyệt cho cô."Tư Lâm giải thích. 

Phó Duật Từ nghe Kỷ Dao Quang tìm Tư Lâm chỉ là vì chuyện lĩnh thưởng , tâm trạng tốt hơn không ít, sau đó lại nói với vẻ nặng nề: "Cậu rất thiếu tiền sao? Khoảng bao nhiêu, biết đâu tôi có thể giúp cậu ."

Kỷ Dao Quang nghe vậy, vừa buồn cười vừa bất lực, cố ý lừa anh ta, " 1 tỷ. Cậu giúp được không?"

Nga

" 1 tỷ ? Tạm thời tôi không có nhiều như vậy, nhưng nếu thế chấp bệnh viện, còn có một số bất động sản, cùng xe của tôi, chắc là đủ ."

Phó Duật Từ nói xong, cảm thấy còn khá khả thi, lập tức muốn bắt tay vào bắt đầu gom tiền cho Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang thật sự sợ Phó Duật Từ rồi, người này năng lực hành động không thể coi thường .

"Không cần không cần, tôi đã trả được hơn một trăm triệu rồi . Đây đều là thứ cuối cùng người nhà cậu để lại cho cậu, cậu giữ gìn cho tốt đi, không nói nữa, tôi đi đây."

Kỷ Dao Quang thật sự sợ nói thêm nữa, Phó Duật Từ lại từ một góc độ kỳ lạ bộ cô , sau đó làm chuyện bốc đồng.

Phó Duật Từ nhìn bóng lưng Kỷ Dao Quang rời đi, ánh mắt mang theo vẻ ưu thương lại cô đơn , như một chú chó nhỏ bị chủ nhân ghét bỏ bỏ lại rồi !

...

Kỷ Dao Quang đi tìm Tư Lâm trước, Tư Lâm cùng lúc được bàn giao nhiều tội phạm truy nã như vậy , đang bận tới mức đầu óc quay cuồng .

Có người đến tiếp đón cô, rất tò mò về cô.

Dù sao cũng là người có khả năng xốc đại bản doanh của đám người bị Cục Quản lý Đặc thù truy nã đã lâu, cùng lúc đưa về nhiều nười như vậy , bản lĩnh hẳn là rất phi thường , sao lão đại lại không đào người ta về?

 

"Xin chào, tôi tên là Kỳ Kỳ."

Kỳ Kỳ ngại ngùng nói với Kỷ Dao Quang.

"Xin chào."

Kỷ Dao Quang mỉm cười lễ phép đáp lại.

"Nghe nói cô đã giúp chúng tôi phá được một vụ án lớn như vậy, vậy cô phải hố lão đại của chúng tôi một món tiền thật lớn đấy ."

Kỳ Kỳ nói với vẻ tinh nghịch.

Kỷ Dao Quang có chút dở khóc dở cười với hành vi bán đứng chủ từ này , cũng không biết Tư Lâm là có bao nhiêu nhận người ghét bỏ , chỉ gật đầu cho đáp án khắng định: "Nhất định nhất định."

"Nói gì mà vui vẻ vậy ? Nói xấu tôi ?"

Tư Lâm đi vào.

Kỳ Kỳ nói xấu sếp đương trường bị trảo bao , nháy mắt với Kỷ Dao Quang, vội vàng chạy mất.

Tư Lâm cũng biết cấp dưới của mình đức hạnh là gì , lười truy cứu , sau khi vào liền đưa cho Kỷ Dao Quang một tấm chi phiếu.

"Đây là tiền thưởng phá án đã hứa với cô trước đó, còn tiền thưởng của những người đó, phải đợi sau khi thẩm vấn xong, kết án, mới có thể phê duyệt cho cô."

Tư Lâm giải thích.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Phó Duật Từ nghe Kỷ Dao Quang tìm Tư Lâm chỉ là vì chuyện lĩnh thưởng , tâm trạng tốt hơn không ít, sau đó lại nói với vẻ nặng nề: "Cậu rất thiếu tiền sao? Khoảng bao nhiêu, biết đâu tôi có thể giúp cậu ."Kỷ Dao Quang nghe vậy, vừa buồn cười vừa bất lực, cố ý lừa anh ta, " 1 tỷ. Cậu giúp được không?"Nga" 1 tỷ ? Tạm thời tôi không có nhiều như vậy, nhưng nếu thế chấp bệnh viện, còn có một số bất động sản, cùng xe của tôi, chắc là đủ ."Phó Duật Từ nói xong, cảm thấy còn khá khả thi, lập tức muốn bắt tay vào bắt đầu gom tiền cho Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang thật sự sợ Phó Duật Từ rồi, người này năng lực hành động không thể coi thường ."Không cần không cần, tôi đã trả được hơn một trăm triệu rồi . Đây đều là thứ cuối cùng người nhà cậu để lại cho cậu, cậu giữ gìn cho tốt đi, không nói nữa, tôi đi đây."Kỷ Dao Quang thật sự sợ nói thêm nữa, Phó Duật Từ lại từ một góc độ kỳ lạ bộ cô , sau đó làm chuyện bốc đồng.Phó Duật Từ nhìn bóng lưng Kỷ Dao Quang rời đi, ánh mắt mang theo vẻ ưu thương lại cô đơn , như một chú chó nhỏ bị chủ nhân ghét bỏ bỏ lại rồi !...Kỷ Dao Quang đi tìm Tư Lâm trước, Tư Lâm cùng lúc được bàn giao nhiều tội phạm truy nã như vậy , đang bận tới mức đầu óc quay cuồng .Có người đến tiếp đón cô, rất tò mò về cô.Dù sao cũng là người có khả năng xốc đại bản doanh của đám người bị Cục Quản lý Đặc thù truy nã đã lâu, cùng lúc đưa về nhiều nười như vậy , bản lĩnh hẳn là rất phi thường , sao lão đại lại không đào người ta về? "Xin chào, tôi tên là Kỳ Kỳ."Kỳ Kỳ ngại ngùng nói với Kỷ Dao Quang."Xin chào."Kỷ Dao Quang mỉm cười lễ phép đáp lại."Nghe nói cô đã giúp chúng tôi phá được một vụ án lớn như vậy, vậy cô phải hố lão đại của chúng tôi một món tiền thật lớn đấy ."Kỳ Kỳ nói với vẻ tinh nghịch.Kỷ Dao Quang có chút dở khóc dở cười với hành vi bán đứng chủ từ này , cũng không biết Tư Lâm là có bao nhiêu nhận người ghét bỏ , chỉ gật đầu cho đáp án khắng định: "Nhất định nhất định.""Nói gì mà vui vẻ vậy ? Nói xấu tôi ?"Tư Lâm đi vào.Kỳ Kỳ nói xấu sếp đương trường bị trảo bao , nháy mắt với Kỷ Dao Quang, vội vàng chạy mất.Tư Lâm cũng biết cấp dưới của mình đức hạnh là gì , lười truy cứu , sau khi vào liền đưa cho Kỷ Dao Quang một tấm chi phiếu."Đây là tiền thưởng phá án đã hứa với cô trước đó, còn tiền thưởng của những người đó, phải đợi sau khi thẩm vấn xong, kết án, mới có thể phê duyệt cho cô."Tư Lâm giải thích. 

Chương 283: Chương 283