Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 12: Chương 12

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đình: *hình ảnh bánh* *hình ảnh gà* Nhưng mà tại hại nghĩ ngày mai vẫn tiếp tục ăn gà cay Tứ Xuyên. Thịt gà mềm mọng thơm lừng cùng với sốt cay đặc chế, ngon xuất thần luôn. Sẽ ăn thử sườn sau khi đỡ nhớ thương gà.Khả Lộ: @Đình – Gà vẫn thua sườn nhé. Gà chỉ xứng đáng là lưu lượng thôi. Lên mặt bàn thì không thể so sánh với sườn được đâu. So về hương vị, kỹ thuật nấu, nhan sắc thì gà không đáng nhắc đến.Mai Mai: *hình ảnh đậu hũ* Đừng quên món đậu hũ nhất phẩm của mị cũng có phần trong đó. Có nghe thấy gì không “Nhất Phẩm” đó, món nào vượt qua được. Sườn và gà làm sao có thể địch lại đậu hũ mềm tan trong miệng cùng với nhân nõn tôm thịt tươi ngọt được. Rưới thêm nước sốt ngọt thanh đậm đà lên thì tất cả dẹp sang một bên để đậu hũ lên ngôi.Khả Lộ: @Mai Mai – Mặc dù tôi đã đã thử đậu hũ của bà nhưng mà xin lỗi nó chỉ xứng hàng lưu lượng với gà thôi, không lên được hàng đỉnh lưu đâu.Mai Mai: @Khả Lộ - Bà còn dám nhắc đến hả. Rõ ràng nói là hai người đổi cho nhau ăn cuối cùng bà ăn hết lúc nào không hay. Tôi không chấp nhận, để khi nào ăn thử hết món ăn mới đánh giá được. Bà làm bảng kẻ ghim ở đây đi, mai mốt mọi người đánh giá cho công bằng.Mao Tửu: Xin hỏi các vị đang bàn luận nội công tâm pháp hay bí thuật của môn phái nào vậy? Tại hạ nghe không hiểu một chút nào hết. Cầu giải đáp.ingLạc: @Mao Tửu – Ngay Hoành Điếm mới mở quán ăn tên là Đàm Gia, hôm nay là ngày khai trương đầu tiên có tặng nước mơ và bánh quế hoa. Bánh quế hoa là hàng hiếm chỉ miễn phí cho 30 người đầu tiên, những người đến sau không có phần hiện đang kêu la tiếc nuối. Còn những người ở dưới đang tranh luận đâu là nhất ca của Đàm Gia, hiện nay mặt bằng chung đang cho rằng Sườn Hầm Sốt Vang là đỉnh lưu. Nhưng một số người chưa ăn không chấp nhận, vẫn giữ ý kiến món của mình ngon hơn. Chuyện là như vậy đó.Đông Khởi: Không ngờ món ăn lại có thể bàn luận theo kiểu này, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Còn đỉnh lưu lưu lượng nữa chứ. Ngày mai tôi phải đến ăn thử xem sao. Mấy vị nói cũng làm tôi thấy tò mò.Đình: @Đông Khởi –món ăn ở Đàm Gia không những ngon mà giá cũng bình dân. Với hương vị như vậy thì chúng ta giống như đang lấy lời từ chủ quán vậy đó. Đầu bếp cô nương là bảo tàng lạc nhân gian, phải giữ gìn cẩn thận mới có mỹ vị ăn.Mai Mai: Nhất trí +1Khả Lộ: Nhất trí +10Vân Mộng Hạ Vũ…Đàm Đàmvà tiểu Đào sau khi bận rộn xong mới có thời gian thư giãn ở sân. Tối nay không đông khách nhưng cũng ngồi kín 12 bàn bên ngoài. Chỉ mong mỗi ngày được như hôm nay là thấy vui vẻ rồi.Cô chợt nhớ ra chưa đóng cổng ngoài, nhìn cô bạn đang rung chân thoải mái uống trà hoa thì đứng lên.Đang cầm bảng menu bên ngoài thấy một ông lão ngồi bên lề đường. Mang bảng vào cất quay ra đóng cửa vẫn thấy người ngồi bất động. Điều làm cô thấy có chút kỳ lạ là ông ấy ngồi khom lưng ôm bụng giống như đang bị đau vậy.

Đình: *hình ảnh bánh* *hình ảnh gà* Nhưng mà tại hại nghĩ ngày mai vẫn tiếp tục ăn gà cay Tứ Xuyên. Thịt gà mềm mọng thơm lừng cùng với sốt cay đặc chế, ngon xuất thần luôn. Sẽ ăn thử sườn sau khi đỡ nhớ thương gà.

Khả Lộ: @Đình – Gà vẫn thua sườn nhé. Gà chỉ xứng đáng là lưu lượng thôi. Lên mặt bàn thì không thể so sánh với sườn được đâu. So về hương vị, kỹ thuật nấu, nhan sắc thì gà không đáng nhắc đến.

Mai Mai: *hình ảnh đậu hũ* Đừng quên món đậu hũ nhất phẩm của mị cũng có phần trong đó. Có nghe thấy gì không “Nhất Phẩm” đó, món nào vượt qua được. Sườn và gà làm sao có thể địch lại đậu hũ mềm tan trong miệng cùng với nhân nõn tôm thịt tươi ngọt được. Rưới thêm nước sốt ngọt thanh đậm đà lên thì tất cả dẹp sang một bên để đậu hũ lên ngôi.

Khả Lộ: @Mai Mai – Mặc dù tôi đã đã thử đậu hũ của bà nhưng mà xin lỗi nó chỉ xứng hàng lưu lượng với gà thôi, không lên được hàng đỉnh lưu đâu.

Mai Mai: @Khả Lộ - Bà còn dám nhắc đến hả. Rõ ràng nói là hai người đổi cho nhau ăn cuối cùng bà ăn hết lúc nào không hay. Tôi không chấp nhận, để khi nào ăn thử hết món ăn mới đánh giá được. Bà làm bảng kẻ ghim ở đây đi, mai mốt mọi người đánh giá cho công bằng.

Mao Tửu: Xin hỏi các vị đang bàn luận nội công tâm pháp hay bí thuật của môn phái nào vậy? Tại hạ nghe không hiểu một chút nào hết. Cầu giải đáp.ing

Lạc: @Mao Tửu – Ngay Hoành Điếm mới mở quán ăn tên là Đàm Gia, hôm nay là ngày khai trương đầu tiên có tặng nước mơ và bánh quế hoa. Bánh quế hoa là hàng hiếm chỉ miễn phí cho 30 người đầu tiên, những người đến sau không có phần hiện đang kêu la tiếc nuối. Còn những người ở dưới đang tranh luận đâu là nhất ca của Đàm Gia, hiện nay mặt bằng chung đang cho rằng Sườn Hầm Sốt Vang là đỉnh lưu. Nhưng một số người chưa ăn không chấp nhận, vẫn giữ ý kiến món của mình ngon hơn. Chuyện là như vậy đó.

Đông Khởi: Không ngờ món ăn lại có thể bàn luận theo kiểu này, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Còn đỉnh lưu lưu lượng nữa chứ. Ngày mai tôi phải đến ăn thử xem sao. Mấy vị nói cũng làm tôi thấy tò mò.

Đình: @Đông Khởi –món ăn ở Đàm Gia không những ngon mà giá cũng bình dân. Với hương vị như vậy thì chúng ta giống như đang lấy lời từ chủ quán vậy đó. Đầu bếp cô nương là bảo tàng lạc nhân gian, phải giữ gìn cẩn thận mới có mỹ vị ăn.

Mai Mai: Nhất trí +1

Khả Lộ: Nhất trí +10

Vân Mộng Hạ Vũ

Đàm Đàmvà tiểu Đào sau khi bận rộn xong mới có thời gian thư giãn ở sân. Tối nay không đông khách nhưng cũng ngồi kín 12 bàn bên ngoài. Chỉ mong mỗi ngày được như hôm nay là thấy vui vẻ rồi.

Cô chợt nhớ ra chưa đóng cổng ngoài, nhìn cô bạn đang rung chân thoải mái uống trà hoa thì đứng lên.

Đang cầm bảng menu bên ngoài thấy một ông lão ngồi bên lề đường. Mang bảng vào cất quay ra đóng cửa vẫn thấy người ngồi bất động. Điều làm cô thấy có chút kỳ lạ là ông ấy ngồi khom lưng ôm bụng giống như đang bị đau vậy.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đình: *hình ảnh bánh* *hình ảnh gà* Nhưng mà tại hại nghĩ ngày mai vẫn tiếp tục ăn gà cay Tứ Xuyên. Thịt gà mềm mọng thơm lừng cùng với sốt cay đặc chế, ngon xuất thần luôn. Sẽ ăn thử sườn sau khi đỡ nhớ thương gà.Khả Lộ: @Đình – Gà vẫn thua sườn nhé. Gà chỉ xứng đáng là lưu lượng thôi. Lên mặt bàn thì không thể so sánh với sườn được đâu. So về hương vị, kỹ thuật nấu, nhan sắc thì gà không đáng nhắc đến.Mai Mai: *hình ảnh đậu hũ* Đừng quên món đậu hũ nhất phẩm của mị cũng có phần trong đó. Có nghe thấy gì không “Nhất Phẩm” đó, món nào vượt qua được. Sườn và gà làm sao có thể địch lại đậu hũ mềm tan trong miệng cùng với nhân nõn tôm thịt tươi ngọt được. Rưới thêm nước sốt ngọt thanh đậm đà lên thì tất cả dẹp sang một bên để đậu hũ lên ngôi.Khả Lộ: @Mai Mai – Mặc dù tôi đã đã thử đậu hũ của bà nhưng mà xin lỗi nó chỉ xứng hàng lưu lượng với gà thôi, không lên được hàng đỉnh lưu đâu.Mai Mai: @Khả Lộ - Bà còn dám nhắc đến hả. Rõ ràng nói là hai người đổi cho nhau ăn cuối cùng bà ăn hết lúc nào không hay. Tôi không chấp nhận, để khi nào ăn thử hết món ăn mới đánh giá được. Bà làm bảng kẻ ghim ở đây đi, mai mốt mọi người đánh giá cho công bằng.Mao Tửu: Xin hỏi các vị đang bàn luận nội công tâm pháp hay bí thuật của môn phái nào vậy? Tại hạ nghe không hiểu một chút nào hết. Cầu giải đáp.ingLạc: @Mao Tửu – Ngay Hoành Điếm mới mở quán ăn tên là Đàm Gia, hôm nay là ngày khai trương đầu tiên có tặng nước mơ và bánh quế hoa. Bánh quế hoa là hàng hiếm chỉ miễn phí cho 30 người đầu tiên, những người đến sau không có phần hiện đang kêu la tiếc nuối. Còn những người ở dưới đang tranh luận đâu là nhất ca của Đàm Gia, hiện nay mặt bằng chung đang cho rằng Sườn Hầm Sốt Vang là đỉnh lưu. Nhưng một số người chưa ăn không chấp nhận, vẫn giữ ý kiến món của mình ngon hơn. Chuyện là như vậy đó.Đông Khởi: Không ngờ món ăn lại có thể bàn luận theo kiểu này, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Còn đỉnh lưu lưu lượng nữa chứ. Ngày mai tôi phải đến ăn thử xem sao. Mấy vị nói cũng làm tôi thấy tò mò.Đình: @Đông Khởi –món ăn ở Đàm Gia không những ngon mà giá cũng bình dân. Với hương vị như vậy thì chúng ta giống như đang lấy lời từ chủ quán vậy đó. Đầu bếp cô nương là bảo tàng lạc nhân gian, phải giữ gìn cẩn thận mới có mỹ vị ăn.Mai Mai: Nhất trí +1Khả Lộ: Nhất trí +10Vân Mộng Hạ Vũ…Đàm Đàmvà tiểu Đào sau khi bận rộn xong mới có thời gian thư giãn ở sân. Tối nay không đông khách nhưng cũng ngồi kín 12 bàn bên ngoài. Chỉ mong mỗi ngày được như hôm nay là thấy vui vẻ rồi.Cô chợt nhớ ra chưa đóng cổng ngoài, nhìn cô bạn đang rung chân thoải mái uống trà hoa thì đứng lên.Đang cầm bảng menu bên ngoài thấy một ông lão ngồi bên lề đường. Mang bảng vào cất quay ra đóng cửa vẫn thấy người ngồi bất động. Điều làm cô thấy có chút kỳ lạ là ông ấy ngồi khom lưng ôm bụng giống như đang bị đau vậy.

Chương 12: Chương 12