Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 18: Chương 18

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đến cửa hàng thịt heo hay mua, trùng hợp sao hôm nay ông chủ chưa kịp cắt vẫn để nguyên toàn bộ hai dải thịt ba chỉ của cả con heo.Nhìn miếng ba chỉ lạc mỡ đan xen đẹp mắt, Đàm Đàmnghĩ ngay đến thịt kho đông pha. Cô lấy hết phần thịt ba chỉ, không cần nhờ chủ quán cắt mà mang về tự làm sau.Chủ quán nói đầu giờ chiều sẽ mổ một con nữa hỏi cô cần không, Đàm Đàmkhông ngần ngại mua luôn phần ba chỉ đó.Nhờ chủ quán ngày nào có thịt ngon như vậy cũng để cho mình. Nhưng nếu tỉ lệ không cân đối thì không cần giữ vì cô sẽ không lấy.Món thịt kho đông pha nếu thịt không có sự cân bằng giữa mỡ và nạc thì xem như chưa nấu đã thất bại. Thật ra gần đây còn có một cửa hàng nữa nhưng thịt ở đó không ngon nên cô không mua.Đàm Đàmcó nguyên tắc của mình, chỉ bán đồ bản thân thấy ngon, bán xong thì nghỉ chứ không phải vì số lượng mà buôn bán.Về đến quán cô xử lý thịt heo trước. Ngâm với nước muối loãng 15 phút sau đó rửa sạch lại bằng nước.Tiếp đến đun nồi nước to, cho rượu Thiệu Hưng, hành hoa, gừng và hoa tiêu vào. Nước sôi cho thịt vào đun 3 phút vớt ra rồi rửa lại sạch với nước.Làm như vậy thịt sạch và không có mùi hôi, lại thoang thoảng có mùi thơm của hành gừng tiêu cùng với rượu.Dương Anh Đào nhìn Đàm Đàmđang cắt thịt heo, miếng nào miếng đó bằng nhau như đúc mà không cần dùng đến khung đo.Cô đã từng 1 lần được ăn thịt kho đông pha của Tiểu Đàm làm, cái hương vị đó phải gọi là cực phẩm trong cực phẩm mà cô được ăn, làm cô nhung nhớ mãi không thể nào quên được.“Tiểu Đàm để lại một phần trưa ăn đi. Trưa nay tớ muốn ăn thịt kho đông pha.”Đàm Đàmnhìn cô bạn đang nhặt rau nhưng mắt nhìn chằm chằm miếng thịt heo trên tay mình thì thoải mái đồng ý. Cô chưa thấy cô gái nào có tâm hồn ăn uống như tiểu Đào. Bất cứ lúc nào cũng có thể liên tưởng đến món ăn được.Cũng may nhà ông ngoại có hai nồi đất niêu to, lấy ra rửa sạch ráo nước là dùng được.Nấu thịt kho đông pha phải nấu bằng nồi đất, nung trên lửa nhỏ bằng củi mới đạt được hương vị chính gốc. May mắn nhà ông ngoại vẫn còn giữ bếp củi để nấu những món cần thiết.Mới hơn 10 giờ nhưng hương thơm đặc trưng bá đạo của thịt kho đông pha đã lan ra, làm tiểu Đào bên ngoài không chịu đựng được than liên tục.Kiểu này trước khi mở cửa phải cho cô ấy thỏa mãn mới có tâm trí làm việc được.“Trời ơi Tiểu Đàm ơi, thơm quá đi.”“Thơm muốn c.h.ế.t rồi.”“Aiz…vẫn chưa được ăn sao.”Ngay cả đến ông Vạn cũng kìm lòng không được theo tiểu Đào dẫn vào bếp, vừa mở nắp nồi đất thì mùi thơm lừng tràn ra. Qua lớp khói mờ ảo, từng miếng thịt vuông vức đẹp mắt từ từ hiện rõ.Đàm Đàmthấy vậy hỏi hai người có muốn ăn trưa luôn không, vừa nghe đến đây cả hai ông cháu đều gật đầu ngay lập tức.Cuối cùng trước khi mở quán ba ông cháu ăn uống thoải mái dưới bóng cây. Không ai biết là bây giờ ở bên ngoài đã có người đang ngóng trông vào quán.

Đến cửa hàng thịt heo hay mua, trùng hợp sao hôm nay ông chủ chưa kịp cắt vẫn để nguyên toàn bộ hai dải thịt ba chỉ của cả con heo.

Nhìn miếng ba chỉ lạc mỡ đan xen đẹp mắt, Đàm Đàmnghĩ ngay đến thịt kho đông pha. Cô lấy hết phần thịt ba chỉ, không cần nhờ chủ quán cắt mà mang về tự làm sau.

Chủ quán nói đầu giờ chiều sẽ mổ một con nữa hỏi cô cần không, Đàm Đàmkhông ngần ngại mua luôn phần ba chỉ đó.

Nhờ chủ quán ngày nào có thịt ngon như vậy cũng để cho mình. Nhưng nếu tỉ lệ không cân đối thì không cần giữ vì cô sẽ không lấy.

Món thịt kho đông pha nếu thịt không có sự cân bằng giữa mỡ và nạc thì xem như chưa nấu đã thất bại. Thật ra gần đây còn có một cửa hàng nữa nhưng thịt ở đó không ngon nên cô không mua.

Đàm Đàmcó nguyên tắc của mình, chỉ bán đồ bản thân thấy ngon, bán xong thì nghỉ chứ không phải vì số lượng mà buôn bán.

Về đến quán cô xử lý thịt heo trước. Ngâm với nước muối loãng 15 phút sau đó rửa sạch lại bằng nước.

Tiếp đến đun nồi nước to, cho rượu Thiệu Hưng, hành hoa, gừng và hoa tiêu vào. Nước sôi cho thịt vào đun 3 phút vớt ra rồi rửa lại sạch với nước.

Làm như vậy thịt sạch và không có mùi hôi, lại thoang thoảng có mùi thơm của hành gừng tiêu cùng với rượu.

Dương Anh Đào nhìn Đàm Đàmđang cắt thịt heo, miếng nào miếng đó bằng nhau như đúc mà không cần dùng đến khung đo.

Cô đã từng 1 lần được ăn thịt kho đông pha của Tiểu Đàm làm, cái hương vị đó phải gọi là cực phẩm trong cực phẩm mà cô được ăn, làm cô nhung nhớ mãi không thể nào quên được.

“Tiểu Đàm để lại một phần trưa ăn đi. Trưa nay tớ muốn ăn thịt kho đông pha.”

Đàm Đàmnhìn cô bạn đang nhặt rau nhưng mắt nhìn chằm chằm miếng thịt heo trên tay mình thì thoải mái đồng ý. Cô chưa thấy cô gái nào có tâm hồn ăn uống như tiểu Đào. Bất cứ lúc nào cũng có thể liên tưởng đến món ăn được.

Cũng may nhà ông ngoại có hai nồi đất niêu to, lấy ra rửa sạch ráo nước là dùng được.

Nấu thịt kho đông pha phải nấu bằng nồi đất, nung trên lửa nhỏ bằng củi mới đạt được hương vị chính gốc. May mắn nhà ông ngoại vẫn còn giữ bếp củi để nấu những món cần thiết.

Mới hơn 10 giờ nhưng hương thơm đặc trưng bá đạo của thịt kho đông pha đã lan ra, làm tiểu Đào bên ngoài không chịu đựng được than liên tục.

Kiểu này trước khi mở cửa phải cho cô ấy thỏa mãn mới có tâm trí làm việc được.

“Trời ơi Tiểu Đàm ơi, thơm quá đi.”

“Thơm muốn c.h.ế.t rồi.”

“Aiz…vẫn chưa được ăn sao.”

Ngay cả đến ông Vạn cũng kìm lòng không được theo tiểu Đào dẫn vào bếp, vừa mở nắp nồi đất thì mùi thơm lừng tràn ra. Qua lớp khói mờ ảo, từng miếng thịt vuông vức đẹp mắt từ từ hiện rõ.

Đàm Đàmthấy vậy hỏi hai người có muốn ăn trưa luôn không, vừa nghe đến đây cả hai ông cháu đều gật đầu ngay lập tức.

Cuối cùng trước khi mở quán ba ông cháu ăn uống thoải mái dưới bóng cây. Không ai biết là bây giờ ở bên ngoài đã có người đang ngóng trông vào quán.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đến cửa hàng thịt heo hay mua, trùng hợp sao hôm nay ông chủ chưa kịp cắt vẫn để nguyên toàn bộ hai dải thịt ba chỉ của cả con heo.Nhìn miếng ba chỉ lạc mỡ đan xen đẹp mắt, Đàm Đàmnghĩ ngay đến thịt kho đông pha. Cô lấy hết phần thịt ba chỉ, không cần nhờ chủ quán cắt mà mang về tự làm sau.Chủ quán nói đầu giờ chiều sẽ mổ một con nữa hỏi cô cần không, Đàm Đàmkhông ngần ngại mua luôn phần ba chỉ đó.Nhờ chủ quán ngày nào có thịt ngon như vậy cũng để cho mình. Nhưng nếu tỉ lệ không cân đối thì không cần giữ vì cô sẽ không lấy.Món thịt kho đông pha nếu thịt không có sự cân bằng giữa mỡ và nạc thì xem như chưa nấu đã thất bại. Thật ra gần đây còn có một cửa hàng nữa nhưng thịt ở đó không ngon nên cô không mua.Đàm Đàmcó nguyên tắc của mình, chỉ bán đồ bản thân thấy ngon, bán xong thì nghỉ chứ không phải vì số lượng mà buôn bán.Về đến quán cô xử lý thịt heo trước. Ngâm với nước muối loãng 15 phút sau đó rửa sạch lại bằng nước.Tiếp đến đun nồi nước to, cho rượu Thiệu Hưng, hành hoa, gừng và hoa tiêu vào. Nước sôi cho thịt vào đun 3 phút vớt ra rồi rửa lại sạch với nước.Làm như vậy thịt sạch và không có mùi hôi, lại thoang thoảng có mùi thơm của hành gừng tiêu cùng với rượu.Dương Anh Đào nhìn Đàm Đàmđang cắt thịt heo, miếng nào miếng đó bằng nhau như đúc mà không cần dùng đến khung đo.Cô đã từng 1 lần được ăn thịt kho đông pha của Tiểu Đàm làm, cái hương vị đó phải gọi là cực phẩm trong cực phẩm mà cô được ăn, làm cô nhung nhớ mãi không thể nào quên được.“Tiểu Đàm để lại một phần trưa ăn đi. Trưa nay tớ muốn ăn thịt kho đông pha.”Đàm Đàmnhìn cô bạn đang nhặt rau nhưng mắt nhìn chằm chằm miếng thịt heo trên tay mình thì thoải mái đồng ý. Cô chưa thấy cô gái nào có tâm hồn ăn uống như tiểu Đào. Bất cứ lúc nào cũng có thể liên tưởng đến món ăn được.Cũng may nhà ông ngoại có hai nồi đất niêu to, lấy ra rửa sạch ráo nước là dùng được.Nấu thịt kho đông pha phải nấu bằng nồi đất, nung trên lửa nhỏ bằng củi mới đạt được hương vị chính gốc. May mắn nhà ông ngoại vẫn còn giữ bếp củi để nấu những món cần thiết.Mới hơn 10 giờ nhưng hương thơm đặc trưng bá đạo của thịt kho đông pha đã lan ra, làm tiểu Đào bên ngoài không chịu đựng được than liên tục.Kiểu này trước khi mở cửa phải cho cô ấy thỏa mãn mới có tâm trí làm việc được.“Trời ơi Tiểu Đàm ơi, thơm quá đi.”“Thơm muốn c.h.ế.t rồi.”“Aiz…vẫn chưa được ăn sao.”Ngay cả đến ông Vạn cũng kìm lòng không được theo tiểu Đào dẫn vào bếp, vừa mở nắp nồi đất thì mùi thơm lừng tràn ra. Qua lớp khói mờ ảo, từng miếng thịt vuông vức đẹp mắt từ từ hiện rõ.Đàm Đàmthấy vậy hỏi hai người có muốn ăn trưa luôn không, vừa nghe đến đây cả hai ông cháu đều gật đầu ngay lập tức.Cuối cùng trước khi mở quán ba ông cháu ăn uống thoải mái dưới bóng cây. Không ai biết là bây giờ ở bên ngoài đã có người đang ngóng trông vào quán.

Chương 18: Chương 18