Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 19: Chương 19

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Ông Vạn cũng giống như những người già khác, tới tuổi này đều thích những món ninh nhừ dễ ăn. Cho nên khi nhìn miếng thịt óng ánh màu đỏ hổ phách đã không nhịn được muốn ăn.Thịt mềm mại dùng đũa là có thể tách thịt ra được, chan chút nước sốt sau đó ăn cùng cơm trắng.Hương vị thịt trong miệng làm ông ngỡ ngàng giây lát, rồi cũng giống như tiểu Đào chỉ biết tập trung vào ăn.Một số người đi qua hay người ở xung quanh ở đây đều bị mùi thơm này làm phân tâm. Nhà nào kho thịt mà thơm quá vậy, bay đến cả nhà họ thế này làm sao mà chịu nổi.Từ khi Đàm Gia mở quán là cứ 10 giờ sáng hay 5 giờ chiều sẽ có mùi thơm thức ăn đúng giờ bá khí xông ra, theo làm gió lan xa tận mấy căn nhà.Người nào mà sáng hay trưa không ăn đói bụng đều không chịu nổi mà than trời.Nhóm shipper hơn 10 giờ hầu hết đã xong việc buổi sáng, lúc đi ngang qua Đàm Gia ngửi thấy hương thịt kho đều ngoái đầu lại. Có người nghĩ chạy đi giao nốt đơn rồi quay về ăn, có người thì quyết định tìm chỗ gửi xe đứng xếp hàng luôn.“Đàm Gia hôm nay nấu món gì mà thơm vậy. Cái mùi quyến rũ này làm bụng tôi réo từ nãy giờ rồi.”“Phải đó thơm không chịu được. Ngửi mùi này giống như thịt kho đông pha nhưng không biết có phải không. Nếu mà đúng thì với tay nghề tuyệt vời của tiểu đầu bếp cô nương, nhất định là ngon phải thưởng thức.”“Nhưng mà tôi còn chưa ăn được sườn bò hầm sốt vang. Nghe nói món đó đang được yêu thích nhất ở đây.”“Ài, sườn bò hầm sốt vang quả thật rất rất ngon. Gà cay Tứ Xuyên cũng ngon không kém. Đến cả đậu hũ nhất phẩm cũng ngon lắm. Tôi đã ăn hết món của Đàm Gia rồi, hôm nay nhất định phải thử thịt kho đông pha.”“Cậu ăn hết rồi sao, hôm qua tôi đến thì không được ăn sườn bò hầm sốt vang. Món đó lúc nào cũng bị gọi hết đầu tiên.”Một số người tụm lại tám chuyện với nhau trong lúc xếp hàng chờ mở cửa. Những người đi đường thấy sắp tới giờ cơm, lại có người chờ trước quán ăn thế này thì chắc chắn ngon, nghĩ vậy cũng nhanh chân theo phía sau hàng."Món mới chắc luôn rồi. Thơm quá đi mất.""Ngửi mùi thơm béo ngậy thế này chẳng lẽ thịt kho đông pha.""Chời ơi đói quá đi. Mùi thơm này chẳng khác nào cực hình.Trầm đạo theo lịch quay đúng 11 giờ 30 phút cho nghỉ trưa. Đoàn làm phim ai cũng thấy kỳ lạ vì được nghỉ đúng giờ.Mọi khi chưa chắc 12 giờ đã được nghỉ đâu. Vừa mới quay qua đã không thấy bóng dáng Trầm đạo nữa rồi. Ông ấy có chuyện gì trông vội vậy?Đạo diễn vừa hô nghỉ giải lao thì Đinh Kiệt đã nhanh chóng thay đồ phi nhanh ra ngoài. Đang chạy ra thì thấy bóng dáng hai vị đi trước quen quen, nhìn lại hóa ra là Trầm đạo và Khổng đạo.Hai ông thấy hắn chạy thì nói là nếu có bàn thì giữ cho ông ấy một bàn.Vân Mộng Hạ VũNhưng rất tiếc từ phim trường ra tới Đàm Gia đã là gần 12 giờ, Đinh Kiệt vừa đến đã là người xếp hàng thứ 13.

Ông Vạn cũng giống như những người già khác, tới tuổi này đều thích những món ninh nhừ dễ ăn. Cho nên khi nhìn miếng thịt óng ánh màu đỏ hổ phách đã không nhịn được muốn ăn.

Thịt mềm mại dùng đũa là có thể tách thịt ra được, chan chút nước sốt sau đó ăn cùng cơm trắng.

Hương vị thịt trong miệng làm ông ngỡ ngàng giây lát, rồi cũng giống như tiểu Đào chỉ biết tập trung vào ăn.

Một số người đi qua hay người ở xung quanh ở đây đều bị mùi thơm này làm phân tâm. Nhà nào kho thịt mà thơm quá vậy, bay đến cả nhà họ thế này làm sao mà chịu nổi.

Từ khi Đàm Gia mở quán là cứ 10 giờ sáng hay 5 giờ chiều sẽ có mùi thơm thức ăn đúng giờ bá khí xông ra, theo làm gió lan xa tận mấy căn nhà.

Người nào mà sáng hay trưa không ăn đói bụng đều không chịu nổi mà than trời.

Nhóm shipper hơn 10 giờ hầu hết đã xong việc buổi sáng, lúc đi ngang qua Đàm Gia ngửi thấy hương thịt kho đều ngoái đầu lại. Có người nghĩ chạy đi giao nốt đơn rồi quay về ăn, có người thì quyết định tìm chỗ gửi xe đứng xếp hàng luôn.

“Đàm Gia hôm nay nấu món gì mà thơm vậy. Cái mùi quyến rũ này làm bụng tôi réo từ nãy giờ rồi.”

“Phải đó thơm không chịu được. Ngửi mùi này giống như thịt kho đông pha nhưng không biết có phải không. Nếu mà đúng thì với tay nghề tuyệt vời của tiểu đầu bếp cô nương, nhất định là ngon phải thưởng thức.”

“Nhưng mà tôi còn chưa ăn được sườn bò hầm sốt vang. Nghe nói món đó đang được yêu thích nhất ở đây.”

“Ài, sườn bò hầm sốt vang quả thật rất rất ngon. Gà cay Tứ Xuyên cũng ngon không kém. Đến cả đậu hũ nhất phẩm cũng ngon lắm. Tôi đã ăn hết món của Đàm Gia rồi, hôm nay nhất định phải thử thịt kho đông pha.”

“Cậu ăn hết rồi sao, hôm qua tôi đến thì không được ăn sườn bò hầm sốt vang. Món đó lúc nào cũng bị gọi hết đầu tiên.”

Một số người tụm lại tám chuyện với nhau trong lúc xếp hàng chờ mở cửa. Những người đi đường thấy sắp tới giờ cơm, lại có người chờ trước quán ăn thế này thì chắc chắn ngon, nghĩ vậy cũng nhanh chân theo phía sau hàng.

"Món mới chắc luôn rồi. Thơm quá đi mất."

"Ngửi mùi thơm béo ngậy thế này chẳng lẽ thịt kho đông pha."

"Chời ơi đói quá đi. Mùi thơm này chẳng khác nào cực hình.

Trầm đạo theo lịch quay đúng 11 giờ 30 phút cho nghỉ trưa. Đoàn làm phim ai cũng thấy kỳ lạ vì được nghỉ đúng giờ.

Mọi khi chưa chắc 12 giờ đã được nghỉ đâu. Vừa mới quay qua đã không thấy bóng dáng Trầm đạo nữa rồi. Ông ấy có chuyện gì trông vội vậy?

Đạo diễn vừa hô nghỉ giải lao thì Đinh Kiệt đã nhanh chóng thay đồ phi nhanh ra ngoài. Đang chạy ra thì thấy bóng dáng hai vị đi trước quen quen, nhìn lại hóa ra là Trầm đạo và Khổng đạo.

Hai ông thấy hắn chạy thì nói là nếu có bàn thì giữ cho ông ấy một bàn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng rất tiếc từ phim trường ra tới Đàm Gia đã là gần 12 giờ, Đinh Kiệt vừa đến đã là người xếp hàng thứ 13.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Ông Vạn cũng giống như những người già khác, tới tuổi này đều thích những món ninh nhừ dễ ăn. Cho nên khi nhìn miếng thịt óng ánh màu đỏ hổ phách đã không nhịn được muốn ăn.Thịt mềm mại dùng đũa là có thể tách thịt ra được, chan chút nước sốt sau đó ăn cùng cơm trắng.Hương vị thịt trong miệng làm ông ngỡ ngàng giây lát, rồi cũng giống như tiểu Đào chỉ biết tập trung vào ăn.Một số người đi qua hay người ở xung quanh ở đây đều bị mùi thơm này làm phân tâm. Nhà nào kho thịt mà thơm quá vậy, bay đến cả nhà họ thế này làm sao mà chịu nổi.Từ khi Đàm Gia mở quán là cứ 10 giờ sáng hay 5 giờ chiều sẽ có mùi thơm thức ăn đúng giờ bá khí xông ra, theo làm gió lan xa tận mấy căn nhà.Người nào mà sáng hay trưa không ăn đói bụng đều không chịu nổi mà than trời.Nhóm shipper hơn 10 giờ hầu hết đã xong việc buổi sáng, lúc đi ngang qua Đàm Gia ngửi thấy hương thịt kho đều ngoái đầu lại. Có người nghĩ chạy đi giao nốt đơn rồi quay về ăn, có người thì quyết định tìm chỗ gửi xe đứng xếp hàng luôn.“Đàm Gia hôm nay nấu món gì mà thơm vậy. Cái mùi quyến rũ này làm bụng tôi réo từ nãy giờ rồi.”“Phải đó thơm không chịu được. Ngửi mùi này giống như thịt kho đông pha nhưng không biết có phải không. Nếu mà đúng thì với tay nghề tuyệt vời của tiểu đầu bếp cô nương, nhất định là ngon phải thưởng thức.”“Nhưng mà tôi còn chưa ăn được sườn bò hầm sốt vang. Nghe nói món đó đang được yêu thích nhất ở đây.”“Ài, sườn bò hầm sốt vang quả thật rất rất ngon. Gà cay Tứ Xuyên cũng ngon không kém. Đến cả đậu hũ nhất phẩm cũng ngon lắm. Tôi đã ăn hết món của Đàm Gia rồi, hôm nay nhất định phải thử thịt kho đông pha.”“Cậu ăn hết rồi sao, hôm qua tôi đến thì không được ăn sườn bò hầm sốt vang. Món đó lúc nào cũng bị gọi hết đầu tiên.”Một số người tụm lại tám chuyện với nhau trong lúc xếp hàng chờ mở cửa. Những người đi đường thấy sắp tới giờ cơm, lại có người chờ trước quán ăn thế này thì chắc chắn ngon, nghĩ vậy cũng nhanh chân theo phía sau hàng."Món mới chắc luôn rồi. Thơm quá đi mất.""Ngửi mùi thơm béo ngậy thế này chẳng lẽ thịt kho đông pha.""Chời ơi đói quá đi. Mùi thơm này chẳng khác nào cực hình.Trầm đạo theo lịch quay đúng 11 giờ 30 phút cho nghỉ trưa. Đoàn làm phim ai cũng thấy kỳ lạ vì được nghỉ đúng giờ.Mọi khi chưa chắc 12 giờ đã được nghỉ đâu. Vừa mới quay qua đã không thấy bóng dáng Trầm đạo nữa rồi. Ông ấy có chuyện gì trông vội vậy?Đạo diễn vừa hô nghỉ giải lao thì Đinh Kiệt đã nhanh chóng thay đồ phi nhanh ra ngoài. Đang chạy ra thì thấy bóng dáng hai vị đi trước quen quen, nhìn lại hóa ra là Trầm đạo và Khổng đạo.Hai ông thấy hắn chạy thì nói là nếu có bàn thì giữ cho ông ấy một bàn.Vân Mộng Hạ VũNhưng rất tiếc từ phim trường ra tới Đàm Gia đã là gần 12 giờ, Đinh Kiệt vừa đến đã là người xếp hàng thứ 13.

Chương 19: Chương 19