Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 296: Chương 296

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau đó, cô gửi bản đồ cho cảnh sát, để cảnh sát bố trí bên ngoài, đợi cô phát tín hiệu thì có thể xông vào.Trước khi đi, Kỷ Dao Quang liếc nhìn Hoàng Đại Bảo và Hoàng lão đầu.Kỷ Dao Quang đi theo đường, trên đường đi thu thập không ít linh hồn, cứ thế đi đến chỗ ở của tên ' đại sư ' kia.Bên ngoài nơi ở này bao phủ một luồng sát khí rất nồng đậm, không cần đoán Kỷ Dao Quang cũng biết, ông ta chắc chắn tu luyện tà thuật.Kỷ Dao Quang bay lên tầng hai, trực tiếp đi vào."Ai!" Người bên trong dường như cũng cảm nhận được có người đi vào, tất cả đèn đều ' vụt ' một cái , sáng lên.Kỷ Dao Quang lúc này có thể nhìn rõ hình dáng của người bên trong dưới ánh đèn . Đó là một lão già đầu tóc rối bù, ngũ quan bị che mất , chỉ có đôi mắt nhỏ hung dữ nhìn chằm chằm vào cô là có thể thấy rõ ràng.  "Ồ, người mới đến?" Lão già nhìn Kỷ Dao Quang với ánh mắt dâm dục, thèm thuồng .Kỷ Dao Quang rút d.a.o găm ra, không nói nhảm với lão ta, trực tiếp động thủ hướng tim lão ta đ.â.m tới .Lão già thuấn di , nhìn Kỷ Dao Quang với vẻ mặt hãi hùng khiếp vía : "Thiên sư ? Sao cô lại tìm đến đây!"Kỷ Dao Quang nhíu mày, xem ra là cô vẫn đánh giá thấp lão già này . Đặc biệt là mùi m.á.u tươi nồng nặc từ trên người ông ta toả ra , không biết đã hại c.h.ế.t bao nhiêu người. "Ông nói nhiều quá." Kỷ Dao Quang cầm d.a.o găm, lại đ.â.m tới, mỗi nhát d.a.o đều hướng về điểm chí mạng đ.â.m tới .Thấy thân thủ của Kỷ Dao Quang , lão già tự biết về mặt này mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, bèn rút ra mấy lá bùa, ném về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cau mày, trên những lá bùa này , đều là mùi m.á.u tươi !"Ông rốt cuộc đã g.i.ế.t bao nhiêu người rồi ?" Kỷ Dao Quang trầm giọng hỏi.Lão già cười lớn: "Cô đoán xem, đoán đúng tôi sẽ nói cho cô biết, hahaha..."Chưa nói hết câu, Kỷ Dao Quang đã ném ra một lá bùa Thiên Lôi, trực tiếp đánh ngất lão già.Lão già ngất xỉu, mắt vẫn trợn trừng mở to, trong đó là tràn đầy vẻ không thể tin.Kỷ Dao Quang nhanh chóng tìm thấy trận pháp do lão già bố trí , phá vỡ trận pháp.Những quỷ hồn trong lá bùa của Kỷ Dao Quang cảm giác được trận pháp vây ngôi làng , kiềm chế bọn họ đã bị phá vỡ , đồng thời bắt đầu mất khống chế , phẫn nộ không thể nhịn được nữa.Kỷ Dao Quang liền thả tất cả bọn họ ra.Họ nhìn lão già đang ngất xỉu, đều nghiến răng nghiến lợi, muốn xông lên làm ' nợ m.á.u phải trả bằng m.á.u '.  

Sau đó, cô gửi bản đồ cho cảnh sát, để cảnh sát bố trí bên ngoài, đợi cô phát tín hiệu thì có thể xông vào.

Trước khi đi, Kỷ Dao Quang liếc nhìn Hoàng Đại Bảo và Hoàng lão đầu.

Kỷ Dao Quang đi theo đường, trên đường đi thu thập không ít linh hồn, cứ thế đi đến chỗ ở của tên ' đại sư ' kia.

Bên ngoài nơi ở này bao phủ một luồng sát khí rất nồng đậm, không cần đoán Kỷ Dao Quang cũng biết, ông ta chắc chắn tu luyện tà thuật.

Kỷ Dao Quang bay lên tầng hai, trực tiếp đi vào.

"Ai!" Người bên trong dường như cũng cảm nhận được có người đi vào, tất cả đèn đều ' vụt ' một cái , sáng lên.

Kỷ Dao Quang lúc này có thể nhìn rõ hình dáng của người bên trong dưới ánh đèn . Đó là một lão già đầu tóc rối bù, ngũ quan bị che mất , chỉ có đôi mắt nhỏ hung dữ nhìn chằm chằm vào cô là có thể thấy rõ ràng. 

 

"Ồ, người mới đến?" Lão già nhìn Kỷ Dao Quang với ánh mắt dâm dục, thèm thuồng .

Kỷ Dao Quang rút d.a.o găm ra, không nói nhảm với lão ta, trực tiếp động thủ hướng tim lão ta đ.â.m tới .

Lão già thuấn di , nhìn Kỷ Dao Quang với vẻ mặt hãi hùng khiếp vía : "Thiên sư ? Sao cô lại tìm đến đây!"

Kỷ Dao Quang nhíu mày, xem ra là cô vẫn đánh giá thấp lão già này . Đặc biệt là mùi m.á.u tươi nồng nặc từ trên người ông ta toả ra , không biết đã hại c.h.ế.t bao nhiêu người.

 

"Ông nói nhiều quá." Kỷ Dao Quang cầm d.a.o găm, lại đ.â.m tới, mỗi nhát d.a.o đều hướng về điểm chí mạng đ.â.m tới .

Thấy thân thủ của Kỷ Dao Quang , lão già tự biết về mặt này mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, bèn rút ra mấy lá bùa, ném về phía Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang cau mày, trên những lá bùa này , đều là mùi m.á.u tươi !

"Ông rốt cuộc đã g.i.ế.t bao nhiêu người rồi ?" Kỷ Dao Quang trầm giọng hỏi.

Lão già cười lớn: "Cô đoán xem, đoán đúng tôi sẽ nói cho cô biết, hahaha..."

Chưa nói hết câu, Kỷ Dao Quang đã ném ra một lá bùa Thiên Lôi, trực tiếp đánh ngất lão già.

Lão già ngất xỉu, mắt vẫn trợn trừng mở to, trong đó là tràn đầy vẻ không thể tin.

Kỷ Dao Quang nhanh chóng tìm thấy trận pháp do lão già bố trí , phá vỡ trận pháp.

Những quỷ hồn trong lá bùa của Kỷ Dao Quang cảm giác được trận pháp vây ngôi làng , kiềm chế bọn họ đã bị phá vỡ , đồng thời bắt đầu mất khống chế , phẫn nộ không thể nhịn được nữa.

Kỷ Dao Quang liền thả tất cả bọn họ ra.

Họ nhìn lão già đang ngất xỉu, đều nghiến răng nghiến lợi, muốn xông lên làm ' nợ m.á.u phải trả bằng m.á.u '.

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau đó, cô gửi bản đồ cho cảnh sát, để cảnh sát bố trí bên ngoài, đợi cô phát tín hiệu thì có thể xông vào.Trước khi đi, Kỷ Dao Quang liếc nhìn Hoàng Đại Bảo và Hoàng lão đầu.Kỷ Dao Quang đi theo đường, trên đường đi thu thập không ít linh hồn, cứ thế đi đến chỗ ở của tên ' đại sư ' kia.Bên ngoài nơi ở này bao phủ một luồng sát khí rất nồng đậm, không cần đoán Kỷ Dao Quang cũng biết, ông ta chắc chắn tu luyện tà thuật.Kỷ Dao Quang bay lên tầng hai, trực tiếp đi vào."Ai!" Người bên trong dường như cũng cảm nhận được có người đi vào, tất cả đèn đều ' vụt ' một cái , sáng lên.Kỷ Dao Quang lúc này có thể nhìn rõ hình dáng của người bên trong dưới ánh đèn . Đó là một lão già đầu tóc rối bù, ngũ quan bị che mất , chỉ có đôi mắt nhỏ hung dữ nhìn chằm chằm vào cô là có thể thấy rõ ràng.  "Ồ, người mới đến?" Lão già nhìn Kỷ Dao Quang với ánh mắt dâm dục, thèm thuồng .Kỷ Dao Quang rút d.a.o găm ra, không nói nhảm với lão ta, trực tiếp động thủ hướng tim lão ta đ.â.m tới .Lão già thuấn di , nhìn Kỷ Dao Quang với vẻ mặt hãi hùng khiếp vía : "Thiên sư ? Sao cô lại tìm đến đây!"Kỷ Dao Quang nhíu mày, xem ra là cô vẫn đánh giá thấp lão già này . Đặc biệt là mùi m.á.u tươi nồng nặc từ trên người ông ta toả ra , không biết đã hại c.h.ế.t bao nhiêu người. "Ông nói nhiều quá." Kỷ Dao Quang cầm d.a.o găm, lại đ.â.m tới, mỗi nhát d.a.o đều hướng về điểm chí mạng đ.â.m tới .Thấy thân thủ của Kỷ Dao Quang , lão già tự biết về mặt này mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, bèn rút ra mấy lá bùa, ném về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang cau mày, trên những lá bùa này , đều là mùi m.á.u tươi !"Ông rốt cuộc đã g.i.ế.t bao nhiêu người rồi ?" Kỷ Dao Quang trầm giọng hỏi.Lão già cười lớn: "Cô đoán xem, đoán đúng tôi sẽ nói cho cô biết, hahaha..."Chưa nói hết câu, Kỷ Dao Quang đã ném ra một lá bùa Thiên Lôi, trực tiếp đánh ngất lão già.Lão già ngất xỉu, mắt vẫn trợn trừng mở to, trong đó là tràn đầy vẻ không thể tin.Kỷ Dao Quang nhanh chóng tìm thấy trận pháp do lão già bố trí , phá vỡ trận pháp.Những quỷ hồn trong lá bùa của Kỷ Dao Quang cảm giác được trận pháp vây ngôi làng , kiềm chế bọn họ đã bị phá vỡ , đồng thời bắt đầu mất khống chế , phẫn nộ không thể nhịn được nữa.Kỷ Dao Quang liền thả tất cả bọn họ ra.Họ nhìn lão già đang ngất xỉu, đều nghiến răng nghiến lợi, muốn xông lên làm ' nợ m.á.u phải trả bằng m.á.u '.  

Chương 296: Chương 296