Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 297: Chương 297
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang cản lại: "Mọi người hãy đi trả thù trước đi, cảnh sát sắp xông vào . Đến lúc đó sẽ không còn cơ hội đâu ! Người này thì giao cho tôi đi.""Vâng, cảm ơn đại sư !" Họ đồng thanh nói, sau đó biến mất trong màn đêm.[Ôi trời, Kỷ Sư thật lợi hại, lão già này vừa nhìn đã biết tội ác chồng chất . Có điều , người ở nơi này xưng vương lâu rồi , chắc tưởng mình cả đời vô địch thiên hạ. Đúng là ếch ngồi đáy giếng !]Nga[Hahaha, có ai như tôi không ? Nhìn lão già này bị Kỷ Sư dùng Thiên lôi phách cho ngất xỉu liền cảm giác quá sảng ! Lão già này vừa nhìn đã biết là đồng lõa, hại không biết bao nhiêu người . Cũng may hiện nay là thời kỳ pháp trị , không thể trực tiếp đánh ch.ế.t người , bằng không với tội nghiệt của ông ta đúng là không bị đánh ch.ế.t không thể giải mối hận này . Ông ta nên cảm thấy mình may mắn !][Đúng vậy, đúng vậy, nóng lòng muốn xem hậu qua của những kẻ làm ác bị những quỷ hồn đó trả thù!]Mọi người đều vô cùng phấn khích, giải quyết xong tai họa lớn nhất, tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều.Quả nhiên, không lâu sau, bên ngoài đã hỗn loạn, hầu như nhà nào cũng từng hại c.h.ế.t người, lúc này, không còn bị kiềm chế bởi trận pháp nữa, họ muốn trả thù dễ như trở bàn tay.Kỷ Dao Quang xử lý lão già xong, xác định không có vấn đề gì mới bước vào phòng.Vào phòng, Kỷ Dao Quang nhìn thấy một bà lão đang ngồi yên lặng bên trong. "Chào bà." Kỷ Dao Quang nhìn bà lão.Bà lão không động đậy: "Các người đến bắt người đúng không?""Ừm, bà cũng bị lừa bán đến đây sao? Cảnh sát đã ở bên ngoài rồi, bà đi ra ngoài với tôi nhé." Kỷ Dao Quang đoán bà lão chắc là bị lão già kia bắt đến.Bà lão quay đầu nhìn cô.Ban đầu hơi sững sờ, sau đó lại nói: "Cô là đồ đệ của Quý Vân Chân đại sư sao?"Kỷ Dao Quang ngạc nhiên: "Bà biết tôi?"Bà lão gật đầu: "Trước đây bà ấy từng mở một đạo quan ở huyện này, tôi đã ở đó một thời gian."Nghe vậy, Kỷ Dao Quang nhớ ra dường như đúng là có một đạo quan ở nơi này , nhưng vì cô không có thời gian quản lý những đạo quan mà sư phụ để lại, mỗi ngày đều bận rộn kiếm tiền trả nợ, nên không có thời gian để tìm hiểu cụ thể vị trí và tình hình của những đạo quan đó , chỉ nhớ đại khái mà thôi .Mặc dù vậy, Kỷ Dao Quang vẫn không hiểu, cô rõ ràng chưa từng đến nơi này : "Sao bà biết tôi là đồ đệ của Quý Vân Chân?"
Kỷ Dao Quang cản lại: "Mọi người hãy đi trả thù trước đi, cảnh sát sắp xông vào . Đến lúc đó sẽ không còn cơ hội đâu ! Người này thì giao cho tôi đi."
"Vâng, cảm ơn đại sư !" Họ đồng thanh nói, sau đó biến mất trong màn đêm.
[Ôi trời, Kỷ Sư thật lợi hại, lão già này vừa nhìn đã biết tội ác chồng chất . Có điều , người ở nơi này xưng vương lâu rồi , chắc tưởng mình cả đời vô địch thiên hạ. Đúng là ếch ngồi đáy giếng !]
Nga
[Hahaha, có ai như tôi không ? Nhìn lão già này bị Kỷ Sư dùng Thiên lôi phách cho ngất xỉu liền cảm giác quá sảng ! Lão già này vừa nhìn đã biết là đồng lõa, hại không biết bao nhiêu người . Cũng may hiện nay là thời kỳ pháp trị , không thể trực tiếp đánh ch.ế.t người , bằng không với tội nghiệt của ông ta đúng là không bị đánh ch.ế.t không thể giải mối hận này . Ông ta nên cảm thấy mình may mắn !]
[Đúng vậy, đúng vậy, nóng lòng muốn xem hậu qua của những kẻ làm ác bị những quỷ hồn đó trả thù!]
Mọi người đều vô cùng phấn khích, giải quyết xong tai họa lớn nhất, tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Quả nhiên, không lâu sau, bên ngoài đã hỗn loạn, hầu như nhà nào cũng từng hại c.h.ế.t người, lúc này, không còn bị kiềm chế bởi trận pháp nữa, họ muốn trả thù dễ như trở bàn tay.
Kỷ Dao Quang xử lý lão già xong, xác định không có vấn đề gì mới bước vào phòng.
Vào phòng, Kỷ Dao Quang nhìn thấy một bà lão đang ngồi yên lặng bên trong.
"Chào bà." Kỷ Dao Quang nhìn bà lão.
Bà lão không động đậy: "Các người đến bắt người đúng không?"
"Ừm, bà cũng bị lừa bán đến đây sao? Cảnh sát đã ở bên ngoài rồi, bà đi ra ngoài với tôi nhé." Kỷ Dao Quang đoán bà lão chắc là bị lão già kia bắt đến.
Bà lão quay đầu nhìn cô.
Ban đầu hơi sững sờ, sau đó lại nói: "Cô là đồ đệ của Quý Vân Chân đại sư sao?"
Kỷ Dao Quang ngạc nhiên: "Bà biết tôi?"
Bà lão gật đầu: "Trước đây bà ấy từng mở một đạo quan ở huyện này, tôi đã ở đó một thời gian."
Nghe vậy, Kỷ Dao Quang nhớ ra dường như đúng là có một đạo quan ở nơi này , nhưng vì cô không có thời gian quản lý những đạo quan mà sư phụ để lại, mỗi ngày đều bận rộn kiếm tiền trả nợ, nên không có thời gian để tìm hiểu cụ thể vị trí và tình hình của những đạo quan đó , chỉ nhớ đại khái mà thôi .
Mặc dù vậy, Kỷ Dao Quang vẫn không hiểu, cô rõ ràng chưa từng đến nơi này : "Sao bà biết tôi là đồ đệ của Quý Vân Chân?"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang cản lại: "Mọi người hãy đi trả thù trước đi, cảnh sát sắp xông vào . Đến lúc đó sẽ không còn cơ hội đâu ! Người này thì giao cho tôi đi.""Vâng, cảm ơn đại sư !" Họ đồng thanh nói, sau đó biến mất trong màn đêm.[Ôi trời, Kỷ Sư thật lợi hại, lão già này vừa nhìn đã biết tội ác chồng chất . Có điều , người ở nơi này xưng vương lâu rồi , chắc tưởng mình cả đời vô địch thiên hạ. Đúng là ếch ngồi đáy giếng !]Nga[Hahaha, có ai như tôi không ? Nhìn lão già này bị Kỷ Sư dùng Thiên lôi phách cho ngất xỉu liền cảm giác quá sảng ! Lão già này vừa nhìn đã biết là đồng lõa, hại không biết bao nhiêu người . Cũng may hiện nay là thời kỳ pháp trị , không thể trực tiếp đánh ch.ế.t người , bằng không với tội nghiệt của ông ta đúng là không bị đánh ch.ế.t không thể giải mối hận này . Ông ta nên cảm thấy mình may mắn !][Đúng vậy, đúng vậy, nóng lòng muốn xem hậu qua của những kẻ làm ác bị những quỷ hồn đó trả thù!]Mọi người đều vô cùng phấn khích, giải quyết xong tai họa lớn nhất, tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều.Quả nhiên, không lâu sau, bên ngoài đã hỗn loạn, hầu như nhà nào cũng từng hại c.h.ế.t người, lúc này, không còn bị kiềm chế bởi trận pháp nữa, họ muốn trả thù dễ như trở bàn tay.Kỷ Dao Quang xử lý lão già xong, xác định không có vấn đề gì mới bước vào phòng.Vào phòng, Kỷ Dao Quang nhìn thấy một bà lão đang ngồi yên lặng bên trong. "Chào bà." Kỷ Dao Quang nhìn bà lão.Bà lão không động đậy: "Các người đến bắt người đúng không?""Ừm, bà cũng bị lừa bán đến đây sao? Cảnh sát đã ở bên ngoài rồi, bà đi ra ngoài với tôi nhé." Kỷ Dao Quang đoán bà lão chắc là bị lão già kia bắt đến.Bà lão quay đầu nhìn cô.Ban đầu hơi sững sờ, sau đó lại nói: "Cô là đồ đệ của Quý Vân Chân đại sư sao?"Kỷ Dao Quang ngạc nhiên: "Bà biết tôi?"Bà lão gật đầu: "Trước đây bà ấy từng mở một đạo quan ở huyện này, tôi đã ở đó một thời gian."Nghe vậy, Kỷ Dao Quang nhớ ra dường như đúng là có một đạo quan ở nơi này , nhưng vì cô không có thời gian quản lý những đạo quan mà sư phụ để lại, mỗi ngày đều bận rộn kiếm tiền trả nợ, nên không có thời gian để tìm hiểu cụ thể vị trí và tình hình của những đạo quan đó , chỉ nhớ đại khái mà thôi .Mặc dù vậy, Kỷ Dao Quang vẫn không hiểu, cô rõ ràng chưa từng đến nơi này : "Sao bà biết tôi là đồ đệ của Quý Vân Chân?"