Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 36: Chương 36

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Chẳng là Tống đạo muốn ăn ở Đàm Gia nhưng vẫn thấy thiếu thiếu gì đó. Ông sợ mọi người có ý kiến làm quá sơ sài, đành mặt dày lúc ngồi cùng Khổng đạo và Trầm đạo nhờ cô chủ nhỏ quay cho mấy con vịt cho có không khí.Hai ông bạn kia nghe đến vịt quay nói chừa chỗ để hai ông ấy đến chúc mừng đóng máy thuận lợi. Mấy chục cái đóng máy có bao giờ thấy mặt, hôm nay lại nhiệt tình như vậy. Ông còn không hiểu trong bụng hai ông ấy đang nghĩ gì chắc.Vân Mộng Hạ VũĐoàn làm phim từ từ đến đông đủ. Mọi người vừa vào sân đã thấy choáng ngợp với không khí ở đây. Đèn lồng, cây cối, vườn hoa hay giếng nước, tất cả dưới ánh chiều tà trở lên lung linh huyền ảo như đang ở phim trường cổ đại vậy.Đàm Đàm5 giờ đã bắt đầu chiên cơm. Hương thơm theo gió bay ra ngoài, mọi tầm mắt dần chú ý đến căn nhà gỗ đang sáng đèn. Mùi này cũng thơm quá đi.Tống đạo đặt mỗi bàn đều đầy đủ món ăn. Khi tiểu Đào và ông Vạn bưng đồ ăn lên thì mọi người đều bị mâm cơm làm cho thu hút.Tiệm cơm nhỏ bé nhưng nhìn màu sắc, hương vị hay cách trang trí đều đặc biệt tinh tế, không thua kém bất cứ nhà hàng 5 sao nào cả.Cứ nghĩ đã đầy đủ rồi thì đột nhiên có một mùi thơm lừng từ bên trong tỏa ra. Là hương thơm của thịt nướng, mới ngửi đã thấy thơm nức mũi rồi.Còn đang không biết là món gì nướng thì nghe thấy tiếng chặt thịt vang lên. Một lúc sau trên bàn mỗi người đều có thêm một đĩa vịt nướng kèm nước chấm.Tống đạo có xin Đàm Đàmmỗi bàn một bình rượu nhỏ để có không khí. Lúc này ông đứng lên cầm bát rượu, nhìn mọi người đang ngồi phát biểu. Sau đó mọi người hô chúc mừng rồi bắt đầu ăn uống.Khổng Long và Trầm Bành vừa bước vào đã nghe thấy tiếng hô hào. Hai người tiến lại bàn của Tống đạo ngồi xuống.May quá vừa tới kịp lúc. Sau đó hai ông chúc mừng Tống đạo đóng máy thành công, rót bát rượu cụng ly rồi gắp miếng thịt nướng vào bát.Nam chính của bộ phim là lưu lượng đang nổi, gia thế cũng cao đang ngồi bàn cùng với Tống đạo và người của đoàn làm phim.Anh vừa định chào hai vị đại đạo để làm quen thì đã thấy người cụng bát uống rượu, tay thì gắp thịt vịt vào bát bắt đầu ăn.Tống đạo không thèm chấp hai ông lão này, cũng tự gắp thịt vịt nướng lên ăn. Vừa nãy ngửi mùi đã làm ông ấy thèm muốn c.h.ế.t rồi. Gắp miếng nhiều thịt, chấm ngập nước sốt cắn một miếng. Lập tức hương vị bên trong làm ông ấy quên cả nhai.Thịt vịt chặt miếng nào miếng nấy đều nhau như đúc, da thịt màu đỏ nâu phủ chút hạt mè nướng. Cách trình bày đẹp mắt, bên cạnh trang trí đồ chua như màu xanh của dưa leo, trắng của củ cải, cam của cà rốt. Nhìn tổng thể màu sắc nổi bật, nhưng chân chính bùng nổ nhất phải kể đến hương vị của vịt quay.Đầu bếp ướp thịt đặc biệt thơm, các gia vị kết hợp với nhau tỏa ra mùi thơm ngào ngạt. Da bên ngoài giòn nóng hổi đậm đà thơm nức mũi, thịt bên trong mềm mại mọng nước.Hòa quyên với nước chấm mặn ngọt vừa phải cùng tỏi phi. Ăn ngon đến mức ông ấy suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi.“Thịt nướng thơm phức, vỏ giòn thịt mềm chấm nước sốt đặc biệt ngon. Trời ơi lần đầu tôi ăn vịt nướng ngon như vậy.”

Chẳng là Tống đạo muốn ăn ở Đàm Gia nhưng vẫn thấy thiếu thiếu gì đó. Ông sợ mọi người có ý kiến làm quá sơ sài, đành mặt dày lúc ngồi cùng Khổng đạo và Trầm đạo nhờ cô chủ nhỏ quay cho mấy con vịt cho có không khí.

Hai ông bạn kia nghe đến vịt quay nói chừa chỗ để hai ông ấy đến chúc mừng đóng máy thuận lợi. Mấy chục cái đóng máy có bao giờ thấy mặt, hôm nay lại nhiệt tình như vậy. Ông còn không hiểu trong bụng hai ông ấy đang nghĩ gì chắc.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đoàn làm phim từ từ đến đông đủ. Mọi người vừa vào sân đã thấy choáng ngợp với không khí ở đây. Đèn lồng, cây cối, vườn hoa hay giếng nước, tất cả dưới ánh chiều tà trở lên lung linh huyền ảo như đang ở phim trường cổ đại vậy.

Đàm Đàm5 giờ đã bắt đầu chiên cơm. Hương thơm theo gió bay ra ngoài, mọi tầm mắt dần chú ý đến căn nhà gỗ đang sáng đèn. Mùi này cũng thơm quá đi.

Tống đạo đặt mỗi bàn đều đầy đủ món ăn. Khi tiểu Đào và ông Vạn bưng đồ ăn lên thì mọi người đều bị mâm cơm làm cho thu hút.

Tiệm cơm nhỏ bé nhưng nhìn màu sắc, hương vị hay cách trang trí đều đặc biệt tinh tế, không thua kém bất cứ nhà hàng 5 sao nào cả.

Cứ nghĩ đã đầy đủ rồi thì đột nhiên có một mùi thơm lừng từ bên trong tỏa ra. Là hương thơm của thịt nướng, mới ngửi đã thấy thơm nức mũi rồi.

Còn đang không biết là món gì nướng thì nghe thấy tiếng chặt thịt vang lên. Một lúc sau trên bàn mỗi người đều có thêm một đĩa vịt nướng kèm nước chấm.

Tống đạo có xin Đàm Đàmmỗi bàn một bình rượu nhỏ để có không khí. Lúc này ông đứng lên cầm bát rượu, nhìn mọi người đang ngồi phát biểu. Sau đó mọi người hô chúc mừng rồi bắt đầu ăn uống.

Khổng Long và Trầm Bành vừa bước vào đã nghe thấy tiếng hô hào. Hai người tiến lại bàn của Tống đạo ngồi xuống.

May quá vừa tới kịp lúc. Sau đó hai ông chúc mừng Tống đạo đóng máy thành công, rót bát rượu cụng ly rồi gắp miếng thịt nướng vào bát.

Nam chính của bộ phim là lưu lượng đang nổi, gia thế cũng cao đang ngồi bàn cùng với Tống đạo và người của đoàn làm phim.

Anh vừa định chào hai vị đại đạo để làm quen thì đã thấy người cụng bát uống rượu, tay thì gắp thịt vịt vào bát bắt đầu ăn.

Tống đạo không thèm chấp hai ông lão này, cũng tự gắp thịt vịt nướng lên ăn. Vừa nãy ngửi mùi đã làm ông ấy thèm muốn c.h.ế.t rồi. Gắp miếng nhiều thịt, chấm ngập nước sốt cắn một miếng. Lập tức hương vị bên trong làm ông ấy quên cả nhai.

Thịt vịt chặt miếng nào miếng nấy đều nhau như đúc, da thịt màu đỏ nâu phủ chút hạt mè nướng. Cách trình bày đẹp mắt, bên cạnh trang trí đồ chua như màu xanh của dưa leo, trắng của củ cải, cam của cà rốt. Nhìn tổng thể màu sắc nổi bật, nhưng chân chính bùng nổ nhất phải kể đến hương vị của vịt quay.

Đầu bếp ướp thịt đặc biệt thơm, các gia vị kết hợp với nhau tỏa ra mùi thơm ngào ngạt. Da bên ngoài giòn nóng hổi đậm đà thơm nức mũi, thịt bên trong mềm mại mọng nước.

Hòa quyên với nước chấm mặn ngọt vừa phải cùng tỏi phi. Ăn ngon đến mức ông ấy suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi.

“Thịt nướng thơm phức, vỏ giòn thịt mềm chấm nước sốt đặc biệt ngon. Trời ơi lần đầu tôi ăn vịt nướng ngon như vậy.”

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Chẳng là Tống đạo muốn ăn ở Đàm Gia nhưng vẫn thấy thiếu thiếu gì đó. Ông sợ mọi người có ý kiến làm quá sơ sài, đành mặt dày lúc ngồi cùng Khổng đạo và Trầm đạo nhờ cô chủ nhỏ quay cho mấy con vịt cho có không khí.Hai ông bạn kia nghe đến vịt quay nói chừa chỗ để hai ông ấy đến chúc mừng đóng máy thuận lợi. Mấy chục cái đóng máy có bao giờ thấy mặt, hôm nay lại nhiệt tình như vậy. Ông còn không hiểu trong bụng hai ông ấy đang nghĩ gì chắc.Vân Mộng Hạ VũĐoàn làm phim từ từ đến đông đủ. Mọi người vừa vào sân đã thấy choáng ngợp với không khí ở đây. Đèn lồng, cây cối, vườn hoa hay giếng nước, tất cả dưới ánh chiều tà trở lên lung linh huyền ảo như đang ở phim trường cổ đại vậy.Đàm Đàm5 giờ đã bắt đầu chiên cơm. Hương thơm theo gió bay ra ngoài, mọi tầm mắt dần chú ý đến căn nhà gỗ đang sáng đèn. Mùi này cũng thơm quá đi.Tống đạo đặt mỗi bàn đều đầy đủ món ăn. Khi tiểu Đào và ông Vạn bưng đồ ăn lên thì mọi người đều bị mâm cơm làm cho thu hút.Tiệm cơm nhỏ bé nhưng nhìn màu sắc, hương vị hay cách trang trí đều đặc biệt tinh tế, không thua kém bất cứ nhà hàng 5 sao nào cả.Cứ nghĩ đã đầy đủ rồi thì đột nhiên có một mùi thơm lừng từ bên trong tỏa ra. Là hương thơm của thịt nướng, mới ngửi đã thấy thơm nức mũi rồi.Còn đang không biết là món gì nướng thì nghe thấy tiếng chặt thịt vang lên. Một lúc sau trên bàn mỗi người đều có thêm một đĩa vịt nướng kèm nước chấm.Tống đạo có xin Đàm Đàmmỗi bàn một bình rượu nhỏ để có không khí. Lúc này ông đứng lên cầm bát rượu, nhìn mọi người đang ngồi phát biểu. Sau đó mọi người hô chúc mừng rồi bắt đầu ăn uống.Khổng Long và Trầm Bành vừa bước vào đã nghe thấy tiếng hô hào. Hai người tiến lại bàn của Tống đạo ngồi xuống.May quá vừa tới kịp lúc. Sau đó hai ông chúc mừng Tống đạo đóng máy thành công, rót bát rượu cụng ly rồi gắp miếng thịt nướng vào bát.Nam chính của bộ phim là lưu lượng đang nổi, gia thế cũng cao đang ngồi bàn cùng với Tống đạo và người của đoàn làm phim.Anh vừa định chào hai vị đại đạo để làm quen thì đã thấy người cụng bát uống rượu, tay thì gắp thịt vịt vào bát bắt đầu ăn.Tống đạo không thèm chấp hai ông lão này, cũng tự gắp thịt vịt nướng lên ăn. Vừa nãy ngửi mùi đã làm ông ấy thèm muốn c.h.ế.t rồi. Gắp miếng nhiều thịt, chấm ngập nước sốt cắn một miếng. Lập tức hương vị bên trong làm ông ấy quên cả nhai.Thịt vịt chặt miếng nào miếng nấy đều nhau như đúc, da thịt màu đỏ nâu phủ chút hạt mè nướng. Cách trình bày đẹp mắt, bên cạnh trang trí đồ chua như màu xanh của dưa leo, trắng của củ cải, cam của cà rốt. Nhìn tổng thể màu sắc nổi bật, nhưng chân chính bùng nổ nhất phải kể đến hương vị của vịt quay.Đầu bếp ướp thịt đặc biệt thơm, các gia vị kết hợp với nhau tỏa ra mùi thơm ngào ngạt. Da bên ngoài giòn nóng hổi đậm đà thơm nức mũi, thịt bên trong mềm mại mọng nước.Hòa quyên với nước chấm mặn ngọt vừa phải cùng tỏi phi. Ăn ngon đến mức ông ấy suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi.“Thịt nướng thơm phức, vỏ giòn thịt mềm chấm nước sốt đặc biệt ngon. Trời ơi lần đầu tôi ăn vịt nướng ngon như vậy.”

Chương 36: Chương 36