Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 309: Chương 309

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang nhìn lướt qua, người đã đi xa, camera trên điện thoại không còn tiếp tục làm nhiệm vụ chứng kiến câu chuyện được nữa .Vì vậy, Kỷ Dao Quang bấm độn một quẻ: "Xem ra, tôi cần phải đi một chuyến rồi."Vừa dứt lời, màn hình bên phía Kỷ Dao Quang biến thành một màn sương trắng, rồi lại rõ nét trở lại, Kỷ Dao Quang đã đến một đồn cảnh sát.Những người ở đây làm việc rất lơ là, không làm việc đàng hoàng mà lại đang tụ tập đánh bài , những người thực thi pháp luật ngang nhiên phạm pháp trong cơ sở hành chính và thực thi pháp luật !Ngoài ra, một số người còn đang nịnh nọt rót nước, xoa bóp cho một người đàn ông, nhìn dáng vẻ người đàn ông này, có chút giống với người nhà Vương Vĩ. "Đây chính là đồn cảnh sát mà Vương Khải Lạc sẽ đến." Kỷ Dao Quang nói.Ngay sau đó, Vương Khải Lạc bước vào từ bên ngoài, gia đình Vương Vĩ theo sát phía sau.Kỷ Dao Quang đã thực hiện một thủ thuật che mắt đặc thù , cô có thể toàn bộ quá trình đi theo bọn họ , nhưng bọn họ lại không ai cảm giác đến sự tồn tại của cô."Ôi chao, bố, anh cả, sao hai người lại đến đây?"Nhìn thấy bố Vương Vĩ và ông nội Vương Vĩ, người đàn ông đang được hầu hạ vội vàng đứng dậy tiếp đón . Vương Vĩ chạy ra, ôm lấy người đàn ông làm nũng: "Chú ơi, con bị người ta đánh, chính là hắn ta, hắn ta là thầy giáo của con, hắn ta đánh con. Chú ! Chú nhất định phải đòi lại công bằng cho con đấy .""Cái gì!?"Chú Vương Vĩ sa sầm mặt, nhìn về phía Vương Khải Lạc: "Mày dám đánh cháu tao?""Trước hết phải nói rõ việc này đã , tôi không phải đánh trò ấy , tôi đang dạy dỗ trò ấy, ông có biết trò ấy đã làm gì không?..."Vương Khải Lạc cố gắng giải thích lại một lần nữa.Tuy nhiên, chú Vương Vĩ lại phẩy tay: "Các cậu lôi hắn ta vào hỏi cho kỹ, khi nào khai báo thì mới thả ra."Vương Khải Lạc trừng mắt không thể tin nổi, đây là không cần biết lý do , trực tiếp đánh cho nhận tội ?"Các người… cấu kết với nhau!!"Vương Khải Lạc trừng lớn mắt, nhìn gia đình Vương Vĩ với vẻ khó tin.Ông nội Vương Vĩ nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Vương Khải Lạc thì kêu ngạo , ông ta cười khẩy: "Đây là con trai út của tôi. Ai bảo cậu dám động vào cháu trai bảo bối của tôi, nó chính là mạng sống của cả nhà chúng tôi. Cậu vào trong đó mà suy nghĩ cho kỹ đi!"Chú Vương Vĩ như thể muốn phụ họa theo lời ông cụ, còn vênh váo đắc ý trước mặt Vương Khải Lạc, trong miệng không nhàn rỗi tấm tắc : "Cậu nói xem, cậu chỉ là một tên giáo viên quèn." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang nhìn lướt qua, người đã đi xa, camera trên điện thoại không còn tiếp tục làm nhiệm vụ chứng kiến câu chuyện được nữa .Vì vậy, Kỷ Dao Quang bấm độn một quẻ: "Xem ra, tôi cần phải đi một chuyến rồi."Vừa dứt lời, màn hình bên phía Kỷ Dao Quang biến thành một màn sương trắng, rồi lại rõ nét trở lại, Kỷ Dao Quang đã đến một đồn cảnh sát.Những người ở đây làm việc rất lơ là, không làm việc đàng hoàng mà lại đang tụ tập đánh bài , những người thực thi pháp luật ngang nhiên phạm pháp trong cơ sở hành chính và thực thi pháp luật !Ngoài ra, một số người còn đang nịnh nọt rót nước, xoa bóp cho một người đàn ông, nhìn dáng vẻ người đàn ông này, có chút giống với người nhà Vương Vĩ. "Đây chính là đồn cảnh sát mà Vương Khải Lạc sẽ đến." Kỷ Dao Quang nói.Ngay sau đó, Vương Khải Lạc bước vào từ bên ngoài, gia đình Vương Vĩ theo sát phía sau.Kỷ Dao Quang đã thực hiện một thủ thuật che mắt đặc thù , cô có thể toàn bộ quá trình đi theo bọn họ , nhưng bọn họ lại không ai cảm giác đến sự tồn tại của cô."Ôi chao, bố, anh cả, sao hai người lại đến đây?"Nhìn thấy bố Vương Vĩ và ông nội Vương Vĩ, người đàn ông đang được hầu hạ vội vàng đứng dậy tiếp đón . Vương Vĩ chạy ra, ôm lấy người đàn ông làm nũng: "Chú ơi, con bị người ta đánh, chính là hắn ta, hắn ta là thầy giáo của con, hắn ta đánh con. Chú ! Chú nhất định phải đòi lại công bằng cho con đấy .""Cái gì!?"Chú Vương Vĩ sa sầm mặt, nhìn về phía Vương Khải Lạc: "Mày dám đánh cháu tao?""Trước hết phải nói rõ việc này đã , tôi không phải đánh trò ấy , tôi đang dạy dỗ trò ấy, ông có biết trò ấy đã làm gì không?..."Vương Khải Lạc cố gắng giải thích lại một lần nữa.Tuy nhiên, chú Vương Vĩ lại phẩy tay: "Các cậu lôi hắn ta vào hỏi cho kỹ, khi nào khai báo thì mới thả ra."Vương Khải Lạc trừng mắt không thể tin nổi, đây là không cần biết lý do , trực tiếp đánh cho nhận tội ?"Các người… cấu kết với nhau!!"Vương Khải Lạc trừng lớn mắt, nhìn gia đình Vương Vĩ với vẻ khó tin.Ông nội Vương Vĩ nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Vương Khải Lạc thì kêu ngạo , ông ta cười khẩy: "Đây là con trai út của tôi. Ai bảo cậu dám động vào cháu trai bảo bối của tôi, nó chính là mạng sống của cả nhà chúng tôi. Cậu vào trong đó mà suy nghĩ cho kỹ đi!"Chú Vương Vĩ như thể muốn phụ họa theo lời ông cụ, còn vênh váo đắc ý trước mặt Vương Khải Lạc, trong miệng không nhàn rỗi tấm tắc : "Cậu nói xem, cậu chỉ là một tên giáo viên quèn." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang nhìn lướt qua, người đã đi xa, camera trên điện thoại không còn tiếp tục làm nhiệm vụ chứng kiến câu chuyện được nữa .Vì vậy, Kỷ Dao Quang bấm độn một quẻ: "Xem ra, tôi cần phải đi một chuyến rồi."Vừa dứt lời, màn hình bên phía Kỷ Dao Quang biến thành một màn sương trắng, rồi lại rõ nét trở lại, Kỷ Dao Quang đã đến một đồn cảnh sát.Những người ở đây làm việc rất lơ là, không làm việc đàng hoàng mà lại đang tụ tập đánh bài , những người thực thi pháp luật ngang nhiên phạm pháp trong cơ sở hành chính và thực thi pháp luật !Ngoài ra, một số người còn đang nịnh nọt rót nước, xoa bóp cho một người đàn ông, nhìn dáng vẻ người đàn ông này, có chút giống với người nhà Vương Vĩ. "Đây chính là đồn cảnh sát mà Vương Khải Lạc sẽ đến." Kỷ Dao Quang nói.Ngay sau đó, Vương Khải Lạc bước vào từ bên ngoài, gia đình Vương Vĩ theo sát phía sau.Kỷ Dao Quang đã thực hiện một thủ thuật che mắt đặc thù , cô có thể toàn bộ quá trình đi theo bọn họ , nhưng bọn họ lại không ai cảm giác đến sự tồn tại của cô."Ôi chao, bố, anh cả, sao hai người lại đến đây?"Nhìn thấy bố Vương Vĩ và ông nội Vương Vĩ, người đàn ông đang được hầu hạ vội vàng đứng dậy tiếp đón . Vương Vĩ chạy ra, ôm lấy người đàn ông làm nũng: "Chú ơi, con bị người ta đánh, chính là hắn ta, hắn ta là thầy giáo của con, hắn ta đánh con. Chú ! Chú nhất định phải đòi lại công bằng cho con đấy .""Cái gì!?"Chú Vương Vĩ sa sầm mặt, nhìn về phía Vương Khải Lạc: "Mày dám đánh cháu tao?""Trước hết phải nói rõ việc này đã , tôi không phải đánh trò ấy , tôi đang dạy dỗ trò ấy, ông có biết trò ấy đã làm gì không?..."Vương Khải Lạc cố gắng giải thích lại một lần nữa.Tuy nhiên, chú Vương Vĩ lại phẩy tay: "Các cậu lôi hắn ta vào hỏi cho kỹ, khi nào khai báo thì mới thả ra."Vương Khải Lạc trừng mắt không thể tin nổi, đây là không cần biết lý do , trực tiếp đánh cho nhận tội ?"Các người… cấu kết với nhau!!"Vương Khải Lạc trừng lớn mắt, nhìn gia đình Vương Vĩ với vẻ khó tin.Ông nội Vương Vĩ nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Vương Khải Lạc thì kêu ngạo , ông ta cười khẩy: "Đây là con trai út của tôi. Ai bảo cậu dám động vào cháu trai bảo bối của tôi, nó chính là mạng sống của cả nhà chúng tôi. Cậu vào trong đó mà suy nghĩ cho kỹ đi!"Chú Vương Vĩ như thể muốn phụ họa theo lời ông cụ, còn vênh váo đắc ý trước mặt Vương Khải Lạc, trong miệng không nhàn rỗi tấm tắc : "Cậu nói xem, cậu chỉ là một tên giáo viên quèn." 

Chương 309: Chương 309