Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 310: Chương 310
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Cậu đến đây mạ vàng cho lý lịch của cậu , cũng nên biết điều một chút chứ, còn làm như mình cao quý leo lên đầu lên cổ chúng tôi ? Vậy thì đừng trách tôi không nể mặt !""Tôi không có! Rõ ràng là do cậu nhóc này nhà các người tư duy nhân phẩm có vấn đề ! Trò ấy nói tục chửi bậy, bắt nạt bạn học, dùng những lời lẽ ô uế nhục mạ giáo viên và bạn học nữ, tôi chỉ làm những gì tôi nên làm!"Vương Khải Lạc trừng mắt, vẫn kiên quyết nói.Ông nội Vương Vĩ không ngờ Vương Khải Lạc lại cứng đầu như vậy, đến nước này rồi mà vẫn ngoan cố không chịu cúi đầu nhận lỗi !NgaSắc mặt chú Vương Vĩ cũng khó coi, đây là không coi thân phận của ông ta ra gì.Chẳng mấy chốc, có người lôi Vương Khải Lạc vào trong.Đến nơi giam giữ, hai người liếc nhìn nhau, sau đó ăn ý tắt camera giám sát.Tay cầm dùi cui điện, bọn họ nói với Vương Khải Lạc: "Bây giờ nếu cậu tự thú, chúng tôi có thể không đánh cậu, cậu cũng đỡ bị ăn đau có đúng hay không ? Cậu xem, cậu chỉ là một giáo viên, ở nơi này thân cô thế cô , cậu dùng cái gì để đòi công bằng ? Không cần phải làm lớn chuyện có biết không ." "Đúng vậy, cậu không có việc gì lại đi gây chuyện với nhà bọn họ làm gì, chúng tôi cũng là vì muốn tốt cho cậu. Chỉ cần cậu thừa nhận sai lầm của mình, cùng lắm là bị giam vài tháng. Sau khi ra tù, trước như thế nào sau lại tiếp tục như thế nào , coi như nghỉ dưỡng một thời gian , cần gì phải chịu đau khổ da thịt ?"Vương Khải Lạc lạnh lùng nhìn bọn họ, nói từng chữ một: "Tôi đã nói rồi, những việc tôi làm đều có lý do chính đáng, dù có kiện ra tòa, tôi cũng có lý."Hai người thấy Vương Khải Nhạc cứng đầu cứng cổ, dầu muối không ăn, chỉ có thể thở dài một hơi, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói : "Được thôi, nếu đã như vậy, cũng đừng trách chúng tôi không khách khí ! Chúng tôi cũng chỉ là làm chuyện lên làm ."Dứt lời, sắc mặt hai người thay đổi, cây dùi cui trên tay giáng mạnh vào mắt cá chân của Vương Khải Lạc."A!"Vương Khải Lạc hét thảm, cảm giác như toàn thân xương cốt đều gãy lìa.[Trời ơi, đây mà là cảnh sát sao? Đây là súc sinh mới đúng !!!][Đánh vào xương cốt là đau đớn nhất, đặc biệt là xương chân, dù có kiểm tra cũng khó mà phát hiện ra thương tổn. Đây chính là kiểu tra tấn âm hiểm nhất.][Cho nên nói chân tướng là gì bọn họ cũng không cần biết đúng không ? Cho dù Vương Khải Lạc thật sự có làm gì, thì việc chưa tiến hành tra án , chưa làm rõ sự việc mà đã trực tiếp động thủ cũng có thể bị cử báo .]
"Cậu đến đây mạ vàng cho lý lịch của cậu , cũng nên biết điều một chút chứ, còn làm như mình cao quý leo lên đầu lên cổ chúng tôi ? Vậy thì đừng trách tôi không nể mặt !"
"Tôi không có! Rõ ràng là do cậu nhóc này nhà các người tư duy nhân phẩm có vấn đề ! Trò ấy nói tục chửi bậy, bắt nạt bạn học, dùng những lời lẽ ô uế nhục mạ giáo viên và bạn học nữ, tôi chỉ làm những gì tôi nên làm!"
Vương Khải Lạc trừng mắt, vẫn kiên quyết nói.
Ông nội Vương Vĩ không ngờ Vương Khải Lạc lại cứng đầu như vậy, đến nước này rồi mà vẫn ngoan cố không chịu cúi đầu nhận lỗi !
Nga
Sắc mặt chú Vương Vĩ cũng khó coi, đây là không coi thân phận của ông ta ra gì.
Chẳng mấy chốc, có người lôi Vương Khải Lạc vào trong.
Đến nơi giam giữ, hai người liếc nhìn nhau, sau đó ăn ý tắt camera giám sát.
Tay cầm dùi cui điện, bọn họ nói với Vương Khải Lạc: "Bây giờ nếu cậu tự thú, chúng tôi có thể không đánh cậu, cậu cũng đỡ bị ăn đau có đúng hay không ? Cậu xem, cậu chỉ là một giáo viên, ở nơi này thân cô thế cô , cậu dùng cái gì để đòi công bằng ? Không cần phải làm lớn chuyện có biết không ."
"Đúng vậy, cậu không có việc gì lại đi gây chuyện với nhà bọn họ làm gì, chúng tôi cũng là vì muốn tốt cho cậu. Chỉ cần cậu thừa nhận sai lầm của mình, cùng lắm là bị giam vài tháng. Sau khi ra tù, trước như thế nào sau lại tiếp tục như thế nào , coi như nghỉ dưỡng một thời gian , cần gì phải chịu đau khổ da thịt ?"
Vương Khải Lạc lạnh lùng nhìn bọn họ, nói từng chữ một: "Tôi đã nói rồi, những việc tôi làm đều có lý do chính đáng, dù có kiện ra tòa, tôi cũng có lý."
Hai người thấy Vương Khải Nhạc cứng đầu cứng cổ, dầu muối không ăn, chỉ có thể thở dài một hơi, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói : "Được thôi, nếu đã như vậy, cũng đừng trách chúng tôi không khách khí ! Chúng tôi cũng chỉ là làm chuyện lên làm ."
Dứt lời, sắc mặt hai người thay đổi, cây dùi cui trên tay giáng mạnh vào mắt cá chân của Vương Khải Lạc.
"A!"
Vương Khải Lạc hét thảm, cảm giác như toàn thân xương cốt đều gãy lìa.
[Trời ơi, đây mà là cảnh sát sao? Đây là súc sinh mới đúng !!!]
[Đánh vào xương cốt là đau đớn nhất, đặc biệt là xương chân, dù có kiểm tra cũng khó mà phát hiện ra thương tổn. Đây chính là kiểu tra tấn âm hiểm nhất.]
[Cho nên nói chân tướng là gì bọn họ cũng không cần biết đúng không ? Cho dù Vương Khải Lạc thật sự có làm gì, thì việc chưa tiến hành tra án , chưa làm rõ sự việc mà đã trực tiếp động thủ cũng có thể bị cử báo .]
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Cậu đến đây mạ vàng cho lý lịch của cậu , cũng nên biết điều một chút chứ, còn làm như mình cao quý leo lên đầu lên cổ chúng tôi ? Vậy thì đừng trách tôi không nể mặt !""Tôi không có! Rõ ràng là do cậu nhóc này nhà các người tư duy nhân phẩm có vấn đề ! Trò ấy nói tục chửi bậy, bắt nạt bạn học, dùng những lời lẽ ô uế nhục mạ giáo viên và bạn học nữ, tôi chỉ làm những gì tôi nên làm!"Vương Khải Lạc trừng mắt, vẫn kiên quyết nói.Ông nội Vương Vĩ không ngờ Vương Khải Lạc lại cứng đầu như vậy, đến nước này rồi mà vẫn ngoan cố không chịu cúi đầu nhận lỗi !NgaSắc mặt chú Vương Vĩ cũng khó coi, đây là không coi thân phận của ông ta ra gì.Chẳng mấy chốc, có người lôi Vương Khải Lạc vào trong.Đến nơi giam giữ, hai người liếc nhìn nhau, sau đó ăn ý tắt camera giám sát.Tay cầm dùi cui điện, bọn họ nói với Vương Khải Lạc: "Bây giờ nếu cậu tự thú, chúng tôi có thể không đánh cậu, cậu cũng đỡ bị ăn đau có đúng hay không ? Cậu xem, cậu chỉ là một giáo viên, ở nơi này thân cô thế cô , cậu dùng cái gì để đòi công bằng ? Không cần phải làm lớn chuyện có biết không ." "Đúng vậy, cậu không có việc gì lại đi gây chuyện với nhà bọn họ làm gì, chúng tôi cũng là vì muốn tốt cho cậu. Chỉ cần cậu thừa nhận sai lầm của mình, cùng lắm là bị giam vài tháng. Sau khi ra tù, trước như thế nào sau lại tiếp tục như thế nào , coi như nghỉ dưỡng một thời gian , cần gì phải chịu đau khổ da thịt ?"Vương Khải Lạc lạnh lùng nhìn bọn họ, nói từng chữ một: "Tôi đã nói rồi, những việc tôi làm đều có lý do chính đáng, dù có kiện ra tòa, tôi cũng có lý."Hai người thấy Vương Khải Nhạc cứng đầu cứng cổ, dầu muối không ăn, chỉ có thể thở dài một hơi, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói : "Được thôi, nếu đã như vậy, cũng đừng trách chúng tôi không khách khí ! Chúng tôi cũng chỉ là làm chuyện lên làm ."Dứt lời, sắc mặt hai người thay đổi, cây dùi cui trên tay giáng mạnh vào mắt cá chân của Vương Khải Lạc."A!"Vương Khải Lạc hét thảm, cảm giác như toàn thân xương cốt đều gãy lìa.[Trời ơi, đây mà là cảnh sát sao? Đây là súc sinh mới đúng !!!][Đánh vào xương cốt là đau đớn nhất, đặc biệt là xương chân, dù có kiểm tra cũng khó mà phát hiện ra thương tổn. Đây chính là kiểu tra tấn âm hiểm nhất.][Cho nên nói chân tướng là gì bọn họ cũng không cần biết đúng không ? Cho dù Vương Khải Lạc thật sự có làm gì, thì việc chưa tiến hành tra án , chưa làm rõ sự việc mà đã trực tiếp động thủ cũng có thể bị cử báo .]