Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 101: Chương 101

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Nghiên Bắc nói xong ra hiệu Hoa Ảnh đi đến bên cạnh Thịnh Dực. Mặc hù hắn cũng có ý với cô nhưng vì đang có chuyện muốn nhờ Thịnh Dực, hơn nữa hiện nay hắn cũng hợp khẩu vị mấy cô nàng táo bạo giống như Y Cơ. Để sau khi chán lúc đó Hoa Ảnh cũng bị Thịnh Dực vứt bỏ, hắn chơi thử cũng được.Nhớ lại đêm qua Y Cơ to gan hóa trang yêu tinh ở trên giường, cái khoảnh khắc tiêu hồn ấy làm ắn không nhịn được luồn tay xuống váy, tiến vào u cốc thần tiên dày vò một phen.Vân Mộng Hạ Vũ“Ưm ưm…”Hoa Ảnh lạnh mặt nghe tiếng mút hôn và hành động lộ liễu của hai người bên cạnh. Dù đã được vải che đi nhưng bàn tay ra vào vẫn để lại tiếng nước nhỏ, hơn nữa vải của Y Cơ chính là lụa mỏng, cũng chẳng che đậy được gì.Cô ấy đúng là bỏ hết vốn liếng vào Nghiên Bắc, nhờ vậy mà hai năm sau lấy được cúp ảnh hậu về tay.Đứng lên bình tĩnh tiến về phía anh, kiềm nén ánh mắt say mê thay bằng nét mặt điềm đạm. Cô biết những người như anh càng dễ dàng có được thì càng nhanh chán, chẳng phải đỉnh lưu Thường Di đã bị rồi sao.Chính vì vậy phải để anh vừa tò mò, vừa thấy thú vị lại bị vẻ đẹp của mình chinh phục. Cô không tin mình không làm anh ấy yêu mình.Người con gái này vừa ngồi xuống thì Thịnh Dực đã ngửi được hương hoa nhài dịu nhẹ thơm mát. Hình như đây là mùi hương anh ít khi ngửi thấy, có chút đặc biệt thu hút được anh.Nhìn qua gương mặt thanh thuần còn chưa trổ mã nhưng chắc chắn là mỹ nhân. Đôi môi hơi mím nhẹ và sự im lặng của cô làm anh khá hài lòng.Đưa tay nâng cằm muốn kéo về hướng mình phủ môi xuống thì màn hình to đột nhiên sáng lên.“Em xin lỗi các vị thiếu gia, em vô tình chạm vào công tắc.”Tiếng run sợ vì làm sai của cô gái nào đó thốt lên. Đồng thời tiếng vang từ màn hình cũng truyền đến.“Phập.”Hoa Ảnh theo ngón tay anh tiến tới, nhìn gương mặt kề sát mặt cùng đôi môi mỏng gợi cảm, hơi thở nóng bỏng của anh phả trước môi cô.Lúc đầu cô muốn để anh chủ động, nhưng đột nhiên anh dừng lại không tiến tới nữa. Cô hơi nâng mắt nhìn, thấy ánh mắt anh phản lên sáng ti vi. Vươn tay ôm lấy cổ anh, nâng người tựa vào lồng n.g.ự.c dâng lên môi hương.Màn hình khổng lồ 370 inch sắc nét đang phản chiếu gương mặt của một cô gái. Ti vi mở lên đúng lúc hành động cầm cung b.ắ.n thẳng về phía họ. Vài người nhìn thấy đều bị làm cho giật mình sững sờ.Thịnh Dực hơi nghiêng một chút nhưng vẫn kịp bắt gặp khoảnh khắc ấy. Anh nhìn thẳng gương mặt trong trẻo tự nhiên, tóc mai khẽ bay trong gió. Đôi mắt điềm tĩnh lạnh lùng, ở phía đuôi mắt hơi nhếch lên như câu lấy tim hắn.Hắn không hề biết giây phút này hoàn toàn khác biệt, không giống với những khoảnh khắc hắn đã từng gặp ở những người khác.Chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng lại khiến hắn say mê chìm đắm, đánh mất chính mình không lối thoát.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Nghiên Bắc nói xong ra hiệu Hoa Ảnh đi đến bên cạnh Thịnh Dực. Mặc hù hắn cũng có ý với cô nhưng vì đang có chuyện muốn nhờ Thịnh Dực, hơn nữa hiện nay hắn cũng hợp khẩu vị mấy cô nàng táo bạo giống như Y Cơ. Để sau khi chán lúc đó Hoa Ảnh cũng bị Thịnh Dực vứt bỏ, hắn chơi thử cũng được.Nhớ lại đêm qua Y Cơ to gan hóa trang yêu tinh ở trên giường, cái khoảnh khắc tiêu hồn ấy làm ắn không nhịn được luồn tay xuống váy, tiến vào u cốc thần tiên dày vò một phen.Vân Mộng Hạ Vũ“Ưm ưm…”Hoa Ảnh lạnh mặt nghe tiếng mút hôn và hành động lộ liễu của hai người bên cạnh. Dù đã được vải che đi nhưng bàn tay ra vào vẫn để lại tiếng nước nhỏ, hơn nữa vải của Y Cơ chính là lụa mỏng, cũng chẳng che đậy được gì.Cô ấy đúng là bỏ hết vốn liếng vào Nghiên Bắc, nhờ vậy mà hai năm sau lấy được cúp ảnh hậu về tay.Đứng lên bình tĩnh tiến về phía anh, kiềm nén ánh mắt say mê thay bằng nét mặt điềm đạm. Cô biết những người như anh càng dễ dàng có được thì càng nhanh chán, chẳng phải đỉnh lưu Thường Di đã bị rồi sao.Chính vì vậy phải để anh vừa tò mò, vừa thấy thú vị lại bị vẻ đẹp của mình chinh phục. Cô không tin mình không làm anh ấy yêu mình.Người con gái này vừa ngồi xuống thì Thịnh Dực đã ngửi được hương hoa nhài dịu nhẹ thơm mát. Hình như đây là mùi hương anh ít khi ngửi thấy, có chút đặc biệt thu hút được anh.Nhìn qua gương mặt thanh thuần còn chưa trổ mã nhưng chắc chắn là mỹ nhân. Đôi môi hơi mím nhẹ và sự im lặng của cô làm anh khá hài lòng.Đưa tay nâng cằm muốn kéo về hướng mình phủ môi xuống thì màn hình to đột nhiên sáng lên.“Em xin lỗi các vị thiếu gia, em vô tình chạm vào công tắc.”Tiếng run sợ vì làm sai của cô gái nào đó thốt lên. Đồng thời tiếng vang từ màn hình cũng truyền đến.“Phập.”Hoa Ảnh theo ngón tay anh tiến tới, nhìn gương mặt kề sát mặt cùng đôi môi mỏng gợi cảm, hơi thở nóng bỏng của anh phả trước môi cô.Lúc đầu cô muốn để anh chủ động, nhưng đột nhiên anh dừng lại không tiến tới nữa. Cô hơi nâng mắt nhìn, thấy ánh mắt anh phản lên sáng ti vi. Vươn tay ôm lấy cổ anh, nâng người tựa vào lồng n.g.ự.c dâng lên môi hương.Màn hình khổng lồ 370 inch sắc nét đang phản chiếu gương mặt của một cô gái. Ti vi mở lên đúng lúc hành động cầm cung b.ắ.n thẳng về phía họ. Vài người nhìn thấy đều bị làm cho giật mình sững sờ.Thịnh Dực hơi nghiêng một chút nhưng vẫn kịp bắt gặp khoảnh khắc ấy. Anh nhìn thẳng gương mặt trong trẻo tự nhiên, tóc mai khẽ bay trong gió. Đôi mắt điềm tĩnh lạnh lùng, ở phía đuôi mắt hơi nhếch lên như câu lấy tim hắn.Hắn không hề biết giây phút này hoàn toàn khác biệt, không giống với những khoảnh khắc hắn đã từng gặp ở những người khác.Chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng lại khiến hắn say mê chìm đắm, đánh mất chính mình không lối thoát.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Nghiên Bắc nói xong ra hiệu Hoa Ảnh đi đến bên cạnh Thịnh Dực. Mặc hù hắn cũng có ý với cô nhưng vì đang có chuyện muốn nhờ Thịnh Dực, hơn nữa hiện nay hắn cũng hợp khẩu vị mấy cô nàng táo bạo giống như Y Cơ. Để sau khi chán lúc đó Hoa Ảnh cũng bị Thịnh Dực vứt bỏ, hắn chơi thử cũng được.Nhớ lại đêm qua Y Cơ to gan hóa trang yêu tinh ở trên giường, cái khoảnh khắc tiêu hồn ấy làm ắn không nhịn được luồn tay xuống váy, tiến vào u cốc thần tiên dày vò một phen.Vân Mộng Hạ Vũ“Ưm ưm…”Hoa Ảnh lạnh mặt nghe tiếng mút hôn và hành động lộ liễu của hai người bên cạnh. Dù đã được vải che đi nhưng bàn tay ra vào vẫn để lại tiếng nước nhỏ, hơn nữa vải của Y Cơ chính là lụa mỏng, cũng chẳng che đậy được gì.Cô ấy đúng là bỏ hết vốn liếng vào Nghiên Bắc, nhờ vậy mà hai năm sau lấy được cúp ảnh hậu về tay.Đứng lên bình tĩnh tiến về phía anh, kiềm nén ánh mắt say mê thay bằng nét mặt điềm đạm. Cô biết những người như anh càng dễ dàng có được thì càng nhanh chán, chẳng phải đỉnh lưu Thường Di đã bị rồi sao.Chính vì vậy phải để anh vừa tò mò, vừa thấy thú vị lại bị vẻ đẹp của mình chinh phục. Cô không tin mình không làm anh ấy yêu mình.Người con gái này vừa ngồi xuống thì Thịnh Dực đã ngửi được hương hoa nhài dịu nhẹ thơm mát. Hình như đây là mùi hương anh ít khi ngửi thấy, có chút đặc biệt thu hút được anh.Nhìn qua gương mặt thanh thuần còn chưa trổ mã nhưng chắc chắn là mỹ nhân. Đôi môi hơi mím nhẹ và sự im lặng của cô làm anh khá hài lòng.Đưa tay nâng cằm muốn kéo về hướng mình phủ môi xuống thì màn hình to đột nhiên sáng lên.“Em xin lỗi các vị thiếu gia, em vô tình chạm vào công tắc.”Tiếng run sợ vì làm sai của cô gái nào đó thốt lên. Đồng thời tiếng vang từ màn hình cũng truyền đến.“Phập.”Hoa Ảnh theo ngón tay anh tiến tới, nhìn gương mặt kề sát mặt cùng đôi môi mỏng gợi cảm, hơi thở nóng bỏng của anh phả trước môi cô.Lúc đầu cô muốn để anh chủ động, nhưng đột nhiên anh dừng lại không tiến tới nữa. Cô hơi nâng mắt nhìn, thấy ánh mắt anh phản lên sáng ti vi. Vươn tay ôm lấy cổ anh, nâng người tựa vào lồng n.g.ự.c dâng lên môi hương.Màn hình khổng lồ 370 inch sắc nét đang phản chiếu gương mặt của một cô gái. Ti vi mở lên đúng lúc hành động cầm cung b.ắ.n thẳng về phía họ. Vài người nhìn thấy đều bị làm cho giật mình sững sờ.Thịnh Dực hơi nghiêng một chút nhưng vẫn kịp bắt gặp khoảnh khắc ấy. Anh nhìn thẳng gương mặt trong trẻo tự nhiên, tóc mai khẽ bay trong gió. Đôi mắt điềm tĩnh lạnh lùng, ở phía đuôi mắt hơi nhếch lên như câu lấy tim hắn.Hắn không hề biết giây phút này hoàn toàn khác biệt, không giống với những khoảnh khắc hắn đã từng gặp ở những người khác.Chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng lại khiến hắn say mê chìm đắm, đánh mất chính mình không lối thoát.

Chương 101: Chương 101