Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 374: Chương 374
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngô Mai Hương nghĩ đến lời Kỷ Dao Quang vừa nói. Bỏ lỡ cơ hội hôm nay, sẽ không còn lần sau.La phụ La mẫu thấy không khuyên được con gái, thở dài, chỉ có thể thỏa hiệp.Đúng lúc này, Ngô Mai Hương xông ra."Xuất ngoại? Cả đời này cô đừng hòng xuất ngoại!"Ngô Mai Hương nhìn La Khả Hân bằng ánh mắt phẫn nộ , hoả khí lan tràn trong không khí .Tuy bây giờ giữa bọn họ có khoảng cách rất lớn, thậm chí nhìn một cách tổng thể hiện tại Ngô Mai Hương cô không có cơ hội đấu quá La Khả Hân .Nhưng thì đã sao ? Cô còn phải sợ một kẻ đã ăn cắp , dùng đồ của mình nhiều năm như vậy sao ? Sau lưng cô còn có Kỷ Dao Quang, chỉ cần có đại sư, cô có tin tưởng nhất định đòi lại được công bằng cho mình!Sợ cái gì ? Lên !"Bà là?"Nhìn Ngô Mai Hương đột nhiên xông ra, La Khả Hân hơi cau mày.Nhiều năm xa cách, cộng thêm cuộc sống của Ngô Mai Hương quá đến chật vật , mỗi ngày đều bị những nỗi lo bủa vây , không có thời gian và điều kiện bảo dưỡng , chăm chút cho bản thân mình , nên nhìn so với tuổi thật thì già hơn rất nhiều ."Mai Hương! Sao con lại về đây!"La mẫu lại trước La Khả Hân nhận ra Ngô Mai Hương, vì chuyện năm đó, bà vẫn luôn âm thầm quan sát Ngô Mai Hương."Bà là Ngô Mai Hương?"La Khả Hân được mẹ nhắc nhở , cũng nhớ ra người bạn năm xưa , cô ta nhìn Ngô Mai Hương từ trên xuống dưới, giọng điệu có chút khinh thường, "Nhiều năm không gặp, sao cô lại trở nên như vậy?""Có phải sống không tốt không, dù sao chúng ta cũng là bạn học cấp 2, cấp 3, nếu khó khăn, cứ nói , tôi có thể giúp cô tìm việc."Nhìn vẻ mặt bố thí của La Khả Hân, Ngô Mai Hương hai mắt đỏ hoe."Hừ, sao tôi lại trở nên như vậy ? Cô không biết sao ? Chẳng phải là nhờ phúc của cô sao?"Ngô Mai Hương nhìn chằm chằm cô ta, gằn từng chữ: "Năm đó có phải cô đã cướp danh ngạch vào đại học của tôi không ? Thế thân tôi đi học đại học ?"Lời vừa dứt, La Khả Hân trợn to mắt không thể tin nổi.Làm sao Ngô Mai Hương biết được?!“Cô đang nói hươu nói vượn cái gì vậy ? Năm đó bản thân cô không có thi đậu đại học , sao có thể nói tôi mạo danh cô , cướp thành tích của cô đi học đại học ? Cô lại ở đây nói bậy nói bạ , tin hay không tôi gọi cảnh sát cử báo cô tội vu khống !”La Khả Hân phản ứng rất nhanh , lập tức định dùng khí thế áp đảo , uy h.i.ế.p Ngôc Mai Hương cáo trạng trước.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngô Mai Hương nghĩ đến lời Kỷ Dao Quang vừa nói. Bỏ lỡ cơ hội hôm nay, sẽ không còn lần sau.La phụ La mẫu thấy không khuyên được con gái, thở dài, chỉ có thể thỏa hiệp.Đúng lúc này, Ngô Mai Hương xông ra."Xuất ngoại? Cả đời này cô đừng hòng xuất ngoại!"Ngô Mai Hương nhìn La Khả Hân bằng ánh mắt phẫn nộ , hoả khí lan tràn trong không khí .Tuy bây giờ giữa bọn họ có khoảng cách rất lớn, thậm chí nhìn một cách tổng thể hiện tại Ngô Mai Hương cô không có cơ hội đấu quá La Khả Hân .Nhưng thì đã sao ? Cô còn phải sợ một kẻ đã ăn cắp , dùng đồ của mình nhiều năm như vậy sao ? Sau lưng cô còn có Kỷ Dao Quang, chỉ cần có đại sư, cô có tin tưởng nhất định đòi lại được công bằng cho mình!Sợ cái gì ? Lên !"Bà là?"Nhìn Ngô Mai Hương đột nhiên xông ra, La Khả Hân hơi cau mày.Nhiều năm xa cách, cộng thêm cuộc sống của Ngô Mai Hương quá đến chật vật , mỗi ngày đều bị những nỗi lo bủa vây , không có thời gian và điều kiện bảo dưỡng , chăm chút cho bản thân mình , nên nhìn so với tuổi thật thì già hơn rất nhiều ."Mai Hương! Sao con lại về đây!"La mẫu lại trước La Khả Hân nhận ra Ngô Mai Hương, vì chuyện năm đó, bà vẫn luôn âm thầm quan sát Ngô Mai Hương."Bà là Ngô Mai Hương?"La Khả Hân được mẹ nhắc nhở , cũng nhớ ra người bạn năm xưa , cô ta nhìn Ngô Mai Hương từ trên xuống dưới, giọng điệu có chút khinh thường, "Nhiều năm không gặp, sao cô lại trở nên như vậy?""Có phải sống không tốt không, dù sao chúng ta cũng là bạn học cấp 2, cấp 3, nếu khó khăn, cứ nói , tôi có thể giúp cô tìm việc."Nhìn vẻ mặt bố thí của La Khả Hân, Ngô Mai Hương hai mắt đỏ hoe."Hừ, sao tôi lại trở nên như vậy ? Cô không biết sao ? Chẳng phải là nhờ phúc của cô sao?"Ngô Mai Hương nhìn chằm chằm cô ta, gằn từng chữ: "Năm đó có phải cô đã cướp danh ngạch vào đại học của tôi không ? Thế thân tôi đi học đại học ?"Lời vừa dứt, La Khả Hân trợn to mắt không thể tin nổi.Làm sao Ngô Mai Hương biết được?!“Cô đang nói hươu nói vượn cái gì vậy ? Năm đó bản thân cô không có thi đậu đại học , sao có thể nói tôi mạo danh cô , cướp thành tích của cô đi học đại học ? Cô lại ở đây nói bậy nói bạ , tin hay không tôi gọi cảnh sát cử báo cô tội vu khống !”La Khả Hân phản ứng rất nhanh , lập tức định dùng khí thế áp đảo , uy h.i.ế.p Ngôc Mai Hương cáo trạng trước.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngô Mai Hương nghĩ đến lời Kỷ Dao Quang vừa nói. Bỏ lỡ cơ hội hôm nay, sẽ không còn lần sau.La phụ La mẫu thấy không khuyên được con gái, thở dài, chỉ có thể thỏa hiệp.Đúng lúc này, Ngô Mai Hương xông ra."Xuất ngoại? Cả đời này cô đừng hòng xuất ngoại!"Ngô Mai Hương nhìn La Khả Hân bằng ánh mắt phẫn nộ , hoả khí lan tràn trong không khí .Tuy bây giờ giữa bọn họ có khoảng cách rất lớn, thậm chí nhìn một cách tổng thể hiện tại Ngô Mai Hương cô không có cơ hội đấu quá La Khả Hân .Nhưng thì đã sao ? Cô còn phải sợ một kẻ đã ăn cắp , dùng đồ của mình nhiều năm như vậy sao ? Sau lưng cô còn có Kỷ Dao Quang, chỉ cần có đại sư, cô có tin tưởng nhất định đòi lại được công bằng cho mình!Sợ cái gì ? Lên !"Bà là?"Nhìn Ngô Mai Hương đột nhiên xông ra, La Khả Hân hơi cau mày.Nhiều năm xa cách, cộng thêm cuộc sống của Ngô Mai Hương quá đến chật vật , mỗi ngày đều bị những nỗi lo bủa vây , không có thời gian và điều kiện bảo dưỡng , chăm chút cho bản thân mình , nên nhìn so với tuổi thật thì già hơn rất nhiều ."Mai Hương! Sao con lại về đây!"La mẫu lại trước La Khả Hân nhận ra Ngô Mai Hương, vì chuyện năm đó, bà vẫn luôn âm thầm quan sát Ngô Mai Hương."Bà là Ngô Mai Hương?"La Khả Hân được mẹ nhắc nhở , cũng nhớ ra người bạn năm xưa , cô ta nhìn Ngô Mai Hương từ trên xuống dưới, giọng điệu có chút khinh thường, "Nhiều năm không gặp, sao cô lại trở nên như vậy?""Có phải sống không tốt không, dù sao chúng ta cũng là bạn học cấp 2, cấp 3, nếu khó khăn, cứ nói , tôi có thể giúp cô tìm việc."Nhìn vẻ mặt bố thí của La Khả Hân, Ngô Mai Hương hai mắt đỏ hoe."Hừ, sao tôi lại trở nên như vậy ? Cô không biết sao ? Chẳng phải là nhờ phúc của cô sao?"Ngô Mai Hương nhìn chằm chằm cô ta, gằn từng chữ: "Năm đó có phải cô đã cướp danh ngạch vào đại học của tôi không ? Thế thân tôi đi học đại học ?"Lời vừa dứt, La Khả Hân trợn to mắt không thể tin nổi.Làm sao Ngô Mai Hương biết được?!“Cô đang nói hươu nói vượn cái gì vậy ? Năm đó bản thân cô không có thi đậu đại học , sao có thể nói tôi mạo danh cô , cướp thành tích của cô đi học đại học ? Cô lại ở đây nói bậy nói bạ , tin hay không tôi gọi cảnh sát cử báo cô tội vu khống !”La Khả Hân phản ứng rất nhanh , lập tức định dùng khí thế áp đảo , uy h.i.ế.p Ngôc Mai Hương cáo trạng trước.