Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 375: Chương 375
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngô Mai Hương lạnh lùng nhìn cô ta, "A ! Tôi nói hươu nói vượn ? Thật sao ? Vậy tôi hỏi cô : Năm đó cô không phải nói cô cũng không thi đậu sao? Vậy sao cô lại đủ điều kiện học đại học ?"Ngô Mai Hương chất vấn thật ra trong lòng La Khả Hân đã luôn có sự chuẩn bị sẵn sàng từ ngày làm ra việc đó , chỉ là ngày này đến quá bất ngờ khiến cô ta có chút ngạc nhiên mà thôiLa Khả Hân bình tĩnh đáp : "Đó là do gia đình tôi vận dụng những mối quan hệ. Sao ? Bản thân cô không có năng lực, không có bản lĩnh , hiện tại còn muốn vu oan cho gia đình tôi?"Ngô Mai Hương nhìn dáng vẻ vênh váo tự đắc của cô ta, nghiến chặt răng."Vận dụng những mối quan hệ? Vận dụng những mối quan hệ để tìm ra biện pháp , tìm ra người có năng lực giúp cô cướp đi những thứ thuộc về tôi sao ?"Ngô Mai Hương cảm thấy nói lý lẽ với La Khả Hân là chuyện ngu xuẩn và mất thời gian , cô không muốn dây dưa với cô ta nữa, "Cô không phải muốn báo cảnh sát sao? Báo đi! Thuận tiện điều tra chuyện này luôn." Thấy Ngô Mai Hương kiên quyết như vậy, La Khả Hân đoán chừng Ngô Mai Hương rất có thể đã biết được điều gì đó.Cô ta đảo mắt, biết tiếp tục dây dưa sẽ không có lợi cho cô ta. Nên coi như không có việc vừa rồi cô ta nói muốn báo cảnh sát , mà đổi giọng , nói : "Đồ điên, tôi không rảnh đôi co với cô, tôi và bố mẹ tôi còn phải đuổi máy bay , tôi phải đi rồi."La Khả Hân đẩy Ngô Mai Hương ra, kéo bố mẹ mình lên xe.Bố La mẹ La đã bị sự xuất hiện cùng những lời Ngô Mai Hương nói ra quét sạch cảm xúc quyến luyến quê nhà ban nãy , bọn họ bây giờ chỉ một lòng muốn nhanh chóng rời khỏi đây, càng nhanh càng tốt !Tuy nhiên, chưa kịp lên xe, bọn họ đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang lên từ phía xa , đang nhanh chóng lại gần .La Khả Hân trợn to mắt, "Cô báo cảnh sát?!"Ngô Mai Hương cười lạnh, "Cô cướp điểm thi đại học của tôi, thay tôi vào đại học, còn đổi số mệnh của tôi.""La Khả Hân, cô hại tôi thảm như vậy, cô còn muốn xuất ngoại?! Tôi nói cho cô biết, cô đi ngủ đi , trong mơ cái gì cũng có ! Còn bây giờ , cô nơi nào cũng không thể đi rồi !""À ! Không đúng ! Còn một nơi cô có thể đi , và nhất định sẽ được đi đến đó . Đó là nhà tù !""Còn đừng nói , đến nơi đó cũng khá tốt đấy . Ít nhất không phải vội vàng đuổi máy bay . Cô nói đúng không ?"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngô Mai Hương lạnh lùng nhìn cô ta, "A ! Tôi nói hươu nói vượn ? Thật sao ? Vậy tôi hỏi cô : Năm đó cô không phải nói cô cũng không thi đậu sao? Vậy sao cô lại đủ điều kiện học đại học ?"Ngô Mai Hương chất vấn thật ra trong lòng La Khả Hân đã luôn có sự chuẩn bị sẵn sàng từ ngày làm ra việc đó , chỉ là ngày này đến quá bất ngờ khiến cô ta có chút ngạc nhiên mà thôiLa Khả Hân bình tĩnh đáp : "Đó là do gia đình tôi vận dụng những mối quan hệ. Sao ? Bản thân cô không có năng lực, không có bản lĩnh , hiện tại còn muốn vu oan cho gia đình tôi?"Ngô Mai Hương nhìn dáng vẻ vênh váo tự đắc của cô ta, nghiến chặt răng."Vận dụng những mối quan hệ? Vận dụng những mối quan hệ để tìm ra biện pháp , tìm ra người có năng lực giúp cô cướp đi những thứ thuộc về tôi sao ?"Ngô Mai Hương cảm thấy nói lý lẽ với La Khả Hân là chuyện ngu xuẩn và mất thời gian , cô không muốn dây dưa với cô ta nữa, "Cô không phải muốn báo cảnh sát sao? Báo đi! Thuận tiện điều tra chuyện này luôn." Thấy Ngô Mai Hương kiên quyết như vậy, La Khả Hân đoán chừng Ngô Mai Hương rất có thể đã biết được điều gì đó.Cô ta đảo mắt, biết tiếp tục dây dưa sẽ không có lợi cho cô ta. Nên coi như không có việc vừa rồi cô ta nói muốn báo cảnh sát , mà đổi giọng , nói : "Đồ điên, tôi không rảnh đôi co với cô, tôi và bố mẹ tôi còn phải đuổi máy bay , tôi phải đi rồi."La Khả Hân đẩy Ngô Mai Hương ra, kéo bố mẹ mình lên xe.Bố La mẹ La đã bị sự xuất hiện cùng những lời Ngô Mai Hương nói ra quét sạch cảm xúc quyến luyến quê nhà ban nãy , bọn họ bây giờ chỉ một lòng muốn nhanh chóng rời khỏi đây, càng nhanh càng tốt !Tuy nhiên, chưa kịp lên xe, bọn họ đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang lên từ phía xa , đang nhanh chóng lại gần .La Khả Hân trợn to mắt, "Cô báo cảnh sát?!"Ngô Mai Hương cười lạnh, "Cô cướp điểm thi đại học của tôi, thay tôi vào đại học, còn đổi số mệnh của tôi.""La Khả Hân, cô hại tôi thảm như vậy, cô còn muốn xuất ngoại?! Tôi nói cho cô biết, cô đi ngủ đi , trong mơ cái gì cũng có ! Còn bây giờ , cô nơi nào cũng không thể đi rồi !""À ! Không đúng ! Còn một nơi cô có thể đi , và nhất định sẽ được đi đến đó . Đó là nhà tù !""Còn đừng nói , đến nơi đó cũng khá tốt đấy . Ít nhất không phải vội vàng đuổi máy bay . Cô nói đúng không ?"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngô Mai Hương lạnh lùng nhìn cô ta, "A ! Tôi nói hươu nói vượn ? Thật sao ? Vậy tôi hỏi cô : Năm đó cô không phải nói cô cũng không thi đậu sao? Vậy sao cô lại đủ điều kiện học đại học ?"Ngô Mai Hương chất vấn thật ra trong lòng La Khả Hân đã luôn có sự chuẩn bị sẵn sàng từ ngày làm ra việc đó , chỉ là ngày này đến quá bất ngờ khiến cô ta có chút ngạc nhiên mà thôiLa Khả Hân bình tĩnh đáp : "Đó là do gia đình tôi vận dụng những mối quan hệ. Sao ? Bản thân cô không có năng lực, không có bản lĩnh , hiện tại còn muốn vu oan cho gia đình tôi?"Ngô Mai Hương nhìn dáng vẻ vênh váo tự đắc của cô ta, nghiến chặt răng."Vận dụng những mối quan hệ? Vận dụng những mối quan hệ để tìm ra biện pháp , tìm ra người có năng lực giúp cô cướp đi những thứ thuộc về tôi sao ?"Ngô Mai Hương cảm thấy nói lý lẽ với La Khả Hân là chuyện ngu xuẩn và mất thời gian , cô không muốn dây dưa với cô ta nữa, "Cô không phải muốn báo cảnh sát sao? Báo đi! Thuận tiện điều tra chuyện này luôn." Thấy Ngô Mai Hương kiên quyết như vậy, La Khả Hân đoán chừng Ngô Mai Hương rất có thể đã biết được điều gì đó.Cô ta đảo mắt, biết tiếp tục dây dưa sẽ không có lợi cho cô ta. Nên coi như không có việc vừa rồi cô ta nói muốn báo cảnh sát , mà đổi giọng , nói : "Đồ điên, tôi không rảnh đôi co với cô, tôi và bố mẹ tôi còn phải đuổi máy bay , tôi phải đi rồi."La Khả Hân đẩy Ngô Mai Hương ra, kéo bố mẹ mình lên xe.Bố La mẹ La đã bị sự xuất hiện cùng những lời Ngô Mai Hương nói ra quét sạch cảm xúc quyến luyến quê nhà ban nãy , bọn họ bây giờ chỉ một lòng muốn nhanh chóng rời khỏi đây, càng nhanh càng tốt !Tuy nhiên, chưa kịp lên xe, bọn họ đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang lên từ phía xa , đang nhanh chóng lại gần .La Khả Hân trợn to mắt, "Cô báo cảnh sát?!"Ngô Mai Hương cười lạnh, "Cô cướp điểm thi đại học của tôi, thay tôi vào đại học, còn đổi số mệnh của tôi.""La Khả Hân, cô hại tôi thảm như vậy, cô còn muốn xuất ngoại?! Tôi nói cho cô biết, cô đi ngủ đi , trong mơ cái gì cũng có ! Còn bây giờ , cô nơi nào cũng không thể đi rồi !""À ! Không đúng ! Còn một nơi cô có thể đi , và nhất định sẽ được đi đến đó . Đó là nhà tù !""Còn đừng nói , đến nơi đó cũng khá tốt đấy . Ít nhất không phải vội vàng đuổi máy bay . Cô nói đúng không ?"